Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 121:: Chu Mị Nhi mời Tần Chính chân chính mục đích ( hai hợp một )

Chương 121: Mục đích thật sự của việc Chu Mị Nhi mời Tần Chính (gộp hai chương)
"Chỉ là Tông Sư mà thôi, không có gì đáng chúc mừng, so với ngươi thì còn kém xa." Vương Dĩnh nghe Tần Chính truyền âm, cười đáp lại.
"Ta với người bình thường không giống nhau, ngươi không cần so với ta." Tần Chính cười nói.
"Ta nói hai người các ngươi sao cứ nhìn nhau nãy giờ vậy, có gì thì cứ nói ra đi?" Ngay khi Vương Dĩnh định tiếp tục truyền âm thì Mục Chiêu Chiêu đứng bên cạnh thấy Tần Chính và Vương Dĩnh cứ nhìn nhau không nói gì, không nhịn được lên tiếng.
"Không có gì, ta chỉ muốn hỏi người bận rộn như Tần Chính hôm nay sao lại rảnh đến đây thôi." Nghe Mục Chiêu Chiêu nói, Vương Dĩnh cười đáp.
"Cái này còn cần phải nói à, chắc chắn là vì tò mò thôi. Chu Mị Nhi dù gì cũng là đại minh tinh, Tần Chính chắc hẳn cũng ít nhiều gì xem phim của nàng rồi. Giờ Chu Mị Nhi chuyển đến Kinh Hải đại học, Tần Chính chắc muốn có cơ hội được gần gũi ngắm nhìn Chu Mị Nhi chứ sao." Mục Chiêu Chiêu nói.
"Tò mò ư? Đúng là không có chút cảm giác nguy cơ nào. Chuyện có thể khiến Tần Chính không màng đến mối quan hệ đối địch giữa Tần gia và Chu gia, há lại có thể đơn giản như thế." Nghe Mục Chiêu Chiêu nói, Vương Dĩnh lắc đầu thầm nghĩ. Nhưng ngoài mặt, Vương Dĩnh vẫn giả vờ như Mục Chiêu Chiêu nói có lý, nàng sợ nói ra chân tướng sẽ làm Mục Chiêu Chiêu bị đả kích. Xét về thời gian, đáng lý ra Mục Chiêu Chiêu mới là bạn gái chính thức đầu tiên, thậm chí có thể là duy nhất của Tần Chính. Nhưng hiện giờ, Mục Chiêu Chiêu không chỉ không phải người đầu tiên, ngay cả thân phận bạn gái Tần Chính cũng không thừa nhận. Nếu để Mục Chiêu Chiêu biết Chu Mị Nhi, người ngay cả vị trí bên cạnh Tần Chính cũng không có, cũng có thể là người của Tần Chính, chắc chắn nàng sẽ bị đả kích đến mức suy sụp hoàn toàn...
"Chu Mị Nhi tới rồi."
"Nhanh, im lặng một chút nào."
"Trước kia toàn xem trên TV hoặc rạp chiếu phim, giờ cuối cùng cũng được thấy người thật rồi."
"Không được, mình phải tranh thủ quay cái video ngắn, mình cảm thấy với danh tiếng của Chu Mị Nhi thì lượt xem sẽ nổ tung."
"Đừng mơ, hôm nay đến đây ngoài số ít người ra, ai chẳng quay video ngắn. Danh tiếng của Chu Mị Nhi thì lớn đấy nhưng nhiều người đăng video như vậy thì lượt xem bị chia ra hết."
Trong lúc Tần Chính, Vương Dĩnh và Mục Chiêu Chiêu đang trò chuyện, xung quanh đột nhiên vang lên tiếng bàn tán. Nghe những tiếng xôn xao đó, Tần Chính cũng nhìn lên võ đài. Chỉ thấy trên võ đài xuất hiện một bóng hình tuyệt mỹ, chính là Chu Mị Nhi. Ngay sau khi Chu Mị Nhi xuất hiện, trên sân lập tức vang lên tiếng hoan hô nhiệt liệt.
"Mọi người yên lặng một chút." Nghe tiếng hoan hô bên tai, Chu Mị Nhi cầm micro ra hiệu giữ trật tự. Chỉ trong nháy mắt khi Chu Mị Nhi ra hiệu, hiện trường nhanh chóng trở lại yên tĩnh.
"Cảm ơn mọi người đã phối hợp."
"Trước khi buổi dạ hội chào đón tân sinh viên bắt đầu, tôi xin được trò chuyện với mọi người một chút."
"Trong thời gian chuyển trường đến Kinh Hải đại học, tôi nghe được rất nhiều lời đồn, phần lớn là tò mò vì sao tôi lại từ trường điện ảnh chuyển đến Kinh Hải đại học."
"Để mọi người không phải đoán già đoán non, tôi sẽ trực tiếp nói nguyên nhân cho mọi người nghe."
"Tôi chuyển trường đến Kinh Hải đại học là vì một người rất quan trọng với tôi. Người này là ai, tạm thời xin được giữ bí mật, nếu có cơ hội sau này tôi sẽ nói với mọi người." Trên sân khấu, Chu Mị Nhi nhìn hàng ngàn người ở dưới tươi cười nói.
Nghe Chu Mị Nhi nói, không ít người cảm thấy tim tan nát. Chu Mị Nhi đây là đang nói rằng nàng đã có người mình thích. Lúc đầu không ít người còn cho rằng việc Chu Mị Nhi chuyển đến Kinh Hải đại học là một cơ hội cho mình, biết đâu chừng Chu Mị Nhi lại thích mình thì sao. Nhưng một câu nói kia của Chu Mị Nhi đã đánh tan suy nghĩ của bọn họ. Ngoài những người tan nát cõi lòng thì có một bộ phận người chú ý đến ánh mắt thật sự của Chu Mị Nhi. Nhìn bề ngoài thì mắt Chu Mị Nhi đang hướng về mọi người ở đây. Nhưng nếu chú ý kĩ sẽ phát hiện ánh mắt Chu Mị Nhi chỉ nhìn về một hướng duy nhất. Ở đây có rất nhiều người tinh ý chú ý Chu Mị Nhi. Không ít người đều nhìn theo hướng mắt Chu Mị Nhi đang nhìn. Khi thấy hướng ánh mắt Chu Mị Nhi đang nhìn tới, không ít người sắc mặt đại biến. Hướng mắt của Chu Mị Nhi đang nhìn đến chỉ có một cái bàn, mà ở bàn đó chỉ có ba người, chính là Tần Chính, Mục Chiêu Chiêu và Vương Dĩnh. Vương Dĩnh và Mục Chiêu Chiêu đều là nữ, chỉ có Tần Chính là nam. Mà chỉ có một người nam thì không cần nói ai cũng biết a. Người quan trọng của Chu Mị Nhi chính là Tần Chính. Sau khi phát hiện người trong lòng Chu Mị Nhi ngưỡng mộ là Tần Chính. Những người ghen ghét, tất cả đều chua xót đến cực điểm.
"Như vậy mà một mẻ hốt gọn à? Nữ giáo sư xinh đẹp nhất trường bị cậu mang đi, cô hoa khôi mới nổi của trường Sở Vi Vi cũng bị cậu mang đi, đến cả hai cô hoa khôi còn lại của trường là Mục Chiêu Chiêu và Vương Dĩnh cũng đều ngưỡng mộ cậu, như vậy còn chưa đủ sao? Vì cái gì đến cả Chu Mị Nhi mới tới cũng là của cậu?"
"Thật sự là hạn hán thì hạn c·h·ết, úng lụt thì úng c·h·ết mà. Chu Mị Nhi, Sở Vi Vi...bọn họ là giấc mộng cả đời của rất nhiều người, vậy mà giờ lại bị một người độc chiếm, đúng là bất công mà!" Vô số người thầm nghĩ, lòng đầy chua xót.
Nhiều người đã chú ý đến ánh mắt của Chu Mị Nhi như vậy, Tần Chính, Mục Chiêu Chiêu và Vương Dĩnh đương nhiên không thể không nhận ra. Sau khi chú ý đến ánh mắt của Chu Mị Nhi, Vương Dĩnh sớm đã đoán được nên không biến sắc, còn Mục Chiêu Chiêu thì mắt không ngừng biến đổi. Phải nói rằng, ánh mắt của Chu Mị Nhi trong mắt Tần Chính chính là cố ý nhìn về phía hắn. Với thực lực Tông Sư trung kỳ của Chu Mị Nhi, nếu nàng không muốn bị người nhìn thấy thì ở đây, ngoài Tần Chính ra, gần như không ai có thể phát hiện được ánh mắt của nàng. Mục đích Chu Mị Nhi nhiệt tình mời hắn đến buổi dạ tiệc tân sinh, hẳn là muốn trước mặt mọi người bày tỏ tâm ý của mình. Thông thường, loại hành vi bày tỏ tâm ý không được sự đồng ý trước của đối phương đều là không hay. Nhưng nếu như đó là người đẹp trai nhất hoặc xinh đẹp nhất bày tỏ tình cảm thì sẽ khác. Nhan sắc của Chu Mị Nhi tuyệt đối là thuộc hàng top trong top, Tần Chính đương nhiên là thích rồi. Hơn nữa, việc Chu Mị Nhi có ý nghĩ này trong mắt Tần Chính vẫn khá bình thường. Sự yêu thích của Chu Mị Nhi đối với hắn là ở mức căng tràn rồi, nếu nàng không có hành động gì thì Tần Chính mới thấy kỳ lạ.
"Keng... Chúc mừng ký chủ đã khiến khí vận nữ chủ bày tỏ tình ý trước mặt mọi người, nhận được 18 triệu điểm khí vận." Cũng ngay khi Chu Mị Nhi bày tỏ tâm ý không lâu, trong đầu Tần Chính vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
"18 triệu điểm khí vận? Hóa ra đây mới là cách thu được điểm khí vận từ khí vận nữ chủ Chu Mị Nhi." Nghe được 18 triệu điểm khí vận, Tần Chính thầm nghĩ trong lòng. Thông thường, khí vận nữ chủ chỉ cần có cảm mến với hắn thì khí vận vốn thuộc về nàng sẽ bị hắn cướp đoạt. Lần trước, Tần Chính dùng dây tơ hồng của Nguyệt Lão xong thì sự yêu thích của Chu Mị Nhi đối với hắn tăng vọt, theo lý thì khí vận nhân vật chính Diệp Minh không còn bất kỳ cơ hội nào nữa. Lúc đầu, Tần Chính còn tưởng sau khi dùng dây tơ hồng thì có thể trực tiếp lấy được điểm khí vận trên người Chu Mị Nhi. Nhưng hệ thống không có phản ứng gì cả. Tần Chính suýt chút nữa đã nghĩ rằng dùng đạo cụ làm tăng sự yêu thích rồi thì không còn cách nào thu được điểm khí vận. Nhưng bây giờ mới biết, không phải đạo cụ vô dụng mà là cần có một môi giới, ví dụ như môi giới mà khí vận nữ chủ công khai bày tỏ tình ý mới có thể cướp được khí vận của nàng...
"Chuyện gì xảy ra? Sao đột nhiên lại xuất hiện cái cảm giác đau lòng này, cứ như có món đồ gì quan trọng đã mất đi vậy?"
"Chẳng lẽ Tần Chính đã dùng hết những linh khí đặc biệt bên trong chiếc nhẫn ngọc mà mình đưa, cho nên mình mới cảm thấy đau lòng?" Trong một khu rừng, Diệp Minh đột nhiên cảm thấy trong lòng quặn đau, sau khi Tần Chính cướp được khí vận của Chu Mị Nhi.
"Không được, nếu Tần Chính đã dùng hết hai trăm đạo linh khí đặc biệt, thực lực của hắn chắc chắn sẽ mạnh hơn, chỉ dựa vào một con giao long thôi, có vẻ không đảm bảo an toàn, dù có đánh bại được Tần Chính, nhưng dùng hai trăm đạo linh khí đặc biệt thì không chừng Tần Chính có át chủ bài gì đó, có thể sẽ chạy thoát cũng không chừng."
"Xem ra vẫn cần tăng cường thêm một chút át chủ bài nữa, ta cảm thấy khu rừng này vẫn còn cơ duyên của mình, tiếp tục tìm kiếm xem, biết đâu tìm thấy dị thú giống giao long hoặc tìm được cây linh dược nào đó có thể hút ra mấy trăm đạo linh khí thì sao." Diệp Minh trong lòng âm thầm trầm tư, sau đó tiếp tục đi dạo trong khu rừng.
"Tần Chính, Chu Mị Nhi, cô ấy cũng là bạn gái mới của cậu sao?" Ngay lúc Tần Chính thầm vui mừng vì điểm khí vận tăng lên, bên tai đột nhiên vang lên giọng nói nhỏ của Mục Chiêu Chiêu. Lúc Chu Mị Nhi mới ra sân, Mục Chiêu Chiêu còn rất vui vẻ, có một loại cảm giác fan hâm mộ gặp thần tượng. Nhưng giờ phút này, trên mặt nàng lại mang theo vài phần địch ý.
"Có hay không thì có gì quan trọng sao?" Tần Chính nhìn Mục Chiêu Chiêu đang ghen tuông nói. Nghe Tần Chính nói vậy, Mục Chiêu Chiêu im lặng. Vương Dĩnh nhìn Mục Chiêu Chiêu đang im lặng thì lắc đầu. Người ngoài thì tỉnh táo, người trong cuộc thì u mê. Lúc Mục Chiêu Chiêu hỏi dò, Vương Dĩnh đã đoán được kết cục của nàng. Mục Chiêu Chiêu hỏi Chu Mị Nhi có phải là bạn gái mới của Tần Chính hay không, đơn giản chỉ là vì ghen tuông, muốn hỏi Tần Chính để biết câu trả lời. Nhưng việc Chu Mị Nhi có phải bạn gái mới của Tần Chính hay không vốn không quan trọng. Quan trọng là thái độ của Mục Chiêu Chiêu. Tần Chính trước đó đã từng nói, hắn vẫn còn tình cảm với Mục Chiêu Chiêu, chỉ là tính ghen tuông của Mục Chiêu Chiêu không được hắn ưa thích. Vừa rồi Mục Chiêu Chiêu nếu không hỏi dò Tần Chính thì có lẽ tình cảm của hai người đã trực tiếp tiến triển tốt hơn rồi. Bởi vì có khả năng Tần Chính sẽ thấy Mục Chiêu Chiêu đã từ bỏ cái tính ghen tuông kia. Nhưng Mục Chiêu Chiêu đã hỏi dò thì ý của nàng có thể hiểu theo nhiều cách, nếu muốn trở thành người của Tần Chính thì nàng cần phải thay đổi tính cách. Trong khi Mục Chiêu Chiêu đang im lặng thì trên sân khấu Chu Mị Nhi đã bắt đầu chính thức buổi tiệc chào đón tân sinh viên. Buổi dạ hội chào đón tân sinh viên như sân nhà của Chu Mị Nhi, không khác gì buổi hòa nhạc cá nhân. Ngoài là minh tinh điện ảnh hàng đầu thì Chu Mị Nhi còn được mệnh danh là ca hậu. Không thể phủ nhận giọng hát của Chu Mị Nhi quả thực rất hay (Có thể tưởng tượng một chút kiểu đỉnh phong vương phi). Khi cô hát, mọi người cùng hòa mình vào ca khúc, vô số người cùng hát theo. Sau khi Chu Mị Nhi hát khoảng mười bài hát thì buổi dạ tiệc tân sinh cũng kết thúc.
"Tần thiếu, cô Chu vừa mới tìm tôi, cô ấy nói đang đợi cậu ở hậu trường." Lúc buổi dạ hội chào đón tân sinh viên kết thúc, Lâm Huyền đột nhiên chạy đến chỗ Tần Chính nói.
"Biết rồi." Tần Chính khẽ gật đầu, ra hiệu đã biết.
"Vậy tôi tiếp tục đi duy trì trật tự giải tán đám đông nhé." Lâm Huyền cười nói.
"Ừ, đi đi." Tần Chính gật đầu. Sau khi Lâm Huyền rời đi, Tần Chính chào Vương Dĩnh và Mục Chiêu Chiêu rồi tiến về hậu trường.
"Sáng tỏ, cậu vẫn chưa nghĩ thông suốt sao?" Sau khi Tần Chính rời đi, Vương Dĩnh nhìn Mục Chiêu Chiêu đang còn trầm tư, không khỏi lên tiếng hỏi.
"Tớ nghĩ thông suốt rồi, nhưng tớ vẫn không khống chế được bản thân." Mục Chiêu Chiêu nghe Vương Dĩnh nói thì cười khổ lắc đầu.
"Sáng tỏ, nếu cậu không thay đổi tính cách thì có lẽ sẽ rất khó tiến vào tim Tần Chính đấy." Vương Dĩnh nói.
"Tớ biết, tớ sẽ cố gắng thay đổi." Mục Chiêu Chiêu gật đầu.
"Từ từ rồi đến, tính cách của cậu là trời sinh, muốn bỏ trong thời gian ngắn thì rất khó." Vương Dĩnh nói.
"Ừ." Mục Chiêu Chiêu gật đầu.
.........................
Ở một nơi khác, Tần Chính lúc này đã đến hậu trường của buổi dạ hội tân sinh. Lúc này trong hậu trường chỉ có một mình Chu Mị Nhi, những người khác đều bị Chu Mị Nhi cho lui ra ngoài.
"Tần Chính, xin lỗi anh, hôm nay đã gây phiền phức cho anh rồi." Chu Mị Nhi thấy Tần Chính đến hậu trường thì lập tức xin lỗi.
"Ý của cô khi làm như vậy là vì vẫn còn nhớ chuyện hôm đó cô nói muốn lấy thân báo đáp ân tình à?" Tần Chính nhìn Chu Mị Nhi trực tiếp đi thẳng vào vấn đề. Lúc đến đây, Tần Chính đã nghĩ kĩ sẽ trực tiếp chấp nhận Chu Mị Nhi lần này. Trước đó, Tần Chính từ chối lời muốn lấy thân báo đáp của Chu Mị Nhi, một phần là vì Chu Mị Nhi có tác dụng lôi kéo khí vận nhân vật chính. Còn một phần là dây tơ hồng của Nguyệt Lão cũng không khiến Tần Chính trực tiếp lấy được khí vận trên người Chu Mị Nhi. Tần Chính cho rằng cần dùng Chu Mị Nhi để đả kích Diệp Minh thì mới có thể cướp được khí vận nữ chính trên người Chu Mị Nhi, vì vậy Tần Chính mới từ chối Chu Mị Nhi lấy thân báo đáp. Hiện giờ khí vận nữ chính của Chu Mị Nhi đã thu thập hết, Tần Chính đương nhiên sẽ không từ chối Chu Mị Nhi nữa, mà sẽ trực tiếp đi vào vấn đề, tìm lý do để thu phục Chu Mị Nhi. Nghe Tần Chính nói vậy, Chu Mị Nhi đang yêu thích hắn tột độ cũng không hề giấu giếm, trực tiếp gật đầu: "Không sai, tôi báo ân, không chỉ giúp anh đè ép một người bình thường coi như xong, như vậy không phải quá coi rẻ ân cứu mạng của tôi sao? Ân cứu mạng, lúc này lấy thân tướng hứa, tôi nói muốn lấy thân báo đáp thì chắc chắn sẽ báo đáp bằng thân."
"Cô nên biết tôi không chỉ có một người phụ nữ, với thân phận là con gái của Chu gia, cô thực sự nguyện ý chấp nhận sao?" Tần Chính cố ý trầm mặc một lát, mang theo chút nhả ra ý tứ nhìn Chu Mị Nhi nói.
"Nếu là người khác thì chắc chắn tôi không thể chấp nhận, đàn ông của tôi chỉ có một mình tôi là đủ may mắn lắm rồi, còn muốn trái ôm phải ấp, không thể có chuyện đó."
"Nhưng nếu là anh thì tôi có thể chấp nhận, một phần vì ân tình anh đối với tôi là ân cứu mạng, nếu không có anh thì không có tôi ngày hôm nay, ngay cả địa vị của tôi ở Chu gia cũng là nhờ anh dùng nguyên thần thứ hai chi pháp giúp tôi củng cố tâm thần, tôi mới có thể tu luyện đến cảnh giới Tông Sư, có được đại quyền ở Chu gia."
"Ngoài ân tình, bản thân anh cũng đã ưu tú đến mức khiến tôi không bận tâm chuyện anh có người phụ nữ khác. Anh mới mười mấy tuổi đã lĩnh ngộ ra được nguyên thần thứ hai chi pháp chỉ có trong truyền thuyết, cái thiên tư này tuyệt đối là xưa nay chưa từng có."
"Với thiên tư như vậy của anh, nhất định sẽ có vô số người yêu thích, sao tôi ngăn cản được chứ?" Chu Mị Nhi nhìn Tần Chính trịnh trọng nói.
PS: Gộp hai chương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận