Quốc Vương

Chương 2178: Quyết Định

"Vương quốc Dwarf phải đối mặt trực diện với các quốc gia Nam đại lục, lo cho bản thân còn chưa xong, chúng căn bản không có khả năng can thiệp vào cuộc chiến giữa chúng ta và Thú nhân."

"Tộc Cự Ma, tộc Ba Mắt và Thạch Nhân tộc thì đã có ba quốc gia Trung đại lục nhìn chằm chằm, Liên minh Thượng cổ Dị tộc có người Mosey đối phó, chỉ có mỗi tộc Tinh Linh là có thực lực can thiệp vào cuộc chiến này."

"Đám Tinh Linh mục nát kia đang chìm đắm trong nghệ thuật không thể thoát ra được, hiệu quả thấp đến đáng thương."

"Nếu tốc độ của chúng ta đủ nhanh, có lẽ sau khi đánh tan Đế quốc Thú Nhân, đại quân của tộc Tinh Linh vẫn còn đang ở trên đường!"

Lý do mà Công tước Richard đưa ra có phần khoa trương một chút, nhưng cũng đại diện cho tiếng lòng của rất nhiều quý tộc trong vương quốc.

Vì cuộc chiến này, vương quốc không ngại mạo hiểm đắc tội với các quốc gia, ép Liên minh Nhân tộc tham gia.

Đã trả một cái giá đắt như vậy, chiến tranh chắc chắn là phải đánh.

Còn chuyện giải quyết Đế quốc Thú Nhân trước khi quân đội Tinh Linh tấn công, đó hoàn toàn là đang nằm mơ.

"Công tước Richard nói không sai, tình hình phát triển đến bước này rồi, vương quốc giống như tên đã trên dây không bắn không được."

Là một nhóm quý tộc dựa vào quân công để vươn lên, tập đoàn quý tộc mới nổi là những người kiên quyết nhất theo phe chủ chiến bẩm sinh.

Không có gì phải chỉ trích, đối với một quốc gia mà nói, bất kỳ hành động nào được đưa ra vì sinh tồn cũng đều có thể hiểu được.

Bá tước Aurane nói xong, nhóm quý tộc mới nổi cũng hùa theo.

Chỉ cần hai nước này không ngốc, họ sẽ không tập trung binh lực ở những tỉnh này để liều chết với đại quân Tinh Linh.

Đối với những quý tộc mới nổi mà nói, nếu như có thể tiêu diệt Đế quốc Thú Nhân và đồng thời làm suy yếu thực lực của phe quý tộc lâu đời thì sẽ thật là hoàn hảo.

Theo như bản đồ, để xâm lược vương quốc, đại quân Tinh Linh phải đi qua Công quốc Mosey hoặc Vương quốc Hessen.

Huống chi khi đại quân Tinh Linh đột kích, người chịu áp lực đầu tiên chỉ có thể là các quý tộc lâu đời ở mặt trận phía tây và phía nam.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hai quốc gia này sẽ kháng cự tượng trưng một chút, sau khi cho các bên một lời giải thích liền sẽ mở đường.

Nhưng vấn đề là chỉ có vài tỉnh ngăn cách ở giữa.

"Địch nhân đã có cảnh giác, vậy thì chúng ta lại càng phải tăng thêm tốc độ, đánh cho chúng không kịp trở tay!"

Dù sao, hầu hết các quý tộc mới nổi đều xuất thân từ quý tộc lâu đời, đánh gãy xương cũng còn liền gân.

Kỳ vọng của vương quốc đối với các đồng minh chỉ giới hạn ở việc kiềm chế đám đàn em trong Liên minh dị tộc, có thể trì hoãn tốc độ của đại quân Tinh Linh đã là biểu hiện ưu tú rồi.

Mọi người chỉ là bất đồng về lợi ích, chứ không đến mức sống còn.

Phía bắc là băng thiên tuyết địa, không thích hợp cho đại quân thông hành, phía đông lại là hướng chủ công của vương quốc, hệ số an toàn lãnh thổ của họ trực tiếp tăng lên mức tối đa.

Đương nhiên, những suy nghĩ này sẽ chỉ giấu ở trong nội tâm, bên ngoài mọi người vẫn phải đồng tâm hiệp lực.

Vương quốc vẫn luôn hướng đến việc mở rộng sang đại thảo nguyên, những người được hưởng lợi nhiều nhất đều là các quý tộc mới nổi ở gần tiền tuyến.

Lão ta đương nhiên hiểu rõ những toan tính của nhóm quý tộc mới nổi, nhưng là người phát ngôn của phe quý tộc lâu đời, Tể tướng Beckett lại không cảm thấy lo lắng.

Nếu như không có dã tâm, các quý tộc ở tỉnh Đông Nam sẽ không tự mình hành động, chiếm lấy Hành lang Trăm dặm.

"Bệ hạ, mọi người đều không phản đối, ngài nên đưa ra quyết định!"

Nếu Liên minh Nhân tộc đại bại, vậy thì sẽ chẳng có gì để nói.

Ngay cả đấu tranh chính trị cũng chỉ là đàn áp lẫn nhau, chứ không hề đổ máu.

Bước đầu tiên đã được thực hiện, các thao tác tiếp theo sẽ đơn giản.

Vương quốc hủy diệt hoặc đánh tàn phế Đế quốc Thú Nhân, đồng thời chống cự trước sự tấn công của đại quân Tinh Linh, nên đương nhiên là có tư cách để chia sẻ một phần lợi ích.

Nhưng nếu Liên minh Nhân tộc đại thắng, thì lợi ích của Bắc đại lục và Trung đại lục chắc chắn sẽ phải được phân chia lại.

Thấy bầu không khí nhiệt liệt như vậy mà Quốc vương vẫn chậm chạp không bày tỏ lập trường, Tể tướng Beckett bèn mở miệng nhắc nhở.

Sự tồn tại của "Hiệp ước" khiến hai tiếng nói này không thể xuất hiện trên triều đình, nhưng đã tồn tại thì cuối cùng vẫn là tồn tại.

Chiến tranh đại lục chính là cơ hội tốt nhất để phá vỡ ràng buộc.

Dù rằng các đồng minh đã mở đường, nhưng tộc Tinh Linh cũng không thực sự yên tâm, tàn sát là chuyện không thể thiếu được, và nhất định sẽ xuất hiện nhiều khu vực không người.

Đúng là có tồn tại rủi ro, nhưng rủi ro cao cũng đi kèm với lợi ích cao.

Trong nội bộ của bất kỳ một cường quốc nào cũng đều không chỉ có một tiếng nói duy nhất, tiếng kêu gọi hủy diệt Đế quốc Thú Nhân là chủ lưu, nhưng những lời kêu gọi Nam tiến và Tây tiến cũng tồn tại.

Sức mạnh gia tộc tuy được tăng cường, nhưng quyền kiểm soát của dòng chính đối với những chi nhánh bị chia ra này cũng ngày càng suy yếu sau mỗi lần mở rộng.

Thoạt nhìn, các quý tộc lâu đời cũng thu được ích lợi không nhỏ, nhưng do khoảng cách xa, họ khó có thể trực tiếp cai trị, buộc phải chia nhỏ cho con cháu trong gia tộc quản lý.

Công cuộc báo thù hoàn thành, chấp niệm Đông tiến của các quý tộc vương quốc cũng sẽ biến mất, chiếm cứ đại thảo nguyên đã là cực hạn.

Những khu vực thâm sơn cùng cốc còn lại không thể khơi gợi dục vọng của các quý tộc, chiến lược chuyển hướng cũng là điều hiển nhiên.

Nếu một ngày nào đó xích mích với đồng minh, gây ra một cuộc chiến tranh sáp nhập nội bộ Nhân tộc cũng không phải là điều không thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận