Quốc Vương

Chương 461 - Bật Hack (3)

Hudson không thèm quan tâm đến hai ngàn lang kỵ đang đi đường vòng để vây quanh quân trận, mục tiêu mà hắn nhắm đến chính là đại doanh của quân địch.

Ngay vào lúc chiến đấu vừa rồi, chủ soái của quân địch đã mang đám kỵ binh còn sót lại lao về phía bọn hắn.

Nhưng khi nhìn thấy kỵ binh nhà mình bại trận quá nhanh, trong lòng cũng có chút chần chờ, cho nên cũng giảm tốc độ xuống.

"Theo ta xuất kích, bắt sống chủ soái quân địch!"

Hudson lập tức hạ lệnh.

Thắng lợi tới quá dễ dàng, giờ khắc này, tinh nhuệ giả cũng biến thành tinh nhuệ thật.

Chỉ trong một lần xung phong mà đã giải quyết xong một đội lang kỵ ngàn người, giờ khắc này, sĩ khí quân tâm đã tăng lên tới đỉnh phong.

Thú nhân cũng không gì hơn cái này, hiện giờ suy nghĩ này đã cấy ghép trong đầu của bọn hắn.

Lão ta hoàn toàn không có đáp án. Dù sao bọn hắn chỉ là một bộ lạc Lang tộc bình thường, đại đa số tộc nhân đều là lang nhân bình thường.

Rút lui thì có vẻ như cũng không được, từ tình hình hiện tại trên chiến trường, nếu như lão ta dám mang theo quân đội quay đầu bỏ chạy thì sẽ bị đánh cho tan tác ngay lập tức.

Mất đi một đội kỵ binh ngàn người, hai đội kỵ binh ngàn người khác thì đang chạy vòng vòng xung quanh quân trận của địch nhân, bây giờ trong tay lão ta chỉ còn có hai ngàn lang kỵ có thể sử dụng.

Nếu như đổi thành đội siêu phàm tinh nhuệ do toàn bộ Ngân Nguyệt Lang tộc tạo thành, dù có đối mặt với kỵ binh tinh nhuệ của nhân tộc thì lão ta tuyệt đối sẽ không do dự.

Nhìn thấy liên quân Nhân tộc phát động phản công, lão già đang chỉ huy lang kỵ binh lao lên lập tức buồn rầu.

Không phải đã nói lính tinh nhuệ của nhân tộc đang đóng quân bên trong cứ điểm thành lũy ở tiền tuyến sao?

Tinh thần thuế biến làm cho phản ứng và hành động của tất cả mọi người trở nên càng tự tin hơn.

Lần này tới đây lão ta còn có nhiệm vụ trong người, không phải tới để dạo chơi ngoại thành. Vứt lại đại quân chạy trốn, dù có quay về được thì Hoàng đình cũng sẽ không tha cho lão.

Nếu biết trước là địch nhân sẽ lợi hại như vậy thì lão ta cũng không mù quáng chia binh ba đường.

"Belersden, chút nữa nghĩ cách lấy soái kỳ của đối phương xuống cho ta."...

Trong đội ngũ này, Ngân Nguyệt Lang tộc chiếm chưa tới một phần mười.

Lão già cắn răng rồi hung ác hạ lệnh: "Giết!"

Chỉ dựa vào hai ngàn lang kỵ binh này thì có thể ngăn chặn được địch nhân không? Có đợi được hai ngàn lang kỵ kia chạy tới tiếp viện không?

Tôn nghiêm của Ngân Nguyệt Lang tộc không cho phép lão ta không đánh mà chạy. Thay vì trở về tiếp nhận quân pháp xử trí, còn không bằng liều một phen.

Nghĩ tới đây, lão ta liền khóc không ra nước mắt.

Tại sao vừa mới băng qua tường thành chui vào cảnh nội liền đụng vào miếng sắt này rồi. Lão ta thật sự không biết nên tìm ai nói lý lẽ.

Hudson tự mình thống lĩnh kỵ binh đánh ra tới chiến tích đã làm cho lòng tin của bọn họ tăng lên gấp bội.

Khoảng cách gần như vậy, lại có trang bị ma pháp phụ trợ, mọi chuyện xảy ra trên chiến trường đều không thể thoát khỏi ánh mắt của bọn họ.

Đám con cháu nhị đại cũng ào ào lao lên theo.

Đạn tín hiệu ma pháp bay lên không trung, quân đội Mosey đang tiềm phục ở bên ngoài một dặm lập tức từ trong ruộng lúa mạch đứng thẳng lên.

Đội quân nhân tộc đột nhiên xuất hiện làm cho đại quân thú nhân vốn đang ở vào thế hạ phong cảm thấy càng sợ hãi hơn.

Chỉ cần kéo đủ thời gian cho hai ngàn lang kỵ bị phái ra trở về, cho dù đối phương là kỵ binh tinh nhuệ nhất của nhân tộc, cho dù đối phương có gấp 4 lần ưu thế về binh lực, thì cũng có thể đánh một trận. ...

Đây là một sự hiểu lầm tai hại, một đội quân ẩn nấp ở khoảng cách gần như vậy thì làm sao có thể hoàn toàn giữ bí mật được chứ?

Tuy là đã biết trước là đám ô hợp này không đáng tin cậy, nhưng lão ta tuyệt đối không ngờ rằng bọn chúng lại không đáng tin cậy đến nước này, thậm chí còn không biết rằng có một đội quân nhân tộc đang ẩn nấp gần đó.

Lão già chỉ huy tác chiến cũng bị tức đến râu ria dựng thẳng.

Mặc dù năng lực của đám nhị đại này chẳng ra làm sao, nhưng lá gan lại là không nhỏ, đặc biệt là khi đánh những trận chiến trên thế thắng.

Cơ hội đánh chó mù đường cũng không có nhiều.

Nếu như bỏ lỡ cơ hội kiến công lập nghiệp này, bọn họ sẽ phải hối hận cả một đời.

Lấy thân phận bối cảnh của đám nhị đại này, chỉ cần đánh hai cuộc chiến tranh như vậy liền có thể vớt được một mảnh đất phong giàu có và đông đúc.

Chi tiết cụ thể thì không rõ ràng, nhưng chỉ cần biết là quân đoàn quận Wright đang đè đánh quân đội thú nhân là được.

Nói xong tên mập này liền phóng ngựa lao lên, dẫn dắt toàn quân xuất phát.

"Toàn quân xuất kích, để cho đám thú nhân khốn kiếp này biết rõ Người Mosey chúng ta cũng không phải hạng dễ chọc!"

Chỉ thấy Raquel nhổ hết đống rơm đang phủ lên mình ngựa ra, tung người nhảy vọt lên ngựa rồi hạ lệnh:

Tiếc là trong đội quân thú nhân có vô số chủng tộc, giữa các chủng tộc cũng có rất nhiều mâu thuẫn. Cộng thêm chiến đấu bộc phát quá đột nhiên, đám binh sĩ thú nhân phát hiện ra không hợp lý còn chưa kịp báo cáo thì đã bị đưa lên chiến trường.

Đều đã bị phái đi chấp hành nhiệm vụ chịu chết rồi nên những binh sĩ này liền dứt khoát chẳng thèm báo cáo nữa.

Bị người trong nhà hãm hại, lão giả muốn hối hận thì cũng đã muộn.

Những mũi tên xé gió không ngừng thu gặt mạng nhỏ của lang kỵ binh, khoảng cách của song phương đã rút ngắn lại.

"Ba!"

Một tiếng vang thật lớn, soái kỳ ở sau lưng trực tiếp đổ gục. Nếu như không phải lão giả phản ứng nhanh thì đã bị soái kỳ của mình đập trúng rồi.

Tuy rằng lão giả có thể tránh khỏi, nhưng tên vệ binh ở trước người thì lại không may mắn như vậy, cả người cả sói trực tiếp bị đập thành bánh thịt.

Trong tình huống bình thường, một cây soái kỳ chắc chắn không có uy lực mạnh như vậy.

"Có cao thủ tập doanh!"

Ý thức được điểm này, lông tơ của lão ta liền dựng đứng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận