Quốc Vương

Chương 941 - Một Chọi Bảy

"Còn nếu như muốn tham gia thương mại đường biển thì chỉ cần lựa chọn loại tàu hàng 2. 000 - 3. 000 tấn là đã đủ dùng rồi. Lớn hơn nữa, giá thành đắt đỏ thì không nói, vào thời kỳ bình thường cũng không thể sử dụng được nhiều không gian như vậy."

"Đương nhiên, đây chỉ là kiến nghị cá nhân của tôi thôi, nên lựa chọn thế nào là do bản thân ngài quyết định."

"Tóm lại, ở chỗ của chúng tôi có thể đóng được tất cả các loại tàu thuyền chủ đạo trên đại lục, bao gồm cả chiến hạm mà hải quân đang sử dụng."

"Trong bản danh sách này có liệt kê thông số của các loại tàu có sẵn để ngài lựa chọn."

"Nếu như cảm thấy không hài lòng, ngài cũng có thể yêu cầu các nhà thiết kế của chúng tôi thiết kế riêng theo yêu cầu của ngài, nhưng mà chi phí sẽ tăng lên một tí tẹo."

"Quân hạm cũng có thể bán sao?"

Hudson dò hỏi .

Là một tên lãnh chúa vịt cạn, hắn hoàn toàn không biết tí gì về những chuyện trên biển. Nhưng là một tên lãnh chúa kiêm thương nhân buôn bán vũ khí, hắn biết rất rõ việc bán vũ khí ra nước ngoài sẽ mang lại lợi nhuận cao hơn nhiều so với bán trong nước.

"Dù là có hàng thì giá cả cũng sẽ rất cao. Tuy nhiên, chúng ta có thể dùng nỏ pháo để thay thế, uy lực đương nhiên là sẽ kém hơn Ma Tinh pháo, nhưng nó lại rẻ hơn nhiều."

Phải biết là trước khi bị thú nhân xâm lược, Hudson muốn kiếm một khẩu Ma Tinh pháo đều rất phí sức, hiện giờ lại có người dám lấy ra bán.

"Nếu như đi đường ngầm thì lại đơn giản hơn nhiều. Chỉ cần ngài chịu bỏ tiền, những công việc sau đó cứ giao cho chúng tôi xử lý là được."

Mặc dù không biết quân hạm này có cấp bậc gì, nhưng nghe khẩu khí của nhân viên tiêu thụ, chỉ cần tiền đủ nhiều thì cái gì cũng có thể bán.

"Trên nguyên tắc là không thể, nhưng nếu như Beden tiên sinh thật sự có hứng thú, cũng không phải là không thể dàn xếp, chủ yếu là phải xem ngài muốn giao dịch như thế nào."

Sau khi làm rõ tình trạng của xưởng đóng tàu Berkshire, Hudson không chỉ không buồn, ngược lại còn mừng thầm.

Vấn đề duy nhất là việc bán vũ khí ra nước ngoài thường liên quan đến chính trị. Nếu như chỉ là bán đao, thương, kiếm, kích bình thường thì không nói.

Không thể không thừa nhận là sản nghiệp của vương thất thật sự là khác biệt, ngay cả kinh doanh cũng to gan hơn người bình thường.

"Nếu là mua bên ngoài, sau khi tôi báo lên trên sẽ có nhân viên quản lý cấp cao hơn đến thương lượng với ngài, nhưng mà ngưỡng cửa lại hơi cao, còn có rất nhiều điều kiện hạn chế."

Những loại vũ khí có tính sát thương cao như Ma Tinh pháo, Ma pháp nỏ không phải cứ có tiền là mua được, mà thân phận địa vị phải đến một mức độ nhất định mới có tư cách giao dịch.

Nghe được lời nói của nhân viên tiêu thụ, Hudson đã hiểu rõ hơn về tình hình tại Xưởng đóng tàu Berkshire. Nếu như không phải nghèo điên rồi thì cũng tuyệt đối không xảy ra chuyện tự ý mua bán quân hạm.

"Ha ha. . ."

"Vấn đề duy nhất là Ma Tinh pháo có chút phiền phức, Vương quốc kiểm soát những vật phẩm này quá nghiêm ngặt, tôi không thể đảm bảo là sẽ có hàng."

"Barnes tiên sinh, ta chỉ thuận tiện hỏi thôi. Là một thương nhân nghiêm chính, sao ta có thể mua quân hạm được chứ?"

Hoặc có lẽ là vì xưởng đóng tàu Berkshire có thể tồn tại được đến bây giờ không phụ thuộc vào các đơn đặt hàng đóng tàu rải rác từ bên ngoài, mà phụ thuộc vào những đơn đặt hàng quân hạm bí mật của đám hải tặc.

Có thể lén lút bán quân hạm cho hải tặc cũng có nghĩa là trình độ kỹ thuật chế tạo quân hạm của xưởng đóng tàu này sẽ cao hơn trình độ đóng tàu cho hải tặc.

"Xin Beden tiên sinh yên tâm. Ở chỗ của chúng tôi cũng có bán các loại tàu buôn có vũ trang, chỉ là hình dáng của có chút giống như quân hạm, tính năng cũng chẳng kém quân hạm là bao, nhưng tuyệt đối không phải là quân hạm."

Dựa vào kinh nghiệm tiêu thụ nhiều năm của mình, Barnes cho rằng người tới càng che giấu tung tích, càng mơ mơ hồ hồ thì lại càng có thể là khách hàng lớn.

Để ngăn chặn sự can thiệp từ bên ngoài làm hỏng vụ giao dịch này, trước khi công tác di chuyển được khởi động toàn diện, vụ giao dịch này vẫn luôn được giữ bí mật nghiêm ngặt.

Hudson cười giải thích nói.

Trùng hợp là Hudson có toàn bộ những đặc điểm này, kỹ thuật ngụy trang vụng về, trên hai đầu lông mày ẩn giấu bá khí, vừa nhìn liền biết là không phải hạng người buôn bán nghiêm chính trên biển rồi.

"Nguyên nhân chủ yếu là vì tham gia thương mại đường biển mà chúng tôi thường xuyên phải tiếp xúc với hải tặc, nên nhất định phải chuẩn bị sẵn một số vũ khí nhất định để tự vệ!"

"Văn bản phê duyệt thuyền hàng mà Vương quốc ban phát chính là chứng cứ tốt nhất! Có văn bản này rồi, các vị chắc chắn có thể lái con thuyền này đi. . . ."

Trước những lời giải thích thao thao bất tuyệt của Barnes, Hudson quyết đoán lựa chọn rời đi. Không thể tiếp tục ở lại đây nữa, nếu không hắn đều sắp tin tưởng mình là hải tặc rồi.

Trong lòng đã nắm chắc, cuộc giao dịch sau đó đương nhiên là rất thuận lợi. Nhưng mà xưởng đóng tàu này sẽ được vương thất tiếp tục vận hành, công tác di chuyển nhất định phải đợi đến sang năm.

Nhưng mà kết quả cuối cùng lại đi ngược lại với mong đợi. Hudson càng kiên trì mình là thương nhân nghiêm chính thì Barnes lại càng cho rằng hắn là người do đường của hải tặc.

Điểm khác biệt là trong Sơn Địa Lĩnh có thêm một đám người xa lạ, bọn hắn vượt qua đầm lầy mênh mông bát ngát để chạy đến bờ biển khảo sát.

Địa điểm xây dựng bến cảng và xưởng đóng tàu cũng phải được lựa chọn cần thận. Nếu như tùy tiện chọn đại một mảnh đất thi công thì sẽ không thể nào xây dựng được một bến cảng lớn.

Những chiếc thuyền lớn có cấp bậc vạn tấn thì tạm thời không nói đến, Hudson không có khẩu vị lớn như vậy, nhưng những bến tàu bình thường có cấp bậc ngàn tấn thì phải có, nếu không sẽ biến thành một xưởng đóng tàu nội địa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận