Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 170:: Lật bàn Trần Bạch Y, muốn đích thân động thủ ( canh thứ nhất )

"Chương 170: Lật bàn Trần Bạch Y, muốn đích thân động thủ (canh một)
“Bất quá ngược lại là cũng không có gì ngoài ý muốn, cái này Dương Bân tuy là thể chất đặc thù, nhưng so với hoa râm áo, tổng thể vẫn là hơi kém một chút.”
“Cứ như vậy thì có thể hiểu được việc không cho đánh dấu cấp bậc, còn năm trăm cái nhiễm khí vận Trần Bạch Y vô địch Đại Tông Sư khôi lỗi kia, càng không cần trông chờ vào cái gì.”
Tần Chính giãn mày, cười híp mắt tự an ủi. Chỉ khi để tâm tính Trần Bạch Y nổ tung mới thu được một lần đánh dấu không cấp bậc, tuy có hơi ít, nhưng Tần Chính đã rất hài lòng. Lần này Trần Bạch Y dày công bày ra chiến trận lớn như vậy, một đợt tổn thất sạch sẽ, nghĩ đến vẻ mặt Trần Bạch Y chắc chắn rất đặc sắc.
“Trần Bạch Y sau lần tổn thất này, mức độ tâm tính nổ tung khẳng định vô cùng nghiêm trọng.”
“Hắn liên tiếp thất bại nhiều lần như vậy, nhất là lần này tổn thất lớn như thế, lần trước tiêu diệt hoa râm áo khiến tâm tính Trần Bạch Y nổ tung, thu hoạch 2,8 tỷ giá trị khí vận, còn lần này tiêu diệt Dương Bân cùng năm trăm khôi lỗi vô địch Đại Tông Sư, lại khiến Trần Bạch Y phun ra hai mươi bảy ức giá trị khí vận.”
“Quả nhiên ảnh hưởng của việc để khí vận chi tử như Trần Bạch Y tâm tính nổ tung rất lớn, mỗi lần nhận được lợi ích giá trị khí vận đều không ít.”
“Bất quá lần này tâm tính Trần Bạch Y chắc chắn bị ảnh hưởng lớn, Trần Bạch Y có thể cảm nhận được khí vận của bản thân xói mòn, giờ trước sau cộng lại, hắn đã tổn thất nhiều giá trị khí vận như vậy, chắc cũng gần đến mức giới hạn rồi chứ?”
Tần Chính âm thầm tính toán trạng thái trong lòng Trần Bạch Y.
“Không được, theo tính tình của Trần Bạch Y, mất quá nửa giá trị khí vận tất sẽ là giới hạn nhẫn nại của hắn, chỉ sợ lần này hắn muốn lật bàn tự mình động thủ rồi?”
Dù Tần Chính không thấy cảnh khí vận của Trần Bạch Y bị cướp đoạt, nhưng Tần Chính hoàn toàn có thể tự tưởng tượng ra cảnh này. Một kẻ cường giả trùng sinh lưu manh vận như Trần Bạch Y, tâm tình của hắn xác thực rất tốt, nhưng cho dù tốt đến đâu cũng có giới hạn nhẫn nại. Rõ ràng sau lần nghiền ép này, tâm tính Trần Bạch Y cho dù tốt đến mấy cũng phải sụp đổ. Trước đây Tần Chính không dùng Chân Thị Chi Nhãn giám thị Trần Bạch Y vì cảm thấy không cần thiết, dù sao hắn hiểu rõ Trần Bạch Y. Nhưng bây giờ thì khác, Trần Bạch Y lần này tổn thất lớn như vậy, để phòng hắn tự mình ra tay đối phó người nhà họ Tần, Tần Chính quyết định dùng nhìn thẳng chi nhãn bắt đầu giám thị mọi động thái gần đây của Trần Bạch Y.
Thông qua Chân Thị Chi Nhãn nhìn thấy tình huống của Trần Bạch Y, Tần Chính liền không nhịn được cười ra tiếng. Nhìn hai vệt máu trên mặt đất, Tần Chính tự nhiên có thể tưởng tượng ra tâm tình của Trần Bạch Y vừa rồi rung chuyển kịch liệt cỡ nào. Lúc này Trần Bạch Y sắc mặt âm trầm ngồi trên ghế, thần sắc biến đổi liên tục, rõ ràng đang suy nghĩ cái gì đó.
Nhìn Trần Bạch Y trong tranh của Chân Thị Chi Nhãn với vẻ mặt khó coi đến cực điểm, Tần Chính khẽ cười, có Chân Thị Chi Nhãn giám thị, thì cho dù Trần Bạch Y có chó cùng rứt giậu tự mình ra mặt đối phó người nhà họ Tần, thì Tần Chính bên này cũng không đến nỗi bị hắn đánh bất ngờ.
“Khí vận chi tử thiên mệnh được đất trời chiếu cố thật không thể địch nổi ư? Mới giao phong mấy lần, mà đã nuốt hơn một nửa giá trị khí vận của ta rồi.”
Tâm tình Trần Bạch Y phi thường tệ, khi hắn thông qua Đoạt Vận Đồ Lục thấy khí vận của mình xói mòn hơn một nửa, chút nữa không kìm được tâm tính lại nổ tung, cũng may hắn vội vàng niệm vài lần tĩnh tâm chi pháp để bản thân bình tĩnh trở lại. Nhưng dù vậy, Trần Bạch Y cũng tức giận không nhẹ, sau khi nổi nóng, Trần Bạch Y lại âm thầm hoảng sợ. Mấy lần trước tổn thất giá trị khí vận, Trần Bạch Y đều không để tâm, lần này vô tình xem xét giá trị khí vận của mình, vậy mà tổn thất lớn như vậy, Trần Bạch Y lúc này mới ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
"Oanh."
Trần Bạch Y tức giận trực tiếp vung chưởng, cái bàn trước mặt trong nháy mắt tan nát, trực tiếp bị lật tung, đúng là đúng nghĩa lật bàn.
“Không được, không thể tiếp tục đánh cược ngầm với Tần Chính như vậy, khí vận chi tử thiên mệnh quá cường đại, đơn giản là không có đạo lý, bình thường, năm trăm khôi lỗi Đại Tông Sư vô địch ta luyện ra đủ để dễ dàng quét ngang Tần gia.”
“Cho dù nhà họ Tần có hơn trăm cường giả Đại Tông Sư vô địch thì cũng không thể thay đổi kết quả, bởi vì năm trăm khôi lỗi Đại Tông Sư vô địch lần này ta luyện đều dùng bộ phận nội tình kiếp trước, luyện ra từ việc phân giải tài liệu của chí bảo thiên tôn, nên chiến lực của nhóm khôi lỗi này cực cao, tùy tiện cái nào cũng không khác hoa râm áo mấy.”
“Hoa râm áo là biến dị kim khôi, chiến lực của hắn rất mạnh, đủ để tương đương với chiến lực của một trăm Đại Tông Sư vô địch, còn năm trăm khôi lỗi Đại Tông Sư vô địch của ta, chiến lực của chúng còn mạnh hơn đến mức vô giải tuyệt đối.”
“Thế nhưng, nhà họ Tần rốt cuộc làm thế nào mà có thể hủy diệt Dương Bân và năm trăm khôi lỗi Đại Tông Sư vô địch kia chứ? Chẳng lẽ nói bên ngoài Tần gia là một thế gia đỉnh cấp, còn trên thực tế nhà bọn họ lén lút là một gia tộc có thực lực đủ để tiến vào Tu Tiên giới, nhưng lại dùng phương pháp đặc thù ở lại thế tục giới nghỉ dưỡng sao?”
Không tìm ra câu trả lời, Trần Bạch Y đã bắt đầu suy nghĩ lung tung, ngay cả chuyện thuyết pháp gia tộc không đến Tu Tiên giới nghỉ dưỡng cũng nói ra. Chỉ có điều, chuyện này đúng là càng nghĩ càng đau đầu, vì căn bản không tìm được đầu mối nào, nhất là khi sự thật rõ rành rành ra trước mắt, khiến Trần Bạch Y vừa đau lòng phẫn nộ, vừa ngầm sinh vẻ rung động cực độ.
“Không được, tiếp tục thế này, chỉ sợ không phải ta cướp đoạt khí vận của hắn mà là hắn cướp sạch khí vận của ta mất, không thể để hắn tiếp tục lấn tới như thế, bằng không thì khí vận chi tử thiên mệnh Tần Chính này sẽ bị ta càng nuôi càng mập mất.”
“Thật đáng chết, nếu như sớm biết khí vận chi tử thiên mệnh này lợi hại như vậy, ta còn phí tâm tư làm gì chứ, cho dù thu được ít khí vận thiên mệnh một chút, trực tiếp đánh chết kẻ này để tránh họa chẳng phải tốt hơn sao?”
“Nhưng hiện tại, khẳng định là không thể dùng ngoại lực đối phó với khí vận chi tử thiên mệnh Tần Chính, cứ tiếp tục thế này, đoán chừng đến cuối cùng Tần Chính không sao cả, mà khí vận của ta lại bị Tần Chính cướp sạch, càng nghĩ càng thấy uất ức, Tần Chính, chắc lúc này ngươi đang thoải mái cười lớn lắm?”
“Lần này ta sẽ không cho ngươi cơ hội cướp khí vận của ta, ta muốn đích thân xuất thủ, trước ra tay với người chí thân của ngươi, làm vậy có thể khiến ta thu được ít khí vận thiên mệnh hơn chút, nhưng không thể nghi ngờ đó là cách ổn thỏa nhất.”
“Tần Chính, năm xưa mấy Thiên Tôn ở Tu Tiên giới cùng nhau ra tay, thậm chí đến lúc ta sắp chết cũng không có loại cảm giác này, ngươi lại ép ta đến nước này, đúng là độc thật.”
“Nhưng cũng đến đây thôi, tiếp theo ta tự mình ra tay, ngươi cũng nên chết.”
Trần Bạch Y siết chặt nắm đấm, trong lòng đưa ra quyết định này, dù thế nào cũng không thể dùng ngoại vật khác đối phó Tần Chính, chỉ có thể tự mình ra tay. Sau khi quyết định xong, vẻ mặt Trần Bạch Y lạnh như băng, không hề do dự, hắn trực tiếp đứng dậy, liếc mắt về hướng Tần gia, nháy mắt sau đó Trần Bạch Y liền biến mất tại chỗ không thấy.
PS: Canh thứ nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận