Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 101:: Không ngừng gặp khó nhân vật chính quý nhân ( canh thứ hai )

Chương 101: Không ngừng gặp nhân vật chính quý nhân xui xẻo (canh hai)
"Lãnh trưởng lão? Ngươi đây là ý gì? Vì sao không giúp được?" Nghe Tần Lãnh nói vậy, sắc mặt Vân Cảnh đại biến.
"Nếu là Tri phủ đất phong khác của Tần gia, bằng vào quyền lợi của ta, bãi nhiệm dễ như trở bàn tay, nhưng là Kinh Hải Thị, ta không có quyền này, Kinh Hải Thị là địa bàn của Tần Quảng." Tần Lãnh đáp.
"Địa bàn Tần Quảng thì sao? Lãnh trưởng lão, ngươi dù sao cũng là Lục trưởng lão của Tần gia, địa vị còn cao hơn Tần Quảng?" Vân Cảnh nói.
"Ngươi thật coi trọng ta, xét về mặt ngoài, địa vị của ta đúng là trên hắn, nhưng địa vị thật sự thì ta kém xa hắn." Tần Lãnh cười khổ đáp.
"Coi như địa vị của Lãnh trưởng lão không bằng Tần Quảng, nhưng bãi nhiệm một Tri phủ Kinh Hải chắc vẫn có thể chứ, dù Tần Quảng có biết, hẳn cũng không thể trách tội ngươi?" Vân Cảnh trầm giọng hỏi.
"Không trách tội? Ngươi sai rồi, Tần Quảng ghét nhất người khác làm loạn trên địa bàn của hắn, trong Tần gia, ngoại trừ lão tổ, gia chủ và con của gia chủ, không ai được phép chen vào, nếu ta giúp ngươi, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua cho ta, chút nhân tình của ngươi, không đáng để ta đắc tội Tần Quảng."
"Chuyện của ngươi, ta không giúp được, ngươi tìm người khác đi, vậy nhé." Tần Lãnh dứt lời liền cúp điện thoại.
"Con trai của Tri phủ Kinh Hải cùng vị kia tâm đầu ý hợp, ta động đến Tri phủ Kinh Hải, không phải chọc giận đến vị kia sao? Ngươi thật sự là có ý tưởng, ta mà giúp ngươi thật, ta cái vị trưởng lão Tần gia này còn làm ăn được gì nữa?" Sau khi cúp điện thoại, Tần Lãnh lộ ra vẻ chế nhạo. Nguyên nhân thật sự hắn cự tuyệt Vân Cảnh không phải vì sợ Tần Quảng. Sợ Tần Quảng, chỉ là lý do thoái thác. Điều hắn sợ là Tần Chính đang ở Kinh Hải. Sau khi đại hoàng tử bị phế truất, các thế lực lớn ở Kinh Thành đều bắt đầu tìm hiểu nguyên nhân. Mặc dù rất ít người điều tra được, nhưng các trưởng lão có thực quyền như họ vẫn biết được lý do thật sự. Đại hoàng tử bị phế, vì Tần Chính có tộc lệnh Tần gia ép Chu Dục phải làm thế. Tuy không biết vì sao lão tổ lại giao tộc lệnh Tần gia quan trọng như vậy cho Tần Chính, nhưng chuyện đó không quan trọng, hắn biết tộc lệnh đang ở trong tay Tần Chính là đủ. Tần Chính có tộc lệnh thì có quyền sinh sát đối với bất kỳ ai trong Tần gia. Nếu hắn giúp Vân Cảnh động đến Lâm Mặc, có lẽ ngày hôm sau Tần Chính sẽ dùng tộc lệnh Tần gia phế bỏ chức trưởng lão Tần gia của hắn. So với lời hứa của Vân Cảnh, địa vị của hắn quan trọng hơn nhiều, Tần Lãnh không phải người ngu, đương nhiên biết phải làm gì.........
Trong phủ Lâm Mặc, Vân Cảnh thấy Tần Lãnh cúp điện thoại, mặt mày trong nháy mắt trở nên vô cùng khó coi.
"Vân trưởng lão, xem ra ngươi muốn bãi nhiệm Tri phủ của ta không được thuận lợi lắm nhỉ." Lâm Mặc đứng một bên, nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Vân Cảnh, không khỏi cười chế nhạo. Nếu như là trước đây, Lâm Mặc chắc chắn sẽ tươi cười niềm nở, không đắc tội Vân Cảnh. Dù sao Vân Cảnh dù sao cũng là trưởng lão thực quyền của thế gia hàng đầu, đắc tội sẽ không tốt. Nhưng Vân Cảnh muốn bãi chức Tri phủ của hắn, rõ ràng là muốn động thủ với hắn sau khi hắn mất chức. Vân Cảnh đã muốn động thủ với hắn thì hắn đương nhiên không cần phải khách sáo. Thấy Vân Cảnh kinh ngạc, hắn không thể không trào phúng một chút.
"Lâm Mặc, ngươi tưởng lão phu chỉ quen mỗi một trưởng lão Tần Lãnh thôi à? Lão phu còn có chút giao tình với Nhị trưởng lão Tần gia." Vân Cảnh nghe thấy Lâm Mặc trào phúng thì sắc mặt lạnh lùng nói.
"Ngươi cứ tự nhiên." Lâm Mặc cười nói không chút để tâm.
Vân Cảnh hừ lạnh một tiếng, tiếp tục gọi điện. Cũng như Tần Lãnh, ban đầu mọi việc rất thuận lợi, họ đều sẵn lòng giúp Vân Cảnh. Nhưng khi nghe nói đến chuyện muốn bãi chức Tri phủ Kinh Hải, Nhị trưởng lão Tần gia cũng lập tức từ chối Vân Cảnh. Lý do từ chối về cơ bản đều giống Tần Lãnh. Chỉ khác một điều, Nhị trưởng lão Tần gia nói thêm một câu. Câu nói này là muốn Vân Cảnh đừng tốn thời gian vô ích vào mấy vị trưởng lão Tần gia, không ai giúp Vân Cảnh bỏ chức Tri phủ của Lâm Mặc đâu. Cuối cùng, Tần gia Nhị trưởng lão cũng chỉ cho Vân Cảnh một cách để bãi nhiệm Lâm Mặc, đó là liên lạc với Tần Chính, có được sự đồng ý của Tần Chính. Nhưng ngay khi Vân Cảnh muốn hỏi cách liên lạc với Tần Chính thì Nhị trưởng lão Tần gia nói thẳng một câu tự tìm cách đi rồi cúp điện thoại.
"Vân trưởng lão, ngươi muốn cách liên lạc của Tần công tử sao? Nếu ngươi không có, có thể tìm ta, ta có cách liên lạc của Tần công tử, có cần ta gọi cho Tần công tử giúp ngươi không?" Lâm Mặc nghe Vân Cảnh tìm cách liên lạc của Tần Chính mà không được thì một lần nữa cười cợt nói.
"Một cách liên lạc thôi, lão phu tự có cách lấy, Lâm Tri phủ nên nghĩ xem mình sẽ làm gì sau khi bị bãi chức Tri phủ Kinh Hải đi." Vân Cảnh lạnh lùng nói.
"Vậy cũng phải chờ Vân trưởng lão bãi chức được chức Tri phủ của ta đã." Lâm Mặc cười nói.
"Lâm Tri phủ, ngươi đừng quá coi trọng mình, người có tài trên thiên hạ này nhiều lắm, chỉ cần lão phu chịu chi một cái giá tương xứng, chắc chắn sẽ bãi được chức Tri phủ của ngươi." Vân Cảnh nhìn Lâm Mặc lạnh lùng nói.
Dứt lời, Vân Cảnh liền bắt đầu liên hệ với người khác để xin số liên lạc của Tần Chính. Khoảng mười phút sau, Vân Cảnh đã có được cách liên lạc của Tần Chính. Đương nhiên, đây là do Tần Chính cố ý muốn cho Vân Cảnh lấy được. Nếu Tần Chính không muốn, không ai dám cho Vân Cảnh số của hắn. Sở dĩ cho số cho Vân Cảnh là vì nếu Vân Cảnh không liên lạc, làm sao Tần Chính có thể khiến quý nhân nhân vật chính này chịu thiệt được? Sau khi Vân Cảnh trở thành chỗ dựa của Trần Dương, giống như Tiêu Phàm và Tiêu Vong Vũ vậy, đã thiết lập được một loại liên kết cùng số mệnh với nhân vật chính. Chỉ cần Vân Cảnh gặp nạn, Tần Chính có thể từ Vân Cảnh cướp đoạt một phần khí vận đáng giá của Trần Dương. Vì khí vận, Tần Chính đương nhiên muốn đối phó với Vân Cảnh...
"Ai?" Không lâu sau khi Vân Cảnh gọi điện, Tần Chính bắt máy, hờ hững hỏi.
"Tần công tử, lão phu là Vân Cảnh, phó hội trưởng Trù Đạo Hiệp Hội, Tam trưởng lão Vân gia Kinh Thành." Vân Cảnh tự giới thiệu.
"Ra là Vân trưởng lão, ngươi tìm ta có việc gì?" Tần Chính cố ý không hiểu mà hỏi.
"Tần công tử, lão phu muốn mời ngươi giúp một chuyện." Vân Cảnh nói.
"Giúp một chuyện? Có chuyện gì?" Tần Chính nói.
"Lão phu muốn mời Tần công tử bãi chức Tri phủ Kinh Hải của Lâm Mặc, nếu như Tần công tử đồng ý, lão phu nguyện ý tặng Tần công tử một món Địa cấp cực phẩm chí bảo Ngưng Thần Ngọc." Vân Cảnh trịnh trọng nói.
Dứt lời, Vân Cảnh tự tin chờ đợi Tần Chính trả lời. Trong lòng Vân Cảnh, Tần Chính chắc chắn sẽ đồng ý. Vì Ngưng Thần Ngọc là bảo vật tu luyện, có tác dụng cố thần tĩnh tâm, dù chỉ có hiệu quả với Tông Sư, nhưng vậy là đủ rồi, Tần Chính từng thể hiện tu vi Tông Sư tại Bạch Ngọc Kinh. Có Ngưng Thần Ngọc, ít nhất Tần Chính có thể tăng tốc độ tu luyện lên ba phần. Tăng ba phần tốc độ tu luyện, Vân Cảnh tự tin Tần Chính không thể kháng cự nổi cám dỗ này. Đừng nói chỉ là bãi chức Tri phủ Kinh Hải của Lâm Mặc, thậm chí bảo Tần Chính giết Lâm Mặc, Tần Chính cũng sẽ làm ngay. Nhưng ngay khi Vân Cảnh tự tin chờ đợi, câu trả lời của Tần Chính lại khiến Vân Cảnh tái mặt.
PS: Canh hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận