Quốc Vương

Chương 2304: Ngoại Truyện 6

"Cảm ơn ngươi, Hudson!"

"Nếu như hôm nay ngươi không nhúng tay, sợ là đám Tinh Linh kia nhất định sẽ gây chuyện với ta."

"Còn về chuyện Tộc Tinh Linh cấm cửa, hầu như cứ cách vài năm là sẽ xảy ra một lần."

"Lúc đầu ta còn tìm cách điều tra, hao tổn khá nhiều nhân lực, nhưng kết quả lại chẳng thu được gì."

"Có lẽ Tộc Tinh Linh đang âm mưu điều gì đó lớn lao, cố ý tung hỏa mù để che mắt chúng ta."

"Thực lực của Vương quốc Mosey có hạn, không đủ sức đối đầu trực diện với bọn chúng."

"Liên minh Nhân tộc lại ở xa vạn dặm, chuyện bên này nằm ngoài tầm với của họ, chỉ có thể mặc kệ bọn chúng."

"Không nói đến những chuyện phiền lòng này nữa, mấy chục năm không gặp, ngươi vẫn chẳng thay đổi gì, còn ta thì đã già rồi."

Dù sao, thiên phú của mấy đứa cháu ông ta cũng chỉ ở mức khá. Ngay cả khi dốc vốn liếng bồi dưỡng thì xác suất có thể đột phá Thánh Vực cũng không cao.

"Ngay cả những đứa con trai của ta, có thể vượt qua ngưỡng cửa Thánh Vực hay không cũng còn là một ẩn số."

Từ ánh mắt có thể nhìn ra được ông ta hy vọng Hudson có thể nhận cháu của mình làm đồ đệ, nhưng cuối cùng vẫn không nỡ mở lời.

"Mỗi một vị cường giả sinh ra đều có con đường riêng của mình, rất khó có thể sao chép hoàn toàn."

"Cứ tiếp tục như vậy, trong dòng dõi trực hệ của vương thất không có cường giả Thánh Vực xuất hiện, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện."

"Ngay cả bản thân ta cũng không ngờ rằng các ngươi có thể đi đến bước này khi ở trên một vị trí chiến lược khắc nghiệt như vậy."

"Ta thực sự hối hận khi lúc trước không nghe lời khuyên của ngươi, lãng phí thời gian vào việc hưởng thụ, đến khi nhận ra cuộc đời ngắn ngủi, thời gian quý báu thì mọi chuyện đã muộn rồi."

"George, ông đã làm rất tốt rồi."

George I không khỏi thở dài nói.

"Không chỉ ta bỏ lỡ, mà ngay cả mấy đứa con trai cũng đi theo vết xe đổ của ta."

"Lo lắng làm gì, con cháu có phúc của con cháu, chuyện tu luyện chỉ có thể dựa vào sự nỗ lực của bản thân."

Hudson mở miệng an ủi.

Tình bạn không phải để lạm dụng. Bây giờ tiêu hao hết, sau này muốn tìm kiếm sự giúp đỡ sẽ không dễ dàng như vậy.

Giúp trông trẻ là không thể nào. Chỉ riêng mấy đứa cháu trai, cháu gái, cháu họ. . . của nhà mình thôi là đã đủ để ra một trường học rồi.

"Trong mấy chục năm qua, hơn 90% số quốc gia trên đại lục đều đã trở thành bụi tro lịch sử, Công quốc Mosey có thể đi nghịch lại xu hướng và trưởng thành đã vượt qua dự đoán của rất nhiều người."

"Trân trọng cuộc sống trước mắt đi, nghĩ nhiều chỉ thêm phiền não thôi."

Nếu không phải Hudson phản ứng đủ nhanh, kịp thời thi triển ma pháp kết giới, thì trà nước trên bàn đá đã bị hất tung rồi.

"Nếu như Tộc Tinh Linh tham chiến toàn diện trong cuộc xâm lược đầu tiên của Thú Nhân, sợ là hiện giờ mồ ta cũng đã xanh cỏ."

Chỉ cần có người cố tình hướng dẫn một chút sẽ lại là một thảm họa chính trị. Trong nội bộ Vương quốc Mosey cũng không bền chắc, chẳng qua là do người làm Quốc vương như ông ta có uy vọng đủ cao.

"Đúng là nên nghĩ thoáng một chút, ở độ tuổi của ta cũng xem như trường thọ trong hàng ngũ quân chủ."

Tổ chức nhân lực chống động đất và cứu trợ là chuyện sau khi động đất xảy ra. Việc mà bây giờ mọi người có thể làm là vượt qua khủng hoảng trước, sau đó mới xem xét đến những việc khác.

Nếu chỉ một hai đứa thì đúng là rất hoạt bát đáng yêu, nhưng khi số lượng nhiều lên, suốt ngày nghịch ngợm gây chuyện, thật sự là khiến cho người ta đau đầu.

"Xét từ mức độ dao động năng lượng, nó được truyền đến từ phía Tộc Tinh Linh. Nhưng vì cảm nhận được nhiều luồng khí tức mạnh mẽ, nên ta không đi qua đó kiểm tra."

"Sống bao nhiêu năm rồi, ngoài lần Thần quốc rơi xuống trước đó, ta chưa từng thấy cảnh tượng hoành tráng như thế này."

"Hudson, phạm vi dao động của trận động đất lần này rất lớn, ta đã đi một vòng rồi, chỉ thấy khu vực nào cũng đều bị ảnh hưởng, mặt đất như muốn lật úp."

"So với những kẻ xui xẻo nước mất nhà tan kia, ta đã là người may mắn. Vương quốc Mosey có thể ra đời hoàn toàn là do may mắn."

"Thiên tai không phải thứ mà sức người có thể ngăn cản được, ông cứ ngồi yên ở đây trước đi. Belersden, đi xem phạm vi ảnh hưởng của trận động đất này lớn đến đâu."

Hudson bình tĩnh nói.

Ngói trên cung điện rơi lả tả, cây cối trong hoa viên cũng ngã đông ngã tây. Ngay cả con người cũng không đứng vững thì đừng nói đến những thứ khác

Không đợi George nói xong, mặt đất bỗng rung chuyển dữ dội.

Vừa mới tổ chức đại điển khai quốc liền gặp phải chuyện bi đát như vậy, ông ta thực sự không biết phải làm gì!

George cay đắng nói.

"Là động đất sao!"

Nhìn Belersden nói chuyện múa tay múa chân, Hudson cảm thấy rất cạn lợi. Một con gấu con mấy chục tuổi đầu mà cư xử cứ như một lão già sống mấy ngàn năm vậy.

"Không cần phải đi kiểm tra nữa, chắc chắn là đám Tinh Linh kia lại đang giở trò rồi."

"Vừa mới ban hành lệnh cấm thì lại xảy ra biến động này, rõ ràng là đang cảnh báo lão tử đừng xen vào chuyện của bọn chúng!"

Hudson nhịn không được chửi thề.

Đường đường là cường giả số một đại lục, vậy mà lại bị người ta uy hiếp như vậy.

Hơn nữa hắn còn không biết là đã xảy ra chuyện gì, nên không thể cung cấp phản hồi chính xác cho Liên minh Nhân tộc.

Hudson còn chưa sống đủ, nên trước khi cao thủ Nhân tộc đến đây, hắn không có ý định mạo hiểm xâm nhập vào địa bàn của Tộc Tinh Linh.

Tin tức mà Belersden mang đến đã đủ nhiều rồi, rõ ràng là kẻ địch đã có chuẩn bị từ trước.

Ngốc nghếch xông qua đó chính là hành vi không chịu trách nhiệm cho mạng sống của chính mình.

Biết rõ nguyên nhân, George I cũng bình tĩnh lại.

Bất kể Tộc Tinh Linh đang làm gì, bị hiệp ước đình chiến hạn chế, bọn chúng sẽ không thể nào tấn công qua đây được.

Không có nguy cơ vong quốc, chỉ một trận động đất mà thôi, nhịn một chút là qua.

Ân oán này cứ tạm thời ghi lại đã, chờ sau này có thực lực rồi sẽ tìm cơ hội trả thù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận