Quốc Vương

Chương 2188: Bánh Xe Thời Đại

Vương quốc Hessen.

Đi theo Vương quốc Alpha lăn lộn nhiều năm như vậy, họ cũng đạt được không ít chỗ tốt, giờ đã đến lúc phải trả giá rồi.

Thạch Nhân tộc xâm lược, Vương quốc Hessen còn có thể chống đỡ, nhưng đại quân Tinh Linh theo sát giết đến, đây chính là đang làm khó người.

Sau khi nhân được tin tức chiến tranh nổ ra, Alexander V suýt nữa thì ngất xỉu tại chỗ.

Thật sự là quá khi dễ người, trong số chín đại vương quốc Nhân tộc, họ chỉ nằm ở bậc trung.

Hơn trăm vạn đại quân của Thạch Nhân tộc + mấy chục vạn đại quân Tinh Linh chia binh hai đường, dù có hai Vương quốc Hessen cũng không chống đỡ được lực lượng quân sự như thế này.

"Tình hình chuẩn bị chiến đấu của các địa phương đến đâu rồi, các khanh có lòng tin sẽ ngăn cản được quân địch ở ngoài biên giới không?"

Nghe được câu hỏi của Quốc vương, trong đại điện lập tức trở nên lặng ngắt như tờ.

Mọi người đều là người thông minh, từ biểu hiện của Bộ trưởng Quân vụ cũng có thể đoán được, quân đội thiếu hụt tự tin trong việc đánh bại đại quân Tinh Linh.

"Được rồi!"

Sau một hồi ấp a ấp úng, Bá tước Niklas vẫn không dám nói ra lời trong lòng.

Được đích thân chứng kiến sự đáng sợ của đại quân Tinh Linh, nên đương nhiên biết thực lực hai bên chênh lệch cỡ nào.

"Bệ hạ, phòng tuyến các nơi của chúng ta đều đã được tiến hành gia cố rồi."

"Mau chóng nghĩ ra cách đối phó, không ngăn được quân địch ở ngoài biên giới thì ít nhất cũng phải bảo vệ được sự an toàn của lãnh thổ cốt lõi trong vương quốc!"

Thời kỳ bình thường hô khẩu hiệu thì thôi, nhưng vào những lúc như thế này, không ai dám cam đoan bậy bạ.

"Không nắm chắc tất thắng thì cứ nói thẳng ra đi."

"Quân phòng thủ có lòng tin ngăn cản được đại quân của Thạch Nhân tộc, còn đại quân... Tinh Linh."

Cường địch khí thế hung hung, có thể tạm thời an toàn trong loạn thế đã là may mắn rồi.

Cuộc chiến tranh đại lục lần trước mới qua đi mười mấy năm, tướng lĩnh chủ yếu hiện giờ trong quân đội đều đã trải qua cuộc đại chiến lần trước.

Ẩn ý đã rất rõ ràng, ranh giới cuối cùng chính là bảo toàn giang sơn xã tắc.

Nhưng hiệu quả cũng như nhau.

Chỉ cần đạt được bất kỳ thành quả nào vượt mức này cũng đều là ích nhuận.

"Đối với đại quân tinh nhuệ của tộc Tinh Linh, toàn đại lục đều không người nào dám cam đoan rằng mình có thể chắc thắng."

Alexander V lui một bước nói.

"Kế hoạch của Bộ Quân vụ là rút lui có thứ tự khỏi Corubia, lui lại..."

"Đại quân Tinh Linh chia binh hai đường, một đường binh phong trực chỉ Corubia, rõ ràng là đang hướng về phía Vương quốc Alpha ở phía sau."

Chiến tranh chủng tộc rất tàn khốc, vứt bỏ Corubia không chỉ mất đi địa bàn, mà còn mất đi hơn trăm vạn dân chúng nơi đó.

"Bệ hạ, tình hình vẫn chưa bết bát đến vậy."

Lỡ như làm lớn chuyện, không chừng sẽ bị đội cho cái mũ "E ngại dị tộc, tiêu cực chống cự".

Đánh bại quân địch, nhất cử đánh ra uy phong của Vương quốc Hessen, đây chẳng qua chỉ là khẩu hiệu dùng để tuyên truyền chính trị.

Đến lúc đó, Quốc vương không còn là Quốc vương, đại thần cũng không phải là đại thần, quý tộc biến thành bình dân, còn nghiêm trọng hơn cả cái chết.

Nếu Liên minh Nhân tộc muốn giết gà dọa khỉ, không chừng sẽ trực tiếp thanh trừ bọn họ về mặt pháp lý trước.

Nghe thì dường như không nghiêm trọng lắm, nhưng đối với đám quý tộc vương quốc mà nói, phải mang bêu danh này trên lưng, mọi người sẽ không thể nào lăn lộn trong giới quý tộc nữa.

"Vị trí chiến lược của chúng ta tuy quan trọng, nhưng không đáng để Tinh Linh dốc toàn bộ quân chủ lực."

Một khi biến thành hành động, dư luận trong nước sẽ không khẩu hạ lưu tình.

Áp lực từ bên ngoài cũng không nhỏ, Vương quốc Alpha cũng không phải hạng dễ trêu. Bây giờ không để ý tới họ không có nghĩa là sau này sẽ không tính sổ.

Huống chi còn có đoàn cung phụng mà Liên minh Nhân tộc phái tới cũng đang ở bên cạnh nhìn xem.

"Thực lực của Vương quốc có hạn, không thể thủ được nhiều địa bàn như vậy, cần phải đưa ra quyết định lấy hay bỏ."

Nhưng việc trực tiếp nhường lại địa bàn, thả đại quân Tinh Linh đi qua, sẽ không dễ giải thích đối nội lẫn đối ngoại.

Trong loạn thế bảo toàn thực lực bản thân trước khẳng định là không sai.

Lời đề nghị của Bá tước Niklas vừa ra, mọi người đều trở nên chần chờ.

"Bá tước các hạ, đừng nói chuyện này nữa!"

"Cho dù như thế nào, chúng ta đều phải đánh một trận ở Corubia, đồng thời còn phải đánh đủ thảm thiết."

"Không đánh mà lui, chỉ cần nước bọt ở trong và ngoài nước thôi là đã có thể trực tiếp dìm chúng ta chết đuối rồi!"

"Đã đến lúc kiểm nghiệm thành quả cải cách quân chế của vương quốc, ta tin là quân đội có thể sáng tạo ra kỳ tích."

"Nếu như chúng ta may mắn giữ vững được Corubia trong một năm, thậm chí chỉ cần giữ vững trong nửa năm thôi, cũng đủ làm cho vương quốc nhảy vào hàng ngũ cường quốc đại lục rồi."

Tể tướng Công tước Milton lập tức bác bỏ.

Cuộc chiến bảo vệ Corubia không thể đánh về mặt quân sự, nhưng về mặt chính trị thì nhất định phải đánh.

Không trả một cái giá xứng đáng sẽ không thể nào thoát thân được.

Những lời cổ vũ sĩ khí sau đó toàn là đang vẽ bánh.

Nếu như dồn hết toàn bộ lực lượng trong nước, không chừng còn có mấy phần hi vọng.

Nhưng hiện giờ tứ bề đều báo hiệu bất ổn, kẻ thù Thạch Nhân tộc lại đang kềm chế một lượng lớn binh lực của họ, đường biên giới mà vương quốc cần phòng ngự lại dài đằng đẵng.

Kẻ thù muốn tấn công Corubia không có nghĩa là những nơi khác sẽ được an toàn, một đội quân khác của Tinh Linh cũng không phải ăn không ngồi rồi.

"Tể tướng, binh lực cơ động của vương quốc có hạn, cùng lắm chỉ có thể điều động được mười quân đoàn đi chi viện."

"Muốn đánh ra uy phong của chúng ta thì chỉ có thể hạ lệnh bắt buộc các quý tộc địa phương huyết chiến tới cùng với quân địch!"

Bá tước Niklas có chút do dự nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận