Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 153:: Phàm nhân tu thần? ( Canh thứ nhất )

Chương 153: Phàm nhân tu thần? (Canh một) “Dùng văn chở đạo?” Tô Định Phương, Tần Sơn bọn người nghe Tần Chính nói, đều hít sâu một hơi, vẻ mặt đầy kinh ngạc. Thật tình mà nói, về tư chất của Tần Chính, bọn họ đã coi như là sùng bái như thần rồi. Nhưng họ phát hiện mình sai rồi. Thế nào gọi là sùng bái như thần, thủ đoạn này của Tần Chính, chính là thần linh đi lại nhân gian. Dùng văn tự gánh vác sức mạnh, sử dụng chữ viết có thể tiến vào vô địch Đại Tông Sư, thủ đoạn tạo ra chiến lực vô địch thế này, không phải thần linh thì là gì? “Chính nhi, dùng thủ đoạn này có ảnh hưởng gì đến con không?” Sau khi kinh ngạc, Tần Sơn chợt nghĩ đến thủ đoạn nghịch thiên nhất định phải trả giá lớn, liền vội nhìn Tần Chính trịnh trọng hỏi. “Không có ảnh hưởng gì đến con cả.” Tần Chính cười lắc đầu nói. Chẳng qua là chuyện lời nói theo luật, cùng lắm thì tiêu hao chút chân khí, thì có ảnh hưởng gì chứ? Nếu là trước kia, chân khí tiêu hao quá nhiều, có thể sẽ giảm một chút chiến lực. Nhưng bây giờ, Tần Chính có được kỳ ngộ long mạch của Trần Bạch Y, có long mạch ở đó, chân khí của Tần Chính lúc nào cũng đầy ắp, chút tai hại không đáng kể này cũng trực tiếp bị xóa bỏ. “Không có ảnh hưởng thì tốt.” Nghe Tần Chính nói vậy, Tần Sơn yên tâm gật đầu. “Để không lãng phí thời gian, trước khi ông bà các con đến, ta đã viết xong chữ có thể gánh vác sức mạnh của ta rồi, các con cầm lấy, dùng trực tiếp là được.” Tần Chính nhìn Tần Sơn và mọi người, nói xong thì tiện tay lấy ra một xấp giấy thật dày. “Chính nhi, cái này... Đây là bao nhiêu tờ vậy?” Nhìn xấp giấy dày đến mười mấy centimet, Tần Sơn và những người khác kinh ngạc hỏi. “Không nhiều, cũng chỉ có hai trăm tờ thôi.” Tần Chính cười đáp. “Hai trăm tờ? Chính nhi, mỗi một tờ dùng xong đều có thể tạo ra một vô địch Đại Tông Sư sao?” Nghe thấy con số hai trăm tờ, Tần Sơn không thể tin được mà hỏi. “Không sai, một tờ tương ứng với một vô địch Đại Tông Sư.” Tần Chính gật đầu nói. “Cái này có hơi nhiều quá không, hai trăm vô địch Đại Tông Sư, Trần Bạch Y có thể lấy ra được à?” Tần Sơn hỏi. “Không biết.” Tần Chính lắc đầu đáp. Đây không phải qua loa tắc trách với Tần Sơn bọn họ, Tần Chính thật sự không biết Trần Bạch Y lấy sức mạnh áp người sẽ xuất ra bao nhiêu chiến lực vô địch Đại Tông Sư. Vì là tiểu thuyết dung hợp thế giới, cốt truyện của tiểu thuyết tu tiên Thiên Tôn trùng sinh ở đô thị này đã thay đổi. Trong nguyên tác, Trần Bạch Y cũng từng bồi dưỡng thuộc hạ có thực lực vô địch Đại Tông Sư. Nhưng người mà lần đó đối phó, một vô địch Đại Tông Sư đã có thể nghiền ép vô địch. Người mà Trần Bạch Y hiện tại muốn đối phó, chính là hắn - kẻ giả trang thành thiên mệnh chi tử này. Đối phó thiên mệnh chi tử, Tần Chính cảm thấy Trần Bạch Y chắc sẽ bồi dưỡng không ít vô địch Đại Tông Sư để đối phó hắn. Bởi vậy, để chắc chắn, Tần Chính trực tiếp ngôn xuất pháp tùy hai trăm tờ giấy chứa sức mạnh của vô địch Đại Tông Sư. Nếu như vẫn chưa đủ thì cũng không sao. Những tờ giấy này, Tần Chính đâu có nói chỉ dùng được một lần. Cùng lắm thì đến lúc đó hắn dùng ngôn xuất pháp tùy để bổ sung năng lượng. Mỗi lần bổ sung năng lượng hai trăm tờ, Tần Chính không tin Trần Bạch Y có thể vượt qua được hắn. “Chính nhi, mấy tờ giấy mang sức mạnh của vô địch Đại Tông Sư này nên sử dụng như thế nào?” Tần Sơn chỉ vào tờ giấy hỏi Tần Chính. “Trực tiếp rót chân khí vào trong tờ giấy là được.” Tần Chính nói. “Chính nhi, chúng ta có thể thử ngay bây giờ không?” Tần Sơn nói. “Mời ông bà đến chính là để đưa cái này cho các con sử dụng, sao có thể không được thử một chút chứ.” Tần Chính cười lắc đầu. Sau đó, Tần Chính tiện tay vung lên, xấp giấy dày cộp liền bay đến trước mặt Tần Sơn. Thấy giấy bay đến, Tần Sơn vội vàng đón lấy. Sau khi nhận được, Tần Sơn và mọi người lập tức thấy chữ viết trên tờ giấy. “Tần.” “Chữ Tần này ngoài việc có thể gánh vác ý chí của ta, còn có thể xem xét người giữa ta, nếu người đó một lòng vì ta hoặc vì nhà họ Tần, có thể trực tiếp dùng, nếu có dụng tâm khác thì sẽ không có tác dụng.” Tần Chính nhìn Tần Sơn và mọi người, cười giải thích ý nghĩa chữ Tần trên tờ giấy. “Không chỉ cung cấp sức mạnh vô địch, lại còn có thể phân biệt được người ở giữa ta, Chính nhi, thủ đoạn này của con, thật là thủ đoạn của thần linh.” Tần Sơn cảm thán nói. “Thủ đoạn của thần linh? Bất quá chỉ là tiểu đạo thôi, so với thủ đoạn của thần linh chân chính còn kém xa.” Nghe Tần Sơn nói, Tần Chính cười lắc đầu. Câu nói này không phải Tần Chính khiêm tốn. Trong mười nhân vật chính có khí vận ở trong đầu hắn, có một người đến từ tiểu thuyết Phàm Nhân Tu Tiên, ký lục nhân vật chính có khí vận. Phàm Nhân Tu Tiên kể về một tên loser bình thường vô tình có được công pháp thần giới, sau đó luyện thành công, câu chuyện vô địch thiên hạ. Trong cuốn sách này, trên thế tục giới là Tu Tiên Giới, trên Tu Tiên Giới còn có Tiên Giới, trên Tiên Giới lại có Thần Giới. Thế tục giới lấy võ giả làm tôn, Tu Tiên giới lấy tu tiên giả làm tôn. Trước mặt tu tiên giả, võ giả chẳng khác gì kiến. Tương tự, trước mặt tu thần giả, những người tu luyện phía dưới đều là sâu bọ. Thủ đoạn thi triển của nhân vật chính trong bộ tiểu thuyết Phàm Nhân Tu Tiên này, so với Á Thánh Văn Tâm ngôn xuất pháp tùy của Tần Chính còn cao cấp hơn nhiều. Đương nhiên, so với ngôn xuất pháp tùy cao cấp, cũng không có nghĩa là Tần Chính không bằng nhân vật chính khí vận trong truyện Phàm Nhân Tu Tiên. Cấp bậc của nhân vật chính trong truyện Phàm Nhân Tu Tiên tối thiểu cũng phải là cấp Thần, còn Á Thánh Văn Tâm chỉ là Đế cấp hạ phẩm, trên Đế cấp là Tiên cấp, trên Tiên cấp mới là Thần cấp. Chênh lệch hai cấp bậc, Á Thánh Văn Tâm tự nhiên là kém rất xa. Nhưng Tần Chính ngoài Á Thánh Văn Tâm ra, hắn còn có công pháp chí cao Thiên Đế Kinh này. Thần thông chí cao của Thiên Đế Kinh lòng bàn tay vũ trụ còn cao hơn lực lượng của nhân vật chính trong truyện Phàm Nhân Tu Tiên rất nhiều. Thậm chí, ngoài Thiên Đế Kinh, Tần Chính còn có át chủ bài thôn thiên vĩ thú, thứ có thể không ngừng trưởng thành. Cùng lắm mười ngày nữa, Tần Chính có thể tiến vào Đại Tông Sư đỉnh phong, sau đó luyện hóa thôn thiên vĩ thú. Đến lúc đó dùng dược thủy phục chế để sao chép vô số long mạch cho thôn thiên vĩ thú nuốt chửng, thôn thiên vĩ thú sẽ trong thời gian ngắn trưởng thành không ngừng. Nhân vật chính trong Phàm Nhân Tu Tiên hoặc không xuất hiện, một khi xuất hiện, Tần Chính chỉ trong vài phút dạy cho hắn bài học làm người. “Chính nhi, con khiêm tốn quá rồi, thủ đoạn của con như thế, truyền đi thì không ai nghi ngờ gì nó là thủ đoạn của thần linh cả.” Tần Sơn và những người khác thấy Tần Chính khiêm tốn, cười lắc đầu nói. Vừa nói, Tần Sơn liền chia giấy cho Tô Định Phương, Tần Nghị và Tần Minh. Nhận được giấy, Tô Định Phương và những người khác ngay lập tức thúc đẩy chân khí rót vào trong giấy. Khi chân khí vừa được rót vào, giấy liền tỏa ra ánh sáng trắng rực rỡ. Sau khi ánh sáng trắng kết thúc, khí tức trên người mọi người đều không ngừng tăng vọt. Cuối cùng, khí tức của tất cả đều tăng vọt lên gấp mấy chục lần. “Đây chính là sức mạnh của vô địch Đại Tông Sư sao? Trước kia ta thật sự là ếch ngồi đáy giếng, lại còn cảm thấy vô địch Đại Tông Sư cũng không phải là vô địch, còn vọng tưởng lấy cảnh giới đỉnh cấp Đại Tông Sư đánh bại vô địch Đại Tông Sư.” “Bây giờ xem ra, đó chỉ là một trò cười lớn, hiện tại ta, đừng nói một ta của trước đây, cho dù có một trăm, một nghìn người như vậy, ta đều có thể dễ dàng đánh giết.” “Bây giờ ta cảm thấy quá tuyệt vời, ta còn có ý muốn đi tìm Gia Tĩnh Đế và Vương Dương Minh đơn đấu, quyết định rồi, sau khi giải quyết tên Trần Bạch Y này xong, nếu sức mạnh vẫn còn thì đi tìm bọn họ thử một chút xem sao.” Sau khi cảm nhận được sức mạnh gần như vô địch trong cơ thể, Tô Định Phương liền nói ngay. “Tuyệt đối không được chủ quan, sức mạnh của vô địch Đại Tông Sư thì rất kinh khủng, nhưng sức mạnh của Chính nhi còn kinh khủng hơn, có thể dễ dàng tạo ra vô địch Đại Tông Sư thì Chính nhi chỉ sợ sớm đã áp đảo cả vô địch Đại Tông Sư rồi.” “Trần Bạch Y này có thể đấu trí sau màn với Chính nhi, nói rõ thực lực coi như thấp hơn Chính nhi nhưng chắc chắn không thấp hơn bao nhiêu, nhất định phải cẩn thận, cẩn thận hơn nữa.” Tần Nghị thấy Tô Định Phương có hơi bốc đồng, liền nhắc nhở ngay.
PS: Canh thứ nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận