Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 262:: Tần Chính ngồi đợi Lạc Phàm ấp ủ đến tiếp sau nhằm vào kế hoạch

"Chương 262: Tần Chính ngồi đợi Lạc Phàm ấp ủ kế hoạch tiếp theo nhắm vào mình “Thật sự không ngờ, không nghĩ tới trên người Tần Chính lại có chí bảo với công hiệu bậc này.” “Thậm chí ngay cả thần linh cấm đoạn chi thuật của ta đều không có tác dụng với hắn, đáng chết, bất quá như vậy cũng tốt, đối với ta mà nói, trò chơi này càng thêm thú vị.” Cuộc tụ tập của những nhân vật cao quý, đỉnh cấp trên đời đã hạ màn kết thúc, Lạc Phàm trở lại nơi ở của Tư Đồ gia, tâm tình của hắn cực kỳ nóng nảy, sắc mặt càng trở nên âm trầm khó coi dị thường. Trong mắt Lạc Phàm, bây giờ hắn và Tần Chính coi như đã âm thầm giao phong hai lần. Lần đầu tiên chính là chuyện liên quan đến ẩn tật trên người Tư Đồ Phượng Linh, trong chuyện này, vốn dĩ Lạc Phàm đối với mình có lòng tin vô cùng lớn. Dù sao hắn có Hỗn Độn thần cách, hoàn toàn có thể trấn áp bệnh của Tư Đồ Phượng Linh. Thậm chí trong mắt Lạc Phàm, y đạo chi thuật của Tần Chính, gặp phải ẩn tật trên người Tư Đồ Phượng Linh, tất nhiên sẽ rơi vào thế bó tay vô sách. Chỉ có điều có chút tình huống vượt quá dự liệu của Lạc Phàm, Lạc Phàm tuyệt đối không ngờ rằng, Tần Chính lại có thủ đoạn trấn áp bệnh ẩn trên người Tư Đồ Phượng Linh, còn mượn danh nghĩa giúp Tư Đồ Phượng Linh trị liệu, để Tư Đồ Phượng Linh ở lại bên cạnh Tần Chính. Chuyện này khiến Lạc Phàm phi thường phiền muộn, dù sao Tư Đồ Phượng Linh chính là thiên mệnh nữ chủ tương ứng với hắn, đối với Lạc Phàm mà nói, chuyện này kỳ thực rất quan trọng. Nhưng hiện tại lại xảy ra biến cố như vậy, Lạc Phàm tạm thời cũng không có biện pháp nào tốt hơn. Về phần lần thứ hai Lạc Phàm cùng Tần Chính âm thầm giao phong, thì là cuộc đấu liên quan đến việc làm sao để danh tiếng y đạo của Tần Chính xuống dốc không phanh. Vì kế hoạch này, Lạc Phàm đã thực sự bỏ ra không ít công sức, kết quả cuối cùng, lại tương đương với việc giúp Tần Chính tiến một bước nổi danh. Yến hội đó vốn do Lạc Phàm tổ chức, quy tụ gần như tất cả những người có thân phận tôn quý nhất trên đời, mà những người này sở dĩ tham gia yến hội này, thử hỏi có ai không phải vì Lạc Phàm đến? Theo lẽ thường, Lạc Phàm tất nhiên là nhân vật chính tuyệt đối của yến hội, nhưng kết quả dưới sự thúc đẩy của chuyện này, Tần Chính lại một đường lấn át chủ nhà, không ngừng thu hút sự chú ý của mọi người. Còn Lạc Phàm, chủ nhân tổ chức yến hội này, lại trở thành nhân vật phụ, có thể nói từ đầu đến cuối không có thành tích gì. Đối với Lạc Phàm mà nói, đây là một chuyện cực kỳ thất bại. “Tần Chính, cho dù lần này để ngươi chiếm thượng phong, nhưng tất cả chỉ là tạm thời mà thôi.” “Ngươi cũng biết, đối với ta mà nói, y đạo chi thuật chỉ là trò trẻ con, thực lực bản thân mới là đạo lý quyết định.” “Thực lực của ta cường hãn, mạnh đến mức ngươi không thể tưởng tượng nổi, chỉ cần ta muốn, có thể dễ như trở bàn tay hủy diệt Tần gia các ngươi bất cứ lúc nào, có điều làm việc thô bạo đơn giản như vậy, không khỏi có chút quá vô vị.” “Hơn nữa khí vận trên người ngươi cũng có chỗ hữu dụng với ta, cho nên trò chơi này ta sẽ chơi thật tốt với ngươi.” “Đợi ta cướp đoạt khí vận trên người ngươi gần hết, thì là lúc ngươi mất mạng.” Trong mắt Lạc Phàm lóe lên hai đạo thần quang sáng chói dị thường, trong lòng âm thầm nói nhỏ. “Hừ, việc trước đó để ngươi thân bại danh liệt chỉ là bước đầu trong kế hoạch của ta thôi, mặc dù lần này để ngươi may mắn vượt qua, nhưng hai bước kế hoạch phía sau, dựa vào ngươi và Tần gia tuyệt đối khó mà hóa giải.” “Tần Chính, chuẩn bị nghênh đón bão táp quét sạch đi.” Lạc Phàm âm thầm thì thầm, đồng thời, trên người tỏa ra một tia hàn ý thấu xương...... Khi Lạc Phàm trở lại Tư Đồ gia, chuẩn bị hoàn thiện kế hoạch tiếp theo thì Tần Chính và Tư Đồ Phượng Linh lúc này cũng đã tách ra khỏi Tần Nghị bọn họ, trở về biệt thự của mình. “Tần công tử, trình độ y đạo của ngài thật sự cao thâm khó lường, khiến người ta kinh sợ thán phục, thật không dám tưởng tượng, ngài còn trẻ như vậy, mà trình độ y đạo đã có thể cao thâm đến mức này, thiên phú như vậy, có thể nói là xưa nay chưa từng có.” Tư Đồ Phượng Linh nhìn Tần Chính, trên khuôn mặt tuyệt mỹ lộ ra vẻ sùng bái không giấu diếm. Đây là lời thật lòng của nàng, trước đây, Tư Đồ Phượng Linh đã biết trình độ y đạo của Tần Chính phi phàm như thế nào nhưng lần này Tần Chính chữa trị cho Vương Đằng Long, cả quá trình vẫn khiến trong lòng Tư Đồ Phượng Linh sinh ra cảm giác kinh diễm. “Chuyện này không đáng gì.” Tần Chính cười nhạt, đối với việc này không để ý. Hôm nay trận so tài ngầm này, chỉ là mở đầu nhỏ mà thôi, với sự hiểu biết của Tần Chính về Lạc Phàm, hắn đương nhiên rõ ràng, Lạc Phàm đã âm thầm chịu thiệt, tất nhiên sẽ không bỏ qua. Bất quá đối với Tần Chính mà nói, màn kịch hay này cũng chỉ mới bắt đầu, ngược lại Tần Chính còn mong Lạc Phàm bên kia nhanh chóng xuất chiêu, ngược lại chuyện này nên nói như thế nào đây, cảm giác thất bại Tần Chính gây ra cho Lạc Phàm càng lớn, hắn bên này cuối cùng thu hoạch sẽ càng nhiều. Mấy ngày tiếp theo, cuộc sống của Tần Chính ngược lại rất bình yên thoải mái, vẫn là nhịp điệu trước kia, trong biệt thự các mỹ nhân vây quanh, thỉnh thoảng đến chỗ Mục Chiêu Chiêu một lát, cuộc sống thật sự đắc ý. Ngoài ra, trong khoảng thời gian này, tình cảm của Tần Chính và Vương Dĩnh cũng tiến triển rất nhanh. Bây giờ quan hệ giữa Tần gia và Vương gia vô cùng thân thiết, Vương Dương Minh, Vương Đằng Long là nhân vật cấp cao tuyệt đối của Vương gia, càng coi trọng Tần Chính, cũng ám chỉ Vương Dĩnh ngầm nhiều qua lại với Tần Chính. Bản thân Vương Dĩnh đã có hảo cảm với Tần Chính, chỉ là Tần Chính mặc dù có cơ sở tình cảm nhất định với Vương Dĩnh, nhưng Tần Chính tạm thời lại không có ý định "ăn" Vương Dĩnh. Vì nhân vật chính tương ứng khí vận với Vương Dĩnh còn chưa xuất hiện, với thiên mệnh nữ chủ như vậy, Tần Chính tự nhiên không vội vàng "ăn", dù sao sớm muộn đều là người của hắn, Tần Chính không vội. Tần Chính biết, thời gian bình thản hiện tại chỉ là một giai đoạn giảm xóc mà thôi, tin rằng vài ngày nữa trôi qua, một vòng kế hoạch mới của Lạc Phàm nhắm vào mình cũng sẽ chuẩn bị không sai biệt lắm chứ? Bất quá Tần Chính lại không có ý muốn chủ động tìm Lạc Phàm, trong chuyện này, Tần Chính nhìn rất thấu đáo, đó là hãy cho Lạc Phàm đủ thời gian chuẩn bị, càng nhiều lòng tin càng tốt. Chỉ có như vậy, mới tạo thành sự chênh lệch tâm lý đủ lớn. Mà trong khoảng thời gian này, thiên địa bảo mạch lại một lần nữa dựng dục ra bảo bối mới cho Tần Chính, mấy lần này vận khí có vẻ bình thường, ít nhất là những gì hiển hiện từ trên thiên địa bảo mạch là như vậy. Đã liên tiếp mấy lần, mỗi lần dựng dục ra đều là vật phẩm bảo đảm. Bây giờ vật phẩm Vương cấp đối với Tần Chính mà nói, thực ra có chút "gân gà", tuy nhiên Tần Chính lại nhìn rất thoáng trong chuyện về thiên địa bảo mạch. Dù sao cũng tương đương với cho không bảo vật, không dùng thì phí. Hơn nữa Tần Chính còn coi đây là tích lũy nhân phẩm, hắn tin tưởng theo số lần không ngừng tăng lên, cuối cùng chắc chắn sẽ xuất hiện một quá trình từ lượng biến đến chất biến. Một khi đến lúc đó, chính là thời điểm Tần Chính thu hoạch thành quả, chính vì nguyên nhân này nên Tần Chính không hề gấp gáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận