Quốc Vương

Chương 1099 - Trò Chuyện

Chỉ cần nhìn phản ứng của đám người vương thất là biết, rõ ràng là bọn họ muốn chiếm hữu luôn Quyền Trượng Vinh Diệu này, nhằm tăng cường thực lực tổng thể của mình.

"Bá tước Hudson, ngươi có đề nghị gì?"

Có lẽ là vì thấy mọi người tranh chấp không thôi, nên Caesar IV đột nhiên mở miệng hỏi thăm.

"Bệ hạ, việc này rất lớn, thần không có bất kỳ kinh nghiệm xử lý nào, hay là nghe theo ý kiến của các vị các tiền bối đi!"

Hudson không muốn tham gia vào loại chuyện đắc tội với người này. Cho dù hắn thật sự đưa ra kiến nghị thì chưa chắc Caesar IV sẽ chịu nghe.

Dù gì thì khi hắn dâng Quyền Trượng Vinh Diệu lên thì mịt mờ bày tỏ lập trường rồi.

Nếu như tán đồng với lập trường của Hudson, Caesar IV hoàn toàn có thể trực tiếp đưa ra quyết định, mà không cần phải kéo nhiều người như thế tới đây thảo luận.

Rõ ràng là Quốc vương đang muốn giữa lại "Quyền Trượng Vinh Diệu", nhưng lại lo lắng về phiền phức mà nó mang lại. Trong thâm tâm đang không ngừng đung đưa, đang cần nhận được ủng hộ của nhiều người hơn. ...

"Chắc chắn! Trong quá trình chiến đấu, người của Giáo Đình đã mượn lực lượng Thần khí để thi triển cấm chú một lần, lúc ấy có rất nhiều người đều nhìn thấy."

Nghe lời giải thích này, Bá tước Pierce nhẹ gật đầu.

Có thể ổn định được cục diện đã là chuyện không dễ rồi.

"Nếu như là hàng nhái thì Hudson đã nuốt riêng rồi, không có chuyện hắn ta sẽ chịu mang đi vương đô!"

Bá tước Pierce quan tâm hỏi.

"Có lẽ Giáo Đình sẽ không làm gì được một tên Long kỵ sĩ, nhưng muốn chơi chết cháu để trút giận thì lại không khó."

Đêm khuya, trong Phủ tổng đốc vẫn đèn đuốc sáng trưng.

"Không tham gia là đúng!"

Trong những năm gần đây, gia tộc Dalton đang trên đà xuống dốc. Con cháu dòng chính thì ít, lực lượng cấp cao trong gia tộc lại bị thiệt hại nặng nề, còn có đối thủ cạnh tranh đang mạnh mẽ quật khởi.

"Kayo, cháu có chắc món Thần khí mà Hudson cướp được là Quyền Trượng Vinh Diệu không?"

"Sau khi kết thúc chiến đấu, Bá tước Hudson còn đưa Quyền Trượng Vinh Diệu cho cháu quan sát, vẻ ngoài của nó giống cây Quyền Trượng Vinh Diệu trong truyền thuyết như đúc."

"Sau lưng của vụ ám sát tiên vương trước đó cũng có bóng dáng của Giáo Đình."

Trong thời khắc mấu chốt sắp phải tham dự chiến tranh đại lục như lúc này lại xảy ra phong ba Thần khí, Bá tước Pierce thực sự cảm thấy quá mệt mỏi.

"Bây giờ chúng ta sẽ phải đánh giá lại thực lực của Hudson."

"Nếu như có liên quan đến loại chuyện này thì cháu chết chắc rồi."

"Trong nội bộ của Giáo Đình có một lũ điên, chỉ cần bọn chúng tự nhận là đúng thì việc gì cũng dám làm."

Thực lực của đối thủ cạnh tranh mạnh thì không nói, đối phương lại còn nắm quyền chủ đạo trong cuộc chiến tranh đại lục sắp tới.

"Thời buổi rối loạn nha!"

Cho dù là bỏ qua giá trị về chính trị tôn giáo, chỉ riêng việc nó là Thần khí thôi đã không phải là thứ mà tiền tài có thể đong đếm được rồi.

"Con rồng kia của hắn dù cho không phải là Long vương thì cũng có thực lực gần với Long vương."

Đều là dùng mạng, nhưng Tà khí chỉ dùng một lần là mất 1 mạng, còn Thần khí chỉ cần tiêu hao một chút tinh huyết, hoặc là vài tháng tuổi thọ.

"Người của Giáo Đình đã thi triển cấm chú mà cũng không thể làm cho hắn bị thương một chút nào, xem ra truyền ngôn là thật rồi."

"Hạm đội ra khơi lần này bị tổn thất nặng nề, chủ yếu là do bị thuyền U Linh tập kích, lại còn gặp phải gió bão trên biển."

"Chú không cần phải lo, xét theo những hành vi của Hudson, chắc là hắn không xem chúng ta là đối thủ cạnh tranh."

Chỉ cần không sử dụng quá độ thì có thể nghĩ biện pháp bù đắp.

"Lại thêm một con Đại Địa Chi Hùng nữa, phóng tầm mắt khắp toàn bộ đại lục Aslante này, hắn đã có thể đứng trên đỉnh cao nhất rồi."

Sử dụng Thần khí chính thống mặc dù cũng cần trả giá đắt, nhưng lại không nghiêm trọng như tà khí.

Sử dụng Huyết Nguyệt Kèn Lệnh một lần thì phải hút khô một người.

Nhưng lão già tóc trắng cầm Quyền Trượng Vinh Diệu thi triển cấm chú xong cũng còn có thể nhảy nhót tưng bừng chạy trốn, điều này đã đủ để nói rõ về sự chênh lệch giữa hai bên.

Bá tước Pierce lo lắng nói.

Nếu như mang ra đấu giá, mấy chục triệu kim tệ chỉ là chuyện dễ. Nếu như cuộc tranh đoạt quá mức kịch liệt, hơn trăm triệu cũng không phải là không thể.

Tầm quan trọng của "Quyền Trượng Vinh Diệu" không phải là thứ mà "Huyết Nguyệt Kèn Lệnh" có thể sánh bằng.

Chuyện phiền phức trong nội bộ tỉnh thành cũng chưa cách giải quyết, tình hình quốc tế lại có khả năng xảy ra biến đổi lớn.

"Vụ vây quét người của Giáo Đình trên đảo Độc Long đều do một mình Hudson hoàn thành, hắn không dùng người của chúng ta làm bia đỡ đạn."

Không an ủi còn tốt, nghe xong lời an ủi của Kayo, Bá tước Pierce càng cảm thấy buồn bực hơn.

Vị đối thủ cạnh tranh khiến cho lão ta đêm không thể say giấc lại không xem lão ra gì. Loại thái độ khinh thường này mới là sự nhục nhã lớn nhất.

Tiếc rằng đứng trên lập trường của gia tộc, lão ta chỉ có thể nói: Hãy nhục nhã ta nhiều một chút.

Bị Hudson phớt lờ chỉ là vấn đề mặt mũi; nếu như bị hắn nhằm vào thì sẽ chết người đấy.

"Thôi, là một đại quý tộc mới nổi, Hudson muốn thanh danh thì cứ cho hắn là được."

"Một đối thủ cạnh tranh có liêm sỉ dù sao cũng tốt hơn một đối thủ cạnh tranh không có ranh giới cuối cùng."

"Gia tộc Koslow truyền thừa ngàn năm mới chỉ xuất hiện một Hudson, tố chất tổng hợp của những thành viên khác kém hơn chúng ta nhiều lắm."

"Chỉ cần vượt qua được cuộc chiến tranh đại lục này, dựa vào nội tình của gia tộc, muốn ổn định trận cước cũng không khó."

"Phái người thông báo cho Kick, dặn nó ở trong Học viện Áo thuật kết giao nhiều nhân mạch một chút, tương lai sẽ có tác dụng lớn!"

Bá tước Pierce nói với vẻ mặt bất đắc dĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận