Quốc Vương

Chương 2206: Đổi Kế Hoạch

"Bệ hạ, ngài cảm thấy hiện giờ chúng ta có nên phái binh chi viện hay không?"

Câu hỏi của Tể tướng Công tước Beckett khiến cho mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người Caesar IV.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một nan đề khó giải quyết.

Với thân phận của Caesar IV, cho dù là ủng hộ xuất binh hay là phản đối xuất binh cũng đều là một lần bày tỏ lập trường chính trị.

Đối với Quốc vương mà nói, điều mà y cần chính là làm trọng tài, chứ không phải tham gia thụ động vào việc bày tỏ lập trường chính trị.

"Tình hình đại lục thay đổi chóng mặt, có lẽ ngày mai sẽ khác."

"Quyết định của chúng ta phải thay đổi theo tình hình phát triển, không nên đưa ra quyết định một cách mù quáng."

"Liên minh dị tộc đang ở thế yếu, chúng nhất định sẽ có biện pháp phản công."

Khúc nhạc dạo ngắn kết thúc, nhưng ảnh hưởng chính trị mà nó gây ra lại đang lan rộng từ triều đình ra khắp toàn quốc.

Ở trên đại thảo nguyên xa xôi, Hudson cũng không thể tránh khỏi việc bị cuốn vào cuộc tranh luận này.

Cuộc tranh luận về việc có nên xuất binh hay không liên quan đến lợi ích của nhiều quý tộc trong vương quốc, sao có thể tùy tiện bày tỏ lập trường được.

Tuy nhiên, những người có tư cách tham gia vào ván cờ này đều là đại quý tộc trong vương quốc, chuyện này không liên quan gì đến người dân bình thường.

Thẳm sâu trong lòng, sự bất mãn của y với chính phủ phe bảo thủ đã đạt đến cực hạn.

Đây là cái giá phải trả cho việc cực kỳ hiếu chiến!

"Hãy quan sát tình hình trước, đợi đến khi tình hình ổn định rồi mới đưa ra quyết định!"

Hố do chính tay mình đào thì chỉ có thể tự mình đi lấp.

Chấp chưởng đại quyền còn ngại không đủ, hiện giờ còn gài bẫy cho y trong việc đưa ra quyết định chính trị.

Caesar IV quyết định trì hoãn việc đưa ra quyết định.

Cuộc tranh luận về đường lối có liên quan đến nền tảng quốc gia, và quan trọng hơn, nó còn liên quan đến lợi ích của mọi người, nên không ai có thể nhượng bộ một cách dễ dàng.

Vì đã chuẩn bị tinh thần từ trước, nên khi nhận được tin tức, Hudson tỏ ra vô cùng bình tĩnh.

Cho dù trong lòng đã có ý nghĩ thì cũng không thể do đích thân Quốc vương nói ra.

"Tom, sắp xếp người giao lá thư này cho Quốc vương bệ hạ!"

Việc vương quốc sẽ xảy ra bất đồng về đường lối chính là tai họa ngầm đã được chôn xuống từ khi thực hiện cải cách quân sự cách đây hơn mười năm.

Khi mọi người được nếm thử vị ngọt của việc bành trướng, họ sẽ không thể nào tập trung trồng trọt được nữa.

Việc không công khai đưa ra đề xuất "Khuếch trương" ngay trên triều đình mà sử dụng các lý do khác làm cái cớ chứng tỏ rằng mọi người vẫn còn biết xấu hổ.

Chỉ cần nhìn vào các công sự được xây dựng ở Tây Cương và Nam Cương của vương quốc là biết, họ chỉ muốn đánh một trận chiến bảo vệ lãnh thổ chứ không hề nghĩ đến việc tấn công ra ngoài.

Thời gian trôi qua cực nhanh, chiến tranh đại lục cũng ngày càng gay cấn.

Cuộc tranh cãi đang diễn ra trước mắt về cơ bản chính là đang thử thách lẫn nhau.

May mà trước đó không chém gió, nếu không thì bây giờ mọi người đều không dám ra ngoài gặp mặt.

Bất tại kỳ vị, bất mưu kỳ chính, hắn chỉ là Nguyên soái của Vương quốc, chứ không phải là Tể tướng của Vương quốc, nên không cần phải lo lắng về bất đồng chính trị.

"Tốc độ tiến công hiện giờ của chúng ta không được lạc quan, mới chỉ chiếm được hơn một nửa Corubia mà đã phải trả giá gần năm ngàn sinh mệnh Tinh Linh!"

"Quân địch chống cự rất kịch liệt, nhiều lúc còn sử dụng đấu pháp đồng quy vu tận, đủ loại thủ đoạn tàn ác liên tục xuất hiện."

Đồng thời mất mặt có nghĩa là không ai bị mất mặt cả, nhưng kết quả này đối với tộc Tinh Linh mà nói lại là một tin tức vô cùng tồi tệ.

Trước khi chiến tranh bùng nổ, các bên hoàn toàn không nghĩ rằng Đế quốc Thú Nhân sẽ sụp đổ nhanh đến vậy.

Chậm chạp không thể đột phá trên chiến trường khiến cho giới cao tầng Tinh Linh cũng cảm thấy áp lực.

Thực tế đã cho họ biết rằng, đại quân Tinh Linh mà họ vẫn luôn tự hào thực sự không mạnh như họ tưởng tượng.

Dưới áp lực cầu viện liên tục từ các đồng minh, ba vị Nữ vương Tinh Linh lại một lần nữa tập trung lại với nhau, bầu không khí ở hiện trường vô cùng gượng gạo.

Chiến thắng bất ngờ xuất hiện đã khơi dậy dã tâm của mọi người.

Mọi người đều đã tuân thủ quy tắc, vậy thì hãy giải quyết theo luật chơi chính trị. ...

So với cuộc tranh cãi trên triều đình, điều đáng sợ nhất chính là trực tiếp mang theo quân đội tiền trảm hậu tấu, tạo thành sự thực đã định.

Giới hạn cuối cùng không bị phá vỡ, điều này có nghĩa là mọi chuyện vẫn còn có thể kiểm soát được.

Nữ vương Tinh Linh Rừng Rậm là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ sự im lặng.

Con số năm nghìn này, nếu như là ở thế giới Nhân tộc, có lẽ sẽ không gây ra bất kỳ gợn sóng nào.

Tham gia chiến tranh đại lục, nếu không chết xấp xỉ một nghìn vạn người thì cũng không tiện nói là tình hình chiến đấu kịch liệt.

Chia đều cho từng quốc gia cụ thể, số người thiệt mạng cũng lên đến hàng vạn. Các quốc gia tham chiến chính có tử thương hơn trăm vạn cũng là trạng thái bình thường.

Nhưng ở thế giới Tinh Linh thì không được, bọn họ chỉ có chút nhân khẩu này thôi, nên nhất định phải tìm mọi cách để giảm thiểu thương vong trong chiến tranh.

Cho dù sau lưng cái chết của năm ngàn Tinh Linh là hơn 10 vạn binh sĩ Nhân tộc chết trận và mấy chục vạn bình dân thiệt mạng, nhưng về mặt chiến lược vẫn không thể được coi là chiến thắng.

"Đại tỷ, người Mosey chính là một tảng đá vừa thúi vừa cứng."

"Bọn chúng đã xây dựng rất nhiều pháo đài kiên cố ở trong nước, còn trang bị một lượng lớn Ma Tinh pháo nữa."

"Các cường giả của đoàn cung phụng Nhân tộc ở bên cạnh quấy rối, phe ta vốn không thể nào thi triển được cấm chú, điều này đã làm giảm đáng kể lợi thế của đoàn ma pháp sư bên phía chúng ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận