Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 218:: Dục cầm cố túng bị Tần Chính nắm gắt gao ( canh thứ nhất )

Chương 218: Dục cầm cố túng bị Tần Chính nắm gắt gao (canh thứ nhất)
Lúc này Triệu Thanh Tư, tâm tình của nàng đã bắt đầu trở nên kích động, loại khí phách mặt không đổi sắc khi tự thân ở vào tuyệt cảnh trước đó đã sớm bị vứt sang một bên. Rất rõ ràng, chuyện này tạo thành một cú sốc lớn đối với Triệu Thanh Tư, khiến nàng hoàn toàn không thể bình tĩnh đối đãi.
“Đúng là một cô nương tên Triệu Thanh Lộ, hiện giờ chỉ mới mười tám tuổi, tuổi còn xuân thì.” Tần Chính nói thẳng tên Triệu Thanh Lộ.
Khi Triệu Thanh Tư nghe được cái tên này trong khoảnh khắc, khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng ngay lập tức lộ rõ vẻ xúc động không hề che giấu.
“Thời gian trước ta có đến một nơi ăn chơi, gặp một cô nương dự định bán mình.”
“Sở dĩ cô ta cần gấp tiền, là vì mẹ nuôi của cô ta đang bị bệnh nặng, nếu không có tiền điều trị, sẽ trực tiếp chết bệnh.”
“Không hề nghi ngờ, đây là một cô gái tốt hiếu thuận hiền lành mà, sau đó ta cùng cô ta đến bệnh viện, cô nương này cũng không có nói dối ta, mẹ nuôi của cô ta quả thật bị bệnh nặng.”
“Từ chỗ cô ta ta biết được tên của ngươi, cô ấy muốn tìm được ngươi, ta đã hứa với cô ấy rằng chỉ cần người ở Kinh Hải Thị, ta nhất định có thể tìm ra, đây là lý do ta xuất hiện ở đây.”
“Về phần Vương Dần và những người của Thần Quyền Môn, nếu ta nói hoàn toàn là sự trùng hợp, ngươi có tin không?”
Tần Chính thuật lại đơn giản sự việc đã xảy ra với Triệu Thanh Tư, sau đó nhìn Triệu Thanh Tư cười nói.
Thực tế thì trước đó Tần Chính sở dĩ lo lắng cũng vì Triệu Thanh Tư cô gái này thực sự quá đặc biệt, khác với những người phụ nữ khác của Tần Chính. Triệu Thanh Tư là sát thủ xếp thứ hai của Ám Võng, mặc dù nói những hoạt động của Ám Võng trong mắt Tần Chính chẳng là gì, nhưng phải thừa nhận rằng việc có thể leo lên vị trí thứ hai trong bảng xếp hạng sát thủ Ám Võng bản thân nó đã là một việc không hề dễ dàng. Mà Triệu Thanh Tư lộ ra rõ ràng không phải là một người phụ nữ đơn giản.
Chính bởi vì Tần Chính đã sớm cân nhắc đến những yếu tố này trong lòng, cho nên vừa rồi Tần Chính mới thuật lại toàn bộ quá trình cho Triệu Thanh Tư. Với một sát thủ hàng đầu như Triệu Thanh Tư, chỉ cần sự việc có một chút không hợp lý nào, sẽ theo bản năng mà đầy nghi hoặc, không có cảm giác an toàn. Nếu không có cảm giác an toàn đầy đủ, nàng sao có thể mở lòng? Triệu Thanh Tư thế nhưng lại là nữ chính mang thiên mệnh đối ứng với Doãn Minh, thu phục được một đại mỹ nữ đỉnh cấp như Triệu Thanh Tư, không những có thể chèn ép Doãn Minh mà còn có thể thu hoạch khí vận giá trị, đồng thời có thể ôm mỹ nhân về, có thể nói là một công ba việc. Một sự việc như thế, cho dù sẽ vất vả một chút, Tần Chính cũng rất vui lòng làm.
“Tần Chính công tử, những gì ngài nói đều là thật sao?” Cảm xúc kích động trên mặt Triệu Thanh Tư bắt đầu bình ổn lại.
Giống như dự đoán của Tần Chính, sau khi tên Triệu Thanh Lộ tạo ra một sức mạnh trùng kích nhất định đối với Triệu Thanh Tư, cô ta chỉ mất một khoảng thời gian rất ngắn để kiểm soát cảm xúc của bản thân. Ít nhất là nhìn từ bề ngoài, lúc này Triệu Thanh Tư đã hoàn toàn khôi phục bình tĩnh.
“Ngươi cảm thấy với thân phận và địa vị của ta, có cần phải lừa gạt ngươi sao?” Tần Chính nhàn nhạt nhìn Triệu Thanh Tư, giọng điệu trong chớp mắt trở nên lạnh lùng hơn rất nhiều.
Đây cũng là một sách lược Tần Chính cố ý lựa chọn, trước mặt một cô gái mỹ lệ có kinh nghiệm vô cùng đặc thù như Triệu Thanh Tư, chỉ có chân thành là không đủ. Tần Chính biết riêng cái tên mình đã là biểu tượng cho thực lực, là một độ cao đủ để Triệu Thanh Tư ngước nhìn mà không thể chạm tới. Cho nên khi Triệu Thanh Tư theo thói quen biểu lộ sự nghi vấn, Tần Chính căn bản không hề nuông chiều cô ta mà cho thấy sự cao ngạo của mình.
“Xin lỗi Tần Chính công tử, ta không hề có ý định nghi ngờ ngài.”
“Chỉ là… chỉ là chuyện này thật sự quá khó tin, ta có chút kích động nhất thời, nếu có mạo phạm gì, xin Tần Chính công tử ngài đại nhân đại lượng, đừng chấp nhặt với ta.”
Quả nhiên, thấy giọng điệu của Tần Chính lạnh nhạt, lúc này Triệu Thanh Tư có chút bối rối. Mấy năm nay, Triệu Thanh Tư định cư ở Kinh Hải Thị, mục đích chính là để tìm người muội muội phiêu bạt bên ngoài của mình. Bây giờ thông tin về muội muội đột ngột xuất hiện, điều này gây ra một sức trùng kích thật sự quá mạnh với Triệu Thanh Tư, khiến nàng theo bản năng sinh ra sự khó tin.
“Ừ, ta hiểu ý ngươi, nhận lời nhờ vả, hết lòng vì việc của người khác, hiện tại ta đã giúp Triệu Thanh Lộ tìm được ngươi, coi như hoàn thành lời hứa với cô ấy.”
“Tiếp theo là chuyện của hai tỷ muội các ngươi, ta không nhúng tay vào nữa.”
“Đây là phương thức liên lạc hiện tại của muội muội ngươi Triệu Thanh Lộ, ngươi có thể tự mình liên lạc với cô ấy.”
“Đương nhiên, nếu ngươi cảm thấy không tiện liên lạc bằng điện thoại, ngươi có thể đến bệnh viện thành phố tìm cô ấy.”
“Ta còn có chuyện khác phải bận, tự ngươi quyết định.”
Tần Chính giao phương thức liên lạc của Triệu Thanh Lộ cho Triệu Thanh Tư, rồi quay người rời đi, chỉ để lại cho Triệu Thanh Tư một bóng lưng trông vô cùng cao ngạo, lạnh lùng.
Triệu Thanh Tư chăm chú nhìn bóng lưng Tần Chính rời đi, trong lòng dâng lên một cảm xúc hết sức phức tạp. Lúc này, Triệu Thanh Tư có cảm giác như mình đang lạc vào giấc mộng. Khi bị bốn cao thủ cấp tông sư của Thần Quyền Môn bao vây, dù Triệu Thanh Tư vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng thực chất trong lòng cô ta đã tuyệt vọng. Sau đó Tần Chính xuất hiện không hề báo trước, phá vỡ hoàn toàn thế cờ dường như chắc chắn phải chết. Đối mặt với Tần gia đang như mặt trời ban trưa, một đám cường giả của Thần Quyền Môn căn bản không dám đối đầu với Tần Chính, dưới thái độ cứng rắn của Tần Chính, đám cường giả Thần Quyền Môn chỉ có thể xám xịt rời đi. Và sau đó thông tin Tần Chính cung cấp lại càng đánh trúng uy hiếp của Triệu Thanh Tư. Dù thế nào Triệu Thanh Tư cũng không ngờ, một nhân vật siêu cấp phong vân ở Kinh Hải Thị như Tần Chính lại không chỉ giúp nàng giải quyết tình huống sinh tử hiểm nghèo mà còn cung cấp cho nàng phương thức liên lạc với muội muội. Đây chính là việc mà Triệu Thanh Tư muốn làm nhất khi ở lại Kinh Hải Thị.
“Tần Chính công tử, ta biết chắc chắn là vì ta nghi ngờ ngài nên ngài mới tức giận, xin ngài thông cảm, nhiều năm tháng làm nghề nghiệp đặc thù, khiến Thanh Tư không thể không hết sức cẩn thận.”
“Nếu không phải Thanh Tư có thói quen lưu lại một chút ý tứ phòng bị cho mọi chuyện thì e rằng đã không sống được đến bây giờ.”
“Nếu như sự tình đúng như lời Tần Chính công tử đã nói, sau khi tìm thấy muội muội, Thanh Tư nhất định sẽ mang muội muội đến tận nhà bái phỏng, xin lỗi ngài, dù phải làm nô tỳ, Thanh Tư cũng nguyện báo đáp ân tình của ngài.”
Triệu Thanh Tư nhỏ giọng tự nhủ, trên khuôn mặt xinh đẹp không tì vết hiện lên một nét kiên quyết.
Tần Chính đương nhiên sẽ không thật sự tức giận vì chút lời nghi ngờ của Triệu Thanh Tư, đây chẳng qua chỉ là một sách lược dục cầm cố túng mà Tần Chính đã chọn. Lúc này chân trước Tần Chính rời đi khỏi đây, chân sau đã thông qua Chân Thị Chi Nhãn tiếp tục quan sát tình hình bên phía Triệu Thanh Tư.
PS: Canh thứ nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận