Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 362:: Thu hoạch giá trị mấy trăm triệu Đại Minh tệ vật bồi táng

Chương 362: Thu hoạch vật bồi táng trị giá mấy trăm triệu tệ Đại Minh. Hiện tại, Lưu Bân đang tiến hành nhiệm vụ tiêu tiền này, nhưng do hệ thống tiêu tiền mạnh nhất công bố, nếu Tần Chính can thiệp thì coi như Lưu Bân muốn hoàn thành nhiệm vụ tiêu tiền này cơ bản là điều không thể. Nhưng bây giờ đã khác, khi Tần Chính quyết định không can dự vào nhiệm vụ này thì không có gì cản trở Lưu Bân thực hiện nhiệm vụ tiêu tiền, có thể nói là thuận lợi bất thường. Trong ngôi mộ cổ này, cũng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, mặc dù quá trình quả thật có chút kinh hồn, nhưng Lưu Bân dưới sự giúp đỡ của mấy huynh đệ cùng phòng, vẫn thành công hoàn thành nhiệm vụ tiêu tiền, lấy ra vài món đồ bồi táng có giá trị không nhỏ. Sau khi hoàn thành giai đoạn một nhiệm vụ tiêu tiền, cả người Lưu Bân thật sự là tâm tình sảng khoái vô cùng, nỗi khó chịu tích tụ do lần tiêu tiền trước gây ra hiện tại cũng tiêu tan gần hết. Lưu Bân tâm tình sảng khoái đương nhiên sẽ không bạc đãi mấy người huynh đệ cùng phòng, lúc này liền dẫn bọn họ ra ngoài chơi bời một phen. Đương nhiên, lúc này Lưu Bân đã không còn tiền, sau khi tiêu hết số tiền nên tiêu, Lưu Bân hiện tại lại quay về trạng thái nghèo kiết hủ lậu ban đầu. Ngược lại lần này Lưu Bân mời mấy người bạn cùng phòng ăn ở quán lớn, mọi người đều không có ý kiến gì, sau khi vui vẻ chơi bời một phen, trong đầu Lưu Bân, xuất hiện nhiệm vụ giai đoạn hai do hệ thống tiêu tiền mạnh nhất công bố. Khi nhìn nội dung nhiệm vụ tiêu tiền giai đoạn hai, đôi mắt gian xảo của Lưu Bân liền ánh lên một vòng sáng chói. Nhiệm vụ tiêu tiền này thật không đơn giản, trong Đại học Kinh Hải có một vị giáo sư lịch sử trung niên tên là Hải Cương. Đừng nhìn bề ngoài Hải Cương chỉ là một giáo sư lịch sử trong Đại học Kinh Hải, nhưng trên thực tế, bối cảnh của Hải Cương không hề đơn giản. Hải Cương xuất thân từ Hải gia, Hải gia là một trung đẳng thế gia, trong mắt những sinh viên bình thường như Lưu Bân, trung đẳng thế gia tuyệt đối là kiểu gia tộc mạnh mẽ cao không thể với tới. Lấy thổ tài chủ Chu Vượng trước đó làm ví dụ, cho dù Chu Vượng có việc làm ăn trải rộng khắp thế giới, sở hữu lượng lớn tiền bạc, nhưng nếu nói đến bối cảnh thì Chu Vượng không thể so được với trung đẳng thế gia Hải gia này. Nói cho cùng, tiền tài chẳng qua chỉ là vật ngoài thân, có tác dụng lưu thông mà thôi, còn thế gia thì khác, đừng nói là trung đẳng thế gia, dù là một thế gia bình thường, cũng có sự truyền thừa lâu đời, có thể nói không khoa trương rằng, phàm là gia tộc có thực lực cấp bậc, dù là thế gia bình thường nhất, cũng không phải thổ tài chủ Chu Vượng đủ sức đắc tội. Tuy Lưu Bân xuất thân bình thường nhưng không phải loại người ngu ngốc không biết gì, điểm này cậu ta rất rõ. Điều này khiến Lưu Bân vô cùng hưng phấn, ban đầu khi nhìn nhiệm vụ tiêu tiền giai đoạn một do hệ thống tiêu tiền mạnh nhất công bố, trong lòng cậu ta còn hơi nghi ngờ, không rõ sau đó phải làm gì, chẳng lẽ lại bảo cậu ta đổi số đồ bồi táng thu được trong mộ cổ thành tiền Đại Minh, rồi tiếp tục tiêu xài? Thật lòng mà nói, nếu cứ liên tục gặp loại nhiệm vụ tiêu tiền này, Lưu Bân sẽ cảm thấy rất nhàm chán, đơn giản là không có chút sáng tạo nào. Nhưng khi Lưu Bân nhìn thấy nhiệm vụ tiêu tiền giai đoạn hai do hệ thống tiêu tiền mạnh nhất đưa ra thì lại trực tiếp bỏ đi nỗi lo này, xem ra nhiệm vụ hệ thống đưa ra vẫn có tính sáng tạo chứ không phải loại tiêu tiền rập khuôn. Còn về những lợi ích có thể nhận được từ lần tiêu tiền khác lạ này, cần phải nói thêm sao, đây chính là quan hệ nhân mạch bối cảnh tiêu chuẩn mà. Mặc dù những trung đẳng thế gia như Hải gia trên đời này không tính là thế gia đỉnh cấp, đừng nói là so với Tần gia, Vương gia cùng hoàng thất những thế lực cao cấp khác, thậm chí so với thượng đẳng thế gia Kỷ gia còn kém rất xa, có thể nói là kém không chỉ một bậc. Nhưng vẫn là câu nói kia, trong mắt những nhân vật thượng tầng của thế giới này, trung đẳng thế gia Hải gia căn bản không đáng gì, nhưng trong mắt Lưu Bân, một sinh viên nghèo bình thường hiện tại, việc có thể có quan hệ với người thừa kế của trung đẳng thế gia Hải gia thật sự là một mối quan hệ nghìn vàng. Lưu Bân có thể trở thành ký chủ của hệ thống tiêu tiền mạnh nhất, đương nhiên cậu ta có những ưu điểm của riêng mình, ít nhất là khả năng tiếp nhận rất mạnh, Lưu Bân hiện tại tuy đã từng thất bại một lần nhiệm vụ tiêu tiền, nhưng cũng nhờ vậy mà cậu ta nhận ra được không ít điều, biết rằng thế giới này còn kỳ diệu hơn nhiều so với những gì cậu ta từng nghĩ. Điều này có thể nói là vô cùng quan trọng với Lưu Bân, tục ngữ có câu quyền và lợi gắn liền với nhau, khi một người có quyền, con đường để có tiền cũng không còn xa nữa. Đối với một người thông minh thực thụ mà nói, giữa quyền và tiền căn bản sẽ không có chút do dự nào quá lớn, đại đa số người thực sự có dã tâm đều sẽ ưu tiên lựa chọn quyền. Dù sao trên đời này, quyền thế mới có thể đưa một người thật sự đứng ở đỉnh cao thế giới, còn tiền bạc thì chưa chắc, dù cho là thổ tài chủ Chu Vượng, người giàu nhất thế giới, trước mặt một đám quyền quý cũng phải ngoan ngoãn xu nịnh, đây cũng là một vấn đề thực tế lớn nhất, thông qua so sánh này cũng có thể giúp Lưu Bân dễ dàng hiểu được vấn đề này. Nhiệm vụ tiêu tiền trước đó với nội đan của Huyền Quy ngàn năm, theo ý của hệ thống tiêu tiền mạnh nhất, vốn là muốn trước tiên cho Lưu Bân không có nền tảng gì trong thế giới này có thể bám vào đường dây của thổ tài chủ Chu Vượng, thiết lập một cầu nối quan hệ về tiền tài. Nhưng nửa đường lại nhảy ra Tần Chính cản trở, trực tiếp khiến nhiệm vụ tiêu tiền của Lưu Bân thất bại, có thể nói là công cốc. Mà lần này, hệ thống tiêu tiền mạnh nhất trực tiếp nâng cấp tiến độ nhiệm vụ, muốn Lưu Bân trực tiếp vượt qua ngưỡng tiền bạc, thông qua vòng nhiệm vụ tiêu tiền mới này, xây dựng quan hệ với đường dây quyền lực. Đương nhiên, những gì mà hệ thống tiêu tiền mạnh nhất sắp xếp cho Lưu Bân trước mắt cũng chỉ là phạm vi quyền lực lớn nhất mà cậu ta có thể tiếp cận ở giai đoạn này thôi, dù sao hiện tại Lưu Bân xét cho cùng cũng không có gì, nếu bảo cậu ta trực tiếp quan hệ với hoàng đế đương triều thì thật quá vô lý, dù cho hệ thống tiêu tiền mạnh nhất có vô lý đến đâu, cũng sẽ không làm ra một việc không hợp lý như vậy trong giai đoạn này. Nhưng nếu Tần Chính thật sự dồn ép Lưu Bân đến mức giới hạn thì Tần Chính tin rằng, có lẽ nhiệm vụ vô lý đó thật sự sẽ bị hệ thống tiêu tiền mạnh nhất tung ra một cách vô não, chỉ có điều với tình huống hiện tại mà nói thì còn lâu mới đến mức đó, nên vẫn cứ ưu tiên thực hiện theo chất lượng nhiệm vụ đã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận