Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 30:: Tần Chính dương danh bắt đầu ( Canh [3] )

Chương 30: Tần Chính dương danh bắt đầu (Canh 3)
"Biểu ca, nếu như ta không nhìn lầm, hai người vừa mới tiến vào bao sương số ba kia, một trong số đó là Tần Chính của Tần gia sao?"
Trong rạp đối diện bao sương số ba là số sáu, một thanh niên nam tử xuyên thấu qua cửa sổ, thấy Tần Chính và Lâm Huyền đi vào bao sương số ba, hiếu kỳ hỏi nam tử mặc cẩm phục đen bên cạnh.
"Không sai, là hắn." Nam tử áo đen gật nhẹ đầu.
"Tần Chính thế mà cũng tới nơi này, chẳng lẽ Tần gia cũng biết bí mật trên người Tô Thanh Hoàn?" Thanh niên nam tử nhíu mày nói.
"Tần gia không hề hay biết bí mật của Tô Thanh Hoàn, nếu biết, người Tần gia phái đến không thể là Tần Chính. Tần Chính thân phận có thể sánh ngang với chúng ta, thậm chí còn cao hơn đa số người, nhưng hắn trời sinh phế thể, không thể tu luyện."
"Thế giới này chung quy dựa vào thực lực để nói chuyện, thân phận chỉ hữu dụng khi thực lực ngang bằng. Tần Chính không có tu vi, chắc chắn không thể ngang hàng với chúng ta. Nếu Tần gia muốn tranh giành Tô Thanh Hoàn, chắc chắn phải phái thiên kiêu Tần thiếu đến đây."
"Không phải Tần thiếu gia mà là Tần Chính, mục đích của hắn rất rõ, hẳn là gặp sắc nảy lòng tham, mưu đồ mỹ mạo của Tô Thanh Hoàn mà thôi." Nam tử áo đen lắc đầu nói.
"Biểu ca nói phải." Thanh niên nam tử tán đồng gật đầu.
...
Bởi tu vi quá mạnh mẽ, phòng cách âm không thể ngăn được thính lực của Tần Chính, đoạn đối thoại trong rạp số sáu, Tần Chính nghe rất rõ ràng.
"Bí mật trên người Tô Thanh Hoàn? Xem ra thân phận của Tô Thanh Hoàn quả nhiên đã bại lộ." Sau khi nghe nội dung đối thoại ở rạp số sáu, Tần Chính càng thêm chắc chắn suy đoán của mình.
...
Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh đến bảy giờ tối, thời gian bắt đầu đại điển hoa khôi của Tô Thanh Hoàn. Lúc đại điển hoa khôi bắt đầu, các bao sương ở lầu hai đều xuất hiện một khung cửa sổ. Khung cửa sổ này đối diện với sân khấu màu đỏ ở lầu một. Sau khi cửa sổ mở ra không lâu, sân khấu màu đỏ đột nhiên phát ra âm thanh máy móc vận hành. Sân khấu màu đỏ vỡ ra, một đài cao từ đó trồi lên. Trên đài cao, một nữ tử tuyệt mỹ đứng đó. Nữ tử này chính là nhân vật chính của đêm nay, Tô Thanh Hoàn.
Trong nháy mắt Tô Thanh Hoàn xuất hiện, đại sảnh Bạch Ngọc Kinh xuất hiện tiếng hò hét sôi trào. Ngay cả Lâm Huyền bên cạnh Tần Chính cũng dán mắt vào Tô Thanh Hoàn, không nỡ rời đi. Tần Chính cũng quan sát tỉ mỉ Tô Thanh Hoàn, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng.
Xét về dung mạo, Vương Dĩnh và Mục Chiêu Chiêu không kém Tô Thanh Hoàn. Còn về vóc dáng, Tô Thanh Hoàn không thể sánh với vóc dáng bá đạo của Mục Chiêu Chiêu. Nhưng Tô Thanh Hoàn có thể trở thành hoa khôi hàng đầu, chắc chắn có đặc sắc riêng. Đặc sắc của Tô Thanh Hoàn, chính là khí chất yếu đuối bẩm sinh của nàng. Loại khí chất yếu đuối này, bất kỳ người đàn ông nào thấy đều sẽ kích thích ý muốn bảo vệ mạnh mẽ. Thậm chí trong lòng thề sẽ bảo hộ Tô Thanh Hoàn cả đời, không để nàng chịu nửa điểm ủy khuất. Trong nguyên tác, Vân Hải Long, tiểu Thương Thần của Thương Thần tông, người đạt tới cảnh giới Tiên Thiên đỉnh phong đã bị hấp dẫn bởi khí chất này của Tô Thanh Hoàn, cuối cùng biến thành chó liếm của nàng. Có thể nói, lực sát thương đối với đàn ông của khí chất yếu đuối trên người Tô Thanh Hoàn tuyệt đối rất khủng bố. Đương nhiên, Tần Chính chắc chắn không bị ảnh hưởng. Bởi trong lòng Tần Chính, Tô Thanh Hoàn sau khi kết thúc đại điển hoa khôi sẽ là người của hắn. Cái gì không có được mới cuồng bạo, Tần Chính chắc chắn sẽ đạt được, không hề có ý gì khác. Hắn cần làm là hưởng thụ sự dịu dàng của Tô Thanh Hoàn mà thôi.
"Không ngờ đại điển hoa khôi của Thanh Hoàn lại thu hút nhiều thanh niên tài tuấn đến như vậy, Thanh Hoàn thật là vinh hạnh." Tô Thanh Hoàn đứng trên đài cao sau khi giảm nhỏ tiếng ồn ào xung quanh liền mở miệng cười nói.
"Thanh Hoàn cô nương, danh tiếng của cô nương xứng đáng để chúng ta đến đây."
"Không sai, chỉ có đại điển hoa khôi của Thanh Hoàn cô nương mới có thể thu hút nhiều người đến như vậy."
"Thanh Hoàn cô nương, đừng lãng phí thời gian nữa. Nghe nói cô nương ra đại điển sẽ có ba đạo nan đề, ai giải được ba đạo nan đề, cô nương sẽ đi theo người đó, hay là mau chóng ra đề đi."
Ngay khi Tô Thanh Hoàn vừa dứt lời, rất nhiều thanh âm vang lên trong đại sảnh.
"Những người này trong đại sảnh thật đúng là nóng nảy, bọn họ không nghĩ một chút, bọn họ có gấp thì có ích lợi gì. Loại hoa khôi đỉnh cấp như Tô Thanh Hoàn này, bọn họ có thể mơ ước được sao? Bọn họ không tự xem mình xứng hay không?" Nghe tiếng ồn ào trong đại sảnh, Lâm Huyền vừa nhìn Tần Chính vừa cười nói.
"Trước khi kết quả xuất hiện, ai cũng nghĩ mình có khả năng." Tần Chính cười đáp.
"Người thông minh như ta vẫn là quá ít, mặc dù ta cũng thích mỹ nhân, nhưng ta biết rõ Tô Thanh Hoàn cấp bậc này không có duyên với ta, ta thành thành thật thật làm phụ trợ cho Tần thiếu ngươi là được." Lâm Huyền cười nói với Tần Chính.
"Không cần ngươi phụ trợ, cứ đợi xem ta ôm mỹ nhân về là được." Tần Chính nhìn Lâm Huyền cười nói.
Tần Chính không cần ai giúp sức để giải ba nan đề của Tô Thanh Hoàn. Mặc dù cốt truyện của Tô Thanh Hoàn tiến nhanh hơn rất nhiều, nhưng nội dung cốt truyện vẫn không hề thay đổi. Trong nguyên tác, Tần Chính biết rõ ba nan đề của Tô Thanh Hoàn. Nan đề đầu tiên là thư pháp. Nan đề này không loại bỏ bất kỳ ai. Nguyên nhân Tô Thanh Hoàn ra đề này, chính là muốn mọi người đến tham gia đại điển hoa khôi có cảm giác được tham gia. Dù sao người tới đều có thân phận không tầm thường, nếu đạo thứ nhất đã loại bỏ ngay, cũng quá đắc tội người. Đề thi thứ hai là nghiệm tài. Đạo này là đề mục loại bỏ, mỗi người làm một bài thơ, sau đó ghi tên của mình lên đó. Đạo này kỳ thực xem như nghiệm tài hoặc nghiệm gia thế. Về cơ bản chỉ cần thân phận cao đều sẽ thông qua. Những người thân phận bình thường hoặc không đủ cao sẽ bị loại, mặc kệ làm thơ hay đến đâu. Nguyên nhân cũng đơn giản, mục đích Tô Thanh Hoàn tổ chức đại điển hoa khôi, là để giải độc cho cha nàng Tô Định Phương. Tô Định Phương trúng độc, đến cả bậc Đại Tông Sư đỉnh cấp như Tô Định Phương cũng không loại bỏ được, nên người muốn mời được để khử độc cho Tô Định Phương, thân phận khẳng định không thể thấp. Vì vậy, những người không đủ thân phận, chắc chắn sẽ bị loại. Đề cuối cùng là giải độc, đạo này quan trọng nhất. Ai hoàn thành được đạo cuối cùng, người đó có thể ôm mỹ nhân về. Bất quá Tần Chính không chỉ hoàn thành đạo cuối, hai đạo trước, hắn cũng phải hoàn thành hoàn mỹ. Tần Chính đã định vị cho mình là một thiên kiêu tuyệt thế, mà thiên kiêu tuyệt thế, thì phải tinh thông mọi thứ, mọi thứ siêu phàm thoát tục. Không như vậy, làm sao để nhân vật chính có khí vận ghen ghét? Đại điển hoa khôi của Tô Thanh Hoàn, chính là bước đầu tiên để hắn dương danh. Tần Chính vẫn rất tự tin về việc có thể hoàn thành hai đạo trước của Tô Thanh Hoàn một cách hoàn hảo. Đề thứ nhất là thư pháp, Tần Chính xuất thân từ Tần gia, từ nhỏ đã học thư pháp, đến nay, thư pháp của hắn tuyệt đối không kém. Đương nhiên, chỉ dựa vào tự học thì Tần Chính không thể nào đứng thứ nhất. Nhưng Tần Chính còn có được hết thảy ký ức về thời kỳ Kim Đan võ đạo của Tần Lĩnh Thiên Đế. Thư pháp thời kỳ Kim Đan của Tần Lĩnh Thiên Đế, hắn tự nhiên cũng nắm giữ. Tần Lĩnh Thiên Đế tài hoa kinh người, thư pháp của hắn vô cùng khủng bố. Nếu như thư pháp cũng có đẳng cấp giống như võ đạo, thư pháp của Tần Lĩnh Thiên Đế tuyệt đối đã đạt tới cấp bậc Đại Tông Sư vô địch trong giới thư pháp. Có thư pháp như vậy, trở thành người đứng đầu về thư pháp đêm nay, quá dễ dàng. Đề thứ hai, nghiệm tài, càng đơn giản hơn. Thế giới này tuy lịch sử không khác địa cầu bao nhiêu, nhưng vẫn có những khác biệt. Những đại thi nhân tài danh vô song trên địa cầu như Lý Bạch, Đỗ Phủ, Tô Thức, tuy vẫn được coi là Thi Tiên, Thi Thánh ở thế giới này, nhưng thơ của họ đã xuất hiện một vài biến đổi vi diệu. Một số bài thơ tinh diệu tuyệt luân của họ trên Địa Cầu, ở thế giới này là không có. Tần Chính hoàn toàn có thể làm kẻ chép văn, chép lại thơ của bọn họ, tuyệt đối dễ dàng nghiền ép toàn trường.
PS: Canh 3.
Bạn cần đăng nhập để bình luận