Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 143:: Trần Bạch Y: Đoạt ta cơ duyên? Về sau ta sẽ để cho ngươi gấp mười lần hoàn lại ( canh thứ nhất )

Chương 143: Trần Bạch Y: Đoạt cơ duyên của ta? Về sau ta sẽ khiến ngươi gấp mười lần trả lại (canh thứ nhất)
Có phương hướng, liền chứng minh linh mạch đã ở trong kho báu nhà Mục, chuyến này hắn không có đến không công.
“Chính ca, huynh cảm ứng được rồi sao?” Mục Chiêu Chiêu thấy trong mắt Tần Chính lộ vẻ vui mừng, cười hỏi.
“Tìm được rồi.” Tần Chính gật đầu cười, sau đó dẫn Mục Chiêu Chiêu đi về hướng hắn cảm ứng được.
Mấy phút sau, Tần Chính dừng lại trước một quầy hàng trong kho báu nhà Mục. Trên quầy trưng bày ba món đồ. Một bức tranh chữ, một cái bình hoa, và một con Bạch Ngọc Kỳ Lân.
Tranh chữ và bình hoa, Tần Chính liếc cũng không thèm liếc, ánh mắt trực tiếp dán vào con Bạch Ngọc Kỳ Lân. Linh mạch có linh tính, sau khi hóa thành thực thể, đều mang hình dáng Thần thú. Có con hóa thành rồng, có con hóa thành phượng, con Bạch Ngọc Kỳ Lân này chính là linh mạch mà một vị tu tiên Thiên Tôn sau khi trùng sinh ở đô thị biến thành hình dáng.
“Hệ thống, Bạch Ngọc Kỳ Lân linh mạch giá trị bao nhiêu?” Xác định Bạch Ngọc Kỳ Lân chính là linh mạch, Tần Chính lập tức hỏi hệ thống đánh dấu khí vận.
“Linh mạch Hoàng cấp đỉnh phong, giá trị năm trăm triệu khí vận giá trị.” Hệ thống đánh dấu khí vận nói.
“Linh mạch Hoàng cấp đỉnh phong? Xem ra ta cũng đang được hưởng đãi ngộ của nhân vật chính, ta đang cần đúng linh mạch đẳng cấp Hoàng cấp đỉnh phong, thứ này ta nhận.” Nghe hệ thống nói cấp bậc linh mạch, Tần Chính thầm nghĩ trong lòng.
“Chính ca, thứ huynh muốn tìm chính là con Bạch Ngọc Kỳ Lân này sao?” Mục Chiêu Chiêu ở bên cạnh thấy Tần Chính nhìn chằm chằm vào con Bạch Ngọc Kỳ Lân, cười hỏi.
“Không sai, chính là nó.” Tần Chính khẽ gật đầu.
“Có thể khiến Chính ca coi trọng như vậy, con Bạch Ngọc Kỳ Lân này chắc chắn là bảo vật không tầm thường, đám chuyên gia giám định của Mục gia đúng là đồ bỏ đi, con Bạch Ngọc Kỳ Lân này trong mắt bọn chúng chỉ là đồ điêu khắc bạch ngọc bình thường, căn bản không có giá trị gì.”
“Thậm chí tháng sau hội đấu giá, con Bạch Ngọc Kỳ Lân này sẽ trở thành đồ tặng kèm cùng với bức tranh chữ và bình hoa, chỉ cần người nào mua bức tranh chữ và bình hoa thì sẽ được tặng miễn phí Bạch Ngọc Kỳ Lân.”
“Nếu không phải Chính ca tình cờ tìm kiếm con Bạch Ngọc Kỳ Lân này, chẳng phải Mục gia sẽ đem bảo vật này cho không người khác sao?” Thấy Tần Chính gật đầu, Mục Chiêu Chiêu mang vẻ tức giận nói.
“Bảo vật có linh, không phải chủ nhân thật sự của nó, người khác không có cách nào giám định được giá trị.” Tần Chính nhìn Mục Chiêu Chiêu cười lắc đầu nói. Việc các giám định sư của Mục gia không nhận ra đối với Tần Chính mà nói là chuyện bình thường. Đừng nói là các giám định sư của Mục gia, cho dù là các giám định sư lợi hại nhất thiên hạ khi giám định Bạch Ngọc Kỳ Lân cũng sẽ coi nó là đồ vật điêu khắc bình thường. Bạch Ngọc Kỳ Lân linh mạch là kỳ ngộ chuyên dành cho nhân vật chính khí vận, có thể nói ngoại trừ Trần Bạch Y ra, không ai có thể nhìn ra sự thần dị của nó. Thậm chí người khác có mua được cũng không có cách nào kích phát sự thần dị đó, cuối cùng nó cũng sẽ trôi dạt đến tay Trần Bạch Y. Chỉ có Tần Chính người có được Chân Thị Chi Nhãn, có thể bỏ qua hào quang nhân vật chính của Trần Bạch Y, tùy tiện kích phát linh mạch của Bạch Ngọc Kỳ Lân.
“Không phải chủ nhân thật sự thì không thể giám định ra giá trị sao? Thì ra là thế, đã như vậy, bỏ qua cho bọn họ đi, nếu không ta đã định cho bọn họ toàn bộ cuốn gói rồi, dù sao đến bảo vật còn không xem xét được, sau này để cho Mục gia phải chịu tổn thất ai sẽ gánh trách nhiệm đây.” Mục Chiêu Chiêu nghe Tần Chính nói vậy, liền cười nói.
“Ừ.” Tần Chính khẽ gật đầu.
“Chính ca, ngoài Bạch Ngọc Kỳ Lân ra, huynh cứ tiếp tục xem trong kho báu còn có thứ gì khác cần không, nếu có, cứ tùy tiện lấy.” Mục Chiêu Chiêu nhìn Tần Chính nói.
“Ngoài Bạch Ngọc Kỳ Lân ra, những thứ khác đều là đồ thế tục, trong mắt ta không đáng nhắc tới.”
“Bạch Ngọc Kỳ Lân ta sẽ lấy đi, ta sẽ để lại một môn công pháp Đại Tông Sư cấp cho Mục gia xem như trao đổi.” Tần Chính nhìn Mục Chiêu Chiêu nói. Nói xong, hắn liền cầm Bạch Ngọc Kỳ Lân trên quầy vào tay.
“Con Bạch Ngọc Kỳ Lân này nếu không nhờ Chính ca huynh nhìn ra thì nó chỉ là một món đồ tặng kèm thôi, Chính ca huynh lấy đi một món đồ tặng kèm, cần gì phải trao đổi chứ, trực tiếp cầm đi là được rồi.” Mục Chiêu Chiêu lắc đầu từ chối.
“Không sao, chỉ là một bản công pháp Đại Tông Sư mà thôi, không lấy được con ngọc kỳ lân này thì ta cũng sẽ cho người đưa cho Mục gia, dù sao nàng cũng là người phụ nữ của ta, thân tộc của nàng, há có thể chỉ có công pháp Tông Sư cấp, sau này dưới sự nâng đỡ của ta, nhất định phải thăng cấp thành thế gia.”
“Thế gia nhất định phải có công pháp Đại Tông Sư làm truyền thừa, cái này coi như ta chuẩn bị sớm cho nhà họ Mục của nàng.” Tần Chính nhìn Mục Chiêu Chiêu cười nói.
“Vậy thì tốt rồi.” Nghe nói sau này mình là nữ nhân của Tần Chính, thân tộc không thể quá yếu kém, Mục Chiêu Chiêu khẽ gật đầu, chấp nhận.
“Ừ, lát nữa ta sẽ cho người đưa công pháp tới.” Tần Chính khẽ gật đầu.
“Ừ.” Mục Chiêu Chiêu khẽ gật đầu.
“Chính ca, lần trước ông nội ta mở tiệc mừng thọ trăm tuổi vốn định giữ huynh ở lại Mục gia chiêu đãi thật tốt, nhưng vì huynh có việc nên phải rời đi sớm, hôm nay nếu như không có việc gì thì hãy ở lại chơi nhé.” Ngay lúc Tần Chính chuẩn bị mang Bạch Ngọc Kỳ Lân rời đi, Mục Chiêu Chiêu đột nhiên nhìn Tần Chính nói.
“Được thôi, vậy hôm nay ta không đi.” Nghe Mục Chiêu Chiêu nói vậy, Tần Chính không hề do dự quá lâu, liền trực tiếp gật đầu đồng ý. Lần trước trong tiệc mừng thọ trăm tuổi, Tần Chính đã dự định ở lại rồi tiện thể thu luôn Mục Chiêu Chiêu. Dù sao Trần Bạch Y đã xuất hiện, khí vận thiên mệnh nữ chủ của Mục Chiêu Chiêu đã đạt đến tối đa hóa. Khí vận đã tối đa hóa, Tần Chính chắc chắn không thể nào giữ một mỹ nhân tuyệt thế như Mục Chiêu Chiêu chỉ để ngắm không thu được. Lần trước là vì Trần Bạch Y ra tay trước nhằm vào nhà Tần, nên Tần Chính mới phải tạm thời rời đi. Hiện tại Mục Chiêu Chiêu lại một lần nữa chủ động mời, Tần Chính tự nhiên không có lý do gì mà từ chối.
..................
“Keng... Chúc mừng ký chủ cướp đoạt đại cơ duyên của nhân vật chính khí vận, nhận được 120 triệu khí vận giá trị.” Cũng ngay lúc Tần Chính đồng ý ngủ lại Mục gia, giá trị khí vận Tần Chính cướp đi cơ duyên Kỳ Lân linh mạch của Trần Bạch Y cũng đến sổ.
“Cướp Kỳ Lân linh mạch lại có thể cướp được 120 triệu khí vận giá trị, không tệ không tệ.” Nghe được âm thanh nhắc nhở trong đầu, Tần Chính thầm cười nghĩ trong lòng.
...................
“Hả? Sao lại có cảm giác có thứ gì đó quan trọng đã mất đi? Ta không thể vô duyên vô cớ xuất hiện loại cảm giác này.”
“Đoạt Vận Đồ Lục, nghịch dòng truy tìm nhân quả.” Ngay khi Tần Chính đạt được giá trị khí vận của Trần Bạch Y, Trần Bạch Y cũng ngay lập tức cảm ứng được trong lòng, bắt đầu thúc giục Đoạt Vận Đồ Lục xem vì sao mình lại có cảm giác này.
“Hả? Là cơ duyên của ta bị cướp đoạt sao?”
“Cơ duyên đã định sẵn, bình thường mà nói, cơ duyên thuộc về ta, không có khả năng bị người khác cướp đoạt, cho dù có tạm thời bị người khác chiếm được, cuối cùng cũng nhất định sẽ trở về trong tay ta.”
“Hiện tại Đoạt Vận Đồ Lục biểu hiện, cơ duyên của ta đã hoàn toàn biến mất, có thể khiến cơ duyên của ta biến mất hoàn toàn chỉ có nhân vật chính khí vận thiên mệnh gia thân mới làm được.”
“Xem ra là Tần Chính đã cướp đoạt cơ duyên của ta.”
“Tần Chính, cơ duyên của ta không dễ lấy như vậy đâu, đợi ta cướp đoạt hết khí vận thiên mệnh trên người ngươi, ta sẽ cho ngươi biết kết cục của ngươi thảm hại đến mức nào.” Trần Bạch Y thầm nghĩ trong lòng, lạnh lẽo vô cùng.
PS: Canh thứ nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận