Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 97:: Đỉnh cấp thế gia quý nhân? Tần Chính khinh thường ( hai hợp một )

Chương 97: Đỉnh cấp thế gia quý nhân? Tần Chính khinh thường (hai chương gộp một)
"Không, ta không nên hỏi như vậy, câu hỏi này của ta, hỏi thật quá ngu ngốc."
"Tần công tử, ngươi nhất định là trù đạo Đại Tông Sư, có thể chỉ dựa vào chỉ điểm, liền khiến ta làm ra được món viên thịt có thể so sánh với đỉnh cấp trù đạo Tông Sư chế tác, ngoài trù đạo Đại Tông Sư ra, không ai làm được."
"Ngươi nhất định là trù đạo Đại Tông Sư." Sở Vi Vi nhìn Tần Chính, nói bằng giọng điệu khẳng định.
"Ngươi cảm thấy vậy thì đúng à." Tần Chính nhìn Sở Vi Vi, cười lắc đầu nói. Vốn Tần Chính muốn giả bộ mình là Trù Thần cảnh giới. Nhưng thấy ánh mắt Sở Vi Vi khẳng định như vậy, Tần Chính cũng không có ý định giải thích. Ngược lại hiệu quả cũng giống nhau thôi, dù sao mục đích của hắn chính là thu hút Sở Vi Vi. Hơn nữa, Trù Thần cảnh giới giải thích còn phiền phức, có lẽ Tần Chính nói ra, Sở Vi Vi cũng không tin.
"Cái gì mà ta cảm thấy vậy thì đúng chứ, Tần công tử, ngươi chính là trù đạo Đại Tông Sư, ta không thể suy đoán sai được." Sở Vi Vi nghe Tần Chính thản nhiên nói, liền nói ngay.
"Được rồi, nói chuyện cũng chẳng có gì mới mẻ, cứ vậy đi, ngươi xuống dưới đi."
"Vốn nghe quản lý khách sạn nói là có một đầu bếp đỉnh cấp đến, thổi phồng lên tận mây xanh, ta còn tưởng lợi hại lắm, kết quả, thật làm ta thất vọng, sau này ngươi cố gắng lên, thiên phú trù đạo của ngươi xem như không tệ, có hy vọng đuổi kịp cha ngươi Sở Minh." Tần Chính nhìn Sở Vi Vi, có chút thất vọng nói.
"Tần công tử, với tiêu chuẩn của một trù đạo Đại Tông Sư như ngươi thì ai mà chẳng thất vọng chứ, đừng nói là ta, cha ta tự mình đến đây, cũng chưa chắc làm ngươi hài lòng, ngươi muốn ta làm ngươi hài lòng, thật là làm khó ta mà." Sở Vi Vi nhìn Tần Chính, có chút cạn lời.
"Không, cha ngươi đến đây, ta sẽ hài lòng, trù đạo, quan trọng nhất là dụng tâm, cha ngươi đối đãi mỗi một món ăn đều vô cùng chăm chút, còn ngươi thì lại chưa thực sự dụng tâm chế biến món ngon cho ta, nếu ngươi dụng tâm thì nhất định sẽ là món ngon, mỹ vị dụng tâm thì cũng sẽ không tệ." Tần Chính nhìn Sở Vi Vi lắc đầu nói.
Nghe Tần Chính phê bình, Sở Vi Vi rất muốn nói rằng mình đã rất dụng tâm rồi. Nhưng vừa định mở miệng, cô chợt nghĩ Tần Chính là một trù đạo Đại Tông Sư. Với trình độ của Tần Chính mà nói cô không dụng tâm, khẳng định không phải nói suông. Chẳng lẽ cô thực sự không dụng tâm sao? Nhưng cô thật đã cố hết sức rồi.
"Đi đi, ngươi có thể đi rồi, mang mấy món này xuống luôn đi." Tần Chính chỉ vào thức ăn trên bàn, cố ý nói với Sở Vi Vi như vậy. Tần Chính kết luận rằng, cảnh giới trù đạo của mình đã thu hút được Sở Vi Vi, hắn nói như vậy, Sở Vi Vi chắc chắn sẽ khẩn cầu hắn chỉ bảo nàng một phen. Dù sao, trù đạo Đại Tông Sư với một đầu bếp tinh xảo cấp viên mãn như Sở Vi Vi mà nói, cũng giống như một người mới khởi nghiệp gặp được tỷ phú giàu nhất thế giới vậy, sao có thể không cầu người giàu nhất truyền cho chút kinh nghiệm chứ?
Quả nhiên, theo Tần Chính vừa dứt lời, Sở Vi Vi liền nhìn Tần Chính, trịnh trọng nói: "Tần công tử, ta có một yêu cầu quá đáng."
"Ngươi đã biết là yêu cầu quá đáng, thì hẳn phải biết là sau khi nói ra, ta cự tuyệt là khả năng rất lớn, thậm chí có thể nói là trăm phần trăm cự tuyệt, ngươi vẫn muốn nói sao?" Tần Chính nhìn Sở Vi Vi.
"Cha ta đã dạy ta rằng, cơ hội đến, phải biết tranh thủ, dù cơ hội có xa vời, vẫn phải tranh thủ, vì nếu không tranh thủ, sao biết được thành hay không?" Sở Vi Vi nói.
"Nói đi, yêu cầu quá đáng của ngươi là gì?" Tần Chính hỏi.
"Tần công tử, ta muốn cùng ngài học trù nghệ." Sở Vi Vi nhìn Tần Chính, trịnh trọng nói.
"Cùng ta học trù nghệ? Xin lỗi, ngươi tìm nhầm người rồi, ta không nhận đệ tử." Tần Chính thản nhiên nói.
"Ta không cầu bái sư, ta chỉ cầu được cùng Tần công tử ngài học trù đạo, trong thời gian này, Tần công tử ngài coi ta là người hầu hạ cũng được." Sở Vi Vi chăm chú nói. Nếu là người khác, Sở Vi Vi tuyệt đối không nói ra lời hạ thấp mình như vậy. Dù sao nàng là Sở Vi Vi cũng là người coi trọng thể diện. Nhưng đứng trước Tần Chính, Sở Vi Vi cảm thấy thể diện chẳng là gì cả. Có thể theo trù đạo Đại Tông Sư học tập trù đạo, cái này quan trọng hơn thể diện rất nhiều. Thậm chí đừng nói là nàng, dù là cha cô - Sở Minh đến, cũng sẽ giống cô, nguyện làm nô tỳ theo trù đạo Đại Tông Sư học trù đạo. Trù đạo Đại Tông Sư, đó là những người đứng trên đỉnh cao trù đạo, có thể theo người đó học tập trù đạo, tạm thời làm nô tỳ có hề gì, học thành rồi thì lợi quá đi chứ. Cứ như sinh viên mới ra trường, đột nhiên có cơ hội làm thư ký cho tỷ phú giàu nhất thế giới, học hỏi kinh nghiệm kinh doanh, ai mà chẳng muốn chứ? Dù trong thời gian đó, không lương, thậm chí còn bị sai khiến như con chó, họ cũng vẫn cam tâm tình nguyện thôi.
"Ngươi đi tìm người khác đi." Tần Chính nhìn Sở Vi Vi mặt mày tràn đầy chăm chú, lắc đầu. Đương nhiên, Tần Chính chỉ là cố tình làm ra vẻ mà thôi, chứ không phải thật sự từ chối Sở Vi Vi. Bây giờ hắn đã là người đứng trên đỉnh cao trù đạo trong mắt Sở Vi Vi, nếu dễ dàng đồng ý vậy thì chẳng hay chút nào. Hắn phải liên tục từ chối, sau đó Sở Vi Vi phải liên tục van xin. Cuối cùng, hắn mới nể tình thành ý của Sở Vi Vi mà nhận cô.
"Tần công tử, van cầu ngài, hãy cho ta theo ngài đi, ta nhất định sẽ nghe lời, ngài bảo ta đi đông, ta liền đi đông, bảo ta đi tây, ta liền đi tây."
"Trình độ trù đạo của ta đã bị kẹt ở tinh xảo cấp viên mãn rất lâu rồi, ta rất muốn đột phá."
"Hơn nữa, ta thực sự muốn làm một cái gì đó cho cha ta thấy, có một người cha như thế, áp lực của ta thật lớn, mỗi lần người khác giới thiệu về ta, đều chỉ nói ta là con gái của Sở Minh."
"Ta không muốn tiếp tục như vậy nữa, ta muốn sau này người ta nhắc đến cha ta sẽ nói ông ấy là cha của Sở Vi Vi."
"Tần công tử, xin ngài nhận lấy ta đi mà." Sở Vi Vi thấy Tần Chính từ chối, liền lập tức nói ra một loạt lý do, thỉnh cầu Tần Chính đồng ý.
"Cũng được, nể tình ngươi có chút thành ý, ta cho ngươi một cơ hội."
"Nhà ta bây giờ thiếu một người nấu cơm, ngươi cứ về nhà ta nấu ăn đi, đợi đến khi nào ta thấy tâm tính của ngươi đã định lại thì ta sẽ dạy ngươi cách đột phá cảnh giới trù đạo." Nghe Sở Vi Vi nói một tràng lý do, Tần Chính không từ chối nữa mà gật đầu.
"Đa tạ Tần công tử, ta nhất định sẽ dụng tâm nấu ăn." Nghe Tần Chính nói, vẻ mặt Sở Vi Vi kích động gật đầu. Trong mắt Sở Vi Vi, việc nấu cơm này có lẽ là Tần Chính đang khảo nghiệm cô. Sao nhà Tần Chính có thể thiếu người nấu cơm được chứ, dù Tần Chính có là trù đạo Đại Tông Sư mà không tự mình xuống bếp thì với thế lực của Tần gia cũng không thể thiếu đầu bếp. Tần Chính bảo cô nấu cơm có lẽ chỉ là muốn xem cô có tiến bộ hay không, hoặc có thể là xem tư chất trù đạo của cô thế nào. Tần Chính nói cô ổn định tâm tính lại, chắc là chờ Tần Chính hài lòng sẽ nhận cô làm đồ đệ, dốc hết tài năng dạy cô trù nghệ của một Đại Tông Sư. Cho dù cô đoán sai đi nữa thì ít nhất cô cũng sẽ được Tần Chính truyền cho trù nghệ.
Thấy Sở Vi Vi mặt mày kích động, Tần Chính cũng cười. Sở Vi Vi có lẽ đang cảm thấy mình khôn khéo. Nhưng Tần Chính mới là người có lời nhất. Chẳng mất gì lại kiếm được một cô đầu bếp xinh đẹp. Quan trọng nhất là Sở Vi Vi vẫn là nữ chính trong những nhân vật vận mệnh của Trần Dương. Sau khi Sở Vi Vi vào nhà Tần Chính, vận mệnh nữ chính của Sở Vi Vi, chắc chắn thuộc về hắn. Sở Vi Vi không thể nào còn là nhân vật nữ chính vận mệnh của Trần Dương nữa. Với thủ đoạn của Tần Chính, chỉ vài phút có thể khiến Sở Vi Vi rung động rồi. Tần Chính nói sau khi Sở Vi Vi ổn định tâm tính thì mới dạy trù nghệ. Việc ổn định tâm tính này thực ra chỉ là lúc Sở Vi Vi yêu thầm hắn mà thôi. Vì nếu Sở Vi Vi không yêu thầm hắn thì cô vẫn là người ngoài, mà đối với người ngoài thì làm sao Tần Chính lại có thể dốc hết lòng dạy bảo chứ?
"Đây là địa chỉ nhà ta, ngươi thu xếp xong có thể đến." Tần Chính nói địa chỉ biệt thự với Sở Vi Vi, sau đó đứng dậy định đi.
"Vâng, ta sẽ đi xin nghỉ việc rồi thu dọn đồ đạc ở trường học." Sở Vi Vi gật đầu ngay. Nếu là một người đàn ông khác bảo Sở Vi Vi chuyển đến ở cùng thì Sở Vi Vi tuyệt đối sẽ không đồng ý. Cho dù người đó trù nghệ cao siêu, có thể học hỏi được kỹ năng nấu nướng cao cấp cũng vậy. Nam nữ thụ thụ bất thân, đạo lý này nàng vẫn hiểu. Nhưng Tần Chính thì khác. Tần Chính là một trù đạo Đại Tông Sư, những người trù đạo đứng trên đỉnh cao, sức hấp dẫn rất mạnh. Điều quan trọng hơn nữa là, Tần Chính gia thế siêu phàm, bản thân cũng rất xuất sắc. Một trù đạo Đại Tông Sư, đã đành, còn là người trẻ tuổi nhất trong giới Tông Sư, là người trẻ nhất đạt Nhập Đạo trong thư pháp, nhà thơ hàng đầu trẻ tuổi nhất... Tất cả những điều đó cộng lại, Tần Chính gần như là người xuất sắc nhất hiện tại. Người như vậy, dù có ý với cô, cô ậm ừ cũng chẳng thiệt gì. Đằng nào thì phụ nữ cũng phải lấy chồng, sao không gả cho người ưu tú nhất? Hơn nữa, cũng có khả năng rất lớn là Tần Chính chỉ đơn giản muốn cô chuyển đến, để tiện chỉ dạy trù nghệ thôi. Trong mắt Sở Vi Vi, kể cả kết quả xấu nhất, vẫn là một kết cục không tệ. Vì thế, việc chuyển đến nhà Tần Chính, Sở Vi Vi không hề cảm thấy bài xích.
"Ừm, vậy ta đi trước đây." Tần Chính thấy Sở Vi Vi gật đầu xong liền từ từ nói. Đối với việc Sở Vi Vi đồng ý chuyển đến chỗ hắn một cách dứt khoát, Tần Chính không có gì ngạc nhiên. Với Tần Chính, kể từ lúc thức tỉnh hệ thống đến giờ, hắn đã thành công tạo dựng nên một hình tượng người thiên kiêu tuyệt thế. Với hình tượng đó, cộng thêm xuất thân từ Tần gia và danh tiếng trước kia, Tần Chính nghĩ mình hoàn toàn đáng tin, Sở Vi Vi không thể nào từ chối.
Rất nhanh, Tần Chính rời khỏi khách sạn. Sau khi Tần Chính rời đi, Sở Vi Vi cũng lập tức đi tìm quản lý khách sạn xin thôi việc. Việc thôi việc diễn ra rất suôn sẻ. Sở Vi Vi chỉ cần nói cô muốn đến nhà Tần Chính làm đầu bếp riêng, quản lý khách sạn lập tức đồng ý. Sau khi xin thôi việc xong, khoảng hai tiếng sau, Sở Vi Vi liền mang theo quần áo của mình, đồ làm bếp đến biệt thự nhà Tần Chính. Tô Thanh Hoàn và những người khác rất hoan nghênh cô đầu bếp mới đến. Dù sao, sau này cơm rau sẽ ngon hơn một chút, ai lại từ chối chứ? Mà cho dù có từ chối cũng vô ích thôi. Tần Chính đã nói thì không ai dám phản đối. Đã không thể phản đối thì tốt hơn cứ tận hưởng những gì Sở Vi Vi mang lại đi.
Sau khi Sở Vi Vi bước vào biệt thự Tần Chính, thấy Tô Thanh Hoàn, Triệu Linh Nhi và Kỷ Thi Thi, ba người đẹp như tiên, Sở Vi Vi lại càng thêm yên tâm về Tần Chính. Có ba người đẹp tuyệt trần như vậy, Tần Chính cũng sẽ ít có khả năng xuống tay với cô hơn............
"Keng... Chúc mừng ký chủ ngăn chặn mối liên hệ giữa nhân vật chính vận mệnh và nhân vật nữ chính vận mệnh, thu được 1,8 triệu giá trị vận mệnh."
Sau khi Sở Vi Vi vào ở biệt thự, trong đầu Tần Chính vang lên một âm thanh nhắc nhở của hệ thống dấu hiệu vận mệnh.
"Chỉ ngăn chặn mối liên hệ giữa nhân vật chính vận mệnh và nữ chính vận mệnh mà được 1,8 triệu giá trị vận mệnh, nếu để Sở Vi Vi hoàn toàn đoạn tuyệt liên hệ với Trần Dương, chẳng phải là sẽ tăng lên gấp mấy lần, thậm chí có được hàng chục triệu giá trị vận mệnh sao? Không hổ là nhân vật chính vận mệnh có giá trị ba trăm triệu vận mệnh, có giá trị vận mệnh lớn, cướp đoạt cũng được nhiều." Sau khi nghe thấy âm thanh nhắc nhở, Tần Chính thầm nghĩ trong lòng..............
Thời gian trôi qua rất nhanh, rất nhanh đã đến rạng sáng. Nhiệm vụ Quý Nhân Tương Trợ của Trần Dương, cũng hoàn thành trước rạng sáng hai mươi phút.
"Hệ thống, sử dụng thẻ Quý Nhân Tương Trợ ngay." Trong quán ăn của Trần gia, Trần Dương cầm tấm thẻ Quý Nhân Tương Trợ trong nhiệm vụ phần thưởng, thầm niệm trong lòng.
"Keng... Sử dụng thành công, bắt đầu ghép cặp quý nhân giúp ký chủ giải quyết khó khăn."
"Keng... Ghép cặp thành công."
"Tên quý nhân: Vân Cảnh, thân phận: phó hội trưởng Đại Minh Trù Đạo Hiệp Hội, đỉnh cấp trù đạo Tông Sư, trưởng lão đỉnh cấp thế gia Vân gia."
"Cách để có được sự giúp đỡ của Vân Cảnh: Theo hệ thống tính toán, ngày mai Vân Cảnh sẽ đi ngang qua núi Phá Hư vùng ngoại thành Kinh Hải Thị, ký chủ chỉ cần đến núi Phá Hư trong lúc Vân Cảnh đi ngang qua, làm ra một món ăn hấp dẫn Vân Cảnh là có thể được Vân Cảnh yêu mến."
"Dưới tác động của thẻ Quý Nhân Tương Trợ, hảo cảm của Vân Cảnh đối với ký chủ sẽ tăng lên gấp trăm lần, trong một thời gian ngắn, Vân Cảnh sẽ xem ký chủ như bạn chí cốt, sau khi trở thành bạn bè của Vân Cảnh, ký chủ có thể nhờ Vân Cảnh giúp đỡ giải quyết khó khăn."
"Thẻ Quý Nhân Tương Trợ tặng thưởng thêm: Phương pháp chế biến Gà ăn mày (ký chủ sẽ nhận được kinh nghiệm làm Gà ăn mày cực hạn hoàn mỹ.)".............
"Không tệ không tệ, thẻ Quý Nhân Tương Trợ này sắp xếp thật là chu toàn, ngay cả món ăn hấp dẫn Vân Cảnh cũng đã chuẩn bị cho ta, cũng may mà ngươi đã chuẩn bị, nếu không ta lại phải dùng món cơm trứng chiên để hấp dẫn Vân Cảnh, nhưng mà hệ thống này, ngươi chắc chắn cái ông Vân Cảnh này có thể đè ép được Lâm Huyền chứ?"
"Hắn ta dù sao cũng là con trai của tri phủ Kinh Hải, mà Vân Cảnh chỉ là phó hội trưởng hiệp hội trù đạo, có năng lực lớn vậy sao?" Trần Dương có chút không chắc chắn mà hỏi hệ thống Tuyệt Thế Trù Thần.
"Ký chủ chỉ nhìn phía trước mà không nhìn phía sau à? Đỉnh cấp trù đạo Tông Sư đã là đỉnh cao trù đạo hiện tại rồi, chỉ bằng thân phận này, đã có thể giao hảo với vô số quan lại quyền quý, Tri phủ Kinh Hải so với những người đó, có đáng gì, và điều quan trọng nhất là gia thế của Vân Cảnh."
"Thế lực trong thế giới này chia thành hào môn, danh môn, vọng tộc, thế gia và hoàng thất, ngoài hoàng thất ra, mỗi thế lực đều có bốn cấp: hạ đẳng, trung đẳng, thượng đẳng và đỉnh cấp."
"Tri phủ Kinh Hải dựa vào bối cảnh quan trường, mới miễn cưỡng được xem như hạ đẳng thế gia, mà Vân Cảnh đến từ đỉnh cấp thế gia, đè ép tri phủ Kinh Hải chỉ như trở bàn tay." Hệ thống Tuyệt Thế Trù Thần nói.
"Mạnh như vậy sao? Quá tốt rồi, có quý nhân này giúp đỡ thì sau này ta còn sợ ai nữa." Nghe hệ thống giải thích xong, Trần Dương vô cùng kích động nắm chặt tay nói........................
"Đỉnh cấp thế gia Vân Cảnh? Còn tưởng là quý nhân cỡ nào, thế này thôi á?" Trong biệt thự, sau khi Tần Chính dùng Chân Thị Chi Nhãn xem được quý nhân do thẻ Quý Nhân Tương Trợ nói là ai, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường.
Tần Chính biết đến Vân gia, một đỉnh cấp thế gia. Dù được xưng là đỉnh cấp thế gia nhưng cũng chỉ là trung đẳng đỉnh cấp thế gia mà thôi, so với Tần gia thì giống như so một ông triệu phú với tỷ phú giàu nhất thế giới vậy, khác nhau một trời một vực.
PS: Chương thứ nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận