Quốc Vương

Chương 1565: Thăm Dò (2)

"Hiện giờ đã không còn là thời đại mà Giáo Đình một nhà độc đại nữa. Tính ra thì Đại mục thủ của vương quốc còn là thân thích của ông, cũng coi như người trong nhà, chẳng lẽ còn có thể giết ông được hay sao?"

"Giải quyết được vấn đề trong nước, đám tín đồ điên cuồng ở nước ngoài cũng không phải là chuyện lớn gì, dù sao ông cũng không thích ra nước ngoài."

Có lẽ là cảm thấy phân tích của mình có lý, ban đầu Niemeyer có chút sợ hãi, nhưng giờ thì đã không còn nữa.

Việc gánh vác trách nhiệm cho nhau đã sớm trở thành trạng thái bình thường. Chỉ cần không không gây ra rắc rối lớn cho bạn già thì đó chỉ là chuyện nhỏ không đáng kể.

Bây giờ đã có thể giải quyết được "áp lực tôn giáo" và "áp lực thế tục" rồi, những vấn đề còn lại hoàn toàn không đáng nhắc đến.

Một chút danh tiếng mà thôi, đối với một người thường xuyên bị truy nã như Niemeyer là hoàn toàn không đáng là gì.

"Robert, những lời của Niemeyer cũng không phải là hoàn toàn không có lý. Chuyện ở đây, nếu không bị lộ thì thôi, nhưng nếu không may bị rò rỉ ra ngoài thì ông nhất định phải gánh vác trách nhiệm này!"

"Đương nhiên, ông cũng có thể cân nhắc đến việc họa thủy đông dẫn, đẩy hết đống phiền phức cho Nguyên soái Hudson, với cơ thể thân thể của hắn thì chắc là có thể gánh vác được."

"Có thể là cái phong ấn này đã tồn tại từ thời thượng cổ đến giờ, nên chắc chắn sẽ không tầm thường."

Robert vừa nói xong, đám người vốn đang đùa giỡn lập tức trở nên nghiêm túc, thậm chí ngay cả khí chất xung quanh cũng thay đổi.

"Đủ rồi, đám lão già các ngươi còn không tranh thủ thời gian làm việc đi!"

"Mau chóng phá giải những văn tự được lưu lại trong di tích đi, ma pháp sẽ không thể duy trì lâu dài được. Nếu lại xảy ra hiện tượng nước hồ tràn vào thì không chừng di tích sẽ bị phá hủy!"

Robert thì đang rất nhức đầu, lão ta cảm thấy mình đã không cẩn thận khi kết giao bạn bè. Nhưng lão ta cũng không quá coi trọng việc phải gánh chịu trách nhiệm.

Hudson đang ẩn náu trên tầng mây xem náo nhiệt cũng không nhịn được mà nở một nụ cười. Rõ ràng là việc trả một cái "giá thật lớn" để mời đám người này tới hỗ trợ là quyết định đúng đắn.

"Nhưng làm như vậy thì rủi ro thật sự là hơi lớn. Không chừng ông sẽ bị con rồng hay con gấu của hắn ta chộp đi làm điểm tâm..."

Sau khi điều chỉnh trạng thái, mọi người vừa khai quật di tích, vừa lấy Ma pháp thạch ra ghi chép những phát hiện có liên quan.

Một cường giả Thánh Vực mang theo hơn mười vị cường giả cấp 7-8 đi khai quật di tích, ai cũng sẽ nghĩ lão ta là người cầm đầu. Nếu như bị trả thù thì lão ta cũng là người gây thù chuốc oán nhiều nhất.

Vong Linh pháp sư vừa nói xong lập tức nhận được sự ủng hộ của mọi người. Có thể thấy đây là một trò đùa, nhưng trò đùa này không hề vui chút nào.

"Từ tình hình hiện tại, dường như phong ấn này đã đến gần bờ vực sụp đổ, có lẽ bên trong có chứa thứ gì đó liên quan đến tai kiếp vạn năm."

"Có vẻ như lần này chuyện này còn nghiêm trọng hơn gấp trăm, gấp nghìn lần so với những gì chúng ta đã dự đoán trước đó!"

"Toà di tích trước mắt này rất không đơn giản, xét về cấu tạo thì giống như một cái phong ấn."

"Nếu như toàn bộ những thông tin được ghi chép từ vô số vạn năm trước này đều là sự thật, vậy thì thế giới này cũng quá đáng sợ rồi."

Thủ pháp của họ vô cùng thành thạo, chỉ cần nhìn liền biết là những người chuyên nghiệp rồi.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, sau khi hoàn thành việc khai quật di tích địa cung, sắc mặt của mọi người lại trở nên u ám đến đáng sợ.

"Ngoài tin tức về vạn năm chi kiếp ra, ta không hy vọng có bất cứ tin đồn nào khác bị truyền ra ngoài!"

"Không cần các vị phí tâm, ta đã biết chuyện này rồi. Nhiều khi, truy vấn ngọn nguồn không có lợi cho tất cả mọi người."

Sau khi liên kết và suy luận những thông tin thu thập được, Hudson lập tức hiểu được lý do tại sao thời thượng cổ lại có nhiều chủng tộc kinh khủng như vậy, nhưng hiện giờ lại biến mất trong dòng sông lịch sử.

"Vấn đề là, rốt cuộc là nên để tin tức này mãi mãi vùi sâu trong bụng, hay là nên báo cáo cho Nguyên soái Hudson biệt, mọi người cùng nhau bàn bạc..."

Thật sự cho rằng những cao thủ đông đảo của Long tộc là giấy sao?

"Dù sao với tấm thân nhỏ bé của ta là sẽ không thể nào gánh nổi. Dù là toàn bộ vương quốc cũng không thể nào chịu nổi!"

Không, đó là dũng sĩ nuôi rồng!

Dũng sĩ Đồ Long?

Cho dù không tính đến bối cảnh, chỉ tính riêng sức mạnh của Cự Long thôi cũng đã không dễ ăn như vậy rồi.

Không đợi Robert nói hết lời, trên bầu trời đã truyền đến một tiếng long ngâm, ngay sau đó, Hudson liền xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Trong lúc Long tộc còn ở đỉnh cao cũng dứt khoát từ bỏ cơ nghiệp ở đại lục Aslante, di cư đến Long đảo cách xa đạ lục, có lẽ cũng cần phải được giải thích lại!

Lo lắng có người Đồ Long?

Lừa con nít à?

"Thứ mà Vương quốc cần chính là tích lũy càng nhiều lực lượng trong một thời gian ngắn để đối phó với trận đại họa không chắc là có xảy ra hay không này, mà không phải là không biết lượng sức đi truy tìm chân tướng."

Nếu như tin tức kinh thiên động địa này bị truyền ra ngoài, có lẽ toàn bộ đại lục đều sẽ bị cuốn vào.

"Vạn năm chi kiếp thần bí" kia hóa ra lại là một vụ thu hoạch có chủ đích nhằm vào, Thần linh còn đóng một vai trò ám muội trong đó.

Ngay lập tức ra lệnh phong tỏa, sắc mặt của Hudson cũng không tốt. Ai bảo lần trước vào Địa cung hắn không phát hiện ra những chi tiết này chứ?

Rời khỏi đại lục Aslante có thể tránh được vụ thu hoạch này hay không thì tạm thời còn chưa thể xác định , nhưng nếu tiếp tục ở lại thì chắc chắn sẽ gặp xui xẻo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận