Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 505:: Kiên quyết không làm phòng ấm bên trong đóa hoa

Chương 505: Kiên quyết không làm đóa hoa trong nhà kính. “Chẳng qua là khi ta tốn công mở ra không gian thí luyện đặc biệt này, ta vì tiêu hao quá nhiều sức lực, nhất định sẽ rơi vào giấc ngủ say. Còn về ngủ say bao lâu thì ta cũng không thể xác định.” “Cho nên khi ngươi vào không gian thí luyện này, bất kể gặp phải hiểm nguy gì, đều chỉ có thể dựa vào ngươi tự gánh chịu.” “Mà hiểm nguy trong không gian thí luyện khó lường, vì vậy ngươi tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý trước.” “Cũng may bây giờ mọi chuyện đều chưa diễn ra, ngươi còn kịp hối hận. Dù sao chỉ cần sơ sẩy một chút, mạng nhỏ của tiểu tử ngươi có lẽ sẽ rơi vào trong không gian thí luyện đó. Sau đó nên làm thế nào, tự ngươi quyết định.” Thương Lương Sơn lão tổ khi nói lời này, trên mặt lộ ra một chút lo lắng. Ngược lại việc lão nhân cần làm bây giờ rất đơn giản, đó là nói rõ ràng mọi thứ cần nhắn nhủ với Lục Hiên trước. Còn về sau khi nói rõ rồi, Lục Hiên muốn quyết định thế nào thì không phải là điều mà Thương Lương Sơn lão tổ có thể quyết định. “Ta đã nghĩ thông suốt rồi lão tổ, hiện tại với ta, chuyện quan trọng nhất là nhanh chóng tăng thực lực bản thân. Tần Chính mạnh hơn ta quá nhiều, ta không cam tâm bị hắn đặt dưới thân.” “Huống chi lão tổ, tu luyện vốn là hành vi nghịch thiên, trong quá trình đó, tuyệt đối không thể thuận buồm xuôi gió. Nếu ta cái gì cũng chọn nghe theo lời ngài, không nói chuyện đó có thật hay không, mấu chốt là như vậy, tương lai của ta chắc chắn sẽ rất hạn chế, có nhiều thứ cần tự mình đối mặt.” “Đây là một sự thật không thể chối cãi. Ta có chí lớn lão tổ, thực lực hiện tại của ta, trong mắt ngài vẫn chưa là gì, mà khởi điểm của ta đã cao như vậy, ta không muốn vì sự nhu nhược của bản thân mà ảnh hưởng đến tương lai.” “Còn về việc gặp nguy hiểm trên đường tu luyện, theo ta thấy, đó là điều tất yếu, dù sao tu luyện vốn là đi ngược lại ý trời. Nếu thuận buồm xuôi gió thì chẳng phải quá giả sao?” “Huống chi trong lòng ta rất tự tin, không gian thí luyện này chỉ làm tu vi của ta càng vững chắc hơn, ta tuyệt đối sẽ không ngã xuống trong đó. Mà cho dù sau này có thật bỏ mình, trong lòng ta cũng không oán hận, vì đó là con đường ta tự chọn. Cho dù có bao nhiêu khó khăn, ta cũng muốn tự mình phá vỡ nó.” Trên mặt Lục Hiên lộ ra vẻ tự tin và kiên định. Về chuyện này, suy nghĩ của Lục Hiên vô cùng đơn giản, đó là tiến vào không gian thí luyện đặc biệt mà Thương Lương Sơn lão tổ mở ra. Có lẽ thật như Thương Lương Sơn lão tổ nói, mình sẽ gặp phải những hiểm nguy khó lường, nhưng vậy thì sao chứ? Chẳng lẽ vì sợ hãi hiểm nguy mà mình không kể đến việc tăng thực lực của mình sao? Những nhân vật chính có vận khí cường đại như Lục Hiên, tâm tính đương nhiên không hề tệ, thậm chí tuyệt đối thuộc dạng cao cấp nhất. Mà bây giờ Lục Hiên, khi mở miệng nói với Thương Lương Sơn lão tổ những lời này, cũng đã thể hiện rõ điều đó một cách vô cùng nhuần nhuyễn. Thương Lương Sơn lão tổ khi nghe Lục Hiên nói như vậy, trên mặt cũng nở một nụ cười hài lòng. Rõ ràng, lão rất tán thưởng thái độ mà Lục Hiên thể hiện. “Ngươi có thái độ này thì tốt rồi. Ta rất thưởng thức quyết định này của ngươi.” “Thực tế thì Lục Hiên à, cho dù là ở thế giới tu tiên hay thế giới này, hoặc là những thế giới khác, xưa nay đều không thiếu cái gọi là thiên tài tuấn kiệt. Thậm chí, một vài thiên tài có tiềm lực xuất chúng đến mức dù dùng hai chữ 'yêu nghiệt' để hình dung cũng không đủ.” “Nhất là trong giới tu tiên, lại càng thỉnh thoảng xuất hiện những thiên tài trăm năm khó gặp, tuấn tài ngàn năm khó gặp, yêu nghiệt vạn năm khó gặp.” “Mỗi khi trong giới tu tiên có những thiên tài như vậy xuất hiện, đều sẽ bị các thế lực lớn tranh giành.” “Nhưng chung quy, số lượng thiên tài tuấn kiệt thực sự có rất nhiều. Nhất là trong năm tháng dài đằng đẵng, số lượng này càng khó đoán hơn. Nhưng trong tình huống đó, thiên tài muốn thành tài thì không phải chuyện dễ dàng.” “Tỷ lệ đó rất nhỏ, có vài thiên tài rõ ràng tiềm lực rất xuất chúng, thiên phú lại là nhất tuyệt, nhưng cuối cùng vẫn không khác gì người thường. Vì sao lại như vậy?” “Nguyên nhân rất nhiều, và một trong những nguyên nhân trí mạng nhất đó chính là đóa hoa trong nhà kính. Theo ta biết, trong giới tu tiên có không ít ví dụ về vấn đề này.” “Rõ ràng là thiên tài tuấn kiệt rất có tiềm năng, nhưng vì những tông môn, thế lực đó quá coi trọng, che chở cẩn thận, sợ rằng những thiên tài này bị tổn thương.” “Kết quả, dần dà thiên tài đó được bảo hộ quá tốt, chưa từng trải qua gian khổ, từ đó đánh mất một vài năng lực vô cùng quan trọng. Cuối cùng thì dù có thiên phú tốt đến đâu, cũng vô dụng.” Nói đến đây, Thương Lương Sơn lão tổ dừng lại một chút. Khi lão nhìn Lục Hiên, nụ cười tán thưởng trên mặt trở nên nồng đậm hơn. “Mà những lời ngươi vừa nói, làm ta vô cùng hài lòng.” “Về phương diện dạy dỗ ngươi, ta sẽ không cố ý giúp ngươi tránh né những chuyện nguy hiểm. Trong một mức độ nhất định, ngươi phải tự mình chống lại nguy hiểm. Trừ khi gặp nguy hiểm vượt quá khả năng chịu đựng của ngươi, thì ta sẽ không ngồi yên mặc kệ. Ta nói vậy, ngươi hiểu ý ta chứ?” Thương Lương Sơn lão tổ nhìn Lục Hiên rồi nhẹ nhàng hỏi. “Đương nhiên con hiểu lão tổ. Thực tế thì đó cũng là điều con mong muốn.” Lục Hiên trầm tĩnh gật đầu. Hắn biết, từ giờ phút này, Thương Lương Sơn lão tổ đã thực sự coi hắn là đệ tử quan môn để bồi dưỡng. Về điều này, tâm tình của Lục Hiên khá bình tĩnh, không hề có dao động lớn. “Ừm, đã quyết định rồi, thì chúng ta cũng không cần lãng phí thời gian nữa. Một lát ta sẽ truyền cho ngươi một phương thuốc, đó chính là bước đầu tiên để nhanh chóng giúp ngươi tăng cao thực lực.” “Còn về dược liệu cần thiết để luyện đan, cũng không cần ngươi ra ngoài tìm kiếm. Điều quan trọng nhất là trên thế giới này, căn bản không có những dược liệu này. Nhưng ta đã nói trước, may là đây là Thương Lương Sơn, may là lúc trước Thương Lương Sơn đã cùng ta từ giới tu tiên rơi rụng xuống.” “Thương Lương Sơn là căn cứ của ta. Đây là một tòa Bảo Sơn mà ngay cả ở giới tu tiên, cũng khiến vô số tiên nhân mơ ước.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận