Quốc Vương

Chương 2205: Áp Lực (2)

Nếu chỉ dựa vào một số con át chủ bài mà có thể trọng thương Nhân tộc, vậy thì đại lục Aslante hiện giờ đã là thiên hạ của tộc Tinh Linh rồi.

"Bộ Ngoại vụ tiếp tục tạo áp lực cho Tộc Tinh Linh, chính phủ đẩy nhanh tốc độ khởi động kế hoạch dự phòng, trước tiên di dời các bộ tộc ở khu vực biên giới."

"Ngoài hai đại trận doanh ra, trên đại lục Aslante vẫn còn một tộc đàn đặc biệt."

"Đại sư Warhammer, làm phiền ngài đi Ma Thú sơn mạch một chuyến, giải thích lợi và hại cho đám Ma thú Thánh Vực."

"Bộ Ngoại vụ liên lạc với các chủng tộc trong Liên minh, để họ cùng nhau nghĩ cách thuyết phục đám Ma thú Thánh Vực rải rác khắp nơi."

"Chỉ cần có được sự ủng hộ của họ, chúng ta liền có có thể chuyển bại thành thắng trong cuộc chiến tranh đại lục này!"

Lời nói của Vua Dwarf khiến ánh mắt nhóm Dwarf lóe lên một tia hy vọng.

Ai làm bá chủ đại lục đều không liên quan gì đến đám Ma thú Thánh Vực, dù sao bá chủ cũng không thể là họ.

Nhưng đối với Ma thú Thánh Vực mà nói, từ lần xung đột trước đến nay, chỉ là thời gian để bọn chúng nhắm mắt dưỡng thần.

Những lá thư cầu cứu của các đồng minh như những bông tuyết bay đến chỗ Caesar IV.

Sau đó, các quốc gia nhân tộc thành lập quân đoàn Ma thú, chủ yếu đều là tự đào tạo. Dù là khi bắt giữ Ma thú thì các quốc gia cũng lặng lẽ tiến hành.

Phỉ Thúy cung.

Trên thực tế, trước đây khi Nhân tộc thành lập quân đoàn Ma thú một cách có hệ thống thì hai bên đã xảy ra xung đột rồi.

Việc có nên xuất binh hay không dần trở thành tâm điểm tranh luận của giới cao tầng vương quốc.

Nhưng nếu có một chủng tộc thống trị đại lục, vậy thì mọi chuyện sẽ khác.

Lúc đầu, khi vương quốc bận rộn với chiến sự ở mặt trận phía đông và không rảnh quan tâm đến đám tiểu đệ, y đều sẽ qua loa cho xong.

Cuối cùng kết thúc bằng việc Nhân tộc nhượng bộ.

Toàn bộ dị tộc đều không còn nữa, không ai có thể cam đoan rằng Nhân tộc sẽ nhắm mục tiêu vào bọn chúng.

Chỉ cần hơi châm ngòi một chút là hoàn toàn có thể giúp bọn chúng thức tỉnh những ký ức này. ...

Hệ thống đặc biệt của Vương quốc Alpha vốn là nơi sản sinh ra những kẻ tham vọng.

Có lẽ đối với Nhân tộc thì đây đã là chuyện từ rất lâu trước đây, nhiều người đã quên mất cuộc xung đột này.

Chính phủ phe bảo thủ chỉ bảo thủ trong vấn đề cải cách nội chính, không có nghĩa là họ cũng sẽ bảo thủ trong vấn đề chiến tranh đối ngoại.

Nhưng sau khi giành được thắng lợi trên chiến trường, tình hình đã dần thay đổi.

Tham vọng được khơi dậy rồi.

"Lựa chọn tốt nhất lúc này chính là chờ Nguyên soái Hudson tiêu diệt tàn dư của Thú nhân trước rồi mới bàn đến chuyện tiếp viện cho đồng minh!"

"Không thể xuất binh!"

Lãnh địa của gia tộc Alam nằm ở phía tây nam vương quốc, bên cạnh là Công quốc Mosey.

"Các đồng minh sắp không trụ vững được nữa, vương quốc phải lập tức cử quân tiếp viện!"

Là đại diện của giới quý tộc miền trung vương quốc, họ mong muốn được nghỉ ngơi dưỡng sức, chứ không phải là bành trướng không ngừng.

Mắt thấy thảo nguyên sắp rơi vào tay vương quốc, một số người muốn có nhiều thứ hơn nữa. ...

Giới quý tộc trung bộ, bắc bộ và đông bộ của Vương quốc đều có chủ trương xuất binh chi viện cho đồng minh, kết thúc chiến tranh bằng cái giá nhỏ nhất.

Cục diện trên triều đình lập tức trở nên sáng tỏ.

Suy cho cùng thì vị trí địa lý đã quyết định rằng họ sẽ không thể tối đa hóa lợi ích dù có bành trướng theo hướng nào.

Bộ trưởng Nông nghiệp Hầu tước Tarik vừa nói dứt lời, Bộ trưởng Tài chính Hầu tước Zuel đã ngay lập tức phản bác:

Trong thế giới Nhân tộc, mọi người đều cần có thể diện, vương quốc chắc chắn không thể ra tay với đồng minh.

Nếu muốn tiến xa hơn, lựa chọn tốt nhất của gia tộc Alam chính là đợi Tinh Linh tiêu diệt Công quốc Mosey trước, sau đó vương quốc mới xuất binh tranh giành địa bàn với Tộc Tinh Linh.

Hầu tước Tarik nhảy ra phản đối đương nhiên cũng là vì lợi ích.

"Chiến sự ở mặt trận phía đông vẫn chưa hoàn toàn kết thúc, đại quân Tinh Linh có thể tấn công bất cứ lúc nào, an ninh nội địa của chúng ta vẫn chưa được giải quyết."

Nhưng bây giờ Đế quốc Thú Nhân đã out game, tình hình lập tức xảy ra biến hóa.

Trước đây, vương quốc bận dẹp loạn Thú nhân, đường lối tranh chấp không rõ ràng.

Thoạt như hai bên giống như đang tranh cãi về vấn đề xuất binh, nhưng thực chất lại là một cuộc tranh giành lợi ích.

Nhưng giới quý tộc nam bộ và tây bộ lại có ý kiến phản đối, họ hy vọng có thể kéo đến khi Công quốc Mosey và Vương quốc Hessen bị hủy diệt rồi mới xuất binh đoạt lấy lợi ích lớn nhất.

Liên quan đến lợi ích cốt lõi, hai phe đều không ai nhường ai, điều này khiến cho Caesar IV tê cả da đầu.

Sau nhiều thử hòa giải nhưng đều không thành công, bởi vì lợi ích theo giai đoạn của hai bên quá lớn.

May mà mọi người đều cần thể diện, không mang lợi ích lên bàn đàm phán một cách trần trụi, chỉ dùng những thuật ngữ chính trị tương đối mờ mịt để cãi lộn.

"Yên lặng!"

"Khi vương quốc gặp khó khăn, mọi người vẫn có thể đoàn kết một lòng, lúc này mới được mấy ngày yên vui mà thôi, các ngươi lại cãi vã không ngừng!"

"Hành vi tệ hại này sẽ chỉ làm cho các tổ tiên hổ thẹn!"...

Sau khi răn dạy đám người này xong, Caesar IV liền bối rối nhận ra rằng họ không hề có bất kỳ phản ứng nào.

Tiên tổ hổ thẹn là điều không tồn tại.

Chủ đề đang được thảo luận hiện giờ chính là sự nghiệp bá chủ của vương quốc.

Cho dù ngôn từ có chút trái với lệ thường, nhưng cũng chẳng là gì nếu so với những chiến tích chói mắt.

Chuyện mà tổ tiên qua nhiều thế hệ mong muốn đều không thể làm được, cuối cùng đã được hoàn thành ở thế hệ này.

Niềm tin và lòng tự hào của mọi người đều bùng nổ, và không thể nào thay đổi chỉ bằng vài lời mắng mỏ của Quốc vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận