Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 473:: Lòng có sở thuộc

Chương 473: Lòng đã có chủ. Thằng nhóc nghèo hèn cùng cô gái nhà giàu từ nhỏ đã được định hôn, kiểu nhân vật chính có khí vận này, thật sự rất hấp dẫn. Dù sao cũng có sự tương phản lớn, có thể nói rất được yêu thích, nhất là những nhân vật chính mô típ này, về cơ bản đều có một thân bản lĩnh không nhỏ, hoặc là bàn tay vàng cực kỳ cường đại, hoặc là trong đầu dứt khoát có một lão già lai lịch không nhỏ trấn giữ, tóm lại những bàn tay vàng này sẽ giúp nhân vật chính có vận khí này trực tiếp có được thực lực vô cùng mạnh mẽ. Trong tình huống này, cộng thêm khí vận khổng lồ vốn có của nhân vật chính, sẽ giúp bọn họ dưới sự trợ giúp của những trợ lực đó mà thực lực không ngừng tăng lên, từ đó đứng ở đỉnh cao của thế giới. Về cơ bản, con đường của những nhân vật chính có loại hình khí vận này đều như vậy, mà thằng nhóc nghèo được định hôn từ nhỏ với Vương Dĩnh này, không cần nói cũng có thể đoán ra, gia hỏa này nhất định cũng rất bất phàm. Phải biết, Vương Dĩnh hiện tại cũng chỉ mới tầm hai mươi tuổi, còn hai mươi năm trước, Vương Dương Minh đã sớm trở thành cường giả cấp bậc Đại Tông Sư vô địch, về phần Vương gia, bởi vì có Vương Dương Minh, đã từ lâu trở thành thế gia hàng đầu ở thế giới này, nhưng ngay trong tình huống đó, thằng nhóc nghèo này vẫn có thể định hôn từ bé với Vương Dĩnh. Từ góc độ này mà nói, bản thân chuyện này đã không hề đơn giản, và bây giờ không còn gì tốt hơn để nói khi đối mặt với tình huống như vậy, Tần Chính tự nhiên có thể nghĩ đến vấn đề này. Nhưng nói thật lòng, Tần Chính rất mong đợi thằng nhóc nghèo đã định hôn với Vương Dĩnh từ nhỏ, bởi vì mặc dù còn chưa gặp mặt, nhưng trong lòng Tần Chính đã sinh ra một dự cảm mơ hồ, cảm thấy nếu mình đoán không sai thì nhân vật chính có khí vận liên quan đến Vương Dĩnh rốt cuộc cũng sắp xuất hiện. “Không cần lo lắng, về chuyện này, ta sẽ thể hiện thái độ của mình.” Tần Chính nghĩ đến đây, khóe miệng nở một nụ cười khẽ, sau đó tiện tay nắm lấy bàn tay nhỏ của Vương Dĩnh cười nói. Nghe Tần Chính nói vậy, trên gương mặt xinh đẹp sáng ngời của Vương Dĩnh cũng hiện lên vẻ vui mừng, câu nói này nàng không biết đã thầm mong đợi bao lâu, bây giờ mọi thứ rốt cuộc cũng sắp đón chào một cục diện tươi sáng sau cơn mưa, trong lòng Vương Dĩnh đương nhiên vui mừng khôn xiết, dù sao giờ đã có một lời khẳng định, không giống trước đây, tất cả đều do Vương Dĩnh tự mình vụng trộm chờ đợi. Mục Chiêu Chiêu đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì trực tiếp vui vẻ reo lên, cô cũng thật lòng vui mừng cho người chị em tốt này, dù sao chuyện này phải nói thế nào đây, từ trước đến nay, ý nghĩ và suy nghĩ trong lòng của Vương Dĩnh, Mục Chiêu Chiêu đều nắm bắt được phần nào, nhìn thấy người chị em tốt thường xuyên lộ ra vẻ tinh thần chán nản, trong lòng Mục Chiêu Chiêu cũng thấy không vui. Còn bây giờ chuyện này cuối cùng cũng có một kết quả tốt đẹp, Mục Chiêu Chiêu đương nhiên thấy vui cho chị em tốt của mình. Chuyện như vậy, nếu đặt vào trước kia thì đối với Mục Chiêu Chiêu tuyệt đối là một chuyện kinh ngạc khó tin, nhưng bây giờ thì khác, Mục Chiêu Chiêu bây giờ so với lúc ban đầu đã thay đổi quá nhiều, đối với chuyện bên cạnh Tần Chính có rất nhiều phụ nữ, cô đã có thể thật lòng chấp nhận. Suy cho cùng, một người đàn ông ưu tú như Tần Chính, bên cạnh có thêm chút phụ nữ thì sao, chẳng phải là một chuyện rất bình thường sao? Ngược lại, lúc Mục Chiêu Chiêu nghĩ đến điều này, đã không còn ghen tị nữa. Sự thay đổi lớn lao của Mục Chiêu Chiêu không có nghĩa là cô không quan tâm đến Tần Chính hay gì khác, mà là vì Mục Chiêu Chiêu thật sự đã hiểu rõ chuyện này, và một khi cô nghĩ thông suốt thì tự nhiên sẽ không còn gì phải xoắn xuýt nữa. Tần Chính thấy Mục Chiêu Chiêu nở nụ cười rạng rỡ trên mặt, khóe miệng của hắn cũng khẽ nở nụ cười. Tần Chính đã sớm nhận ra sự thay đổi của Mục Chiêu Chiêu, và giờ không còn gì để nói thêm nữa, nhân vật chính có khí vận liên quan đến Vương Dĩnh cuối cùng cũng sắp xuất hiện, Tần Chính chính là muốn thu phục Vương Dĩnh vào lúc này. Tuy nói chuyện này còn chưa đạt được xác định cuối cùng, nhưng theo kinh nghiệm của Tần Chính, thằng nhóc nghèo được định hôn với Vương Dĩnh từ nhỏ, nếu không có gì bất ngờ thì chắc chắn sẽ là nhân vật chính có khí vận sắp xuất hiện. Trong tình huống này, không còn gì phải nói nữa, Tần Chính đương nhiên muốn bắt Vương Dĩnh lại, trước khi nhân vật chính có khí vận kia thực sự xuất hiện, để Vương Dĩnh một bước trở thành người phụ nữ của mình. Ngược lại đối với Tần Chính, với nhan sắc, dáng vẻ, khí chất của Vương Dĩnh, nàng hoàn toàn xứng đáng trở thành phụ nữ của mình, và bản thân Vương Dĩnh cũng thể hiện mong muốn mãnh liệt trong chuyện này, trước đây giữ Vương Dĩnh lại chỉ là để chờ nhân vật chính có khí vận kia xuất hiện mà thôi, và bây giờ đối phương nếu đã sắp xuất hiện thì đương nhiên đã đến lúc thu nhận Vương Dĩnh. Không khí sau đó liền trở nên mờ ám khó tả, Tần Chính đã ôm Mục Chiêu Chiêu vào lòng, còn đôi mắt long lanh như nước của Mục Chiêu Chiêu cũng hiện lên một ý xuân lay động lòng người. Khi Vương Dĩnh nhìn thấy cảnh này thì trên mặt nàng không khỏi hiện lên một vệt đỏ ửng mê người, sau đó Vương Dĩnh theo bản năng muốn quay người đi ra ngoài, dù sao cảnh tượng như vậy trước đây nàng đã thấy không biết bao nhiêu lần. Mỗi lần Vương Dĩnh đều sẽ tự ý rời đi, và lần này cũng không ngoại lệ, khi Vương Dĩnh theo bản năng muốn quay người rời đi thì lần này nàng lại không được như ý, mà bị cánh tay dài của Tần Chính kéo lại, trực tiếp túm lấy cánh tay nàng. "Hôm nay cứ ở lại đây đi, từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ chính thức trở thành người phụ nữ của ta." Tần Chính mỉm cười nhẹ nhàng nói với Vương Dĩnh. Vương Dĩnh nghe Tần Chính nói vậy thì không khỏi ngơ ngác một chút, tuy trước đây đều đã nói ra rồi nhưng giờ phút này khi chuyện đó thực sự sắp xảy ra thì sau khi kích động, trong mắt Vương Dĩnh không khỏi trào ra nước mắt trong veo. Đối với lời đề nghị của Tần Chính, Vương Dĩnh đương nhiên sẽ không cự tuyệt, mặc dù trong lòng nàng có chút xấu hổ, nhưng cảnh tượng này Vương Dĩnh đã không biết âm thầm tưởng tượng bao nhiêu lần, cho nên khi nghe Tần Chính giữ nàng lại thì nàng đã e thẹn gật đầu, sau đó thuận thế ngả vào lòng Tần Chính. Bầu không khí kiều diễm dần bao trùm cả căn phòng, những cảnh tượng xảy ra sau đó không cần nói cũng biết, dùng từ "vườn xuân rực rỡ" để hình dung cũng không đủ, và Vương Dĩnh lần đầu trải sự đời cũng đã hoàn toàn thỏa mãn. Nàng cuối cùng cũng được như nguyện trở thành người phụ nữ của Tần Chính, điều này khiến Vương Dĩnh vô cùng vui sướng, còn thằng nhóc nghèo được định hôn với nàng từ nhỏ thì mặc kệ hắn gặp ma đi. Ngược lại, Vương Dĩnh và thằng nhóc kia chưa từng gặp mặt, huống chi, Vương Dĩnh đã lòng có chủ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận