Quốc Vương

Chương 2171: Sợ

"Bá tước Djordevich, đương nhiên là chúng tôi vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, nhưng chiến cơ đã xuất hiện rồi."

"Đế quốc Thú Nhân và Liên minh Thượng cổ Dị tộc bị những kẻ xâm lược làm náo loạn, những dị tộc lớn khác cũng không khá hơn là mấy, đây chính là lúc Liên minh Dị tộc yếu nhất."

"Nếu chúng ta tấn công vào lúc này thì chắc chắn có thể đánh bại được kẻ địch với cái giá nhỏ nhất, thậm chí còn có thể trực tiếp hủy diệt."

Bá tước Predrag trả lời.

Mệnh lệnh đã được ban hành trong nước, bất kể các quốc gia lựa chọn như thế nào thì vương quốc cũng sẽ phát động chiến tranh. Sự khác biệt nằm ở chỗ mọi người chủ động tham gia hay bị động tham gia mà thôi.

Làm vậy, những kẻ khốn khổ nhất vẫn là các "đàn em" của Vương quốc Alpha, trong thời gian ngắn sẽ phải chịu áp lực quân sự to lớn, thậm chí có nguy cơ bị diệt vong.

Nhưng chính trị vốn dĩ là như vậy, khi lợi ích đủ lớn, ngay cả đồng minh cũng có thể bán đứng.

Không âm thầm phát động chiến tranh, cưỡng ép kéo họ xuống nước, mà đầu tiên là chạy đến Liên minh Nhân tộc để thuyết phục các quốc gia, điều này đủ để cho thấy Vương quốc Alpha có nghĩa khí rồi.

Cỗ xe chiến tranh của Nhân tộc bắt đầu khởi động, các tộc trên đại lục lập tức hoảng hốt. Vương quốc Dwarf đứng mũi chịu sào đã ngay lập tức kích hoạt trạng thái sẵn sàng chiến đấu.

Chuẩn bị chạy trốn là một chuyện, nhưng trước khi chạy ra ngoài, họ vẫn phải cân nhắc đến mối đe dọa từ Nhân tộc.

Thông qua đề xuất vào lúc này, mọi người còn có thể kiểm soát thời gian phát động chiến tranh để chuẩn bị trước.

Phản ứng dây chuyền lan đến rừng rậm Tinh Linh, các Tinh Linh vẫn chưa tranh luận ra kết quả, giờ thì chỉ có thể bất đắc dĩ chuẩn bị chiến đấu.

Hội nghị đoàn chủ tịch miễn cưỡng thông qua nghị quyết trong sự không tình nguyện. Trong lòng của đám đại biểu đều đang hỏi thăm tổ tông mười tám đời của Vương quốc Alpha.

Phàn nàn không có ý nghĩa gì, cuộc sống luôn luôn phải đối mặt.

Gặp phải một vị lão đại như vậy, đại diện của ba nước Trung đại lục có ghế trong Hội đồng Chủ tịch cũng không còn cách nào khác, đành phải cắn răng lựa chọn ủng hộ.

Một khi các đồng minh sụp đổ, tộc Tinh Linh cũng không thể tự bảo vệ mình. Cho dù họ có nội tình đủ thâm hậu, nhưng vẫn không thể một mình đối mặt với bá chủ đại lục được.

Cưỡng ép kéo mọi người xuống nước, thủ đoạn này thật sự là quá hèn hạ. Nhưng mọi người lại không thể từ chối, chủ động phát động chiến tranh bao giờ cũng tốt hơn bị cuốn vào một cách bị động.

Vương quốc Alpha đã quyết tâm phát động chiến tranh, trừ phi Liên minh Dị tộc có thể từ bỏ Đế quốc Thú Nhân, nếu không thì chắc chắn sẽ xuất binh can thiệp, ba nước bị kẹt giữa chỉ có thể thụ động tham chiến. ...

Thấy tình hình không ổn, tộc Cự Ma, tộc Ba Mắt, Thạch Nhân tộc cũng không do dự lâu, đều chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Người khác đều đang chuẩn bị cho chiến tranh, nhưng bọn chúng thì đang giết đến máu chảy thành sông. Mỗi ngày đều có hàng ngàn hàng vạn tộc nhân ngã xuống, phương pháp đổ máu để chữa bệnh này quả thực quá đau đớn. ...

Nếu để cho Vương quốc Alpha tự chơi, có lẽ một ngày nào đó khi thức dậy thì chiến tranh đại lục đã nổ ra.

"Cái gì?"

Đây là lỗi của tổ tông, trong lúc thống trị đại lục đã không diệt sạch các tộc, để lại tai họa ngầm cho con cháu.

Đều bị cuốn vào trong vòng xoáy phong ba này, nhưng những kẻ thân ở loạn thế như Liên minh Thượng cổ Dị tộc và Đế quốc Thú Nhân mới là người khốn khổ nhất.

"Long Hùng chiến kỳ mang tính biểu tượng kia chính là độc nhất vô nhị trên toàn đại lục."

Vấn đề nội bộ vẫn chưa giải quyết, lại gặp thêm thêm ngoại địch xâm lược, Đế quốc Thú Nhân thực sự không chịu đựng nổi!

Năm mươi vạn quân không đủ để khiến mọi người lo sợ, nhưng 50 vạn đại quân nằm trong tay Hudson thì lại hoàn toàn khác.

Không phải do Hùng Nhân Hoàng không giữ được bình tĩnh, mà thật sự là tin tức này quá trọng đại.

Sau khi sinh vật Thần quốc xâm nhập, nội chiến có thể nhanh chóng lan rộng khắp cả nước, một phần lớn nguyên nhân là do mọi người thiếu hụt vật tư nghiêm trọng.

"Hudson mang binh xuất hiện ở tiền tuyến, các ngươi có chắc là mình không nhìn lầm chứ?"

Nếu như nhất định phải có người hi sinh, không muốn người nhà mình nhịn đói thì chỉ còn cách hy sinh những chủng tộc nhỏ yếu bên dưới.

Giới cao tầng biết rõ chuyện này như lòng bàn tay, nhưng những người cầm quyền cũng có tư tâm.

Chuyện dùng danh nghĩa là tiêu diệt kẻ xâm lược để tùy thời phát động chiến tranh cướp đoạt tài nguyên sinh tồn hầu như xảy ra hàng ngày trên Đại thảo nguyên.

Chiến tranh còn chưa bộc phát, nhưng Đại Ma vương đã mang binh đến tiền tuyến rồi, không thể nào là đang đi dã ngoại được.

Gặp phải loại cường địch này, không có ưu thế gấp mấy lần binh lực, mọi người hoàn toàn không dám nắm chắc.

Trên thực tế, cho dù huy động được đủ nhiều binh lực thì Đế quốc Thú Nhân vẫn cần phải đối mặt với rất nhiều vấn đề.

Sau nhiều năm chinh chiến, các bộ tộc Thú nhân đã sớm kiệt sức. Đặc biệt là một số chủng tộc nhỏ, thậm chí còn bị áp bức đến bên bờ vực sụp đổ.

"Hùng Hoàng, loại tin tức như vậy sao có thể không chắc được!"

Ưng Nhân Hoàng trầm giọng trả lời.

"Đi theo còn có ba mươi vạn quân, cộng với quân đội đóng quân trước đây, binh lực của quân địch ở biên giới đã vượt quá năm mươi vạn."

"Hudson có địa vị phi rất cao trong Vương quốc Alpha, nếu hắn ta không đích thân tới tiền tuyến thì không ai dám đem vinh quang của hắn ra nói đùa."

Dù sao thì mấy ngàn năm qua chúng đều chơi như vậy.

Những chủng tộc nhỏ yếu trong Đế quốc Thú Nhân đóng vai trò là pháo hôi, gia súc và thức ăn.

Hy sinh cũng có giới hạn, rau hẹ cần có thời gian để trưởng thành!

Bộc phát chiến tranh toàn diện vào lúc này, hậu cần sẽ là một rào cản không thể vượt qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận