Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 1:: Bắt đầu đắc tội nắm giữ Thái Ất Thần Châm nhân vật chính ( canh thứ nhất )

Chương 1: Bắt đầu đắc tội nhân vật chính nắm giữ Thái Ất Thần Châm (canh thứ nhất)
"Đều là xuyên không cả, sao người khác xuyên không lại thuận buồm xuôi gió, vừa xuyên qua đã có bàn tay vàng sắp xếp sẵn, hoặc là hệ thống bám thân, hoặc là liền mang theo chí bảo xuyên không?"
"Sao đến lượt mình lại thảm vậy? Trực tiếp độ khó ác mộng, bàn tay vàng thì không có, còn mở đầu đã đắc tội nhân vật cấp chính trong tiểu thuyết?"
Kinh Hải Thị, trong một tòa biệt thự xa hoa, một thanh niên nam tử tựa người trên giường, tức giận bất bình thầm nghĩ.
Tần Chính cảm giác mình có thể là người xuyên không bi kịch nhất từ trước đến nay. Nói thật, ngay từ đầu khi vừa xuyên qua, Tần Chính thật sự vô cùng hưng phấn. Trước khi xuyên không, hắn chỉ là một dân đi làm bình thường, một mình ăn no, cả nhà không đói bụng thuộc loại đó. Nhưng sau khi xuyên không, hắn là một siêu cấp phú nhị đại, cha mẹ đều là tỷ phú trăm tỷ. Đặc biệt là Tần gia sau lưng phụ thân, còn là thế gia cao cấp nhất Kinh Đô, trên triều đình càng có hai nhất phẩm quan viên trấn giữ, môn sinh vây cánh, cơ hồ trải rộng thiên hạ.
Thế giới sau khi Tần Chính xuyên không đến được gọi là Viêm Hoàng tinh cầu. Viêm Hoàng tinh cầu giống với địa cầu, đều đã tiến vào thời đại khoa học kỹ thuật, nhưng người thống trị vẫn là hoàng đế, trước mắt vẫn là chế độ hoàng quyền, hoàng triều thống trị là nhà Minh.
Không sai, nhà Minh tại Viêm Hoàng tinh cầu không hề diệt vong, không chỉ không diệt vong, mà vẫn là quốc gia đứng đầu thế giới. Bước ngoặt nhà Minh không diệt vong là vào năm Gia Tĩnh, còn cụ thể nguyên nhân gì, Tần Chính không biết, hoặc giả, tiền thân hắn biết, nhưng bởi vì hắn vừa xuyên qua, ký ức chưa dung hợp hoàn toàn, nên trong đầu chưa có ký ức về phương diện này.
Tại Đại Minh đương thời, là hoàng thất và thế gia cùng nhau cai trị thiên hạ. Nói một cách chính xác, hoàng thất chính là thế gia mạnh nhất. Các thế gia đỉnh cấp, ở trong Đại Minh có quyền lợi cực lớn. Rất nhiều tỉnh, thành thị ở Đại Minh cơ hồ đều do thế gia tự mình thống trị, quan viên do họ chỉ định, thế gia chỉ cần làm một việc là sau khi chỉ định xong, trình lên triều đình một phong công văn chiếu lệ. Thế gia càng mạnh, địa phương thống trị càng lớn.
Thế giới này có sự phân chia đẳng cấp nghiêm ngặt giữa các thế gia. Lần lượt là hào môn, danh môn, vọng tộc và thế gia, gồm bốn cấp bậc. Mỗi cấp độ cũng được chia thành bốn cấp là phổ thông, trung đẳng, thượng đẳng và đỉnh cấp. Tần gia là thế gia cao cấp nhất Đại Minh, trên toàn bộ Đại Minh, tính cả hoàng thất, cũng có thể lọt vào top 10 siêu cấp thế gia.
Theo lý thuyết, có gia thế đỉnh cấp thế gia, cha mẹ cũng đều bất phàm. Cho dù không có bàn tay vàng, Tần Chính cũng nên cảm thấy thỏa mãn. Ban đầu Tần Chính cũng xác thực thỏa mãn, dù sao là siêu cấp cao phú soái, ai mà không hài lòng chứ? Nhưng hết lần này đến lần khác, thế giới hắn đang ở, căn bản không phải một thế giới bình thường. Tần Chính cảm thấy mình xuyên vào một thế giới tiểu thuyết sảng văn. Hắn không những không phải nhân vật chính, mà còn là nhân vật nền để nhân vật chính giả vờ ép, vả mặt, đưa kinh nghiệm.
Thân phận của Tần Chính trong thế giới này là sinh viên năm ba của Đại học Kinh Hải. Trong Đại học Kinh Hải có một hoa khôi tên là Mục Chiêu Chiêu. Trong trường học, Tần Chính luôn theo đuổi Mục Chiêu Chiêu. Mục Chiêu Chiêu ngoài là hoa khôi ra, còn là con gái một của tộc trưởng Mục gia, vọng tộc đỉnh cấp Mục Thanh.
Nhưng không biết vì lý do gì, Mục gia bị người nhòm ngó, vì an toàn của Mục Chiêu Chiêu, Mục Thanh đã mời một bảo tiêu đến Đại học Kinh Hải để bảo vệ Mục Chiêu Chiêu. Bảo tiêu này tên là Tiêu Phàm, lúc nhập học thì mặc quần áo cực kỳ cũ nát, trông như người vừa từ vùng núi nông thôn đi ra vậy.
Tiền thân của Tần Chính khi biết Tiêu Phàm là một tiểu tử nghèo ở thôn quê, muốn trở thành bảo tiêu của Mục Chiêu Chiêu, càng muốn ở chung và bảo vệ Mục Chiêu Chiêu, đã trực tiếp nổi giận, tìm một phó hiệu trưởng của Đại học Kinh Hải, để phó hiệu trưởng đuổi Tiêu Phàm.
Phó hiệu trưởng nghe theo lời của Tần Chính, nhưng ngay lúc chuẩn bị đuổi Tiêu Phàm thì hiệu trưởng lão làng của Đại học Kinh Hải là Triệu Kim Tuyền xuất hiện, ra sức bảo vệ Tiêu Phàm nhập học. Theo lời của Triệu Kim Tuyền, mạng của ông là Tiêu Phàm cứu, Tiêu Phàm có phẩm cách đoan chính, hoàn toàn đủ tư cách trở thành học sinh của Đại học Kinh Hải.
Dưới sự bảo vệ quyết liệt của Triệu Kim Tuyền, Tần Chính tìm phó hiệu trưởng tự nhiên là bất lực, Tiêu Phàm thành công vào được Đại học Kinh Hải. Cũng may mắn, Mục Chiêu Chiêu không ưa Tiêu Phàm, sau khi Tiêu Phàm nhập học liền chuyển ra khỏi biệt thự trong trường, ở chung với một hoa khôi khác là Vương Dĩnh.
Tuy Mục Chiêu Chiêu không ở chung với Tiêu Phàm, Tần Chính vẫn cảm thấy khó chịu về Tiêu Phàm. Ngay hôm qua, Tần Chính mang theo mấy đàn em đi cảnh cáo Tiêu Phàm, bảo Tiêu Phàm không được dây dưa với Mục Chiêu Chiêu, mau cút ra khỏi Đại học Kinh Hải, nếu không hắn sẽ làm cho Tiêu Phàm hối hận vì đã đến thế gian này.
Nhưng sau khi nói xong câu đó, một màn nhân vật chính giả vờ ép kinh điển đã xuất hiện. Mấy đàn em Tần Chính dẫn theo đều bị Tiêu Phàm giải quyết một cách dễ dàng. Tuy Tần Chính không bị đánh, nhưng lại bị Tiêu Phàm dùng khí ném mấy đạo ám khí xanh, mấy đạo ám khí xanh này, so với bị đánh còn nghiêm trọng hơn nhiều.
Tần Chính thà bị Tần Chính đánh cho một trận còn hơn bị Tiêu Phàm ném mấy đạo ám khí xanh vào người. Lúc đó sau khi ám khí xanh Tiêu Phàm ném vào người Tần Chính, những lời Tiêu Phàm nói, đến giờ Tần Chính vẫn còn nghe rõ mồn một.
"Bảo ta hối hận vì đã đến thế gian này sao? Chỉ bằng ngươi? Ngươi giờ đã trúng Thái Ất Thần Châm của ta, trên đời này người có thể giải được không quá năm người, ta cho ngươi ba ngày, phải quỳ xuống xin lỗi ta trước mặt Mục Chiêu Chiêu, nếu không sau này ngươi coi như là tên thái giám nhé."
"Ngươi bây giờ có thể chọn không tin, nhưng qua ngày thứ hai ngươi sẽ tin, vì ngươi sẽ phát hiện ra đồ chơi của mình đã mất đi công năng, nếu trong vòng ba ngày, ngươi không quỳ xuống xin lỗi, về sau đừng hòng đi tiểu."
Trước khi xuyên không, Tần Chính không để ý chút nào đến lời Tiêu Phàm, sau khi trở về còn muốn tìm người trả thù Tiêu Phàm. Nhưng ngay khi Tần Chính chuẩn bị tìm người đối phó Tiêu Phàm, Tần Chính xuyên không tới. Sau khi dung hợp ký ức, Tần Chính sao có thể không hiểu, hắn trêu vào tuyệt đối là nhân vật chính tiểu thuyết sảng văn.
Mặc đồ cũ nát, nắm trong tay y thuật tuyệt thế, còn là Thái Ất Thần Châm nghe thôi đã thấy ngầu thế này, đây là kiểu nhân vật chính thần y dân dã xuống núi mà. Điều mấu chốt nhất là khi Tần Chính xuyên đến, dùng di động tìm mấy video 'người lớn' xem thử, cái 'đồ chơi' kia hoàn toàn không có phản ứng gì.
Vừa xuyên không đã đắc tội nhân vật cấp chính, đồ chơi kia còn chưa dùng được, sao Tần Chính không bi thương cho được. Tần Chính cũng nghĩ đến việc để cho cha của mình sử dụng quan hệ của Tần gia, tìm thần y giúp mình giải Thái Ất Thần Châm. Thế giới này đã có loại y thuật vô lý như Thái Ất Thần Châm, chắc chắn cũng có những cao nhân khác, Tần gia là thế gia cao cấp nhất, chắc chắn sẽ có quan hệ ở phương diện này.
Nhưng dựa trên kinh nghiệm xem vô số tiểu thuyết sảng văn của Tần Chính, dù Tần gia có sử dụng quan hệ, cũng không thể tìm được thần y giúp hắn giải Thái Ất Thần Châm, thậm chí dù có tìm được, cũng có khả năng quen biết với Tiêu Phàm, cuối cùng lại trực tiếp tạo cơ hội cho Tiêu Phàm giả vờ ép một phen.
"Má nó, thật sự là phải quỳ xuống xin lỗi Tiêu Phàm trong vòng ba ngày sao? Nếu vậy thì mình còn mặt mũi nào nữa? Nhưng nếu không xin lỗi, thằng em nó vô dụng mất."
Trên giường, sắc mặt Tần Chính không ngừng thay đổi. Hắn không ngừng giằng xé giữa tôn nghiêm và 'thằng em'.
P/s: Canh thứ nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận