Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 129:: Trần Bạch Y thủ bút, nhẹ nhàng tạo nên thế gia hạ lễ ( canh thứ nhất )

Chương 129: Trần Bạch Y chấp bút, nhẹ nhàng tạo nên thế gia hạ lễ (canh một) Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt liền đến thời điểm hai ngày sau là tiệc mừng thọ trăm tuổi của ông Mục Chiêu Chiêu. Ngày này, Tần Chính xuất phát đến Mục gia trước khi tiệc thọ bắt đầu một tiếng đồng hồ. Theo lý thuyết, tiệc thọ nên đến sớm chứ không nên chậm trễ. Nhưng thân phận của Tần Chính đặc thù, nếu như đến quá sớm, ánh mắt của những người dự tiệc này đều sẽ đổ dồn vào hắn. Lúc đó sẽ là khách át chủ nhà nên Tần Chính lựa chọn đi muộn một chút, chỉ cần không đến muộn là được.
Khi Tần Chính vừa xuất phát, trong phủ đệ Mục gia, phụ thân của Mục Chiêu Chiêu, gia chủ Mục gia Mục Thanh nghe được tiếng người hầu báo lại tiếng tân khách lui tới, trên mặt tràn đầy ý cười.
“Sáng tỏ, lần này thọ yến trăm tuổi của ông nội ngươi chỉ sợ không thua kém những buổi thọ yến của đại nhân vật thế gia kia đâu, hào môn, danh môn cùng vọng tộc ở Kinh Hải Thị, cơ hồ đều phái người đến tham gia tiệc thọ trăm tuổi của ông ngươi, chuyện này trước đây, căn bản là chuyện không thể nào.” “Trước kia, có thể đến một phần ba đã là tốt lắm rồi, dù sao ở Kinh Hải Thị, Mục gia chúng ta vẫn có không ít gia tộc đối địch, nhưng bây giờ, những gia tộc này toàn bộ đều đưa đến hạ lễ, để cầu cùng chúng ta hòa giải, đây hết thảy đều là nhờ có mối quan hệ của ngươi cùng với vị kia.” “Ngươi xem ngươi đi, tại sao trước kia cứ làm những chuyện ngu ngốc vậy, vị kia trước kia khi chưa biểu lộ thân phận t·h·i·ê·n tài, theo đuổi ngươi, ngươi vì sao không đồng ý, nếu như ngươi đồng ý, chỉ sợ ngươi bây giờ đã sớm là thê tử của vị kia, đâu đến nỗi cùng hiện tại một dạng-.” Mục Thanh nhìn Mục Chiêu Chiêu đang ngồi một bên, thường xuyên thăm dò nhìn về phía cổng, nói.
“Cha, người đừng nói vậy, trước kia chẳng qua là con muốn làm một cô nương phải cẩn trọng thôi mà, ai biết sự cẩn trọng này, chút nữa nữa đã để con bỏ lỡ mối lương duyên tốt đẹp rồi, bất quá cũng may, bây giờ cũng coi như là bù đắp lại được, Tần Chính hắn cũng đã bắt đầu tiếp nhận con một lần nữa.” Mục Chiêu Chiêu nghe thấy lời Mục Thanh nói, lắc đầu cười nói.
“Cho dù hiện tại tiếp nhận, địa vị của con cũng không giống.” Mục Thanh nói.
“Không quan trọng mà, ngược lại là làm nữ nhân của hắn là được.” Mục Chiêu Chiêu không quan trọng nói.
“Cũng đúng, tể tướng trước cửa còn có quan tam phẩm, nếu như con trở thành nữ nhân của vị kia, dù là chỉ là thiếp thất, cũng là phong quang vô hạn.” Mục Thanh nghe lời Mục Chiêu Chiêu, gật đầu nói.
“Đúng rồi, vị kia nói khi nào sẽ đến?” Mục Thanh hỏi Mục Chiêu Chiêu.
“Cũng sắp thôi, hắn nói hắn không thể đến quá sớm, đến quá sớm thì khách át chủ nhà, ánh mắt sẽ dồn hết vào chỗ hắn, hiện tại tiệc thọ cũng sắp bắt đầu, hắn cũng hẳn là sắp đến rồi.” Mục Chiêu Chiêu nói.
“Nhanh, Mục Thành, con đi kêu thái gia gia của con ra đi.” Nghe Mục Chiêu Chiêu nói, Mục Thanh nói với Mục Thành đang ngồi sau lưng Mục Chiêu Chiêu.
“Cha, gọi thái gia gia làm gì? Thái gia gia lần trước đột phá Tông Sư đỉnh phong thất bại bị thương, đang trong quá trình tu dưỡng, vẫn là đừng nên đi quấy rầy lão nhân gia ông ấy đi.” Mục Chiêu Chiêu nghe thấy lời Mục Thanh không hiểu nói.
“Thái gia gia của con là lão tổ của Mục gia, cũng là người mạnh nhất của Mục gia, Tần Chính ngoại trừ là bạn trai của con ra, còn đại diện cho Tần gia tới, người đại diện của Tần gia đến, Mục gia ta sao có thể không lấy quy cách cao nhất để tiếp đãi?” “Thái gia gia của con không đến, là m·ấ·t lễ nghi cấp bậc, việc này rất có thể sẽ ảnh hưởng đến địa vị của con sau khi tiến vào Tần gia, những siêu cấp gia tộc như Tần gia xem trọng nhất là quy củ cấp bậc lễ nghĩa, nếu như bọn họ biết Mục gia ta không hiểu quy tắc cấp bậc lễ nghĩa, ảnh hưởng đến địa vị của con trong lòng bọn họ, đến lúc đó có khả năng còn ảnh hưởng đến thái độ của Tần Chính với con.” Mục Thanh giải thích.
“Kỳ thực thật không cần thiết đâu.” Mục Chiêu Chiêu lắc đầu nói. Về địa vị sau này của mình, Mục Chiêu Chiêu vẫn rất tự tin. Nếu là trước kia, còn chưa chắc, nàng cao không được thấp chẳng xong. Nhưng hiện tại, kỳ ngộ gia thân, thực lực của nàng đã đạt đến Tông Sư hậu kỳ, sau này còn sẽ cao hơn. Nếu như nàng lấy thực lực Đại Tông Sư gả cho Tần Chính, cho dù là Tần gia cũng phải nghiêm túc đối đãi.
“Vẫn nên.” Mục Thanh kiên trì nói.
“Được thôi.” Mục Chiêu Chiêu khẽ gật đầu.
“Mục Thành, còn đứng ngây ra đó làm gì, mau đi còn không?” Nhìn thấy Mục Chiêu Chiêu gật đầu, Mục Thanh lập tức trừng mắt liếc Mục Thành nói.
“Con đi ngay.” Mục Thành gật đầu, rồi lập tức chạy ra khỏi phòng.
Cũng ngay sau khi Mục Thành rời đi không lâu, một nam tử trung niên vẻ mặt vội vàng chạy tới đại sảnh chỗ Mục Thanh và Mục Chiêu Chiêu.
“Tiền quản gia, có phải Tần Chính đến rồi không?” Nhìn thấy vẻ mặt vội vàng của nam tử trung niên, Mục Chiêu Chiêu lập tức đứng dậy hỏi.
“Không phải Tần công tử tới.” Tiền quản gia lắc đầu nói.
“Không phải Tần Chính, ngươi vội vã chạy tới làm gì?” Mục Chiêu Chiêu nghi ngờ hỏi.
“Ngoài cổng có một vị công tử trẻ tuổi tên là Trần Bạch Y, hắn có một tấm thư mời của Lý gia, muốn gặp gia chủ một mặt.” Tiền quản gia nói.
“Gặp ta? Ta có gì để gặp, huống chi, lúc khai tiệc ta khẳng định sẽ đến, lúc đó chẳng phải có thể gặp được ta rồi sao?” “Tiền quản gia, những chuyện nhỏ nhặt này, tự mình cự tuyệt là được rồi.” Mục Thanh lắc đầu nói.
“Gia chủ, hạ lễ hắn đưa quá quý giá, tiểu nhân mới không dám cự tuyệt.” Tiền quản gia nói.
“Hạ lễ gì?” Mục Thanh hỏi.
“Một khối lệnh bài Thanh Văn Các của Dược Thần Các.” Tiền quản gia nói.
“Lệnh bài Thanh Văn Các của Dược Thần Các? Ngươi chắc chắn không nhìn nhầm chứ?” Mục Thanh nghe thấy bốn chữ Thanh Văn Lệnh Bài, hít sâu một hơi nhìn Tiền quản gia.
“Tiểu nhân tuyệt đối không nhìn nhầm.” Tiền quản gia khẳng định nói.
“Thật đúng là thủ bút lớn, lệnh bài Thanh Văn Các của Dược Thần Các, thứ này gần như là toàn bộ tài sản Mục gia ta cũng không thể có được, hắn mà lại tiện tay đưa ra xem như hạ lễ.” “Hắn nói muốn gặp ta có chuyện gì sao?” Mục Thanh cảm thán một tiếng rồi nhìn Tiền quản gia trầm giọng hỏi.
“Không nói, hắn chỉ nói muốn gặp ngài.” Tiền quản gia nói.
“Đi mời hắn vào.” Mục Thanh trầm ngâm một hồi, rồi trầm giọng nói.
“Vâng.” Tiền quản gia khẽ gật đầu, sau đó lập tức rời khỏi đại sảnh.
“Cha, con biết Dược Thần Các, thế lực y đạo cao nhất trên đời, so với những thế lực như Tần gia của Tần Chính cũng không hề kém cạnh, nhưng mà lệnh bài Thanh Văn là cái gì? Tại sao cha lại k·í·c·h ·đ·ộ·n·g như vậy?” Mục Chiêu Chiêu thấy người đi rồi, không hiểu nhìn Mục Thanh hỏi.
“Dược Thần Các là thế lực chuyên luyện chế linh đan, trước mắt gần như tất cả những nơi bán linh đan đều là mua linh đan của bọn họ để buôn bán, mà muốn đến Dược Thần Các mua linh dược, không phải tùy tiện thế lực nào cũng làm được, mà cần có bằng chứng. Lệnh bài Thanh Văn chính là một loại bằng chứng của Dược Thần Các, loại bằng chứng này chia làm năm cấp bậc, từ thấp đến cao lần lượt là lệnh bài đường vân không màu, lệnh bài đường vân màu trắng, lệnh bài đường vân màu xanh, lệnh bài đường vân màu tím và cao nhất là lệnh bài đường vân màu vàng.” “Mỗi một loại lệnh bài đường vân, tương ứng với mỗi một cấp độ các loại linh dược, đẳng cấp lệnh bài càng cao, loại đan dược có thể mua càng nhiều, lệnh bài đường vân màu vàng có đẳng cấp cao nhất có thể mua tất cả đan dược của Dược Thần Các.” “Ngươi biết Mã gia bán linh đan ở Kinh Hải Thị chứ, hai mươi năm trước, bọn họ cũng chỉ là một danh môn đỉnh cấp thôi, nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủi hai mươi năm, bọn họ liền vượt qua danh môn trở thành vọng tộc đỉnh cấp ở Kinh Hải Thị, nguyên nhân là bọn họ, Mã gia gặp được một quý nhân của Dược Thần Các, có được một khối lệnh bài đường vân trắng của Dược Thần Các.” “Thông qua lệnh bài đường vân trắng của Dược Thần Các, họ có được tư cách mua linh đan của Dược Thần Các, lợi dụng linh đan của Dược Thần Các, họ bán đan dược ở Kinh Hải Thị k·i·ế·m được chênh lệch giá, thậm chí k·i·ế·m được chênh lệch giá đồng thời, họ còn gây dựng được vô số nhân mạch.” “Đồng thời bởi vì không thiếu hụt linh đan nên cao thủ của Mã gia cũng liên tục xuất hiện, ngoài cao thủ ra, tài phú gia tộc của họ cũng thuộc hàng bậc nhất Kinh Hải Thị, e là ngoài Tần Chính ra, không có gia tộc nào so sánh được với tài phú của Mã gia.” “Một lệnh bài vân trắng có thể tạo nên một vọng tộc đỉnh cấp, huống chi lệnh bài Thanh Văn lại trên cả vân trắng, có được lệnh bài Thanh Văn, chỉ cần phát triển ổn định, trong vòng trăm năm thăng lên thế gia hạng thấp đều không khó.” Mục Thanh nhìn Mục Chiêu Chiêu trầm giọng nói.
PS: Canh thứ nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận