Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 159:: Cường giả trùng sinh lưu nhân vật chính tâm tính hẳn là chịu nổi a? ( Canh thứ hai )

Chương 159: Tâm tính nhân vật chính trùng sinh cường giả chắc chịu được nhỉ? (Canh hai)
“Được.” Tần Sơn cùng những người khác đều gật đầu đồng ý. Sau đó, Tần Sơn cùng mọi người đồng loạt vận pháp ấn, lại một lần nữa thôi thúc chiêu thức Trích Tinh Thủ.
“Cứ đến đi, các ngươi càng công kích nhiều thì sẽ càng nhanh ch·ế·t.” Thấy Tô Định Phương cùng những người khác đang thúc đẩy sức mạnh tinh thần, Hoa Bạch Y không chút sợ hãi mà cười lớn nói.
“Trích Tinh Thủ.”
Lời của Hoa Bạch Y vừa dứt, công kích của Tô Định Phương liền từ trên trời giáng xuống.
“Oanh.”
Một đạo sao trời chi quang hung hăng giáng lên người Hoa Bạch Y. Sao trời chi quang sau khi va chạm với thân thể Hoa Bạch Y, phát ra một tiếng vang thật lớn.
“Xoạt xoạt…”
Ngay sau đó, trên đầu Hoa Bạch Y xuất hiện một vết nứt. Nhưng vết nứt này chỉ xuất hiện trong khoảnh khắc ngắn ngủi rồi ngay lập tức liền khôi phục lại.
“Ha ha, ta đã bảo rồi, các ngươi không thể tổn thương đến ta chút nào.” Hoa Bạch Y cảm nhận được biến hóa trên cơ thể mình, cười lớn đầy vẻ ngông cuồng. Nhưng trong lòng hắn lại vô cùng k·i·n·h h·ã·i.
“Sao có thể như vậy, chủ nhân nói thân thể của ta dù là cao thủ Tử Phủ cảnh cũng không thể làm hỏng mảy may.”
“Trong thế giới này của chúng ta, căn bản không có cao thủ Tử Phủ cảnh, hoàn toàn không thể nào có lực lượng của Tử Phủ cảnh.”
“Vì sao Tô Định Phương lại có thể dùng sức mạnh tinh thần làm hỏng cơ thể ta?: “Dù sao sau khi phá hủy, chỉ tổn hao không đến một phần vạn bản nguyên của ta là lại hồi phục.”
“Nhưng nếu bọn họ có thể thúc đẩy một vạn lần đòn công kích vừa rồi, chẳng phải là ta sẽ hao hết bản nguyên mà ch·ế·t sao?”
“Không được, nhất định phải tỏ ra bình thản như không có gì, không thể để bọn họ biết đòn công kích của bọn họ có hiệu quả.” Hoa Bạch Y thầm nghĩ trong lòng.
“Ầm ầm ầm.”
Ngay lúc Hoa Bạch Y k·i·n·h h·ã·i về sức mạnh của Tô Định Phương. Trên người hắn trong nháy mắt đã phải hứng chịu gần hai trăm đòn công kích sức mạnh tinh thần. Những công kích này chính là do Tần Nghị và Tần Sơn thúc đẩy Trích Tinh Thủ mà có được. Gần hai trăm đòn công kích tinh thần đánh lên người Hoa Bạch Y, trực tiếp tạo thành một cái lỗ thủng trên đầu hắn. Dòng m·á·u màu vàng óng theo lỗ thủng trên đầu Hoa Bạch Y chảy xuống. Nhưng lỗ thủng đó xuất hiện nhanh thì cũng biến mất nhanh. Gần như chỉ trong nháy mắt, cái lỗ chảy dòng m·á·u vàng đó đã bắt đầu khôi phục.
“Lực lượng của các ngươi đối với ta là vô hiệu, ta đang chờ một khắc các ngươi hết sạch lực lượng.” Sau khi thương thế hồi phục, Hoa Bạch Y nhìn Tô Định Phương cùng Tần Nghị và những người khác lớn tiếng nói.
“Vô hiệu? Thật sự vô hiệu à?” Tần Nghị nhìn Hoa Bạch Y, cười lạnh nói.
“Sự thật bày ra trước mắt, có hiệu quả hay không, chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy sao?” Hoa Bạch Y thản nhiên nói.
“Nếu thật sự vô hiệu, ngươi sẽ không mở miệng, ngươi sẽ chỉ thờ ơ lạnh nhạt, đợi chúng ta hao hết lực lượng.”
“Nhưng bây giờ ngươi liên tục kêu gào công kích của chúng ta vô hiệu, thì đây tuyệt đối không phải là biểu hiện công kích của chúng ta vô hiệu.”
“Ngươi càng la hét, thì lại càng che đậy thêm thôi.”
“Mọi người đừng dừng lại, tiếp tục thôi thúc sức mạnh tinh thần công kích, lão phu ngược lại muốn xem xem hắn có thể chống được tới lúc nào.” Sau khi Tần Nghị nhìn Hoa Bạch Y, lạnh giọng nói xong, liền lớn tiếng nói với Tô Định Phương cùng mọi người.
“Không hổ là Tần lão tổ, nhãn lực thật sự rất sắc bén, ta suýt nữa đã tưởng là đòn công kích của chúng ta vô dụng.”
“Nhưng mà nghe ngươi nói vậy, ta lại càng thấy lời ngươi nói là thật.”
“Con c·h·ó Hoa Bạch Y này ta vẫn hiểu rõ, nếu hắn thực sự có cái năng lực kia thì đã giống như rắn độc giữ im lặng, chỉ đợi đến một kích m·ấ·t m·ạng, hắn bây giờ nói nhiều lời như vậy, chính là đang càng che càng lộ thôi.”
Tô Định Phương nghe được lời của Tần Nghị, cười tán dương. Nói xong, liền bắt đầu thôi thúc Trích Tinh Thủ dẫn động sức mạnh tinh thần công về phía Hoa Bạch Y.
“Ầm ầm ầm.”
Sau Tô Định Phương, Tần Sơn, Tần Nghị cùng những người khác cũng bắt đầu đồng loạt thúc đẩy Trích Tinh Thủ. Chỉ trong mấy chục nhịp thở ngắn ngủi, đã có đến mấy ngàn đạo sức mạnh tinh thần công kích lên người Hoa Bạch Y...
Trước hình chiếu. Tần Chính nhìn Hoa Bạch Y đang bị sức mạnh tinh thần công kích trong hình ảnh, trên mặt lộ ra nụ cười. Thật tình mà nói, may mắn là Tần Chính đã đánh dấu ra được công pháp Thánh cấp là Thiên Đế Kinh này. Nếu không có Thiên Đế Kinh, đừng nói là Trần Bạch Y, mà ngay cả khi Hoa Bạch Y dùng Kim Khôi chi thể, thì Tần Chính cũng chưa chắc đã có thể làm gì được hắn. Điểm đặc biệt của Kim Khôi chi thể là vạn pháp bất triêm thân. Gần như bất cứ thuộc tính lực lượng nào cũng có thể bị hấp thụ để tăng cường lực lượng của bản thân. Sức mạnh tinh thần cũng nằm trong số đó.
Nhưng đáng tiếc, sức mạnh tinh thần do Trích Tinh Thủ trong Thiên Đế Kinh dẫn đến không phải là sức mạnh tinh thần đơn giản. Giống như đ·ạ·n v·ậ·y, khi chưa bỏ vào trong súng, nếu chỉ dùng tay ném ra, thì có thể có được bao nhiêu uy lực? Tuy rằng đều là sức mạnh tinh thần, nhưng khi có Trích Tinh Thủ tăng thêm vào, nó liền giống như đ·ạ·n được nạp vào trong súng vậy, sức mạnh bộc p·h·át ra là không thể so sánh nổi. Sức mạnh tinh thần thông thường chỉ như tay ném đ·ạ·n mà thôi, không hề gây tổn thương cho Hoa Bạch Y. Nhưng sức mạnh tinh thần sau lại giống như đ·ạ·n trong súng, uy lực tăng lên đâu chỉ gấp trăm lần, ngay cả Kim Khôi chi thể của Hoa Bạch Y cũng không chống đỡ nổi.
“Chân Thị Chi Nhãn, cho ta ch·ặ·t đ·ứt cảm ứng giữa Hoa Bạch Y và Trần Bạch Y.”
Ngay sau đó, Tần Chính bắt đầu thúc đẩy Chân Thị Chi Nhãn để c·ắ·t đ·ứ·t cảm ứng giữa Hoa Bạch Y và Trần Bạch Y. Hoa Bạch Y là Kim Khôi chi thể do Trần Bạch Y luyện chế, có tâm thần tương thông với Trần Bạch Y. Một khi Hoa Bạch Y bị tổn hại nghiêm trọng, Trần Bạch Y nhất định sẽ cảm ứng được. Đến lúc đó Trần Bạch Y chắc chắn sẽ tự mình ra tay để cứu Hoa Bạch Y đi. Để tránh việc Trần Bạch Y ra tay, Tần Chính đã trực tiếp ch·ặ·t đ·ứt sự cảm ứng giữa Trần Bạch Y và Hoa Bạch Y.
Hoa Bạch Y với Kim Khôi chi thể biến dị này, xem như là sức mạnh hào quang nhân vật chính của Trần Bạch Y. Chân Thị Chi Nhãn không hề kiêng nể gì hào quang nhân vật chính. Do đó, Chân Thị Chi Nhãn có thể c·ắ·t đ·ứ·t cảm ứng của Trần Bạch Y với Hoa Bạch Y. Sau khi ch·ặ·t đ·ứt cảm ứng, Tần Chính liền bắt đầu chờ đợi giá trị khí vận mang đến khi Hoa Bạch Y bị oanh t·h·a t·h·àn·h từng mảnh. Đồng thời, Tần Chính cũng rất mong chờ lúc Hoa Bạch Y tan xác, Trần Bạch Y sẽ điên c·u·ồ·n·g đến mức nào và sẽ tổn thất bao nhiêu giá trị khí vận cho hắn c·ướ·p b·óc.
“Trần Bạch Y, hi vọng tâm tính của cường giả trùng sinh lưu như ngươi có thể mạnh mẽ lên chút, đừng vì cái c·h·ế·t của Hoa Bạch Y mà tâm tính n·ổ tung, trực tiếp tự thân xuất hiện.”
“Nếu như vậy thì thật quá chán, dù là không nỡ, ta cũng chỉ có thể dùng ngôn xuất pháp tùy đưa ngươi đến Kinh Đô, sau đó dùng vũ trụ trong lòng bàn tay tiễn ngươi lên đường mà thôi.” Tần Chính âm thầm nghĩ trong lòng...
“Đừng dùng sức mạnh tinh thần công kích ta nữa.”
“Chủ nhân của ta có thủ đoạn thông thiên triệt địa, chỉ cần ta lâm vào hiểm cảnh, hắn nhất định sẽ đến cứu ta, đến lúc đó tất cả các ngươi sẽ phải ch·ế·t.”
“Bây giờ các ngươi dừng tay lại, vẫn còn có cơ hội s·ố·n·g sót.” Bên trong sân Tần gia, sau khi cảm ứng được bản nguyên của mình chỉ còn lại không đến 10%, Hoa Bạch Y liền lập tức lớn tiếng quát.
“Chủ nhân của ngươi là Trần Bạch Y phải không? Thủ đoạn thông thiên triệt địa? Hắn cũng xứng?”
“Hoa Bạch Y, ngươi thật sự cho rằng chủ nhân ngươi là vô địch thiên hạ? Hắn quả thực rất lợi hại, nhưng ngươi cho rằng phía sau chúng ta không có người à?”
“Chính chủ nhân của ngươi còn phải kiêng kỵ người đứng sau chúng ta, cho nên mới không tự mình ra tay, nếu không thì lấy thực lực của hắn, sao không tự mình đối phó Tần gia ta?”
“Thôi đi, đừng hy vọng chủ nhân của ngươi đến cứu, cho dù hắn đến thì có thể làm được gì, phía sau chúng ta tự nhiên có người có thể đối phó được hắn.” Nghe Hoa Bạch Y nói xong, Tô Định Phương cười lạnh đáp.
PS: Canh hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận