Quốc Vương

Chương 1100 - Nhượng Bộ

Mặc dù tố chất của các thành viên gia tộc Koslow không cao, nhưng số lượng thì lại rất nhiều. Chỉ trong vòng hai, ba năm nay, gia tộc Koslow đã sinh ra số lượng tộc dân bằng toàn bộ nhân khẩu của gia tộc Dalton.

Nhưng mà Kayo chỉ có thể giấu những lời này ở trong bụng. Vì nói ra chỉ làm cho bầu không khí xấu hổ hơn mà thôi. ...

Công quốc Omega, cuộc chiến bảo vệ Vương đô cuối cùng đã tới hồi kết thúc. Đối mặt với thế công liên tục không ngừng của đại quân thú nhân, quân thủ thành chỉ có thể lùi lại giữ nội thành, giãy giụa trong những thời khắc cuối cùng.

Trong đại điện của vương cung, một đám người thân mặc áo giáp đang chờ đợi thành bị phá rồi phá vây.

"Nói cho những người bên dưới là dù có thể nào cũng phải cầm cự đến khi trời tối, đây là đường sống duy nhất của chúng ta!"

Baird I dùng ngữ khí tàn nhẫn nhất để nói ra lời nói hèn nhát nhất.

Cùng tồn vong với đất nước là chuyện không thể nào. Một Công quốc chỉ vừa được thành lập chưa đến ba năm vẫn còn chưa xây dựng được cảm giác thân thuộc.

Trước khi đại quân thú nhân bao vây trước cổng thành thì mọi người đã di dời gia quyến của mình đi hết rồi.

Dựa theo kế hoạch ban đầu thì họ chỉ chuẩn bị chống cự một tháng là sẽ lập tức phá vây. Nhưng với sự nỗ lực của Bộ Quân vụ, bọn họ đã thực sự kiên trì được tới ngày thứ 32.

"Tể tướng, người tiếp ứng đã được sắp xếp xong chưa?"

Jefferson vô cùng tự tin nói.

Tính thêm giai đoạn đầu của cuộc xâm lược, Công quốc Omega đã chống chọi với thú nhân những 42 ngày, chiến tích này phù hợp với định vị của một công quốc mới nổi.

Những người đang thực sự liều mạng chính là những binh sĩ ở đáy xã nội vẫn chưa biết rõ chân tướng.

"Xin bệ hạ yên tâm!"

Nếu không phải cần cho Liên minh Nhân tộc một lời giải thích thì bọn hắn cũng đã sớm vắt chân lên cổ chạy trốn rồi, không có khả năng cầm cự được đến hiện giờ.

Baird I quan tâm hỏi.

"Xin bệ hạ yên tâm! Chúng thần đã bố trí rất nhiều cạm bẫy ở trong thành, cho dù thành bị phá trước thời gian dự kiến thì vẫn có thể cầm cự được đến khi trời tối."

Việc phá vây đã được lên kế hoạch ngay từ đầu, có thể tưởng tượng được sự phản kháng của giới cao tầng Công quốc Omega mạnh mẽ đến cỡ nào.

Mặc kệ là bởi vì nguyên nhân gì, cuộc chiến bảo vệ vương đô có thể diễn ra trong một thời gian dài như vậy đã đủ cho các quốc gia nhân tộc một lời giải thích rồi.

"Chỉ cần chúng ta phá vây ra ngoài, bọn họ sẽ phụ trách đoạn hậu, chặn đường truy binh của thú nhân."

Trong tình huống không có viện binh, Công quốc Omega có thể cầm cự được đến bây giờ đã vượt quá sự mong đợi của rất nhiều người.

Tể tướng Cameron khẳng định nói.

Một vị Quốc vương như ông ta còn phải gánh thêm trách nhiệm khôi phục Công quốc, nên nhất định phải sống sót thoát khỏi cuộc chiến này, chỉ khi còn sống thì mới có hi vọng.

"Đội quân tinh nhuệ nhất của Công quốc đã được bố trí ở bên ngoài phụ trách tiếp ứng."

Chỉ riêng việc an bài người tiếp ứng thôi cũng đã là một việc cần có kỹ thuật rồi.

Sau khi biết được Công quốc Omega không thể giữ được nữa thì họ đã sớm rút quân ra ngoài, đây là một biện pháp cắt lỗ kịp thời sau khi kinh doanh thất bại.

Nếu như cường độ công kích của đại quân thú nhân lớn hơn một chút, không thể cầm cự được một tháng mà thành đã phá, với chiến tích thảm bại này, sợ là ngay cả gia tộc đứng sau lưng bọn họ cũng không thể làm được gì.

Cũng hết cách rồi, muốn phục hồi thì nhất định phải bảo tồn thực lực.

Thành phá, nhưng không biết tại sao, đám người ở trong đại điện không những không cảm thấy bối rối bàng hoàng, mà còn sinh ra một cảm giác được giải thoát.

Đội quân tinh nhuệ nhất của đất nước không được dùng để chống cự cuộc xâm lược, mà lại được xếp ở lại thành đoạn hậu sau khi phá vây, dấu hiệu buông bỏ trong cuộc chiến này thật sự đã quá rõ ràng.

Baird I rút thanh Kỵ sĩ kiếm ra rồi hạ lệnh với mọi người: "Phá vây!"...

Cuộc phá vây chiến tiếp đó đã đến thời khắc chết sống có số, giàu có nhờ trời.

Bị mắc kẹt trong thành là loại áp lực mà người thường không thể tưởng tượng được. Thay vì ngày nào cũng phải sống trong tình trạng thấp thỏm, chẳng thà buông tay đánh cược một lần.

Khi mọi người ra ngoài khởi nghiệp đều đã nhận được quỹ đầu tư mạo hiểm từ gia tộc. Sau khi bị mất hết vốn liếng, muốn gia tộc đầu tư thêm một lần là chuyện không hề đơn giản.

Mất đi tư cách phục hồi chỉ là phụ, quan trọng là còn có thể bị Liên minh Nhân tộc mang ra giết gà dọa khỉ, truy cứu bọn họ tội đào ngũ.

Sắc trời dần ảm đạm, một tiếng nổ rất lớn truyền đến, mặt đất cũng đang rung chuyển.

Chỉ cần là ngươi có một chút kinh nghiệm quân sự cũng biết đây là dư âm do tường thành đổ sập gây ra.

Thoạt nhìn là đang buông bỏ, nhưng hành động thực tế thì lại rất khó.

Lợi dụng thực lực có hạn trong tay, đánh một trận chiến đạt đủ tiêu chuẩn cũng là một cuộc kiểm tra năng lực.

Ra chậm, không kịp tiếp ứng, những "người khởi nghiệp" như bọn họ sẽ trở thành vong hồn dưới đao của đại quân thú nhân.

Ra sớm, một khi bị thú nhân phát hiện thì chẳng khác nào đang dâng mạng.

Phỉ Thúy cung, vương thất vẫn đang không ngừng tranh luận về vấn đề liên quan tới "Quyền Trượng Vinh Diệu".

Hudson cảm thấy chán nản nên đã trực tiếp chào tạm biệt Caesar IV. Tiếc là cuối cùng vẫn bị chậm một bước, hắn vừa bước ra ngoài đại điện liền bị Đại công tước Alfiero ngăn lại.

Bộ Quân vụ đã đợi hắn hơn mấy tháng rồi, vất vả lắm hắn mới đến đây, làm gì có chuyện thả hắn rời đi.

Vì hắn có công lao dâng Thần khí nên chẳng còn ai nói gì về những vấn đề trước đó nữa. Cuộc đấu tranh quyền lực vốn đang rất kịch liệt cũng đã xuất hiện ánh rạng đông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận