Quốc Vương

Chương 2075: Bại

Đúng là Quốc vương có mặt mũi rất lớn, nhưng chỉ dăm ba câu mà muốn người ta từ bỏ lợi ích trong tay, dựa vào cái gì?

Hudson không muốn tham gia, không chỉ vì lợi ích không phù hợp mà còn để thể hiện sự bất mãn với Caesar IV và các quý tộc mới nổi.

Hội nghị triều đình được triệu tập một cách đột ngột, không hề thông báo trước với hắn tiếng nào, đến khi xảy ra chuyện mới nghĩ đến việc tìm hắn, mơ đi thôi!

Quốc vương làm việc không có đạo nghĩa, còn đám quý tộc mới nổi kia lại không dùng não đưa ra quyết sách.

Thế cục không ổn liền chấp nhận thất bại cũng được, nhưng "chấp nhận thất bại" cũng cần có kỹ năng. Nhận thua ngay trong hội nghị chẳng khác nào nói cho đối thủ cạnh tranh rằng: Bọn họ là một lũ năm bè bảy mảng!

Nếu đủ tỉnh táo thì mọi người nên trì hoãn thời gian đưa ra quyết định, cuối cùng để cho Hudson, thủ lĩnh của đám quý tộc mới nổi, ra mặt đàm phán với các quý tộc lâu đời.

Cùng một thất bại trong đấu tranh chính trị, nhưng đã đàm phán và chưa đàm phán là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Nhóm quý tộc mới nổi bện thành một sợi dây thừng, cho dù là quý tộc lâu đời cũng phải dè chừng vài phần. Sau khi chiến thắng vang dội trong đấu tranh chính trị, ít nhiều gì họ cũng phải nhường lại một vài miếng thịt.

Lỡ như nội loạn bùng phát, Thú nhân lại một lần nữa xâm lược vương quốc, người gặp xui xẻo đầu tiên vẫn là tập đoàn quý tộc mới nổi.

Cũng là thất bại trong đấu tranh chính trị, nhưng một số gia tộc quý tộc lâu đời ủng hộ phe cải cách đã kịp thời rút lui khỏi vòng xoáy chính trị này.

Còn cuộc đấu tranh chính trị ở vương quốc hiện nay lại hoàn toàn khác, ngay cả khi thất bại hoàn toàn trên triều đình thì cũng sẽ không có người nghĩ đến việc giải quyết vấn đề bằng quân sự.

Trong cuộc gặp mặt lén lút sau khi hội nghị cung đình kết thúc, Hudson đã từng bóng gió nhắc nhở một lần rồi, nhưng lúc đó mọi người đều khá lạc quan, hoàn toàn không để tâm.

Về bản chất vẫn là do Vương quốc Alpha quá hòa bình, các quý tộc mới nổi chưa bao giờ tham gia vào những cuộc đấu tranh chính trị cấp cao như vậy.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đợi sau khi mọi chuyện qua đi, họ liền có thể một lần nữa trở lại triều đình.

Trước đây khi phe cải cách chiếm ưu thế cũng không hề tiêu diệt phe bảo thủ, ngoài việc chiếm giữ sáu cái ghế đại thần ra, các vị trí cốt lõi còn lại đều không thiếu thành viên của phe bảo thủ.

Không đợi người ta động thủ, con cháu gia tộc của họ đã chủ động đệ đơn xin từ chức, nhường lại vị trí trên triều đình.

Cách thức đấu tranh chính trị vẫn dừng lại ở cấp quý tộc trung lưu. Nhưng những cuộc đấu tranh đó thuộc cấp tỉnh, mọi người đều là hàng xóm láng giềng, cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy, một khi mọi chuyện đi quá xa liền có thể kéo bè kéo lũ đánh nhau.

Lý do chính khiến cho cuộc phản công hiện tại diễn ra suôn sẻ như vậy là do lực lượng của phe bảo thủ chưa bao giờ rời khỏi triều đình.

Có thể nói, tập đoàn quý tộc mới nổi hiện nay hoàn toàn là điển hình của một bước sai, từng bước sai.

Bởi vì nhất thời tham lam, sau khi nhận ra điều bất ổn, con cháu của các quý tộc mới nổi muốn rút lui thì đã quá muộn.

Khoảng cách là một khía cạnh, điều quan trọng là không ai có thể gánh được tội danh khơi mào nội chiến.

Phe bảo thủ đã ủ mưu từ lâu mới phát động, nếu không có chút thành quả nào, làm sao những đại lão cầm đầu có thể thu hồi vốn được chứ.

Chủ động từ chức và bị động từ chức đương nhiên là sẽ được đối xử khác biệt. Những biến động chính trị sau này hoàn toàn không liên quan gì đến họ.

Có thể quyền lực sẽ kém đi một chút, nhưng tương lai của con cháu lại được bảo đảm.

Còn về cuộc đời chính trị kết thúc, đã tham gia vào trò chơi này thì phải có ý thức bị loại khỏi cuộc chơi.

Hành động hiện tại của phe bảo thủ đúng là rất rầm rộ, nhưng đến giờ vẫn chưa có một quan chức nào thuộc phe cải cách bị giết.

Chỉ có điều tất cả những điều này nhất định không được để lộ ra ngoài ánh sáng!

Ngay khi cuộc phong ba chính trị này vừa nổ ra, các nhân vật quan trọng của phe bảo thủ đã lén lút gặp mặt với Hudson, chẳng qua là người ngoài không hề hay biết mà thôi.

Đặc biệt là sau khi chứng kiến ​​sức mạnh của quân viễn chinh Vương quốc Alpha, nó càng kích phát cảm giác nguy cơ của những người yêu nước. Lý trí mách bảo họ rằng, nếu không thay đổi nữa thì "con thuyền Vương quốc Hessen này" sẽ chìm.

Cục diện bây giờ là: ai ra mặt thì kẻ đó sẽ phải gánh chịu hỏa lực của phe bảo thủ. Caesar IV không chống đỡ được, các quý tộc mới nổi lại càng không.

Hudson không phải là bảo mẫu, hắn là đại diện của quý tộc mới nổi, nhưng đồng thời cũng là Nguyên soái của vương quốc. Đấu tranh quyền lực thì được, nhưng thực lực của vương quốc không thể bị suy yếu.

Việc không tham gia vào cuộc chơi cũng là để duy trì sự ổn định của Vương quốc. Theo một nghĩa nào đó, sự trung lập của Hudson lúc này không chỉ đại diện cho bản thân hắn, mà còn đại diện cho quân đội vương quốc.

Cho đến giờ mà cuộc phong ba chính trị này vẫn không hề liên quan đến bất kỳ một vị tướng lãnh quân đội nào chính là kết quả do Hudson đứng phía sau vận hành.

Cuộc đấu tranh hiện tại thực tế vẫn nằm trong phạm vi quy ước của cả hai bên. Ranh giới cuối cùng của Hudson rất rõ ràng: đấu tranh chính trị có thể, nhưng không được đổ máu!

Sau khi đuổi đi đặc sứ Quốc vương, Hudson lập tức tuyên bố bế quan, trực tiếp biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. ...

Vương quốc Hessen.

Là nạn nhân lớn nhất trong cuộc xâm lược của chủng tộc Địa tâm, cuộc đại chiến này đã mang đến cho người Hessen một cú sốc rất lớn.

Trong cuộc đấu tranh chính trị tàn khốc, có thể giữ được sự kiềm chế như vậy là điều vô cùng khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận