Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 138:: Muốn dựa vào Trần Bạch Y lật bàn Nhậm Thần, Tần Chính chuẩn bị ở sau ( canh thứ hai )

Chương 138: Muốn dựa vào Trần Bạch Y lật bàn Nhậm Thần, Tần Chính chuẩn bị ở sau (canh thứ hai)
“Bãi miễn không được ngươi? Phải không?” Tần Sơn lộ ra một tia ý cười. “Cổ phần còn lại của Dược Thần Các, lần lượt nằm trong tay hoàng thất, Vương gia và cả đối thủ một mất một còn của Tần gia ngươi là Chu gia, trong đó hoàng thất và Vương Gia cùng nhau nắm giữ hơn ba thành cổ phần, còn Chu gia nắm giữ nửa thành.”
“Nửa thành cổ phần của Chu gia đó, ta nghĩ Tần gia các ngươi vĩnh viễn không thể nào có được?”
“Còn cổ phần của hoàng thất, ngươi đừng mong lấy được, ta từng giúp hoàng thất một ân huệ lớn, bọn họ không thể nào ủng hộ ngươi.”
“Còn lại Vương gia, coi như ngươi có được sự ủng hộ của bọn họ, cổ phần của ngươi cũng không đến tám thành, cho nên nói, các ngươi muốn bãi miễn ta, căn bản không có khả năng, ta vẫn là các chủ Dược Thần Các.”
“Ta thừa nhận Tần gia ngươi nắm giữ ba thành rưỡi cổ phần của Dược Thần Các thì sao? Hướng đi của Dược Thần Các do các chủ Dược Thần Các quyết định, cổ đông căn bản không có quyền can thiệp.”
“Chỉ cần ta vẫn là các chủ Dược Thần Các, lệnh phong tỏa Tần gia các ngươi sẽ vĩnh viễn không giải trừ, ngươi cứ yên tâm, hoa hồng cổ phần mà Tần gia các ngươi được hưởng, một phần cũng không thiếu, nhưng Tần gia ngươi, và cả những thế lực dưới trướng Tần gia các ngươi, đừng hòng mua được bất kỳ một viên đan dược nào của Dược Thần Các.”
Nhậm Thần nhìn Tần Sơn, giọng lạnh lùng nói. Giờ Nhậm Thần cũng là vò đã mẻ không sợ rơi. Hắn không phải không biết tình hình hiện tại như thế nào. Nhưng lệnh phong tỏa Tần gia lúc trước của hắn đã như nước với lửa với Tần gia, hắn không có cách nào hòa giải với Tần gia nữa, chỉ có thể một đường đi đến cùng.
“Nhậm Thần, ngươi càn rỡ.”
“Nhậm Thần ngươi đúng là gan lớn, ngươi thật sự cho là mình có thể một tay che trời sao?”
“Tần gia chủ, ngài yên tâm, hắn không thể phong tỏa đan dược của Tần gia, coi như không thể gỡ được thân phận các chủ Dược Thần Các của hắn, nhưng việc buôn bán đan dược của Dược Thần Các, cơ bản đều do chúng ta nắm giữ, Nhậm Thần chẳng qua là người truyền đạt mệnh lệnh mà thôi.”
“Trước kia chúng ta nghe theo mệnh lệnh của hắn, nhưng mệnh lệnh của hắn hiện tại quá ngu xuẩn, nào có ai trong nhà lại đối phó với người trong nhà như thế, chúng ta sẽ không nghe mệnh lệnh của hắn, sau này đan dược của Dược Thần Các, Tần gia muốn mua bao nhiêu thì cứ mua.”
“Hơn nữa, toàn bộ đều với giá thấp nhất, thậm chí với cổ phần Tần gia nắm giữ tại Dược Thần Các, mỗi năm được nhận đan dược cung ứng miễn phí cũng đủ để Tần gia không lo thiếu đan dược.”
Nhậm Thần vừa dứt lời, Mã Minh Viễn và những người khác đã nhao nhao quát mắng Nhậm Thần. Sau khi mắng xong, họ đồng loạt giải thích ý định của mình cho Tần Sơn, hy vọng Tần Sơn đừng tức giận.
Nghe được lời của Mã Minh Viễn và đám người, Tần Sơn lắc đầu nhìn về phía Nhậm Thần: “Nhậm các chủ, dáng vẻ tức tối của ngươi thật sự là buồn cười, đừng nói là ta có thể bãi miễn ngươi hay không, cứ cho là ta không thể bãi miễn ngươi, thậm chí Dược Thần Các vẫn nghe lời ngươi, ngươi cũng không thể phong tỏa được con đường Tần gia ta thu mua đan dược.”
“Chọc giận ta, ngươi thật sự cho rằng ta sẽ không giải tán sao? Ta trực tiếp chia tách ba thành rưỡi thế lực của Dược Thần Các vào Tần gia, với ba thành rưỡi thế lực của Dược Thần Các, Tần gia ta sẽ thiếu đan dược chắc?”
“Tần gia chủ, ngài tuyệt đối đừng tức giận, Dược Thần Các một khi chia năm xẻ bảy, thế lực của Dược Thần Các sẽ thật sự hủy đấy.”
“Không sai, Nhậm Thần chỉ là thằng ngu, ngài đừng chấp nhặt với hắn.”
“Sau này Tần gia tuyệt đối không thể thiếu đan dược.”
Mã Minh Viễn và những người khác nghe thấy Tần Sơn nói vậy thì đồng loạt lo lắng. Họ vừa khuyên nhủ Tần Sơn, chính là sợ Tần Sơn chia rẽ Dược Thần Các. Một khi Dược Thần Các bị chia rẽ, địa vị của bọn họ chắc chắn sẽ giảm xuống không biết bao nhiêu lần. Dược Thần Các bây giờ đang ở đỉnh cao, ngoài Dược Thần Các ra, trên đời này không còn nơi thứ hai bán đan dược, Dược Thần Các chính là độc quyền. Bởi vì độc quyền, nên dù là người cầm quyền của thế lực cao cấp thấy bọn họ cũng phải nể nang, thậm chí còn muốn kết giao. Nhưng một khi chia tách, vậy thì không đơn giản chỉ là chia làm hai, đến lúc đó Dược Thần Các sẽ ra sao, ai cũng không biết. Khả năng địa vị của bọn họ còn không bằng người cầm quyền của một thế gia bình thường. Thậm chí, Dược Thần Các có thể giải tán như vậy, những người nắm giữ cổ phần sẽ tự mình dẫn theo thế lực thuộc về mình trong Dược Thần Các, tự thành lập thế lực riêng. Khi đó, liệu những người nắm giữ cổ phần nhỏ trong Dược Thần Các có còn sống sót được không? Một khi tự thành lập thế lực, chắc chắn kẻ mạnh sẽ lấn át kẻ yếu, cuối cùng chắc chắn bị những người có cổ phần lớn trong Dược Thần Các thôn tính. Trước kia, bọn họ không sợ bất kỳ ai chia tách Dược Thần Các. Bởi vì muốn chia tách cổ phần Dược Thần Các, nhất định cá nhân phải có từ ba thành cổ phần trở lên mới được. Cổ phần của những người khác gộp lại, vĩnh viễn không có cách nào chia tách Dược Thần Các. Chỉ có người sở hữu Thái Ất y lệnh mới có ba thành cổ phần trở lên của Dược Thần Các. Thái Ất y lệnh trước kia đều do người của Thái Ất y mạch nắm giữ. Thái Ất y mạch là người sáng lập Dược Thần Các, căn bản không có khả năng chia tách Dược Thần Các. Nhưng bây giờ, Thái Ất y lệnh ở trong tay Tần Sơn. Với thế lực của Tần Sơn và Tần gia, không chừng vì tức giận mà chia tách Dược Thần Các thật. Hậu quả lúc đó, quả thật quá lớn. Lúc này, Mã Minh Viễn và những người khác thực sự có ý định gi*t Nhậm Thần.
“Chư vị không cần khẩn trương, chỉ là một Nhậm Thần, còn chưa xứng để ta chia tách Dược Thần Các.” Thấy vẻ mặt lo lắng của Mã Minh Viễn và những người khác, Tần Sơn cười nói. Hậu quả của việc chia tách Dược Thần Các, Mã Minh Viễn và những người khác nghĩ được, sao Tần Sơn không nghĩ đến chứ. Một khi chia tách, muốn độc chiếm một hệ thống thế lực, cũng không phải là dễ dàng như vậy. Hiện tại Tần gia hắn nắm giữ cổ phần lớn nhất của Dược Thần Các, có quyền phát ngôn mạnh nhất, hắn nhất định sẽ thừa cơ nắm quyền Dược Thần Các, sao có thể chia tách Dược Thần Các. Trừ khi đến tình thế không thể tránh khỏi, nếu không, hắn chắc chắn không thể nào chia tách.
“Tần gia chủ không chia tách Dược Thần Các là tốt rồi.”
“Tần gia chủ yên tâm, hành vi của Nhậm Thần không có sự ủng hộ của chúng ta, tuyệt đối không thể thi hành được.”
“Không sai, việc hắn có bị bãi miễn chức các chủ hay không căn bản không quan trọng, hắn muốn làm gì, cũng chỉ như một các chủ không có quyền hạn.”
Mã Minh Viễn và những người khác nghe được Tần Sơn trả lời chắc chắn, thở phào một hơi nói.
“Ha ha, lão phu cũng không muốn để một thứ làm người khác buồn nôn tiếp tục ở lại Dược Thần Các làm người khác buồn nôn.”
“Nhậm Thần, ngươi nói muốn bãi miễn các chủ Dược Thần Các, cần trên tám thành cổ phần đồng ý mới được.”
“Ngươi tự tin đến vậy cho rằng lão phu không thể lấy được sự ủng hộ của trên tám thành cổ phần sao?” Tần Sơn cười lớn một tiếng, sau đó nhìn Nhậm Thần, giọng lạnh lùng nói.
“Ngươi tuyệt đối không có cách nào bãi miễn chức vị các chủ Dược Thần Các của ta.” Nhậm Thần nhìn Tần Sơn, giọng lạnh lùng nói.
“Chỉ cần chức các chủ của ta còn, dựa vào mối quan hệ của vị kia, ta nhất định có thể trong thời gian ngắn thu lại sự ủng hộ của các Đại trưởng lão Dược Thần Các, đến lúc đó, Tần gia các ngươi mới là cổ đông không có quyền gì.”
Nhậm Thần thầm nghĩ đến năng lực của Trần Bạch Y, âm thầm suy tính.
“Nếu là trước đây, ta đúng là không thể bãi miễn ngươi, nhưng bây giờ, muốn lấy được trên tám thành cổ phần, dễ như trở bàn tay.” Tần Sơn nhìn Nhậm Thần, trầm giọng nói.
“Giả vờ giả vịt, cổ phần của hoàng thất và Chu gia căn bản không có cách nào có được, chỉ cần ngươi không lấy được sự ủng hộ của họ, ngươi đừng mơ bãi miễn ta.” Nhậm Thần giọng lạnh lùng nói.
“Hoàng thất Tần gia ta thật sự không nhất định có được, nhưng còn Vương gia và Chu gia, chưa chắc đã không thể.” Tần Sơn thâm ý nói.
PS: Canh thứ hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận