Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 59:: Dùng thế lực nghiền ép điếu ti lưu nhân vật chính ( canh thứ hai )

Chương 59: Dùng thế lực nghiền ép nhân vật chính điếu ti (canh hai)
"Chính nhi, ngươi còn sáng tạo ra một môn y thuật? Không thể so với y thuật của Thiên Đế Kinh?" Tần Nghị cùng Tần Minh kinh ngạc nhìn Tần Chính.
"Không sai." Tần Chính khẳng định nói.
Nghe được Tần Chính trả lời khẳng định, trong mắt Tần Nghị cùng Tần Minh, trong nháy mắt đầy vẻ chấn kinh. Tần Chính sáng chế Thiên Đế Kinh, đã là đệ nhất thiên hạ tư chất. Hiện tại Tần Chính còn sáng chế ra một môn y thuật cấp độ khoáng thế có thể so với Thiên Đế Kinh, cái này tư chất đến cùng là kinh khủng đến mức nào?
Đối với lời nói thật giả của Tần Chính, hai người khẳng định. Nếu là người khác nói lời này, bọn họ chắc chắn không tin. Nhưng Tần Chính khác biệt, Tần Chính mười mấy tuổi tự sáng tạo ra môn công pháp vô thượng Thiên Đế Kinh, thì việc tạo thêm một môn y đạo có gì kỳ lạ? Giống như người giàu nhất thế giới có hàng vạn tỷ tài sản, một ngày nào đó, hắn nói hắn còn có vài tỷ tài sản chưa được thống kê, liệu có ai nghi ngờ lời hắn là giả?
"Là ta đã lầm Chính nhi ngươi rồi, tư chất của ngươi, là chân chính xưa nay chưa từng có, sau này không còn ai, năm đó nếu không phải mắt ta kém cỏi, kết luận ngươi không có tư chất tu luyện, khiến ngươi hoang phế nhiều năm thời gian tu hành, chỉ sợ ngươi đã sớm trở thành đương thời thần thoại." Tần Nghị nhìn Tần Chính mang theo vẻ hối hận nói.
"Tái ông mất ngựa, sao biết không phải phúc, nếu lão tổ năm đó nhìn ra tư chất của ta, chắc chắn sẽ đi tìm kiếm công pháp có thể khiến ta tu hành, khi đó ta còn biết ổn định tâm thần, đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác, tích lũy học thức sao? Đoán chừng ta sẽ ngồi mát ăn bát vàng, chờ lão tổ tìm được công pháp cường đại, sau đó tu luyện."
"Nếu như vậy, thì sẽ không có Thiên Đế Kinh ra đời, càng không có ta của hôm nay." Tần Chính cười nói.
"Chính nhi ngươi không trách ta là tốt rồi." Tần Nghị nghe Tần Chính nói, gật đầu nói.
"Tự nhiên không trách." Tần Chính nói.
"Chính nhi, thực lực của ngươi đã đạt đến cấp độ vô địch Đại Tông Sư, có cần công bố thiên hạ, dương danh thế gian không? Ngươi hai mươi mấy tuổi đã thành vô địch Đại Tông Sư, chỉ cần tin tức này truyền ra, chắc chắn có thể trở thành đương thời thần thoại, là hình mẫu mà vô số người tu luyện kính ngưỡng."
"Cho dù là Gia Tĩnh Đế cùng Vương Dương Minh, cũng không bằng ngươi, ngươi quá trẻ tuổi, ngươi tối thiểu đều có thể vô địch nhân gian mấy trăm năm, còn bọn họ thì đều đã già." Tần Nghị nhìn Tần Chính hỏi.
"Tạm thời không cần, ta tại Bạch Ngọc Kinh một chiêu trọng thương biển mây long, hiện tại trên đời hẳn đều đồn ta có thực lực Tông Sư, thực lực đối ngoại của ta, tạm thời cứ dựa theo tin này mà truyền bá." Tần Chính trầm tư một hồi, lắc đầu nói.
Tần Chính không hề sợ nổi danh, cũng không hề có ý định giả heo ăn thịt hổ, che giấu thực lực. Hắn không muốn thực lực của mình bị truyền đi, là vì nếu thực lực vô địch Đại Tông Sư của hắn hiện tại đã lộ ra, sau này nhân vật chính khí vận còn dám đến tìm hắn gây sự khi còn yếu? Các nhân vật chính khí vận khi còn yếu, chắc chắn sẽ chỉ cắm đầu phát dục, chờ khi có đủ khả năng đối kháng với hắn rồi mới đi ra.
Dù nhân vật chính khí vận sau khi phát dục mạnh lên, Tần Chính cũng có tự tin có thể đối phó được, nhưng độ khó chắc chắn sẽ tăng. Nhưng nếu hắn không lộ thực lực thật sự, các nhân vật chính khí vận sẽ dựa vào tin đồn bên ngoài để phán đoán thực lực của hắn, rồi mới tới gây sự. Hiện tại thực lực đối ngoại của hắn là Tông Sư, xác suất lớn nhân vật chính khí vận cũng sẽ ở cấp Tông Sư đi tìm hắn gây sự. Mà với thực lực Tông Sư, chẳng phải là để mặc hắn muốn nhào nặn sao?
Huống chi, chỉ cần đối ngoại là Tông Sư, cũng đã đủ rồi. Vẫn là một tồn tại tuyệt thế thiên kiêu. Đặc biệt là, hắn còn thể hiện thư pháp nhập đạo và tài thơ từ không thua gì các đại văn nhân cổ đại. Tất cả chồng chất lên nhau, hắn vẫn là một nhân vật độc lĩnh phong tao. Thực lực mạnh hơn hay yếu đi một chút, địa vị cũng sẽ không khác biệt quá nhiều. Hơn nữa, dù đối ngoại thể hiện là Tông Sư, nhưng Tần Chính cũng không có khả năng khi gặp đối thủ thì chỉ dùng lực lượng Tông Sư đối địch. Thực lực càng mạnh, hắn thể hiện ra càng mạnh. Hắn chỉ là tạm thời không muốn bộc lộ sức mạnh nhất mà thôi.
"Cũng được, đằng nào thì Tần gia trước mắt cũng không cần dùng thực lực của Chính nhi để nâng cao địa vị, khi nào ngươi muốn bộc lộ thực lực, thì cứ bộc lộ thôi." Tần Nghị nhìn Tần Chính nói.
"Ừ." Tần Chính khẽ gật đầu.
"Đúng rồi, Chính nhi, nếu ngươi tạm thời không muốn bộc lộ thực lực thì, vậy những người trong Tần gia cũng không thể để quá nhiều người biết thực lực chân chính của ngươi, đợi sau khi về, ta sẽ kín tiếng, người cuối cùng biết thực lực chân chính của ngươi hẳn là chỉ có ta cùng Tần Minh, còn có cha ngươi cùng ông nội ngươi bốn người."
"Khối lệnh bài này ngươi cầm lấy, đây là lệnh bài của ta, có lệnh bài này, ngươi có thể điều động tất cả tài nguyên của Tần gia, dù quyền gia chủ cũng không lớn bằng lệnh bài này, Tần gia có quy tắc của Tần gia, nếu như Chính nhi ngươi phô bày thực lực, chắc chắn có thể điều động toàn bộ tài nguyên Tần gia."
"Nhưng nếu ngươi không phô bày thực lực, dù có thể điều động tài nguyên nhiều, cũng không thể điều động hết được, nếu sau này ngươi muốn điều động quá nhiều tài nguyên, sẽ có rất nhiều tộc lão không biết thực lực ngươi lên tiếng, để tránh những phiền phức không cần thiết, lệnh bài của ta này cho ngươi dùng."
"Sau này ở bên ngoài ngươi gặp phải chuyện gì, đều có thể dùng lệnh bài này sai khiến Tần gia giúp ngươi giải quyết, khi cần thiết, ngay cả ta, ngươi cũng có thể điều động." Tần Nghị từ trong ngực lấy ra một lệnh bài cổ xưa khắc chữ Tần, nhìn Tần Chính nói.
"Đa tạ lão tổ, ta không khách khí." Tần Chính nhìn Tần Nghị cười nói, sau đó nhận lấy lệnh bài.
Trong đầu Tần Chính có rất nhiều nhân vật chính khí vận thuộc kiểu điếu ti. Đối phó với kiểu nhân vật chính này, ngoài nghiền ép về thực lực ra, thế lực cũng cần phải nghiền ép. Rất nhiều nhân vật chính điếu ti sẽ dựa vào kỳ ngộ, lôi kéo vài thế lực quyền quý, sau đó đánh vào mặt nhân vật phản diện. Nhưng những thế lực quyền quý đó, trước mặt Tần gia chỉ là đàn em. Tần Chính có thể điều động tất cả tài nguyên của Tần gia, không thể bị đánh mặt được. Tần Chính không bị đánh mặt, chính là nhân vật chính khí vận bị đánh mặt, khi nhân vật chính bị đánh mặt, khí vận sẽ hao mòn, khi đó Tần Chính chỉ việc chờ khí vận giá trị tăng là được. Cho nên, lệnh bài của Tần Nghị rất có tác dụng với Tần Chính, chắc chắn phải nhận lấy.
.............
"Khách khí gì chứ, vốn cái này là quyền lợi mà ngươi nên có, chỉ là đổi một cách thức mà thôi."
"Đi thôi, Chính nhi, chúng ta đã xác nhận thực lực của ngươi rồi, lệnh bài cũng đã giao cho ngươi, chúng ta cũng không nên ở lại quá lâu." Tần Nghị cười nói với Tần Chính.
"Hai vị lão tổ không vào trong nhà ngồi một lát sao?" Tần Chính nói.
"Ha ha, hai lão già này chúng ta không nên quấy rầy một khắc xuân tiêu của Chính nhi ngươi, chỗ cửa sổ nhà ngươi, còn có một mỹ nhân đang trông mòn con mắt chờ ngươi đó, nàng là mỹ nhân Tô Thanh Hoàn hoa khôi ôm về sau khi Chính nhi ngươi nổi danh ở Bạch Ngọc Kinh, nhan sắc đúng là đỉnh cấp đương thời, rất xứng với Chính nhi ngươi."
"Nhưng Chính nhi, thân phận hoa khôi của nàng chung quy cũng là vết nhơ, nếu ngươi thật sự muốn cưới nàng, thì chỉ có thể là thiếp thất, còn nếu làm vợ, thì không được, ngươi về sau nhất định là thần thoại của thế gian, chính thê nếu là hoa khôi thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của ngươi." Tần Nghị chỉ vào Tô Thanh Hoàn đang ở cửa sổ tầng hai biệt thự của Tần Chính, nói với Tần Chính bằng giọng trầm lắng.
"Lão tổ yên tâm, trong lòng ta biết rõ." Tần Chính gật đầu nói.
PS: Canh thứ hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận