Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 134:: Dược Thần Các là ta Tần gia sản nghiệp, có thể nào phong sát Tần gia? ( Canh thứ hai )

Chương 134: Dược Thần Các là sản nghiệp của Tần gia ta, sao có thể phong tỏa Tần gia? (Canh hai)
"Tần công tử đến rồi, lão hủ không nghênh đón từ xa được, xin thứ lỗi." Mục Càn Khôn sau khi đi vào nhìn thấy Tần Chính liền chắp tay nói ngay.
"Người nên thứ lỗi chính là ta, lão nhân gia đến tận đây, chắc là hao tổn không ít sức lực." Nghe Mục Càn Khôn nói, Tần Chính lắc đầu.
Với y thuật của Tần Chính, liếc mắt là nhìn ra tình trạng cơ thể Mục Càn Khôn. Chân khí trong người Mục Càn Khôn tán loạn, rõ ràng là do đột phá thất bại dẫn đến chân khí bất ổn. Tình huống của Mục Càn Khôn đáng lẽ nên tĩnh dưỡng điều hòa chân khí, không nên có bất kỳ động tác nào, sơ sẩy một chút thôi sẽ tẩu hỏa nhập ma, thân tử đạo tiêu. Hiện giờ Mục Càn Khôn vì nghênh đón hắn mà không màng nguy hiểm đến đây, Tần Chính vô cùng hài lòng với thái độ này.
"Lão nhân gia, hôm nay là hỷ sự của Mục gia, thân thể ông thế này khó mà kham nổi những chuyện tiếp theo, để ta giúp ông một tay." Tần Chính không đợi Mục Càn Khôn lên tiếng đã vung tay, một đạo chân khí màu xanh lục như cây châm dài phóng ra. Châm khí chân dài với tốc độ mắt thường khó mà thấy được tiến vào cơ thể Mục Càn Khôn. Theo chân khí châm dài nhập vào, Mục Càn Khôn cảm thấy chân khí trong cơ thể mình lập tức khôi phục bình tĩnh. Không chỉ thế, chỗ bế tắc do đột phá Tông Sư đỉnh phong thất bại ban đầu cũng được nới lỏng thêm lần nữa. Lần này còn nới lỏng triệt để, nếu ông ta xung kích Tông Sư đỉnh phong lần nữa, có đến tám phần nắm chắc.
"Cái này......" Cảm thụ được sự biến hóa của cơ thể, Mục Càn Khôn nhìn Tần Chính với ánh mắt đầy kinh ngạc.
"Chuyện ở Bạch Ngọc Kinh trước kia, mọi người đều truyền Tần công tử giúp đương gia hoa khôi Bạch Ngọc Kinh giải trừ kỳ độc, y thuật tối thiểu cũng là cấp độ y đạo Tông Sư."
"Nhưng thế này sao chỉ là y đạo Tông Sư, có thể khiến ta trong thoáng chốc khôi phục từ di chứng đột phá thất bại, chỉ sợ y thuật của Tần công tử đã đạt đến cấp độ y đạo thánh thủ rồi?"
Một hồi lâu sau, Mục Càn Khôn mới hoàn hồn từ sự kinh ngạc, nhìn Tần Chính đầy cảm thán.
"Chỉ là chút tài mọn, không đáng nhắc đến." Tần Chính cười lắc đầu nói.
"Tần công tử quá khiêm tốn." Mục Càn Khôn nói.
Mục Thanh, Mục Thành cùng những người khác nghe Mục Càn Khôn và Tần Chính đối thoại, vẻ mặt trong phút chốc tràn đầy kinh hãi. Mục Càn Khôn bị thương nghiêm trọng đến mức nào, bọn họ đều biết. Nhất là Mục Thành, hắn biết Mục Càn Khôn đã phải cố sức thế nào để đến được đây. Bây giờ, chỉ trong chớp mắt đã khôi phục rồi ư? Người duy nhất không thấy khiếp sợ, chỉ e là Mục Chiêu Chiêu. Trong lòng Mục Chiêu Chiêu, Tần Chính là người lợi hại nhất trên đời, đừng nói là chữa khỏi cho ông của bà trong nháy mắt, dù trong nháy mắt nâng ông lên Đại Tông Sư, bà cũng không thấy có gì ly kỳ.
"Thời gian chắc cũng sắp đến, yến tiệc cũng nên bắt đầu rồi, chúng ta vẫn nên ra ngoài thôi." Tần Chính nhìn mọi người cười nói.
"Đúng đúng đúng, sắp rồi, chúng ta mau ra ngoài thôi." Mục Thanh nghe Tần Chính nói, nhao nhao gật đầu.
..................
Đến tối, thọ yến của ông Mục Chiêu Chiêu kết thúc. Lúc kết thúc, Mục gia ban đầu muốn giữ Tần Chính ở lại Mục gia qua đêm. Tần Chính vốn cũng có ý này. Hắn nghĩ rằng nhân vật chính khí vận đã xuất hiện, cũng không cần phải cố đè ép không thu Mục Chiêu Chiêu nữa, cứ ở lại đây, thuận nước đẩy thuyền, thu nàng là được.
Nhưng ngay lúc Tần Chính định ở lại, bỗng nhiên nhận được một cuộc điện thoại, khiến Tần Chính thay đổi chủ ý chọn về nhà. Cuộc điện thoại này là của ông Tần Chính là Tần Sơn gọi tới, nói có chuyện quan trọng muốn nói với Tần Chính. Chuyện quan trọng này, Tần Chính không cần nghĩ cũng có thể đoán được là do Trần Bạch Y, cái tên nhân vật chính vận khí này đã bắt đầu gây sự. Nhân vật chính khí vận ra chiêu, Tần Chính đương nhiên phải đánh trả. Nhi nữ tình trường thì có khi nào chẳng được. Tạm thời cứ lo việc chính đã.
Sau khi về đến nhà, Tần Chính liền lập tức đi tới thư phòng gọi điện thoại cho Tần Sơn.
"Gia gia, ông tìm ta có chuyện gì vậy?" Sau khi điện thoại kết nối, Tần Chính cố tình giả vờ như không hiểu hỏi Tần Sơn.
"Chính nhi, có phải con đắc tội với ai ở Dược Thần Các không?" Tần Sơn nghe Tần Chính nói, hỏi với giọng mang theo chút ngưng trọng.
"Ai đó ở Dược Thần Các? Sao vậy ạ?" Tần Chính mắt hơi híp lại nói.
"Dược Thần Các vừa tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ với Tần gia, Dược Thần Các và toàn bộ cửa hàng dưới trướng cấm bán đan dược cho Tần gia."
"Đồng thời tuyên bố, những thế lực nào giao hảo với Tần gia mà trong vòng một tuần không đoạn tuyệt quan hệ, cũng sẽ vào sổ đen của Dược Thần Các, không mua được bất cứ đan dược nào của Dược Thần Các."
"Quan hệ của ta với một vài trưởng lão của Dược Thần Các không tệ, theo lời bọn họ nói, là do con đã đắc tội một nhân vật lớn của Dược Thần Các, nhân vật lớn này có quyền chưởng khống Dược Thần Các."
"Dược Thần Các chưởng khống đến chín mươi chín phần trăm đan dược của thiên hạ, Tần gia ta tuy cũng có luyện đan sư, nhưng căn bản không đủ để cung ứng cho toàn bộ Tần gia, một khi Dược Thần Các cấm Tần gia mua sắm đan dược, chỉ sợ Tần gia sẽ phát triển chậm lại."
"Thậm chí những thế lực đang giao hảo với Tần gia cũng sẽ vì Dược Thần Các mà đoạn tuyệt quan hệ." Tần Sơn trầm giọng nói.
"Vậy ý gia gia là sao?" Tần Chính cười hỏi.
"Gia gia và Tần gia đương nhiên là đứng về phía con, nếu là trước kia, Tần gia thật sự sợ Dược Thần Các phong tỏa, dù sao Đại Tông Sư đỉnh cấp có liên quan đến Dược Thần Các không phải là số ít, Tần gia ta thật đúng là không làm gì được bọn họ."
"Nhưng Tần gia có Chính nhi con, Dược Thần Các tính là cái gì, dám phong tỏa Tần gia ta, với thực lực của con, mấy tên Đại Tông Sư đỉnh cấp đó tính là gì, chỉ cần Chính nhi con ngấm ngầm ra tay, giết mấy tên Đại Tông Sư đỉnh cấp đó, việc Dược Thần Các phong tỏa Tần gia sẽ lập tức được giải trừ." Tần Sơn nói.
"Giết mấy Đại Tông Sư đỉnh cấp sao? Cũng không cần phiền toái thế đâu, Dược Thần Các không thể phong tỏa được Tần gia, gia gia, ông đã nghe chuyện tự mình phong tỏa sản nghiệp của mình bao giờ chưa?" Tần Chính vừa cười vừa nói.
"Tự mình phong tỏa sản nghiệp của mình?"
"Chính nhi? Con có ý gì?" Nghe Tần Chính nói, Tần Sơn nhíu mày, hiếu kỳ hỏi.
"Lần trước, lão tổ có trở về và kể với gia gia việc ta đã g·i·ế·t Y Tiên Tiêu Vong Vũ rồi không ạ?" Tần Chính cười nói.
"Có nói rồi." Tần Sơn đáp.
"Ta thu được một y tự lệnh bài trên người Tiêu Vong Vũ, đây là lệnh bài y tự của y mạch Thái Ất Y Tiên, lệnh bài này chưởng khống trên ba thành cổ phần của Dược Thần Các, là cổ đông lớn nhất của Dược Thần Các."
"Quan trọng nhất là, y tự lệnh bài đại diện cho quyền lợi của y mạch Thái Ất ở Dược Thần Các, Dược Thần Các chỉ nhận lệnh bài chứ không nhận người, người nào nắm giữ lệnh bài, người đó chính là cổ đông lớn nhất của họ."
"Bây giờ lệnh bài y tự đang nằm trong tay Tần gia, chẳng phải có nghĩa là Tần gia đang là cổ đông lớn nhất của Dược Thần Các hay sao?"
"Là cổ đông lớn nhất của Dược Thần Các, ta nghĩ Tần gia chắc phải là chủ nhân của Dược Thần Các mới đúng."
"Đương nhiên, nếu Dược Thần Các cảm thấy ba thành cổ phần không đủ, còn muốn tiếp tục phong tỏa Tần gia thì cũng không sao, cùng lắm thì tự mình khai sinh lập môn hộ, tám thành luyện đan sư của Dược Thần Các đều là do cổ phần y mạch Thái Ất khống chế, nếu Dược Thần Các đối địch với Tần gia thì cứ mang tám thành luyện đan sư này đi."
"Có luyện đan sư, xây lại một Dược Thần Các thì có gì khó? Ngược lại, một Dược Thần Các không có luyện đan sư thì tính là gì? Cùng lắm chỉ là cửa hàng có nhiều linh dược hơn thôi." Tần Chính vừa cười vừa nói với Tần Sơn.
PS: Canh thứ hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận