Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 104:: Mỹ thực hệ thống lưu nhân vật chính ác mộng, sắp xảy ra ( Canh [3] )

Chương 104: Mỹ thực hệ thống lưu nhân vật chính gặp ác mộng, sắp xảy ra (Canh 3)
“Rốt cuộc cũng ra nhiệm vụ di chuyển sao?” Trong biệt thự, Tần Chính sau khi nhận được thông báo nhiệm vụ của Trần Dương thì cười thầm nghĩ. Hắn phong tỏa tiệm cơm của Trần Dương, mục đích chính là bức hệ thống Tuyệt Thế Trù Thần phải ban bố nhiệm vụ di chuyển. Chỉ cần nhiệm vụ di chuyển được ban bố, giá trị khí vận trên người Trần Dương sẽ liên tục không ngừng bị Tần Chính cướp đoạt. Bởi vì một khi nhiệm vụ di chuyển được ban bố, thì đó sẽ là ác mộng của Trần Dương bắt đầu. Hắn đi đến bất kỳ đâu, mở tiệm ngày đầu tiên đều sẽ bị phong tỏa. Sau đó lại tiếp tục di chuyển, tiếp tục bị phong. Dù có một thân tuyệt thế trù nghệ cùng hệ thống, cũng không thể nào mở được tiệm cơm. Tần Chính tin rằng với tâm lý của Trần Dương, tuyệt đối không chịu nổi loại đả kích này, nhất định sẽ sụp đổ. Một khi sụp đổ, giá trị khí vận trên người Trần Dương sẽ liên tục chảy vào tay Tần Chính.
“Thật hy vọng giá trị khí vận bị cướp đoạt đến một mức độ nào đó, hệ thống Tuyệt Thế Trù Thần cũng sẽ giống như hệ thống Siêu Cấp Nhiệm Vụ, liều mạng đánh cược một lần, cưỡng ép tăng thực lực cho Trần Dương, để Trần Dương đến g·iết ta cái kẻ cầm đầu này.”
“Nếu như vậy, sau khi ta đ·á·n·h g·iết Trần Dương, có thể một lần duy nhất cướp đoạt toàn bộ giá trị khí vận còn lại trên người hắn. Nếu không, tâm tính của Trần Dương mà n·ổ tung đến mức nhất định, rất có thể sẽ sụp đổ, quyết định làm người bình thường. Nếu vậy, sau khi g·iết hắn, xác suất cao là không cách nào thu hoạch được toàn bộ giá trị khí vận còn lại trên người hắn, tổn thất rất lớn.”
Nghĩ đến việc có khả năng không cướp được toàn bộ giá trị khí vận trên người Trần Dương trong tương lai, Tần Chính bắt đầu trầm tư.
“Tần công tử, mọi người, có thể đến dùng cơm rồi.”
Ngay khi Tần Chính đang suy tư, tiếng của Sở Vi Vi từ trong bếp vọng ra. Nghe tiếng Sở Vi Vi gọi, Tần Chính hoàn hồn từ trong suy nghĩ. Hắn quyết định không nghĩ nhiều nữa, thuyền đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng, cùng lắm thì đến lúc đó nới lỏng cho Trần Dương một chút, chờ Trần Dương ăn chút ngon ngọt rồi lại tiếp tục phong tỏa. Với cách này, Tần Chính tin rằng có thể moi hết giá trị khí vận trên người Trần Dương. Sau khi nghĩ thông suốt mọi chuyện, Tần Chính liền dẫn Tô Thanh Hoàn, Kỷ Thi Thi, Triệu Linh Nhi và cả Lâm Thanh Âm đi ăn cơm.
“Vi Vi muội muội, tay nghề của ngươi tốt quá đi, rốt cuộc ngươi làm thế nào vậy?” Lúc ăn cơm, Lâm Thanh Âm kinh ngạc tán thưởng Sở Vi Vi.
“Cũng không có tốt đến vậy, ta còn đang học tập thôi.” Sở Vi Vi nghe Lâm Thanh Âm khen, liếc Tần Chính một cái rồi lắc đầu nói. Nếu là trước kia, khi có người khen như vậy, Sở Vi Vi sẽ rất vui vẻ đón nhận. Vì nàng cảm thấy tay nghề của mình quả thực rất ổn. Nhưng khi biết Tần Chính là Trù Đạo Đại Tông Sư, nàng mới biết mình còn kém xa lắm, trước mặt Tần Chính, nàng không còn mặt mũi nhận lời khen của người khác nữa.
“Cái này còn đang học tập á? Nói thật, ta cũng là một người rất thích đồ ăn ngon, các quán rượu đỉnh cấp ở Kinh Hải Thị, ta đều đi hết rồi, không có nơi nào so được với Vi Vi ngươi.”
“Ngay cả các tửu lâu lớn ở Kinh Thành, ta cũng đã đi nhiều nơi rồi, cũng không có nơi nào vượt qua Vi Vi ngươi cả.” Lâm Thanh Âm nhìn Sở Vi Vi nói.
“Các đầu bếp đỉnh cấp mở quán rượu nổi tiếng ở Kinh Thành, bình thường đều không tiếp đãi người bình thường đâu Thanh Âm tỷ. Chị đi đều là những quán rượu phổ thông, tự nhiên không thể ăn được đồ ngon.”
“Với cả, thực ra ở Kinh Hải cũng có một đầu bếp đỉnh cấp và là t·h·i·ê·n hạ đệ nhất trù.” Sở Vi Vi vừa nhìn Lâm Thanh Âm vừa cười nói.
“Kinh Hải có t·h·i·ê·n hạ đệ nhất trù á? Là ai vậy?” Lâm Thanh Âm mặt đầy tò mò.
“Ta không thể nói được, nhưng sau này có cơ hội, chắc chắn chị sẽ biết,” Sở Vi Vi cười lắc đầu nói. Đối với thân phận của Tần Chính, Sở Vi Vi vẫn muốn giữ bí mật. Vì từ khi ở biệt thự của Tần Chính, nàng đã thăm dò ý tứ, đến cả Tô Thanh Hoàn các nàng cũng không biết Tần Chính là Trù Đạo Đại Tông Sư. Tần Chính ngay cả với Tô Thanh Hoàn các nàng còn không nói, nếu nàng nói ra, chẳng phải là lộ tẩy rồi sao? Nhỡ mà Tần Chính không vui, đuổi nàng đi thì sao, vậy nàng không phải không học được trù nghệ của Tần Chính sao?
“Sau này biết thì cứ để sau này tính, bây giờ ta cứ từ từ thưởng thức những món ăn ngon do Vi Vi làm đã.” Lâm Thanh Âm cười nói.
Ăn hết hơn nửa thời gian, Lâm Thanh Âm sau khi đã ăn no lại có chút thất vọng nói: “Haiz, hôm nay không nên ở lại ăn cơm, ăn xong bữa này, ta cảm giác cơm do đầu bếp ở nhà nấu về sau trở nên nhạt nhẽo, ăn không vô nữa.”
“Sau này lúc nào muốn ăn trực, tùy thời đến đều được, chị là chị gái của Lâm Huyền, không phải người ngoài.” Tần Chính nghe Lâm Thanh Âm nói thì cười nói.
“Như vậy không tốt đâu.” Lâm Thanh Âm nhìn Tần Chính ngại ngùng nói.
“Không có gì không tốt cả, cứ quyết định như vậy đi, sau này cứ đến giờ cơm thì chị cứ qua đây.” Tần Chính cười nói.
“Vậy ta cũng không khách sáo nữa, thật sự là đồ ăn ở đây quá mê người.” Lâm Thanh Âm nghe Tần Chính nói vậy thì không từ chối nữa, gật đầu ngay. Đương nhiên, nguyên nhân chính mà Lâm Thanh Âm gật đầu là vì muốn có nhiều thời gian ở bên cạnh Tần Chính hơn. Dù sao Lâm Mặc cố tình muốn nàng và Tần Chính kết thông gia, mà bản thân nàng cũng không bài xích Tần Chính, chắc chắn phải tạo cơ hội thôi. Nàng cũng không phải là người ham ăn uống, đồ ăn của Sở Vi Vi dù ngon, nhưng nàng vẫn có thể nhịn được. Nàng cố ý nói sau này ăn không được đồ ăn nhà Tần Chính, chỉ định mượn cớ ăn trực để việc đến đây trở nên hợp lý hơn. Nhưng không ngờ, Tần Chính lại trực tiếp nói sau này nàng tùy ý đến ăn trực, nàng nhất định sẽ không từ chối rồi. Lâm Thanh Âm có ý tưởng của nàng, Tần Chính cũng vậy. Hắn để Lâm Thanh Âm tùy ý đến cũng là để tăng cường quan hệ giữa hai người. Như vậy sau này khi các nhân vật chính khí vận xuất hiện, Lâm Thanh Âm có thể thăng cấp thành nữ chính khí vận, hắn sẽ không cần tốn công sức gì mà vẫn có thể nhẹ nhàng chiếm được nàng. Cũng giống như Mục Chiêu Chiêu vậy. Vì đã một lòng với hắn, mọi nhân vật chính khí vận khác muốn có được trái tim của Mục Chiêu Chiêu đều sẽ thất bại, thậm chí ngược lại còn cung cấp giá trị khí vận cho Tần Chính. Lục Anh Hào là một ví dụ rõ ràng, ban đầu muốn dùng Mục Chiêu Chiêu để hoàn thành nhiệm vụ và mạnh lên, cuối cùng lại bị Tần Chính tính kế, cung cấp cho Tần Chính một lượng lớn giá trị khí vận.
Thời gian trôi qua rất nhanh. Trong nháy mắt bốn ngày đã qua. Bốn ngày, Trần Dương đã thành công làm ra 30.000 phần cơm trứng chiên, hoàn thành nhiệm vụ di chuyển. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Trần Dương liền lấy bản đồ ra, bắt đầu suy nghĩ xem sẽ đến thành phố nào ở Đại Minh để phát triển lại. Kinh Thành là nơi đầu tiên bị Trần Dương loại bỏ. Kinh Thành là nơi ngọa hổ tàng long, Trù Đạo Tông Sư không hề ít, hắn mà đến Kinh Thành, trong thời gian ngắn tuyệt đối sẽ không nổi lên được quá nhiều sóng gió. Đã không làm thì thôi, muốn làm thì phải làm cho kinh t·h·i·ê·n động địa, hắn muốn nhất cử thành danh. Vì vậy những nơi có cao thủ nhiều đều bị Trần Dương loại bỏ đầu tiên. Cuối cùng, Trần Dương đã chọn Khai Dương Thị. Khai Dương Thị là một trong những thành phố hàng đầu ở Đại Minh. So với Kinh Hải Thị không hề kém, thậm chí còn phát triển hơn một chút. Điều quan trọng nhất là, dưới sự nhắc nhở của hệ thống, Trần Dương biết Khai Dương Thị không phải địa bàn của nhà Tần, mà là địa bàn của một thế gia khác, thế lực không kém gì nhà Tần. Không phải là địa bàn của nhà Tần, tay của Tần Chính sẽ không vươn xa được như vậy, hắn có thể lợi dụng hệ thống Tuyệt Thế Trù Thần chậm rãi phát triển, cuối cùng trở thành một quái vật khổng lồ, có được năng lực đối kháng Tần Chính.
PS: Canh 3.
Bạn cần đăng nhập để bình luận