Quốc Vương

Chương 748 - Trận Chiến Cuối Cùng (2)

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo. Sự kết hợp giữa quyền lực và tiền bạc luôn là cách nhanh nhất để kiếm bộn tiền.

Dựa vào sự che chở của gia tộc cộng tăng thêm thiên phú thương nghiệp không tầm thường, ông nội của James đã nhanh chóng thành công trong lĩnh vực kinh doanh. Đến đời cha chú đã phát triển thành một gia tộc thương nhân giàu có trong vương quốc.

Có lẽ là vì đã tích lũy được đủ của cải, nên đến thế hệ của James, các trưởng bối cảm thấy gia tộc đã có đủ tiền rồi, nhất định phải trở lại với trung tâm quyền lực.

James, người có thiên tư xuất chúng, đã được hưởng thụ những đòn kim tiền của các bậc cha chú khi còn bé, nên y nhanh chóng được gia tộc đề cử và được đưa đến bên cạnh Caesar III khi còn chưa kế vị.

Vì được giáo dục theo chủ nghĩa thực dụng từ khi còn nhỏ, nên James có khả năng luồn cúi hơn những đứa trẻ quý tộc khác, y nhanh chóng trổ hết tài năng so với nhiều đối thủ cạnh tranh khác, và trở thành thân tín của Caesar III.

Sau khi Caesar III thượng vị, James liền bắt bật hack trên đường đời, một đường kiến công lập nghiệp, vượt mọi chông gai, thu hoạch được địa vị như bây giờ.

Nhưng càng đến gần trung tâm quyền lực thì James lại càng cảm thấy thấp thỏm. Thân tín của Quốc vương không phải là một việc dễ làm, tuy rằng đã lấy lòng được Quốc vương, nhưng lại không tránh khỏi việc phải đắc tội với một nhóm đại quý tộc.

Đại đa số những tiếng xấu mà James đang mang là công lao của những đại quý tộc này, gần một nửa còn lại bắt nguồn từ sự đố kỵ của các trung tiểu quý tộc.

Nhìn thảo nguyên bao la bên ngoài tường thành, ba người nhìn nhau cười khổ.

Hudson có chút lúng túng nói.

Đồng loại luôn rất dễ đồng cảm, cho nên quan hệ giữa James và Hudson cũng không tệ lắm.

"Hầu tước James, áp lực hiện đang đè nặng lên người ông rồi. Muốn phát động một cuộc phản công lớn, muốn hủy diệt Đế quốc Thú Nhân chỉ trong một trận chiến, chúng ta nhất định phải giải quyết quan hệ giữa các đội viện quân."

Những quý tộc khác có thể mắng hắn, nhưng các quý tộc được hắn cứu vớt thì không được. Mặc dù trong lòng không cảm kích, nhưng bên ngoài thì phải giả bộ như cảm kích.

Mở địa đồ ra là biết, diện tích lãnh thổ mà Đế quốc Thú Nhân chiếm cứ bằng khoảng 1⁄3 diện tích lãnh thổ của nhân tộc.

Hudson cũng gặp phải những phiền phức tương tự. Đặc biệt là sau khi hắn đảm nhiệm chức thống soái đại quân, những âm thanh chỉ trích chưa bao giờ từng ngừng qua.

Nếu như thật sự có thể hủy diệt Đế quốc Thú Nhân thì ba người bọn họ sẽ danh truyền thiên cổ, để lại dấu ấn đậm nét trong lịch sử loài người.

Hơn nữa có nhiều quý tộc được hắn cứu như vậy, sẽ có một số người thật sự cảm kích hắn, ngẫu nhiên chạy ra hỗ trợ nói vài lời lời hữu ích, lúc này mới làm cho thanh danh của hắn không bị "lòng đố kị" thôn phệ.

Điều khác biệt duy nhất là Hudson cày phó bản giai đoạn đầu tại Công quốc Mosey, không đắc tội với bao nhiêu người. Trận chiến đầu tiên sau khi hắn đến tiền tuyến chính là cứu viện.

Vấn đề hiện giờ mà họ cần đối mặt đã không chỉ là đẩy nhanh tốc độ chiến tranh, mà còn phải hủy diệt Đế quốc Thú Nhân, nhưng thực lực trong tay Vương quốc lại không tương xứng với khẩu vị này.

Vấn đề rõ ràng như vậy, đám quyền quý ở vương đô không thể nào không biết được. Khẩu hiệu thì hô phải hủy diệt Thú nhân, nhưng lại chẳng có bao nhiều ngươi xem là thật.

Đáng rằng hai người đều rất lý trí, thân phận đã quyết định là họ sẽ không thể nào trở thành bạn bè thực sự. . . .

Nhưng mà đánh Đế quốc Thú Nhân lại là chiến lược thực sự của Vương quốc. Đánh và hủy diệt là hai khái niệm khác nhau, độ khó của hai khái niệm này chênh nhau gấp mấy trăm lần.

Thật đáng tiếc, sau khi tính toán tất cả các khả năng, Hudson liền đưa ra kết luận: Muốn hủy diệt Đế quốc Thú Nhân thì phải chỉnh hợp các thế lực nhân tộc trước đã.

Mấy chục triệu km vuông, một lãnh thổ rộng lớn như vậy, đừng nói là muốn chiếm lĩnh, chỉ riêng việc hành quân đi một vòng thôi cũng đã mất nhiều năm rồi.

Giải quyết được một mối đe dọa ngầm, nhưng lại tạo ra một một mối đe dọa ngầm lớn hơn, Hudson thực sự không muốn mạo hiểm làm như vậy.

Một khi đánh sập Ngũ Đại Hoàng tộc, cũng có nghĩa là cái van kiềm chế này đã được mở ra. Không có Ngũ Đại Hoàng tộc ước thúc, các chủng tộc thú nhân liền có thể sống theo ý thích của bản thân.

Vì duy trì quyền thống trị của bản thân, vô số chủng tộc có sức chiến đấu mạnh mẽ trong Đế quốc Thú Nhân đều bị bọn chúng đả kích đến suy sụp hoặc là hủy diệt.

Nhưng chuyện mà Hudson lo lắng nhất lại chính là việc này. Ngũ đại Hoàng tộc tồn tại đúng là đang bảo vệ Đế quốc Thú Nhân, nhưng mà bọn chúng cũng đang giam cầm sự phát triển của Đế quốc Thú Nhân.

Trừ phi nhân tộc có thể chiếm cứ đa phần cương vực của Đế quốc Thú Nhân trong một thời gian ngắn, nếu không trong vòng mấy chục năm sau đó, chắc chắn sẽ có rất nhiều chủng tộc có lực chiến mạnh quật khởi trên vùng đất này.

Theo lý mà nói, chỉ cần đánh trọng thương Ngũ Đại Hoàng tộc Thú nhân, làm cho bọn chúng mất quyền khống chế Đế quốc Thú Nhân thì Đế quốc hỗn hợp đa chủng tộc này sẽ bị sụp đổ.

Tuy nhiên, dường như Caesar III đã quyết định thực hiện kế hoạch này và đang nghĩ trăm phương ngàn kế để thúc đẩy nó. Ngay cả lời nhắc nhở về mặt rủi ro của người làm chủ soái tiền tuyến như hắn cũng không thể thay đổi quyết tâm của Quốc vương.

Hudson cũng hiểu rõ nguyên nhân đại khái, đơn giản là vì vương thất truyền thừa. Caesar III chỉ có một đứa con trai, và năng lực của đứa con trai này làm cho ông ta cảm thấy không yên tâm.

Giữ lại Đế quốc Thú Nhân, mấy chục năm về sau bọn chúng nhất định sẽ ngóc đầu trở lại. Một người sắc sảo như Caesar III không nghĩ rằng con trai của mình có thể chịu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận