Quốc Vương

Chương 401 - Đấu Giá Hội

Còn có tin tức ngầm nói rằng: Có đến một phần ba số tổn thất ở tiền tuyến là do lực lượng tư binh quý tộc của Tỉnh Phong Vân đóng góp.

Quả thật là chiến đấu kém hiệu tặng, kỹ thuật tặng đầu thì nhất lưu.

Đây là một bài học phản diện điển hình của việc không tích cực trong công tác chuẩn bị chiến đấu, giờ đây liền phải trả giá.

Đều là chấp hành nhiệm vụ đóng giữ, các lực lượng tư quân quý tộc của các tỉnh khác có biểu hiện tốt hơn nhiều.

Tổn thất nặng nề là chuyện không thể nào tránh khỏi. Nhưng tỷ lệ thương vong của mọi người vẫn còn đang nằm trong tầm kiểm soát.

Là một bài học phản diện, Hudson cũng đã không ngại sử dụng quý tộc của Tỉnh Phong Vân để làm công cụ tuyên truyền, nhấn mạnh về tầm quan trọng của huấn luyện.

Còn việc làm như vậy có khiến hắn đắc tội với lũ quý tộc Tỉnh Phong Vân hay không thì hoàn toàn không cần lo lắng.

Thời gian đóng quân nửa năm mà hiện giờ mới trôi qua ba tháng, một nửa thời gian còn lại, không biết bọn họ sẽ chịu đựng như thế nào.

Cũng chẳng phải chiêu số gì mới, đơn giản chỉ là dùng sắt trao đổi lương thực với các quý tộc trong tỉnh.

Nhóm vật tư đầu tiên do gia tộc Dalton dẫn đầu mua từ hải ngoại đã đến tỉnh Đông Nam rồi.

Vừa phải vội vàng huấn luyện, vừa phải chú ý khai phát lãnh địa, Hudson cũng rất mệt mỏi.

Trong thời khắc nguy cấp, khả năng phản ứng của các quý tộc vẫn khá tốt.

Loại tuyên truyền phản diện tương tự này cũng không chỉ có Hudson thực hiện ở quận Wright.

Dưới sự ảnh hưởng của chiến tranh, giá hàng đang không ngừng tăng lên với tốc độ chóng mặt.

Cho dù có hoàn thành nhiệm vụ đóng quân, sợ là cũng không có bao nhiêu quý tộc có thể sống sót từ trên chiến trường trở về.

Đáng tiếc là chưa kịp xuống thuyền thì đã phải mang ra tiền tuyến ngay lập tức

Vì đốc xúc người bên dưới tăng cường huấn luyện, hầu hết các Tổng đốc, các quận trưởng ở khắp nơi đều không hề do dự mà giẫm lên một cước.

Cả đám đều bị tổn thương nguyên khí, vội vàng về nhà liếm vết thương, khôi phục nguyên khí, chuẩn bị nghênh đón lần điều động kế tiếp, đào đâu ra thời gian để so đo với Hudson.

Sau khi những người này có được quặng sắt thì có dùng để rèn đúc vũ khí tự mình sử dụng, hay là cầm binh khí áo giáp tới để thực hiện nhiệm vụ vương quốc, đều không nằm trong phạm vi quan tâm của Hudson.

Đám thương nhân tận dụng cơ hội đầu cơ tích trữ đã kiếm lời rất nhiều tiền, tiếc là tiền chưa kịp nằm yên trong túi thì đã bị phủ tổng đốc tận diệt để giết gà dọa khỉ.

Tin tức tốt duy nhất chính là sau khi mở rộng khu vực khai thác mỏ, tình hình lương thực của lãnh địa cũng đã ổn định.

Thủ đoạn đả kích mạnh mẽ này cũng không ngăn chặn được sự kích thích từ lợi ích.

Phủ tổng đốc hai lần ba lượt muốn bình ổn giá hàng cuối cùng vẫn không thành công.

Giá lương đã tăng thêm 80%, vật dụng sinh hoạt hàng ngày cũng tăng thêm 50%, thậm chí có một số mặt hàng đặc biệt đã tăng gấp mấy lần.

Trong thời đại vũ khí lạnh, ngựa chiến thực sự quan trọng. Dù là bên phe thủ thành, cũng không có ai sẽ than phiền về tính cơ động của mình quá mạnh cả.

"Lão gia, vừa mới nhận được tin tức, thương hội Warren có một nhóm chiến mã, ít ngày nữa sẽ đến tỉnh Đông Nam."

Ngay cả những con chiến mã bình thường, không có mười viên kim tệ thì sẽ không mua được.

Các quý tộc lão gia tự cung tự cấp không bị ảnh hưởng quá nhiều, nhưng những dân tự do kia thì thảm rồi.

"Có biết là lần này thương hội Warren vận chuyển tới đây bao nhiêu con chiến mã không? Giao hàng ở chỗ nào?"

Dù nguồn cung cấp hàng hóa vẫn đầy đủ, nhưng muốn đẩy giá cả lên cao để kiếm lời lớn thì vẫn có quá nhiều lý do.

Sơn Địa Lĩnh là nhà buôn bán sản phẩm sắt lớn nhất Đông Nam, cho nên có mối quan hệ chặt chẽ với đám thương nhân này.

Có rất nhiều thương nhân tham gia kinh doanh ngựa chiến, nhưng hầu hết các doanh nhân chỉ bán vài con ngựa, vài chục con ngựa, hàng trăm con cũng đã được xem là thương nhân lớn rồi.

Hudson quan tâm hỏi.

Giá hàng dâng lên không chỉ là vấn đề của riêng tỉnh Đông Nam. Ba nước phía bắc bị lôi vào cuộc chiến này cũng không có ai may mắn thoát khỏi. . . .

Giá cả đắt đỏ chỉ làm cho người ta đau lòng, nhưng thiếu hàng mới là vấn đề không thể giải quyết.

Cung không đủ cầu, liền sẽ phát sinh siêu lợi nhuận.

Thương hội Warren là một trong bốn hội thương lớn trên đại lục, tham gia vào chuyện mua bán này cũng là điều dễ hiểu. .

Lời của lão quản gia làm cho Hudson thần sắc chấn động.

Một thớt chiến mã chất lượng tốt thường có thể bán với giá vài chục, thậm chí là hàng trăm kim tệ.

Sau khi chiến tranh bộc phát, giá ngựa chiến cũng là nước lên thì thuyền lên.

Trong biên chế quân đội của Vương quốc Alpha, khẩu phần lương thực dành cho ngựa chiến cũng ngang hàng với các Kỵ sĩ lão gia.

Sau khi chiến tranh bùng nổ, thông qua mạng lưới kinh doanh trước đây, Hudson cũng đã từng kiếm được mấy trăm con ngựa chiến.

Muốn mua nhiều hơn thì không còn cách nào, tất cả các quý tộc trên khắp đất nước đều đang tranh mua. Thứ có khả năng tăng khả năng sống sót trên chiến trường, ai cũng không muốn buông tay.

Đối thủ cạnh tranh nhiều như vậy, nếu như số ngựa vận chuyển tới đây quá ít, có lẽ không chờ người của Hudson chạy tới thì đã bị người ta tranh mua sạch rồi.

"Nghe nói có hơn 3000 con, thương hội Warren tổ chức bán đấu giá tại thành phố Beda, không nhận đặt trước."

Nghe được đáp án này, Hudson lập tức mất hứng thú.

Chỉ có 3000 con chiến mã mà cũng phải đem đi bán đấu giá, rõ ràng là đang muốn kiếm một món hời đây mà.

So đấu tài lực thì hắn sẽ không phải là đối thủ của các quý tộc uy tín lâu năm.

Trong lòng Hudson không chỉ một lần than phiền về những nhà quý tộc uy tín lâu năm này. Biết rõ chiến tranh có khả năng bộc phát, vậy thì tại sao lại không chuẩn bị nhiều ngựa chiến một chút?

Đương nhiên, chuyện này chỉ có thể nghĩ mà thôi. Gần như mỗi vài năm là thú nhân lại mang binh xâm lấn một lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận