Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 72:: Triệu Linh Nhi giới hạn thấp nhất ( Canh [5] )............

Chương 72: Giới hạn thấp nhất của Triệu Linh Nhi (Canh 5) “Thấy chưa, ta đã nói cái thằng Lục Anh Hào này đầu óc có bệnh mà, rất có thể là do cắn thuốc ho nên có vấn đề, mặc dù nói dụng cụ không kiểm tra ra nó hút thuốc phiện, nhưng hiện tại các loại thuốc phiện nhiều như vậy, nói không chừng có loại dụng cụ kiểm tra không ra, chúng ta kết luận nó hút thuốc, kỳ thực cũng không oan ức nó, là có căn cứ đấy chứ.” “Bất quá tính đi, mặc kệ nó hút thuốc hay không hút, cũng chẳng sao cả, Tần thiếu đã giơ cao đánh khẽ bỏ qua cho nó rồi, lại có Kỷ gia nộp tiền bảo lãnh, dù bị kiểm tra ra cũng vẫn sẽ thả nó ra thôi.” Trong một gian phòng nào đó của quan phủ, Lâm Huyền chỉ vào một hình ảnh theo dõi, nói với Kỷ Thi Thi, Triệu Linh Nhi và Lâm Thanh Âm đang ở phía sau. Nội dung trên hình là cảnh Lục Anh Hào bị bắt kéo đi nhanh chóng, giãy giụa muốn quay về nhà ngục tiếp tục ngồi tù.
“Lâm công tử, làm phiền anh bảo người ta nói cho hắn biết chuyện tang sự của cha mẹ cần hắn đi lo liệu, để hắn đừng có phát bệnh nữa.” Triệu Linh Nhi nhìn Lục Anh Hào trong hình đang gào về nhà ngục ngồi tù, nhướng mày nói với Lâm Huyền.
“Triệu giáo sư, là cô tìm người quen thả hắn ra, lẽ ra cô nên tự mình đi nói cho hắn biết chuyện này, tại sao lại muốn tôi nói?” Lâm Huyền hiếu kỳ hỏi.
“Ta thả hắn ra xong, liền muốn quay về nhà Tần công tử dạy dỗ thị nữ Phủ Cầm, nếu ta đi gặp hắn, chắc chắn sẽ mất thời gian.” Triệu Linh Nhi nhìn Lâm Huyền đáp.
Đương nhiên, nguyên nhân thực sự là do Triệu Linh Nhi nhìn cái trạng thái này của Lục Anh Hào, có hơi sợ. Nàng sợ với bộ dạng này của Lục Anh Hào, nếu biết chính nàng đã thả hắn ra thì không chừng sẽ không cảm kích, ngược lại còn gây bất lợi cho nàng. Vốn dĩ nàng muốn sau khi Lục Anh Hào ra ngoài sẽ cùng giúp đỡ lo liệu tang sự cho cha mẹ hắn. Nhưng bây giờ, nàng thấy không cần thiết. Cha mẹ Lục Anh Hào có ân cứu mạng nàng, nàng đã báo rồi, không nợ họ gì cả. Nếu nàng không cứu Lục Anh Hào thì hắn chắc chắn sẽ chết trong ngục. Việc Lục Anh Hào bị phán 15 năm vì hút thuốc không phải là trọng điểm, trọng điểm là Lục Anh Hào đã đắc tội Tần Chính. Trong ngục có rất nhiều hung đồ, nếu biết chuyện này, chắc chắn sẽ có rất nhiều người sẵn lòng bán cái ân tình cho Tần Chính để xử lý Lục Anh Hào. Dù sao làm chết Lục Anh Hào, nói không chừng có cơ hội được Tần Chính coi trọng, sau đó trực tiếp giảm án, thậm chí hết hạn tù phóng thích. Hiện tại nàng thả Lục Anh Hào ra, chẳng khác nào đã cứu được mạng hắn. Một mạng đổi một mạng, nàng thực sự không cảm thấy mình thiếu nợ gì cha mẹ Lục Anh Hào.
Đương nhiên, thực ra nàng cũng không phải loại người tính toán chết như vậy. Nếu Lục Anh Hào bình thường một chút, chắc chắn nàng vẫn sẽ nhớ ơn của cha mẹ Lục Anh Hào, thậm chí còn xem mặt bọn họ mà giúp đỡ hắn. Nhưng cái bộ dạng hiện tại của Lục Anh Hào, thực sự giống hệt như người hút thuốc phiện cắn thuốc ho sinh ra vấn đề. Ai lại ra ngục mà cứ như bị điên muốn quay về nhà tù chứ? Đây không phải là cắn thuốc mơ hồ sao? Nàng cứu Lục Anh Hào là vì nghĩ hắn bị oan, bản chất vẫn là một học sinh giản dị. Nhưng bây giờ, chín mươi chín phần trăm không phải oan uổng, nàng đã cứu một tên phạm nhân. Cứu một tên phạm nhân đã vượt quá giới hạn cuối cùng của nàng rồi. Nhưng người đã cứu ra rồi, chắc chắn nàng không thể để người ta bắt Lục Anh Hào vào lại, như thế thì quá ngu ngốc. Nàng chỉ có thể dùng ân cứu mạng của cha mẹ Lục Anh Hào để xóa đi việc nàng đã vượt quá giới hạn khi cứu hắn, nếu không nàng thật sự không vượt qua được khúc mắc này trong lòng...
"Keng... Chúc mừng khí vận nữ chủ Triệu Linh Nhi giảm hảo cảm đối với nhân vật chính xuống điểm đóng băng, ký chủ nhận được 250 ngàn khí vận giá trị."
Ngay khi Triệu Linh Nhi căm ghét Lục Anh Hào trong lòng, trong biệt thự của Tần Chính, trong đầu đột nhiên vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống đánh dấu khí vận.
“Hảo cảm giảm xuống điểm đóng băng sao? Xem ra là do Lục Anh Hào vì nhiệm vụ hệ thống, không muốn ra tù mà thể hiện ra bộ dạng như vậy để Triệu Linh Nhi thấy, sau đó Triệu Linh Nhi ngộ nhận Lục Anh Hào bị hút thuốc sinh ra mê muội? Cũng đúng thôi, với người như Triệu Linh Nhi thì cái loại người đó bị ghét nhất.” “Khi cho rằng Lục Anh Hào là loại người này thì chắc chắn sẽ giảm hảo cảm.” Nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, Tần Chính lập tức suy đoán ra được nguyên do Triệu Linh Nhi giảm hảo cảm. Nói thật, nếu là nội dung cốt truyện bình thường thì khí vận nữ chủ hiểu lầm khí vận nhân vật chính, cuối cùng chắc chắn đều sẽ vì nhiều nguyên nhân mà cải chính, xóa bỏ hiềm khích lúc trước, sau đó mối quan hệ tiến thêm một bước. Nhưng bây giờ, thời gian tiếp theo của Triệu Linh Nhi đều sẽ ở chỗ Tần Chính, Tần Chính có thể khẳng định, con đường giữa nữ chủ Triệu Linh Nhi và nhân vật chính Lục Anh Hào này là đã đứt đoạn hoàn toàn. Dù sao trong ba tháng, coi như hắn không giải quyết được Triệu Linh Nhi thì cũng đã giải quyết xong cái tên nhân vật chính Lục Anh Hào rồi. Hơn nữa, Tần Chính đối với năng lực của bản thân vẫn rất tự tin, trong vòng ba tháng giải quyết Triệu Linh Nhi thì hắn cảm thấy hoàn toàn không thành vấn đề, có thể nói là dễ như ăn cháo...
“Dạy Tô Thanh Hoàn, Phủ Cầm ư? Triệu giáo sư, cô nói sớm đi, tôi bây giờ liền cho người đi nói với Lục Anh Hào, để hắn nhanh về lo liệu hậu sự cho cha mẹ.” Trong phòng của quan phủ, Lâm Huyền vừa nghe đến tên Tô Thanh Hoàn, liền cười nói. Sau đó, Lâm Huyền gọi điện thoại, đem những lời Triệu Linh Nhi muốn nói, nói lại một lần rồi cúp máy.
“Triệu giáo sư, xong rồi.” Lâm Huyền cúp máy xong, lập tức nói với Triệu Linh Nhi.
“Cám ơn.” Triệu Linh Nhi nói lời cảm tạ.
“Chuyện nhỏ thôi mà, không cần cảm ơn.” Lâm Huyền cười lắc đầu nói...
“Đi nhanh đi.” Một chỗ khác, bộ khoái kéo Lục Anh Hào đến bên ngoài quan phủ rồi mở cùm ra.
“Ta...” Đúng lúc Lục Anh Hào vừa nghe xong lời bộ khoái, chuẩn bị làm gì đó trước cổng quan phủ để lại bị bắt về, thì một người đàn ông trung niên đi từ trong quan phủ ra.
“Anh là Lục Anh Hào đúng không, đừng có làm loạn ở đây, cha mẹ anh bị tai nạn xe cộ, bất hạnh qua đời, họ chỉ có mỗi anh là con trai, anh nhanh đi lo liệu tang sự cho họ đi.” Người đàn ông trung niên nhìn thấy Lục Anh Hào thì lập tức đi tới nói.
“Tang sự của cha mẹ?” “Lục Anh Hào à Lục Anh Hào, mày đúng là một thằng bất hiếu, vì nhiệm vụ hệ thống mà ngay cả tang sự của cha mẹ cũng quên? Nếu không phải người này nhắc nhở, mày suýt chút nữa làm ra chuyện trở về nhà giam.” “Về nhà giam thì có thể mạnh lên, nhưng tang sự của cha mẹ mày phải làm sao bây giờ? Nhiệm vụ hệ thống có hai ngày giảm xóc, mày nhanh lên, trong một ngày lo liệu xong tang sự của cha mẹ đi, rồi sau đó hãy làm chuyện trở về nhà giam có được không?” Nghe được lời người đàn ông trung niên, Lục Anh Hào đầu tiên là sững sờ, sau đó trong lòng mắng to lên.
“Cám ơn.” Lục Anh Hào nhìn người đàn ông trung niên nói một tiếng cảm tạ, sau đó quay người rời đi.
“Trần bộ đầu, đây rốt cuộc là chuyện gì thế? Bộ dạng vừa rồi của hắn, rõ ràng là bộ dạng hút thuốc phiện bị ngốc, dù sao đồ ngốc cũng biết ra tù là chuyện tốt, chỉ có hắn là như bị điên, còn muốn quay về ngồi tù tiếp, đây chắc chắn là bị nghiện nặng rồi, dù dụng cụ không kiểm tra ra nhưng tôi dám khẳng định hắn chính là hút thuốc, chỉ là thứ hắn hút không phải là loại độc mà dụng cụ kiểm tra ra thôi.” “Loại người này sao lại thả ra được?” Sau khi Lục Anh Hào rời đi, một thanh niên bộ khoái nhìn người đàn ông trung niên, khó hiểu hỏi.
“Không nên hỏi thì đừng hỏi, cứ nghe lệnh là được, trên đời này có quá nhiều chuyện chúng ta không thể lý giải.” Người đàn ông trung niên nhìn thanh niên bộ khoái lắc đầu nói, nói xong liền xoay người rời đi.
“Không nên hỏi đừng hỏi sao? Xem ra người này cũng là một quyền quý, quyền thế thật là một thứ tốt.” Thanh niên bộ khoái âm thầm nghĩ...
PS: Canh 5
Bạn cần đăng nhập để bình luận