Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 9:: Không muốn thể chất đặc thù Mục Chiêu Chiêu ( canh thứ hai )

Chương 9: Không muốn thể chất đặc thù Mục Chiêu Chiêu (canh thứ hai)
Sau khi Tần Chính suy đoán ra thân phận của Vương Dĩnh không lâu, Tần Chính đột nhiên nhìn về phía sau lưng Mục Chiêu Chiêu và Vương Dĩnh. Giờ phút này, một thanh niên nam tử mặc đồ cũ kỹ lặng lẽ đi theo sau lưng Mục Chiêu Chiêu và Vương Dĩnh. Thanh niên nam tử mặc đồ cũ kỹ này không ai khác chính là nhân vật chính khí vận thần y tuyệt phẩm Tiêu Phàm. “Rốt cuộc cũng đến rồi.” Nhìn Tiêu Phàm xuất hiện, trong mắt Tần Chính lập tức hiện lên một tia hàn quang.
“Hôm nay bộ phim này không tệ, đặc biệt là diễn xuất của Chu Mị Nhi, quá xuất sắc, không hổ là người mới ra mắt ba năm, đã đoạt được danh hiệu ảnh hậu, kỹ năng diễn xuất thật không có gì để chê.” Trên đường, Mục Chiêu Chiêu vừa nhìn Vương Dĩnh vừa cười nói. “Ừ, thật sự không tệ.” Vương Dĩnh nghe Mục Chiêu Chiêu nói, gật đầu cười. “Tiểu Dĩnh, nghe nói giới giải trí tương đối loạn, ngươi nói Chu Mị Nhi dung mạo đẹp như vậy, có phải bị quy tắc ngầm không, có phải vì dựa vào quy tắc ngầm leo lên được mối quan hệ nào đó, mà mới có thể trong mấy năm ngắn ngủi đạt được thành tựu cao như vậy.” Mục Chiêu Chiêu cười hỏi Vương Dĩnh. “Sẽ không có đâu.” Vương Dĩnh nghe Mục Chiêu Chiêu nói, cười lắc đầu. “Vì sao lại không?” Mục Chiêu Chiêu hiếu kỳ nói. “Giới giải trí tuy loạn, nhưng không ai dám quy tắc ngầm nàng, gia thế Chu Mị Nhi rất không tầm thường.” Vương Dĩnh cười nói. “À.” Mục Chiêu Chiêu khẽ gật đầu. Cùng Vương Dĩnh thân thiết những năm này, Mục Chiêu Chiêu cũng biết lai lịch của Vương Dĩnh không hề đơn giản. Vương Dĩnh biết rất nhiều bí mật mà người xuất thân vọng tộc như nàng cũng không biết, vì vậy, Vương Dĩnh nói gia thế Chu Mị Nhi bất phàm, Mục Chiêu Chiêu không cần suy nghĩ liền tin.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã vài phút. Ngay lúc Mục Chiêu Chiêu và Vương Dĩnh sắp rẽ vào con đường kế tiếp, một người đàn ông trung niên mặt đầy sẹo đột ngột xuất hiện, chặn đường Mục Chiêu Chiêu và Vương Dĩnh. Sau khi chặn hai người, người đàn ông trung niên dùng ánh mắt vô cùng càn rỡ đánh giá Mục Chiêu Chiêu, ánh mắt này, bất kỳ ai nhìn vào cũng sẽ cảm thấy phản cảm. Nhìn thấy ánh mắt của người đàn ông trung niên, trên mặt Mục Chiêu Chiêu lộ ra một tia lạnh lùng. “Tiểu Dĩnh, xem ra hôm nay chúng ta phải lãng phí chút thời gian giúp quan phủ thu dọn một tên lưu manh rồi.” Mục Chiêu Chiêu nhìn Vương Dĩnh cười nói. “Chiêu Chiêu, hắn không phải người bình thường đâu.” Vương Dĩnh nghe Mục Chiêu Chiêu nói, giọng điệu mang theo vẻ ngưng trọng. “Ta biết hắn không phải người bình thường, là người xấu mà, người bình thường ai lại chặn đường của chúng ta, loại người này ta gặp nhiều rồi, yên tâm đi, loại này, một tay ta cũng có thể đánh cả trăm.” Mục Chiêu Chiêu cười nói với Vương Dĩnh. “Một tay đánh cả trăm, tổ tiên Mục Càn Khôn nhà ngươi cũng không dám nói như vậy, ngươi một võ giả hậu thiên hậu kỳ nho nhỏ, khẩu khí lại cuồng vọng vậy sao?” Người đàn ông trung niên nghe Mục Chiêu Chiêu nói, trên mặt lộ ra một tia buồn cười. “Ngươi là ai?” Nghe người đàn ông trung niên nói ra tên tổ tiên nhà mình, còn một lời nói toạc ra cảnh giới của mình, Mục Chiêu Chiêu lập tức ngưng trọng nhìn người đàn ông trung niên hỏi. “Ta tên Chung Vạn Quân.” Người đàn ông trung niên nhìn Mục Chiêu Chiêu thản nhiên nói. “Chung Vạn Quân? Ngươi là người của Chung gia?” Mục Chiêu Chiêu nghe tên Chung Vạn Quân, đầu tiên là lộ vẻ nghi hoặc, nhưng lập tức nghĩ tới điều gì đó, nhìn Chung Vạn Quân giọng điệu trầm xuống nói. “Người của Chung gia? Nhà các ngươi chẳng lẽ nên gọi ta là dư nghiệt của Chung gia sao? Dù sao ta là người duy nhất của Chung gia mà nhà các ngươi không có tiêu diệt được.” Chung Vạn Quân nhìn Mục Chiêu Chiêu cười lạnh nói. “Mối thù diệt tộc, bây giờ ngươi xuất hiện là muốn báo thù à? Nhưng Chung gia ngươi bị diệt vong là do bậc lão bối nhà ta làm, nếu ngươi muốn báo thù, lẽ ra phải đi tìm những bậc lão bối nhà ta trước chứ, ngươi không đi tìm bọn họ, ngược lại tới tìm ta một kẻ nữ lưu, khó tránh khỏi có chút hèn hạ.” Mục Chiêu Chiêu hít sâu một hơi, nhìn Chung Vạn Quân trầm giọng nói. “Hèn hạ, ha ha, chỉ cần có thể báo thù cho ta, đừng nói tìm một kẻ nữ lưu như ngươi, cho dù là một đứa trẻ vừa mới ra đời, thì có làm sao?” Chung Vạn Quân cười lớn nói. “Việc ngươi báo thù, đối với ta cũng không có ích lợi gì, nếu như ngươi muốn dùng ta uy hiếp nhà Mục, vậy thì chọn sai mục tiêu rồi, tuy ta là dòng chính nhà Mục, nhưng mức độ quan trọng của ta đối với Mục gia, không có quan trọng như ngươi nghĩ.” Mục Chiêu Chiêu nói với Chung Vạn Quân. “Ngươi không quan trọng với Mục gia, nhưng lại rất quan trọng với ta, ngươi là hy vọng báo thù của ta, nếu như không có ngươi, dựa vào cảnh giới Tông Sư trung kỳ của ta, căn bản không có cách báo thù nhà Mục các ngươi, tuy rất không muốn thừa nhận, nhưng lão già Mục Càn Khôn, ta không phải là đối thủ của hắn.” “Nhưng thêm ngươi vào thì sẽ khác, ngươi có thể chất đặc thù nội mị chi thể, chỉ cần dùng công pháp đặc thù hái bổ ngươi, đủ để giúp ta đột phá, khi đó đừng nói là Tông Sư hậu kỳ, cho dù là Tông Sư đỉnh phong thì có gì khó? Chỉ cần ta đột phá trở thành Tông Sư đỉnh phong, lật tay một cái liền có thể diệt nhà Mục ngươi.” Chung Vạn Quân nhìn Mục Chiêu Chiêu cười lớn nói. “Nội mị chi thể?” Nghe Chung Vạn Quân nói, trong lòng Mục Chiêu Chiêu cảm thấy nặng nề. Nếu là trước kia, Mục Chiêu Chiêu biết mình là thể chất đặc thù, có lẽ sẽ rất vui vẻ. Bởi vì thể chất đặc thù, tức là đại diện cho tư chất cao, tư chất cao, tức là đại diện có tiền đồ rộng mở. Trước đây nàng không dụng tâm tu luyện, không phải vì nàng không thích tu luyện, mà là nàng biết, nàng thân là nữ nhi, Mục gia không thể nào cho nàng quá nhiều tài nguyên để tu luyện. Không có tài nguyên tu luyện, dù cố gắng tu luyện, thành tựu cũng sẽ có hạn, nếu đã có hạn thì thà rằng nàng không chịu mệt, giảm bớt thời gian tu luyện để bản thân được dễ chịu vui vẻ một chút. Nhưng lúc trước vui vẻ, giờ đây lòng Mục Chiêu Chiêu toàn là bi thương, nàng tình nguyện không cần cái nội mị chi thể này. Chưa ăn thịt heo, lẽ nào lại chưa thấy heo chạy? Trong ghi chép, những nữ tử bị hái bổ tướng đều cực kỳ thê thảm. “Chung Vạn Quân, nếu mục tiêu của ngươi là ta, cũng không cần liên lụy người vô tội, có thể cho bạn ta đi trước được không?” Mục Chiêu Chiêu im lặng một hồi, ngẩng đầu nhìn Chung Vạn Quân nói. “Nếu bạn ngươi có dáng vẻ kém một chút, có lẽ còn được, nhưng dung mạo xuất chúng như vậy, không được, pháp hái bổ của ta, ngoài ngươi ra, còn cần chín xử nữ phụ trợ, bạn của ngươi nhìn kiểu gì cũng là xử nữ, đã cần xử nữ, ta tự nhiên không thể bỏ gần tìm xa, lại còn đi chọn cô nàng nào có ngoại hình phổ thông kia làm gì cho mệt.” Chung Vạn Quân cười lớn nói. Nghe Chung Vạn Quân nói, trong mắt Vương Dĩnh thoáng hiện lên một tia lạnh lẽo.
PS: Canh thứ hai, cầu hoa tươi, cầu nguyệt phiếu, cầu bình luận, quỳ xin các huynh đệ đã xem lưu lại lời bình a, tùy tiện ném cho cái 1 cũng được a, chỗ bình luận truyện trống không, quá đả kích động lực gõ chữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận