Đô Thị: Bắt Đầu Võ Đạo Kim Đan, Quét Ngang Nhân Vật Chính

Chương 241:: Vương Dương Minh hướng Tần gia vay tiền ( canh thứ hai )

"Đúng là như thế, lần đấu giá này phát triển đến giai đoạn này ngược lại thật sự có ý tứ."
"Vương gia cùng hoàng thất cũng coi như thông qua cuộc bán đấu giá này để có một lần đối đầu trực diện." Tần Chính gật gật đầu cười nói. "Tài lực của hoàng thất phi thường hùng hậu, e rằng Vương gia không sánh bằng." Tần Nghị nghe Vương Dương Minh cùng Gia Tĩnh Đế cạnh tranh báo giá, trầm giọng nói. "Chúng ta cứ đứng ngoài quan sát là tốt rồi, Vương gia đến khi không chịu nổi nữa, nếu còn muốn có được viên Hồi Thiên Đan tam phẩm này, tự nhiên sẽ nghĩ cách xoay xở tiền bạc."
"Hiện tại ngoài Tần gia chúng ta ra, còn có ai có thể gánh nổi?" Tần Chính lại thông qua giai đoạn so đấu trước mắt này, mà đoán được gần như chính xác tình hình phát triển tiếp theo. "Vậy nên mới nói Chính nhi à, nếu Vương gia mở miệng nhờ chúng ta giúp đỡ thì có nên đáp ứng bọn họ không?" Tần Sơn bọn họ đều là những con cáo già, nghe Tần Chính nói như vậy, liền lập tức hiểu được ý tứ của hắn, Tần Sơn nhìn Tần Chính hỏi. "Chuyện này thì để xem đến lúc đó, trong thời gian ngắn Vương gia vẫn có thể gánh được."
"Nếu Vương gia đủ thành ý thì cũng chưa chắc là không thể." Tần Chính cười cười, cũng không nói rõ về chuyện này. Dù sao đây cũng chỉ là suy đoán trước mắt của Tần Chính, Vương gia còn chưa mở miệng với họ. Cho nên nói rốt cuộc Vương gia có muốn mở miệng nhờ Tần gia họ hay không, vẫn phải xem quyết tâm của Vương gia đối với việc có được viên Hồi Thiên Đan tam phẩm này lớn đến mức nào. Ngược lại về chuyện này, Tần Chính và Tần gia đều không hề để ý, không quản sự tình có phát triển đến bước nào, có thể nói là căn bản không gây ra ảnh hưởng gì đối với Tần Chính và Tần gia. Bởi vậy bọn họ bây giờ hoàn toàn có thể ngồi ở đây xem náo nhiệt, cứ để Vương gia cùng hoàng thất cạnh tranh nhau đi. "Bảy ngàn tỷ."
Trong khi Tần Chính và Tần Sơn bọn họ đang thấp giọng thảo luận chuyện này thì bên phía Vương Dương Minh cũng lại một lần nữa đưa ra giá. Lần này Vương Dương Minh không còn tranh giành giá cả với Gia Tĩnh Đế, Gia Tĩnh Đế hoàn toàn ra vẻ có nhiều tiền, Gia Tĩnh Đế cũng coi như đã nhìn ra, cứ đối đầu trực diện với hoàng thất như vậy, dường như có chút không khôn ngoan, nên hắn dứt khoát chuyển đổi sách lược. "Tám ngàn tỷ, Dương Minh huynh, ngươi đây là hết khí thế rồi sao? Ta cứ tưởng ngươi muốn cùng ta tranh đến cùng chứ."
"Lúc này biên độ kêu giá của Dương Minh huynh bắt đầu giảm xuống, rõ ràng Vương gia ở phương diện tiền lưu động, xem ra sắp đến đỉnh rồi à?" Gia Tĩnh Đế này thật sự tinh mắt như chim ưng, thông qua việc Vương Dương Minh bắt đầu tăng 500 tỷ mỗi lần gọi, liền suy đoán ra được chuyện này, trực tiếp vừa cười vừa nói. "Chẳng qua là thay đổi một cái sách lược thôi."
"Trong hội đấu giá vốn là như vậy mà, làm gì có ai đã định giá thì không thay đổi." "Nếu thật cứ như vậy tiếp tục gọi, cuối cùng e rằng sẽ phải chịu thiệt lớn." Vương Dương Minh tâm tính vô cùng tốt, nhàn nhạt đáp lại. "Ừm, nói rất có đạo lý, vậy nên bây giờ ta gọi đến tám ngàn tỷ rồi, Dương Minh huynh có muốn tiếp tục tranh giành không?"
Gia Tĩnh Đế và Vương Dương Minh đều ngồi trong phòng riêng của khách quý, cứ như vậy ngươi một lời ta một câu âm thầm giao phong. "Cùng tranh thì chắc chắn là phải tranh, bất quá Gia Tĩnh Đế vừa rồi nói cũng không sai, vốn lưu động của Vương gia chúng ta, đại khái ở vào khoảng giữa tám ngàn tỷ đến chín ngàn tỷ." "Ta tin tưởng tài lực của hoàng thất bên này, chắc chắn là phải nhiều hơn Vương gia, ta đánh giá một chút, không sai biệt lắm khoảng 150 ngàn tỷ nhỉ?" Vương Dương Minh ngược lại rất thản nhiên, cũng không giấu giếm tình hình bên phía Vương gia, mà là trước mặt nhiều người như vậy cứ vậy nói ra. "Ừ, không sai, tài lực của hoàng thất bên này mặc dù hùng hậu, nhưng cũng có hạn độ, đại khái nằm trong khoảng đó."
"Dương Minh huynh, ngươi trực tiếp nói rõ ngọn ngành như vậy, chẳng phải là có nghĩa các ngươi Vương gia muốn từ bỏ việc tranh giành viên Hồi Thiên Đan tam phẩm này sao?" Gia Tĩnh Đế cười truyền âm nói với Vương Dương Minh. "Không, thực tế là Vương gia ta đối với việc có được viên Hồi Thiên Đan tam phẩm này rất quyết tâm." Vương Dương Minh bác bỏ nói. "A, nếu Vương gia không đủ vốn lưu động, chẳng phải là phải bán tài sản lấy tiền sao?"
"Dương Minh huynh, vì viên Hồi Thiên Đan tam phẩm này mà bán tài sản của Vương gia, đây có phải là hơi bỏ gốc lấy ngọn không?" Trong lòng Gia Tĩnh Đế thật sự hơi nghi hoặc một chút. "Nếu bán tài sản để tham gia đấu giá, đúng là có chút bỏ gốc lấy ngọn."
"Bất quá Vương gia chúng ta vẫn có những lựa chọn khác, Tần Nghị lão đệ, Tần gia các ngươi xem nãy giờ lâu như vậy rồi mà không có động tĩnh gì, rất rõ ràng là Tần gia không có ý định lớn với viên Hồi Thiên Đan tam phẩm này, không biết ta nói có đúng không?" Vương Dương Minh lại chuyển lời nói, trực tiếp công khai truyền âm nói với Tần Nghị như vậy. "Không sai, Tần gia chúng ta đúng là không có ý này, không biết Dương Minh huynh đột nhiên nói vậy là có ý gì?" Tần Nghị nghe Vương Dương Minh hỏi như vậy, trong lòng liền lập tức hiểu rõ là Tần Chính đoán không sai, Vương gia đối với việc có được viên Hồi Thiên Đan tam phẩm này có quyết tâm cực lớn, hiện tại đột nhiên chủ động tìm mình đáp lời, chính là có ý muốn nhờ Tần gia giúp đỡ. "Tần Nghị lão đệ, chúng ta là người quang minh chính đại, không nói lời mờ ám, mặc dù khoảng cách Tần gia chân chính bước lên đỉnh cấp thế gia còn chưa tính là lâu, nhưng tình hình phát triển của Tần gia luôn rất mãnh liệt." "Nhất là trong khoảng thời gian này, Tần gia vì có Tần Nghị lão đệ là cường giả cấp bậc Đại Tông Sư vô địch, càng khiến cho Tần gia tiến vào con đường phát triển cao tốc."
"Cho nên ta suy đoán, chỉ sợ số vốn lưu động Tần gia có thể điều động cũng không hề ít hơn Vương gia ta đâu?" "Nói đến đây, chắc Tần Nghị lão đệ cũng đã hiểu ý ta rồi, không sai, ta muốn mở miệng nhờ Tần gia cho vay tạm một ít, phí vay so với lãi suất thị trường cao hơn hai phần trăm, ngoài ra còn có một điểm, sau chuyện này, mặc kệ kết quả đấu giá lần này như thế nào, Vương gia chúng ta đều nợ Tần gia một cái nhân tình." Vương Dương Minh rõ ràng cực kỳ coi trọng chuyện này, trước mặt mọi người, ngay cả lời nợ nhân tình cũng đã nói ra. Phải biết, lời này thế nhưng là từ miệng Vương Dương Minh nói ra. Vương Dương Minh là một trong hai cường giả cấp bậc Đại Tông Sư vô địch uy tín lâu năm, trên đời này, địa vị của Vương Dương Minh cực kỳ cao, nên tình nghĩa của Vương Dương Minh và người nhà họ Vương tuyệt đối không thể xem thường. "Chính nhi, bây giờ phải làm sao?"
Tần Nghị nghe được lời của Vương Dương Minh, trong lòng cũng rất chấn kinh, hắn không tự tiện quyết định mà nhìn Tần Chính dò hỏi. Tần Chính không nói gì, chỉ khẽ cười gật đầu, xem như đồng ý cho Vương gia vay tiền. Khi đã có phương hướng chung rồi thì Tần Nghị lập tức biết nên trả lời như thế nào. "Dương Minh huynh, trong tình huống bình thường, dù ngươi đưa ra hai điều kiện kia thì Tần gia chúng ta cũng phải cân nhắc thật kỹ." "Nhưng tiểu công chúa Vương Dĩnh của Vương gia, cùng với siêu cấp yêu nghiệt thiên tài Tần Chính của Tần gia chúng ta đi lại rất thân thiết, nếu như chuyện của bọn họ thành thì Tần gia và Vương gia coi như là có quan hệ thông gia."
"Từ hướng này mà suy xét thì khoản tiền kia, Tần gia chúng ta cho mượn."
PS: Canh thứ hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận