Quốc Vương

Chương 2221: Rút Lui

Thù hận là một mặt, nhưng quan trọng hơn là vì mọi người không muốn bị mất mặt.

Về mặt tổng thể mà nói, các quốc gia trong Liên minh năm nước đều có màn thể hiện khá tốt trong chiến tranh, thậm chí có thể nói là vượt quá kỳ vọng.

Ngược lại, các quốc gia Nam đại lục lại đang khá lúng túng, chiến tranh đánh đến giờ mà trong tay họ vẫn chưa có nổi một phần chiến công nào đáng kể.

Các nước nhỏ thì không sao cả, dù sao thực lực của họ cũng rất yếu, không có chiến công là điều bình thường.

Áp lực đang đè nặng lên ngũ đại vương quốc Nam đại lục, đặc biệt là Đế quốc Frank và Vương quốc Iberia, hai nước này đang phải gánh chịu áp lực lớn nhất.

Nếu lại không thể lập được chiến công vang dội, nước bọt của dư luận trong và ngoài nước cũng có thể khiến giới cao tầng thân bại danh liệt.

Sau khi liên minh đưa ra quyết định, ngũ đại vương quốc liền đẩy nhanh tiến độ xuất quân.

Rất nhiều vật tư chiến lược và quân đội được vận chuyển bằng đường biển đến Trung đại lục, quy mô chiến tranh tiếp tục leo thang.

Do sự điều chỉnh chiến lược của tộc Tinh Linh, khi viện binh đến nơi, chiến sự ở tiền tuyến về cơ bản đã kết thúc.

Sau khi tự mình trải nghiệm mới biết được đại quân Tinh Linh lợi hại như thế nào.

Tiếc rằng họ là nước nội địa, cho dù các quốc gia Nam đại lục sẵn sàng chi viện thì cũng rất khó có thể giúp đỡ được gì nhiều.

Bốn mươi vạn quân địch được triển khai dọc tiền tuyến đã ngay lập tức dập tắt hy vọng phản công của giới cao tầng Mosey.

Sự thay đổi ngoạn mục này khiến Vương quốc Alpha và Công quốc Mosey cảm thấy vô cùng ghen tị, họ cũng muốn được viện trợ nha!

Khi thất bại của Liên quân Nam đại lục được truyền đến Vương quốc Alpha, nó đã ngay lập tức trở thành chủ đề bàn tán của mọi người trong lúc trà dư tửu hậu.

Các nước Nam lục địa bị kích động, ba quốc gia Trung đại lục là những người trực tiếp được hưởng lợi.

Trừ khi Vương quốc Alpha điều động quân chủ lực tới, nếu không với thực lực của Công quốc Mosey thì hoàn toàn không đủ sức để đánh với người ta.

Nhất là Công quốc Mosey, trong cuộc chiến với tộc Tinh Linh, họ đã tổn thất nặng nề về binh lực và lãnh thổ.

Viện binh mà trước đây phải nài nỉ van xin giờ lại tự động đưa tới cửa.

"Phản công" giành lại lãnh thổ đã mất là điều không thể.

Nhưng sau khi chia đều cho các quốc gia, quân số nhiều nhất mà mỗi quốc gia tổn thất cũng chỉ có vài chục vạn người.

Cho đến nay, sự hỗ trợ lớn nhất họ nhận được chính là vài quân đoàn do Vương quốc Alpha phái đến.

Đối với các quý tộc Alpha đã quen với những trận chiến lớn mà nói, tổn thất như vậy chẳng đáng là gì.

So với phản ứng dữ dội của các bên, hai quốc gia Bắc đại lục này lại tỏ ra bình tĩnh đến lạ trước biến động này.

Số người thiệt mạng lên đến hơn trăm vạn, nếu như xảy ra tại một quốc gia thì đây nhất định là một đại sự.

Một khi Nhân tộc giành được đại thắng, vậy thì trong trăm năm tới, các chủng tộc khác sẽ lần lượt suy tàn, thậm chí là diệt vong.

Trước đây, khi chiến tranh đại lục đánh đến mức này về cơ bản là đã sắp kết thúc.

Không phải phong ấn nơi này bị vỡ để một tên ma đầu chạy ra thì chính là vết nứt không gian nơi đó được mở ra, hoặc là tên Tà Thần nào đó đột nhiên giáng lâm.

Ngay cả quân đội vương quốc quét ngang thảo nguyên cũng có hơn 30 vạn người tử thương, trong đó có đến một phần ba là tử trận.

"Nguyên soái, Thú nhân lại bỏ chạy rồi!"

Chiến tranh kéo dài đến hiện tại, nước nào trong Liên minh năm nước đều bị tổn thất binh lực.

Chiến thuật hiện tại của quân đội vương quốc là chia cắt theo khu vực, sau đó từng bước tiến lên phía trước, không ngừng nén nhỏ không gian hoạt động của kẻ thù.

Dấu chân hoạt động của Thú nhân trải rộng khắp thảo nguyên, việc một vài bộ lạc chạy trốn là điều hết sức bình thường.

Lời nói của Bá tước Cullen làm cho Hudson chẳng hiểu ra sao.

Ba nước Trung lục địa chịu tổn thất nặng nề nhất, mỗi nước đều có hơn trăm vạn người thương vong, số người thiệt mạng ít nhất cũng từ năm mươi vạn trở lên. Số dân thường thiệt mạng còn lên đến hàng trăm vạn.

Lúc này, những thủ đoạn mà Thú nhân dùng để uy hiếp liên quân Nhân tộc đều đã được sử dụng.

Đáng tiếc là thời đại đã khác, vài năm trước khi gặp phải những kẻ này, mọi người đều phải vô cùng cẩn thận.

Nhưng giờ trong quân đã có cường giả Thánh Vực tọa trấn, những tên tà ma ngu ngốc này chỉ cần ló đầu ra thì chẳng mấy chốc sẽ bị lùng giết sạch.

Nhưng tình hình lần này khác, mục tiêu chiến lược thống nhất đại lục của Nhân tộc đã được đặt lên mặt bàn.

Trên đại thảo nguyên, quân đội vương quốc do Hudson thống lĩnh cũng phải đối mặt với sự phản công của Thú nhân.

Như thể được truyền cảm hứng, Liên minh Dị tộc ngày càng hung hãn hơn trên chiến trường, rất nhiều người đều chọn đồng quy vu tận khi ở thế yếu.

Màn phản công bi tráng của tộc Dwarf đã mở ra một chương mới.

Có cá lọt lưới là điều hoàn toàn bình thường.

Ngay cả Hoàng đình Thú nhân đang chuẩn bị vây quét bỏ chạy cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

"Bá tước các hạ, có chuyện gì từ từ nói, trời không sập được!"

Hudson thản nhiên nói.

"Nguyên soái, các tộc Thú nhân đột nhiên tập kết, sau đó đi thẳng về hướng dãy núi Ula".

"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chúng đã đạt được thỏa thuận với những kẻ xâm nhập Thần quốc, muốn rút lui về trong rừng để chống cự đến cùng."

"Một khi để cho kế hoạch của quân địch thành công, mục tiêu hủy diệt Đế quốc Thú nhân của chúng ta sẽ trở nên khó khăn hơn!"

Bá tước Cullen vội vàng giải thích.

Nơi rừng thiêng nước độc có điều kiện sinh tồn khắc nghiệt, nhưng tình trạng sinh hoạt của Thú nhân vốn chẳng tốt đẹp gì.

Vài năm trước, khi bị Liên minh Nhân tộc dồn vào đó một lần cũng không thể khiến bọn chúng diệt vong, bây giờ lại để bọn chúng chạy tới bên đó, không chừng qua vài năm nữa chúng sẽ lại ngóc đầu trở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận