Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 366:: Tin tức ngầm

Chương 366: Tin tức ngầm Nhưng hiện tại, mấy tên hung thần ác sát quan sai này lại cứ vậy bao vây bọn họ một đám người, việc này khiến trong lòng Lưu Bân dâng lên một cảm giác vô cùng bất an, đồng thời tiện thể mở miệng dò hỏi. “Lưu Bân, tự mình làm chuyện gì mà không rõ sao? Thật to gan, mới giam ngươi mười ngày trước thôi, không ngờ ngươi không biết hối cải, lại dám làm chuyện phi pháp, bắt hắn lại cho ta.” Quan sai dẫn đầu trên người tỏa ra một cỗ khí tức uy nghiêm, chỉ mặt gọi tên, quát lớn Lưu Bân như vậy. Mấy quan sai khác thực lực không tầm thường, nhận được mệnh lệnh thì ngay lập tức như lang như hổ xông tới, trực tiếp khống chế Lưu Bân và mấy hảo huynh đệ cùng phòng. “Mấy vị quan gia, các ngươi đây là ý gì, ta Lưu Bân hành sự đường đường chính chính, bất kể là trước kia hay bây giờ, đều không làm chuyện gì sai trái, liệu có hiểu lầm gì ở đây chăng?” Hai tay Lưu Bân bị hai tên hung thần ác sát quan sai bắt lấy, trực tiếp xoay ra sau lưng, động tác của mấy tên quan sai không hề nhẹ nhàng, Lưu Bân cảm thấy cánh tay mình như sắp bị vặn gãy phát ra tiếng răng rắc giòn tan. Nhưng lúc này Lưu Bân lại cố nén đau đớn cùng sự tức giận dâng trào từ đáy lòng, đè nén tính tình nói với quan sai dẫn đầu, muốn dùng lời nói để hóa giải trận chỉ trích khó hiểu này. Sau sự việc lần trước, Lưu Bân coi như đã hiểu một điều, đối với những tên hung thần ác sát quan sai này, cứng rắn là hoàn toàn không được, dù cho trên người hắn bây giờ có hệ thống bại gia mạnh nhất, đó là chỗ dựa lớn nhất của hắn, nhưng nói cho cùng, khi thế lực và thực lực của Lưu Bân bản thân chưa phát triển, trước mặt những quan sai này căn bản không có quyền lên tiếng. Đã không thể cứng rắn, vậy chỉ còn cách mềm mỏng, vì thế, lúc này Lưu Bân cũng chỉ có thể nhỏ giọng nhờ vả, hy vọng mấy quan sai này mở cho một con đường sống, tệ nhất cũng phải chờ hắn giao nộp đám vật bồi táng có giá trị không nhỏ cho giáo sư Hải Cương đã. Dù sao với Lưu Bân, hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là mau chóng hoàn thành nhiệm vụ bại gia này, trong quá trình đó, Lưu Bân không muốn có bất cứ sai sót nào xảy ra. Chính vì lẽ đó, Lưu Bân hiện tại cố gắng đè nén tính tình, nhìn chằm chằm tên hung thần ác sát quan sai dẫn đầu, hy vọng gã này có thể giảng đạo lý. “Hiểu lầm? Nếu không phải có tin tức xác thực, chúng ta sẽ chạy đến đây sao? Đúng là nực cười, Lưu Bân, ngươi có giảo biện với ta cũng vô ích thôi, tất cả phải chờ Phủ Nha đại nhân quyết định mới kết luận được.” Mục đích của mấy quan sai này tới đây là bắt người, bọn họ nhận lệnh của Phủ Nha đại nhân, đương nhiên không thể vì vài lời của Lưu Bân mà đưa ra quyết định khác, tất nhiên trừ khi Lưu Bân dám ở đây chơi cứng với bọn họ, nhưng hãy nghĩ xem, Lưu Bân có gan này dám chơi cứng với những quan sai này không? Trừ phi tên này điên rồi, bằng không thì điều này căn bản là không thể, hiểu chưa. Lúc này trong lòng quan sai dẫn đầu nảy sinh ý nghĩ như vậy, cho nên hắn tuyệt đối không lo lắng, cứ thế mặt đầy uy nghiêm nhìn Lưu Bân, sau đó phất tay, đám quan sai như lang như hổ liền móc ra hình cụ bắt người, trực tiếp bắt lấy Lưu Bân và mấy hảo huynh đệ cùng phòng. Thời gian này đang là giờ cao điểm trong sân trường Kinh Hải Đại Học, người qua lại thật không ít, mà cảnh Lưu Bân và đám người bị mấy tên hung thần ác sát quan sai bắt ngay trước mặt mọi người đã trực tiếp thu hút rất nhiều người đến xem. “Đây không phải Lưu Bân sao, cậu ta đang là nhân vật phong vân của Kinh Hải Đại Học, có thể dùng từ vô nhân tính để hình dung, dám vung tiền trước mặt mọi người như thế hỏi có ai làm được không?” “Chưa kể những chuyện khác, hôm đó tiểu tử này vung tiền ở lầu chót, ta còn nhặt được hơn năm ngàn Đại Minh tệ, quả là ngon ăn, các người bảo tên này bị quan sai bắt, có phải là do tiền kia của cậu ta không rõ nguồn gốc không?” “Mớ tiền ấy rõ nguồn gốc đấy, cái tên phá của Lưu Bân này, mớ tiền đó là trúng giải nhất xổ số, lẽ nào vung tiền trúng xổ số cũng phạm pháp à? Luật của Đại Minh ở chỗ nào ghi, tại hạ học rộng tài hèn, chưa từng nghe nói qua.” “Chắc chắn là không phạm pháp đâu, lẽ nào các ngươi chưa nghe nói à, trước đây Lưu Bân đã bị bắt giam trong phòng giam, nghe nói còn bị giam mười ngày lận đó, về phần lý do giam giữ các ngươi biết là gì không?” Lúc này, một đám người vây xem, vừa xem náo nhiệt vừa hiếu kỳ bàn tán, bọn họ cũng không biết Lưu Bân bên này rốt cuộc phạm chuyện gì, nhưng điều này cũng không cản trở bọn họ buôn chuyện, phát ra đủ loại âm thanh bát quái. Một nam sinh hình dạng có chút hèn mọn, mặt đầy vẻ thần bí nhìn mọi người xung quanh, mở miệng nói một cách thần bí, không cần nghe rõ cậu ta nói gì, chỉ cần nhìn vẻ mặt là biết ngay là đang mong muốn mọi người tới hỏi han tìm hiểu chân tướng từ mình, rõ quá là rõ ràng. “Thế nào, nhìn cậu kìa, chắc cậu biết là vì sao đúng không?” Phải nói là, vẻ mặt hèn mọn lần này của nam sinh kia diễn xuất rất tốt, thực sự khơi dậy sự hiếu kỳ trong lòng của một số học sinh xung quanh. Một nữ sinh mặt mọc tàn nhang dáng người cũng rất thon thả không nhịn được lên tiếng hỏi. “Hừ hừ, đương nhiên là ta biết rồi, tin tức của ta là có tiếng là nhanh nhạy đó.” Nam sinh kia nhìn vẻ mặt nữ sinh tàn nhang, trong mắt lúc này lóe lên ánh sáng chói lòa. “Đừng có thừa nước đục thả câu nữa, mau nói rốt cuộc là chuyện gì vậy, vì sao trước đây Lưu Bân bị quan phủ bắt giam?” Xung quanh, lòng hiếu kỳ của các học sinh khác cũng bị khơi dậy, nhao nhao nhìn nam sinh kia thúc giục nói. “Hắc hắc, mọi người đều biết chuyện Lưu Bân dâng lên nội đan huyền quy ngàn năm cho thổ tài chủ Chu Vượng đúng không, kết quả ta nghe được tin tức nội bộ là có vấn đề với cái nội đan huyền quy ngàn năm đó, chính vì thế Lưu Bân mới bị quan phủ lưu lại án cũ, ta đoán lần này lại xảy ra chuyện như thế chắc cũng liên quan đến chuyện đó.” Thanh niên có vẻ mặt hèn mọn này vừa cười vừa nói một cách thần bí. Những người khác nghe xong liền tỏ vẻ đã hiểu, rõ ràng đây là điều họ chưa nghĩ tới. Về phía Lưu Bân, tự nhiên nghe được tiếng bàn tán của đám người, khiến cho mặt mũi cậu ta trở nên tái nhợt, vô cùng khó coi, không biết phải nói gì. Điều khiến Lưu Bân càng tức giận hơn là mấy tên quan sai căn bản không thèm để ý tới hắn, cũng chẳng thèm giảng đạo lý gì, cứ thế với một thái độ vô cùng thô lỗ bắt lấy cậu và một đám bạn cùng phòng huynh đệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận