Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 333:: Bại gia lưu hệ thống chủ kí sinh

Chương 333: Ký chủ hệ thống bại gia.
Tuy nhiên, hiện giờ Tần Chính cũng không cần quá nóng vội, dù sao theo như những gì Lâm Huyền vừa miêu tả, Lưu Bân hiện tại rõ ràng chỉ mới ở giai đoạn bắt đầu, còn lâu mới đạt đến cảnh giới thăng hoa và trưởng thành. Trong quá trình này, Tần Chính có thể thông qua Chân Thị Chi Nhãn để nắm bắt tình hình của Lâm Huyền bất cứ lúc nào. Tần Chính thầm suy nghĩ trong lòng, gần đây nếu có thời gian, liền đến Kinh Hải Đại Học một chuyến để xem tên Lưu Bân có vẻ là nhân vật chính khí vận này thực hư ra sao.
"Đúng vậy, Tần thiếu, hắn làm y như vậy đó, hơn nữa còn rất ngang nhiên, ngươi nói xem như ta cũng có tiền đấy, tuy ở trước mặt Tần thiếu ngài, chút tiền cỏn con của ta chẳng là gì cả, nhưng so với thằng nhãi ranh này, nó có đuổi ngựa cũng không bằng ta a."
"Thế mà đặt tay lên ngực tự vấn lương tâm, ta chưa bao giờ vung tiền bạt mạng trước mặt mọi người như vậy, thật sự là quá vô lý." Lâm Huyền lớn tiếng kêu gào với Tần Chính qua điện thoại.
"Ừm, đúng là rất phách lối, nhưng Lưu Bân này nếu cứ tiếp tục phát triển như vậy, chẳng bao lâu, hắn sẽ trở nên giàu có hơn cả Lâm gia các ngươi." Tần Chính cười nhạt nói với Lâm Huyền.
"Hả, ý Tần thiếu là sao, với hành động bại gia như thằng nhãi ranh đó, chẳng những không bị mất trắng mà còn vượt mặt cả Lâm gia chúng tôi ư?" Mặc dù bình thường Lâm Huyền rất sùng bái Tần Chính, nhưng khi nghe Tần Chính nói như vậy, trong lòng không khỏi có một cảm giác khó tin, dù sao với Lâm Huyền mà nói, những lời Tần Chính nói lúc này có chút quá sức tưởng tượng. Dù gì thì cái tên Lưu Bân này, Lâm Huyền đã tự mình điều tra qua gia cảnh rồi, nhà hắn hoàn toàn là người bình thường, ngay cả gia tộc thế lực cấp thấp nhất cũng không đuổi kịp. Bây giờ Tần Chính lại nói Lưu Bân này không bao lâu sẽ có thể vượt mặt Lâm gia bọn hắn, đây chẳng phải là trò cười cho thiên hạ hay sao, căn bản là chuyện không thể nào xảy ra được.
"Chuyện này hơi phức tạp, nói cho ngươi ngươi cũng không hiểu, nhưng cứ nhìn xem là được, nếu ta đoán không sai thì trong thời gian tới, Lưu Bân sẽ phát tài một phen, số tiền bất nghĩa đó còn xa mới so được với 5 triệu tệ Đại Minh này."
Trong chuyện này, Tần Chính cũng không tranh luận nhiều với Lâm Huyền, vì tranh luận nhiều cũng không có ý nghĩa gì, thực tế vẫn là chân lý. Tần Chính đã dám khẳng định như vậy, đương nhiên là do hắn rất quen thuộc tình huống của ký chủ hệ thống bại gia. Căn cứ vào biểu hiện của Lưu Bân hiện tại, khỏi cần nói nhiều, nhiệm vụ Lưu Bân nhận lúc này, chắc chắn là phải tiêu cho hết 5 triệu này càng nhanh càng tốt.
Và sau khi Lưu Bân hoàn thành nhiệm vụ này, sẽ mở khóa được một vài nhiệm vụ và phần thưởng hệ thống, còn đa số ký chủ hệ thống khi hệ thống lần đầu thức tỉnh, đều sẽ có một phần quà may mắn nào đó, theo Tần Chính ước đoán, hắn thấy cái lần Lưu Bân trúng 5 triệu kia, hẳn là quà bại gia ban đầu mà hệ thống tặng. Đây thật là hết cách rồi, 5 triệu mà Lưu Bân trúng, không thể giữ lại, nhất định phải tiêu xài hết mới được, hơn nữa, xem cái tình thế này, thời gian hệ thống bại gia đưa cho Lưu Bân hoàn thành nhiệm vụ cũng có hạn, nếu không, Lưu Bân đã chẳng làm ra cái cách bại gia quang minh chính đại mà còn gây chú ý như vậy.
Mặc dù những điều này đều là do Tần Chính suy đoán sau khi nghe Lâm Huyền thuật lại sự việc, nhưng dù sao thì Tần Chính thực sự rất chắc chắn với những điều mình suy đoán. Nhất là dựa trên kinh nghiệm của Tần Chính mà nói, tám chín phần mười Lưu Bân chính là ký chủ hệ thống bại gia. Dù còn chưa xác định nhưng theo tần suất và sự việc phát sinh trên người Lưu Bân mà xét, thì chuyện này gần như không thể nào sai lệch.
"Đã Tần thiếu ngài đã nói như vậy, chắc chắn có đạo lý của ngài. Tần thiếu, ngài xem lúc nào rảnh thì đến Kinh Hải Đại Học một chuyến nhé? Cái tên Lưu Bân này tôi có chút không chắc chắn, vẫn cần ngài định đoạt xem có đúng là người ngài muốn tìm hay không."
Mặc dù Lâm Huyền không biết Tần Chính bên kia đang làm gì, nhưng hắn là loại người thông minh điển hình, từ những chuyện Tần Chính giao cho hắn, hắn đã đoán ra được một vài điều. Đặc biệt trong quá trình này, hễ người nào được Tần Chính chú ý đến, chẳng bao lâu đều sẽ gặp phải biến cố khó hiểu, giống như lần trước, đại mỹ nữ kia, không đúng, rõ ràng là một kẻ quái dị, thế mà thông qua một loại yêu pháp nào đó lại biến thành tiên nữ, khi bị Tần Chính chú ý thì không bao lâu sau đã trực tiếp biến mất.
Cứ như bốc hơi khỏi nhân gian, hoàn toàn không tìm thấy tung tích. Qua những chuyện đó, Lâm Huyền cũng mơ hồ đoán ra được một chút, ít nhất hắn cũng nghĩ ra, việc người phụ nữ đó biến mất, có liên quan rất lớn đến Tần Chính. Nhưng Lâm Huyền thật sự là một người thông minh, mặc dù trong lòng hắn đoán ra những điều này, cũng sẽ không nói thẳng ra, vì hắn rất hiểu, những gì Tần Chính từ đầu đã không muốn cho hắn biết thì tốt nhất vẫn đừng hỏi. Việc trước mắt cần làm chính là hoàn thành thật tốt những nhiệm vụ Tần Chính giao.
Đi theo Tần Chính, có thể nói là quyết định quan trọng nhất mà Lâm Huyền đã làm. Cho đến bây giờ, Lâm Huyền vẫn rất tự hào về quyết định năm xưa là quyết tâm theo Tần Chính. Xem địa vị hiện tại của Tần gia cao đến mức nào, ngay cả Vương gia và hoàng thất cũng thể hiện sự kiêng dè và tôn trọng. Điều này thật sự không hề phóng đại chút nào. Khi Tần gia vừa xuất hiện cường giả cấp bậc Đại Tông Sư vô địch thì đã khiến cho địa vị của Tần gia tăng lên nhanh chóng, cuối cùng ngang hàng với Vương gia và hoàng thất. Nhưng lúc này, dù Tần gia đã nâng cao vị thế, nhưng thật lòng mà nói, vẫn kém Vương gia và hoàng thất một chút. Tuy nhiên, sau sự kiện Lạc Phàm lần này, danh tiếng và sự ảnh hưởng của Tần gia đã có một sự tăng lên đáng kể.
Lâm Huyền vì thế rất kích động, cảm thấy mình quá may mắn, vậy mà lại ôm được cái cây đại thụ là Tần Chính này. Chính vì thế mà Lâm Huyền rất trung thành với Tần Chính, đó tuyệt đối là thứ xuất phát từ nội tâm. Cho dù có chút không tán thành với suy nghĩ của Tần Chính vào lúc này, Lâm Huyền cũng sẽ không bao giờ biểu hiện ra ngoài. Mặc dù đang nói chuyện qua điện thoại, Lâm Huyền vẫn luôn thể hiện sự tôn trọng dành cho Tần Chính.
"Ừ, đợi có thời gian ta sẽ đến Kinh Hải Đại Học một chuyến, còn về học sinh tên Lưu Bân kia, mấy ngày này ngươi chịu khó quan sát giúp ta, có tin tức gì thì báo lại cho ta ngay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận