Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 77:: Sử dụng hai lần không cấp bậc đánh dấu ( canh thứ hai )

Chương 77:: Sử dụng hai lần điểm danh không phân cấp (canh hai)
Nhìn thấy những chiếc xe công vụ này, trong lòng Lục Anh Hào lộ ra một tia hiếu kỳ: "Chẳng lẽ là vị trưởng bối không biết tên kia của ta muốn gặp ta? Nên mới phái những xe này đến đón ta? Nhưng sao lại đến nhiều xe vậy chứ?"
"Lục Anh Hào, ngươi xảy ra chuyện rồi, theo chúng ta về nha môn thôi."
Ngay khi Lục Anh Hào đang phỏng đoán xem có phải xe công vụ đến đón hắn không, thì một người bộ khoái từ trên xe bước xuống lên tiếng, khiến Lục Anh Hào ngẩn người. "Chuyện gì xảy ra vậy?" Lục Anh Hào tò mò hỏi bộ khoái. "Ngươi làm những chuyện gì mà không biết sao? Chuyện nào chuyện nấy đều là tội ác tày trời, đủ để khép ngươi vào tội tử hình." Bộ khoái lạnh lùng nói.
"Ta thật sự không biết mình đã làm những chuyện gì, nhưng thôi kệ đi, các ngươi muốn bắt thì cứ bắt, ta sẽ đi theo các ngươi về, ngược lại sau khi trở về, ta cũng sẽ nhanh chóng ra thôi." Nghe bộ khoái nói vậy, Lục Anh Hào ưỡn thẳng lưng nói. Trải qua chuyện ngày hôm qua, Lục Anh Hào đã chắc chắn rằng mình có một vị trưởng bối đứng sau chống lưng bảo vệ, có chỗ dựa rồi, thì hắn còn sợ đám bộ khoái này làm gì?
Nhưng ngay khi Lục Anh Hào vừa dứt lời, hắn đột nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc trong đám đông, ánh mắt hơi nheo lại. Cái người bộ khoái này, chính là người đã nói cho hắn biết rằng có trưởng bối chống lưng cho hắn.
"Ngươi ở đây vừa hay, vậy ta cũng lười đi cùng bọn hắn nữa, ngươi trực tiếp nói cho bọn hắn biết quan hệ của ta là gì đi." Lục Anh Hào nhìn bộ khoái lớn tiếng nói.
"Tiểu Toàn, hắn muốn ngươi nói gì với chúng ta vậy?" Bộ khoái cầm đầu nhìn Lục Anh Hào đang nhìn bộ khoái kia cười hỏi.
"Hắn muốn ta nói với các ngươi là hắn có người chống lưng ở trên, có thể bao che cho hắn làm bất cứ chuyện gì." Tiểu Toàn cười nói.
"Ha ha ha ha." Nghe Tiểu Toàn nói vậy, tất cả bộ khoái ở đây đều cười ồ lên.
"Các ngươi đang cười cái gì vậy?" Nghe thấy tiếng cười của đám bộ khoái, Lục Anh Hào mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn.
"Đương nhiên là đang cười ngươi rồi, Lục Anh Hào, ngươi cho rằng bọn họ không biết ngươi có quan hệ à? Chỉ là chính ngươi ngu xuẩn, lại tự mình vứt bỏ cái ô dù của mình thôi."
"Buổi chiều, người kia vì có quan hệ nên đã thả ngươi ra ngoài, vậy mà ngươi hết lần này đến lần khác nhục mạ, nói muốn vào tù, muốn sám hối, cái vị đại nhân vật kia dù là trưởng bối của ngươi đi nữa, cũng há có thể dung thứ cho việc ngươi hết lần này đến lần khác mắng hắn, cuối cùng người đó quyết định làm theo ý ngươi, không quan tâm đến ngươi nữa."
"Bây giờ ngươi chỉ là một người bình thường, những chuyện hôm qua ngươi đã làm, hôm nay tất cả đều sẽ bị tính hết lên người ngươi, ngươi muốn vào tù đúng không, lần này, sẽ cho ngươi ngồi tù đến mục xương." Tiểu Toàn nghe Lục Anh Hào nói vậy thì cười lớn nói.
Những lời này, là khi đến bắt người, có người cố ý dặn Tiểu Toàn nói như vậy. Người dặn tự nhiên là Tần Chính, dù sao nếu không nói như vậy, làm sao có thể khiến Lục Anh Hào nếm trải thêm một lần thất vọng nữa.
"Không, bộ khoái Tiểu Toàn, hôm qua là đầu óc ta có vấn đề, ngươi nhanh chóng liên hệ với vị trưởng bối kia của ta đi, ta nhất định sẽ tôn kính ông ấy cho tử tế, ta không muốn quay về ngục giam nữa." Lục Anh Hào nghe Tiểu Toàn nói vậy, lập tức lớn tiếng nói. Nếu là ngày hôm qua, bắt hắn về ngục giam, hắn còn vui sướng vô cùng. Nhưng bây giờ, nhiệm vụ của hắn đã thất bại, quay về ngục giam thì có khác nào ngồi tù thật sự, sao hắn cam tâm.
"Muộn rồi, vị đại nhân vật kia đã hoàn toàn thất vọng về ngươi, theo chúng ta về đi, ngươi tự mình chủ động một chút, hay muốn chúng ta động thủ?" Tiểu Toàn cười lạnh móc ra một bộ khóa tù nói.
"Không, ông ấy là trưởng bối của ta, ông ấy có thể xây cho ta một cái ô che chở, khẳng định là quan tâm ta, bộ khoái Tiểu Toàn, ngươi chắc phải biết địa vị của vị đại nhân vật kia cao đến mức nào chứ, có thể giúp ta đè xuống nhiều chuyện như vậy, thân phận của ông ấy chắc chắn vô cùng đáng sợ, ngươi giúp ta liên hệ với ông ấy đi, ta sẽ tự mình nói chuyện với ông ấy, sau này ta nhất định không quên ơn ngươi, ta sẽ cầu xin ông ấy để ngươi được thăng quan tiến chức." Lục Anh Hào lớn tiếng nói.
"Ta đã bảo là muộn rồi, xem ra ngươi đúng là không biết uống rượu mời, lại chỉ thích uống rượu phạt, nhất định muốn ta động thủ đúng không?" Tiểu Toàn lạnh lùng nói.
Sau khi nói xong, Tiểu Toàn liền bước đến chỗ Lục Anh Hào, dễ dàng khóa tay hắn lại.
"Không, thả ta ra, ngươi đáng c·hết, trưởng bối của ta chỉ là nhất thời giận lời nói của ta thôi, ông ấy sẽ không thật sự mặc kệ ta đâu, ngươi dám đối xử với ta như vậy, nhất định ngươi sẽ phải hối hận." Bị còng tay, Lục Anh Hào không ngừng giãy giụa nói.
"Tốt thôi, ta chờ ngươi làm ta phải hối hận? Ngươi cảm thấy nếu chúng ta không có lòng tin tuyệt đối, thì sẽ đến bắt ngươi sao?" Tiểu Toàn nghe thấy lời uy h·iế·p của Lục Anh Hào thì chẳng thèm để ý chút nào nói.
"Đi thôi, đừng có nói nhảm nhiều như vậy nữa, mau chóng mang hắn về, sau đó khép tội rồi bỏ tù." Một bộ khoái bên cạnh thúc giục.
"Được." Tiểu Toàn cười gật đầu, sau đó đẩy Lục Anh Hào đang mặt mày đầy vẻ không cam tâm vào xe tù.
"Mọi người cứ chờ đó mà xem, vị trưởng bối kia của ta nhất định sẽ không mặc kệ ta đâu, chuyện này chắc chắn chỉ là một bài học cho ta thôi, khi xét xử ta, trưởng bối của ta chắc chắn sẽ cứu ta." Bị đưa lên xe tù rồi, Lục Anh Hào trong lòng thầm nghĩ.
............... Nửa tiếng sau, Lục Anh Hào một lần nữa bị giải về nha môn.
Bởi vì chứng cứ vô cùng xác thực, nên chẳng cần phải thẩm tra gì nữa, Lục Anh Hào trực tiếp bị tuyên án tù vô thời hạn.
Bình thường mà nói, với những tội Lục Anh Hào đã gây ra, gom lại thì hắn có c·hế·t đi sống lại mười lần tám lần cũng không đủ. Nhưng Lục Anh Hào trên người vẫn còn rất nhiều giá trị khí vận, Tần Chính chắc chắn sẽ không để Lục Anh Hào cứ vậy mà c·hế·t. Phán hắn tù chung thân, để cho Lục Anh Hào có cơ hội kích hoạt nhiệm vụ, sau đó hắn ta sẽ đi c·ư·ớp b·óc. Cuối cùng, đến lúc c·ư·ớp b·óc gần như hoàn thành, hệ thống của Lục Anh Hào sẽ sụp đổ, khi đó Lục Anh Hào mới thật sự c·hết..............
Sau khi tuyên án xong, Tiểu Toàn áp giải Lục Anh Hào đến nhà tù. "Vào đi, sau này nơi này sẽ là chỗ ngươi ở cả đời đấy." Tiểu Toàn dừng lại trước một phòng giam, rồi đẩy Lục Anh Hào vào, lạnh giọng nói.
"Không, ta không tin, bộ khoái Tiểu Toàn, van cầu ngươi nói cho ta biết vị trưởng bối kia đang ở đâu, cứ nói ta đã biết sai rồi, để ông ấy cho ta ra ngoài đi." Sau khi vào phòng giam, Lục Anh Hào lớn tiếng gọi Tiểu Toàn.
"Đừng có nằm mơ nữa, vị đại nhân vật kia đã cho ngươi rất nhiều cơ hội rồi, mỗi lần ngươi đều nhục mạ ông ấy, ngươi thật sự nghĩ đại nhân vật là người đàn bà dễ mềm lòng chắc? Một khi đã quyết định từ bỏ ngươi, thì tuyệt đối không thể thay đổi được đâu, cứ an phận ở lại đây đi." Tiểu Toàn nghe Lục Anh Hào nói thì hừ lạnh một tiếng rồi nói.
Nói xong, Tiểu Toàn xoay người rời đi. Nghe tiếng bước chân Tiểu Toàn rời đi, Lục Anh Hào lại một lần nữa ngồi bệt xuống đất trong phòng giam. Nhìn căn phòng tù tối tăm một mảnh, Lục Anh Hào khóc không ra nước mắt.
"Lục Anh Hào, mẹ nó mày đúng là đồ ngu, tại sao lại đi nhục mạ ông ấy chứ, tại sao vậy, nếu như mày không nhục mạ ông ấy, thì hiện tại cho dù nhiệm vụ không hoàn thành, cũng sẽ không rơi vào cảnh này." Lục Anh Hào trong lòng hung hăng mắng bản thân.
"Hệ thống, ta bây giờ trở lại ngục giam rồi, có thể hay không cho ta nhiệm vụ vào tù liền mạnh lên nữa không, lần này cho dù có trừng phạt cũng được mà." Sau khi mắng chửi mình xong, Lục Anh Hào mang theo vẻ mong đợi nói với siêu cấp nhiệm vụ hệ thống. Nhưng dù Lục Anh Hào có làm gì đi chăng nữa, siêu cấp nhiệm vụ hệ thống đều không hề có bất kỳ âm thanh nào truyền ra.
"Ta hận, ta hận quá." Nhìn thấy hệ thống không có cho nhiệm vụ, thần sắc Lục Anh Hào mang theo vẻ tuyệt vọng nằm gục trong phòng giam ...................................
"Keng...... Chúc mừng ký chủ đã khiến nhân vật chính khí vận tuyệt vọng, thu hoạch được tám mươi lăm vạn điểm khí vận."
"Keng...... Chúc mừng ký chủ thu hoạch được một lần điểm danh không phân cấp."
"Một lần cuối cùng cuối cùng cũng xuất hiện điểm danh không phân cấp, lần trước để dành được một lần điểm danh không phân cấp cũng có thể dùng rồi, hai lần điểm danh không phân cấp, chắc là sẽ cho ta điểm danh ra đồ tốt thôi." Trong biệt thự, Tần Chính nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống lần này, trong lòng vui vẻ nói.
PS: Canh hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận