Vô Địch Sư Thúc Tổ
Chương 293: Tự Bạo
Rầm ầm ầm!
Giống như tấm gương bị đánh nát, khắp hư không bỗng nhiên vỡ vụn, theo một tiếng vang nhỏ, lão giả áo đen chậm rãi ngã xuống, chỉ có điều đã biến thành mấy trăm mảnh, thần hồn câu diệt!
Toàn trường tĩnh mịch!
Xa xa, hơn ba mươi hộ pháp hai mắt nhìn nhau, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ, cảm giác mình đang nằm mơ.
Phong lão đã chết?
Đây chính là một cường giả Thần Vương cảnh a…!
“Đệ đệ! “
Lão giả áo bào trắng thét chói tai xông lên, ôm lấy những mảnh vỡ thi thể lão giả áo đen, nước mắt rơi như mưa.
Thấy rõ được, hai người bọn họ là huynh đệ sinh đôi, công pháp tu luyện cũng hỗ trợ lẫn nhau, hầu như chưa bao giờ tách nhau ra, lão giả áo bào trắng sao cũng không ngờ được, lão giả áo bào đen sẽ bị Tần Giác giết trong nháy mắt!
“Không có khả năng, không có khả năng! “
Lão giả áo trắng ngửa mặt lên trời gào thét, ẩn chứa tức giận vô biện.
Hắn muốn thúc dục linh lực, trị cho lão giả áo đen, nhưng mà linh hồn của lão giả áo đen đã biến mất, sao có thể trị hết?
“A… A… A…, ta muốn giết ngươi! “
Lão giả áo trắng ngẩng mạnh đầu, con ngươi như nhỏ máu, nhìn chằm chằm vào Tần Giác, nghiễm nhiên đã mất đi lý trí:
“Đi chết đi! “
Xoẹt xẹt!
Không khí xé rách, lão giả áo trắng lập tức mang theo một vòng ánh sáng, phóng tới Tần Giác, có tư thái ta mặc kệ hắn là ai.
“Trở về! “
Thiên Đế vội vàng hô.
Với biểu hiện thực lực vừa rồi của Tần Giác, lão giả áo trắng căn bản không địch lại nổi.
Mà giờ khắc này lão giả áo trắng đâu còn quan tâm cái gì mà mình có phải là đối thủ hay không, phóng tới Tần Giác, linh lực trong cơ thể đã trở nên cuồng bạo vô cùng, đúng là muốn tự bạo thần thể, cùng Tần Giác đồng quy vu tận!
“Chạy mau! “
Hơn ba mươi hộ pháp còn lại thấy thế, lập tức sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, nhao nhao thi triển thần thông bỏ chạy.
Cường giả Thần Vương cảnh tự bạo là khái niệm gì?
Cho dù mục tiêu của lão giả áo bào trắng không phải là bọn hắn, dư âm khuếch tán ra hơn phân nửa cũng có thể khiến những Chân Thần thượng vị như bọn họ bị trọng thương.
Thậm chí nửa Thiên Cung cũng bị san thành bình địa!
Đây là vốn có các loại trận pháp hạn chế, nếu không đừng nói Thiên Cung, chỉ sợ khắp hư không đều phải tan vỡ sụp xuống!
Ở đây ngoại trừ Tần Giác ra, chỉ có Thiên Đế miễn cưỡng coi như trấn định, nhưng là khởi động một luồng linh lực, chuẩn bị chống dỡ bạo tạc.
Cường giả Thần Vương cảnh tự bạo, không có bất kỳ người nào có thể khinh thường, thực tế đây là dưới tình huống cường giả Thần Vương cảnh ôm tâm tình quyết chết đến cùng.
Chẳng qua là Thiên Đế không nghĩ tới, lão giả áo trắng sẽ vì báo thù cho đệ đệ, mà cam nguyện tự bạo thần thể.
“Chôn cùng huynh đệ chúng ta đi! “
Lão giả áo trắng như điên, nào còn dáng vẻ tiên nhân, điềm đạm nho nhã như lúc trước nữa, linh lực trong cơ thể rốt cục bành trướng tới cực điểm, từng lỗ chân lông trên người nở rộng ra, dẫn động thiên địa linh khí, hướng bốn phương tám hướng kéo tới.
Cùng lúc đó, thần thể của lão giả áo trắng nổ tung hóa thành vô số ánh sáng, bao phủ Tần Giác!
Ầm ầm!
Thiên địa biến sắc, năng lượng kinh khủng rúng động lập tức bao phủ Tần Giác!
Chỉ một thoáng,bầu trời đều tối đen, tựa như hư không treo ngược!
Rầm rầm rầm!
Toàn bộ Thiên Cung đều chịu chấn động, tính ra hàng trăm trận pháp không ngừng bị kích hoạt, nhưng căn bản không cách nào thừa nhận lực lượng này, liên tiếp nghiền nát, các loại kiến trúc cũng trực tiếp bốc hơi, kể cả Hỗn Nguyên Thần Điện.
Mấy chục vạn năm này, đây hẳn là lần đầu tiên Thiên Cung bị phá hư thê thảm đến như thế.
May mà Thiên Đế kịp thời thúc dục che dấu trận pháp, cưỡng ép ngưng kết không gian, lúc này mới làm cho phạm vi bạo tạc thu nhỏ lại, nếu không nhất định tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
Dù vậy, vẫn có phần lớn cao tầng Thiên Cung không kịp phản ứng bị nổ tung thôn phệ, chết không có chỗ chôn.
“Chuyện gì đã xảy ra, lực lượng hủy diệt thật đáng sợ, chẳng lẽ là cường giả Thần Vương cảnh đang giao thủ? “
Một cường giả Thiên Cung may mắn đào thoát nhìn thoáng qua Hỗn Nguyên Thần Điện, sợ hãi nói.
Bất quá chỗ đó đã không có Hỗn Nguyên Thần Điện, chỉ còn lại đất bị cháy đen.
“Thật kinh khủng, may mà ta chạy nhanh. “
Tên còn lại nhẹ nhàng thở ra, đề nghị:
“Ta thấy chúng ta vẫn là xa chút nữa a. “
“Có đạo lý. “
“Đồng ý! “
Mọi người nhao nhao phụ hoạ theo, sau đó không chút do dự quay người rời đi, thậm chí không dám dùng linh thức nhìn thử xem chuyện gì đã xảy ra.
Loại uy thế này, căn bản bọn hắn không thể can dự vào được.
……
Răng rắc!
Linh lực màn sáng nghiền nát, Thiên Đế từ bên trong đi tới, hai tay chắp ra sau, con mắt thứ ba ở giữa mi tâm mở ra, không có đồng tử, chỉ có thuần một màu đen, khác hoàn toàn với tàn hồn Thiên Đế ở trong Thần Vực.
Một cường giả Thần Vương cảnh tự bạo, cho dù là Thiên Đế cũng không dám chính diện đón đỡ, dù không đến mức chết, nhưng nhất định sẽ bị thương, nếu mục tiêu là hắn, Thiên Đế tuyệt đối không thể dễ dàng như thế.
Chỉ thấy chỗ lúc trước mà Tần Giác đứng bị bụi mù phủ đầy, mảng lớn không gian sụp xuống, phía dưới là hố sâu không thấy đáy, rộng chừng ngàn mét thiếu chút nữa xuyên qua Thiên Cung, không còn khí tức sinh mệnh nào.
“Đã chết rồi sao? “
Thiên Đế lông mày giãn ra.
Từ giờ trở đi, vận mệnh của mình triệt để cải biến!
Về phần Phong Vân Nhị Lão vẫn lạc, Thiên Đế căn bản không để ở trong lòng, hai quân cờ mà thôi.
Trái lại Thiên Đế còn muốn cảm tạ Vân lão, giúp hắn giải quyết họa lớn trong lòng.
Mặt khác, Thiên Đế sở dĩ thúc dục che dấu trận pháp, thu nhỏ lại phạm vi bạo tạc, chính là vì để cho vị trí mà Tần Giác đang đứng… Bị thương, hiện tại xem ra, phương pháp này rất thành công.
“Khục khục! “
Ngay khi Thiên Đế nhịn không được đều muốn ngửa mặt lên trời cười to, phía trước trong bụi mù đột nhiên truyền đến một tiếng ho khan, nụ cười Thiên Đế lập tức cứng lại.
“Không chết? “
Thiên Đế kinh ngạc.
Sau nửa ngày, bụi mù tản đi, vết nứt không gian khép lại, thân hình Tần Giác cũng xuất hiện.
Vẫn áo trắng như tuyết, không có bất kỳ biến hóa nào, thậm chí ngay cả rượu trong bình cũng không hao tổn miếng nào.
“Đã xong? “
Tần Giác nhấp một ngụm linh tửu, không đếm xỉa tới nói.
Thiên Đế: “……”
Tên này là quái vật gì vậy?
“Hửm? “
Tần Giác lông mày nhíu nhẹ, cách không một trảo, một luồng ánh sáng lập tức rơi vào trong tay hắn.
“Thả ta ra! “
Ánh sáng phát ra tiếng kêu bén nhọt, tràn ngập oán hận.
Nhìn kỹ, đúng là lão giả áo trắng vừa tự bạo.
Chỉ có điều giờ phút này thân thể của lão giả áo trắng đã bị hủy, chỉ còn lại tàn hồn trốn vào hư không, nếu như không phải sau khi Tần Giác tiến vào Thiên Cung linh thức vẫn luôn quan sát xung quanh, thật là có khả năng phát hiện được.
“Thả ta ra! “
Lão giả áo trắng điên cuồng giãy dụa, tàn hồn như ẩn như hiện, tựa hồ lúc nào cũng có thể tiêu tán.
Khiến cho Tần Giác kinh ngạc chính là, trong tàn hồn này lại ẩn chứa linh lực rất khá, tương đương với cường giả Thái Hư cảnh.
“Đây là ngươi nói cho hai huynh đệ ngươi chôn cùng sao? “
Tần Giác có chút hăng hái nói.
“……”
Lão giả áo trắng há to miệng, á khẩu không trả lời được.
Hắn xác thực muốn để cho Tần Giác chôn cùng huynh đệ của hắn, nhưng ở vào thời khắc cuối cùng, hắn do dự, vì vậy để lại cho mình một đường sống.
Vốn tưởng rằng cho dù không thể giết chết Tần Giác, cũng có thể đánh trọng thương, kết quả không nghĩ tới Tần Giác lại bình yên vô sự!
“Bất quá yên tâm, ta từ trước đến nay thích giúp người, cái này tiễn ngươi đi cùng đệ đệ ngươi vậy. “
Tần Giác nhếch miệng cười cười, điềm nhiên nói.
“……….”
Lão giả áo trắng kinh hãi, vừa muốn cầu xin tha thứ, liền bị Tần Giác trực tiếp bóp nát, triệt để biến mất trên thế giới này.
Giống như tấm gương bị đánh nát, khắp hư không bỗng nhiên vỡ vụn, theo một tiếng vang nhỏ, lão giả áo đen chậm rãi ngã xuống, chỉ có điều đã biến thành mấy trăm mảnh, thần hồn câu diệt!
Toàn trường tĩnh mịch!
Xa xa, hơn ba mươi hộ pháp hai mắt nhìn nhau, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ, cảm giác mình đang nằm mơ.
Phong lão đã chết?
Đây chính là một cường giả Thần Vương cảnh a…!
“Đệ đệ! “
Lão giả áo bào trắng thét chói tai xông lên, ôm lấy những mảnh vỡ thi thể lão giả áo đen, nước mắt rơi như mưa.
Thấy rõ được, hai người bọn họ là huynh đệ sinh đôi, công pháp tu luyện cũng hỗ trợ lẫn nhau, hầu như chưa bao giờ tách nhau ra, lão giả áo bào trắng sao cũng không ngờ được, lão giả áo bào đen sẽ bị Tần Giác giết trong nháy mắt!
“Không có khả năng, không có khả năng! “
Lão giả áo trắng ngửa mặt lên trời gào thét, ẩn chứa tức giận vô biện.
Hắn muốn thúc dục linh lực, trị cho lão giả áo đen, nhưng mà linh hồn của lão giả áo đen đã biến mất, sao có thể trị hết?
“A… A… A…, ta muốn giết ngươi! “
Lão giả áo trắng ngẩng mạnh đầu, con ngươi như nhỏ máu, nhìn chằm chằm vào Tần Giác, nghiễm nhiên đã mất đi lý trí:
“Đi chết đi! “
Xoẹt xẹt!
Không khí xé rách, lão giả áo trắng lập tức mang theo một vòng ánh sáng, phóng tới Tần Giác, có tư thái ta mặc kệ hắn là ai.
“Trở về! “
Thiên Đế vội vàng hô.
Với biểu hiện thực lực vừa rồi của Tần Giác, lão giả áo trắng căn bản không địch lại nổi.
Mà giờ khắc này lão giả áo trắng đâu còn quan tâm cái gì mà mình có phải là đối thủ hay không, phóng tới Tần Giác, linh lực trong cơ thể đã trở nên cuồng bạo vô cùng, đúng là muốn tự bạo thần thể, cùng Tần Giác đồng quy vu tận!
“Chạy mau! “
Hơn ba mươi hộ pháp còn lại thấy thế, lập tức sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, nhao nhao thi triển thần thông bỏ chạy.
Cường giả Thần Vương cảnh tự bạo là khái niệm gì?
Cho dù mục tiêu của lão giả áo bào trắng không phải là bọn hắn, dư âm khuếch tán ra hơn phân nửa cũng có thể khiến những Chân Thần thượng vị như bọn họ bị trọng thương.
Thậm chí nửa Thiên Cung cũng bị san thành bình địa!
Đây là vốn có các loại trận pháp hạn chế, nếu không đừng nói Thiên Cung, chỉ sợ khắp hư không đều phải tan vỡ sụp xuống!
Ở đây ngoại trừ Tần Giác ra, chỉ có Thiên Đế miễn cưỡng coi như trấn định, nhưng là khởi động một luồng linh lực, chuẩn bị chống dỡ bạo tạc.
Cường giả Thần Vương cảnh tự bạo, không có bất kỳ người nào có thể khinh thường, thực tế đây là dưới tình huống cường giả Thần Vương cảnh ôm tâm tình quyết chết đến cùng.
Chẳng qua là Thiên Đế không nghĩ tới, lão giả áo trắng sẽ vì báo thù cho đệ đệ, mà cam nguyện tự bạo thần thể.
“Chôn cùng huynh đệ chúng ta đi! “
Lão giả áo trắng như điên, nào còn dáng vẻ tiên nhân, điềm đạm nho nhã như lúc trước nữa, linh lực trong cơ thể rốt cục bành trướng tới cực điểm, từng lỗ chân lông trên người nở rộng ra, dẫn động thiên địa linh khí, hướng bốn phương tám hướng kéo tới.
Cùng lúc đó, thần thể của lão giả áo trắng nổ tung hóa thành vô số ánh sáng, bao phủ Tần Giác!
Ầm ầm!
Thiên địa biến sắc, năng lượng kinh khủng rúng động lập tức bao phủ Tần Giác!
Chỉ một thoáng,bầu trời đều tối đen, tựa như hư không treo ngược!
Rầm rầm rầm!
Toàn bộ Thiên Cung đều chịu chấn động, tính ra hàng trăm trận pháp không ngừng bị kích hoạt, nhưng căn bản không cách nào thừa nhận lực lượng này, liên tiếp nghiền nát, các loại kiến trúc cũng trực tiếp bốc hơi, kể cả Hỗn Nguyên Thần Điện.
Mấy chục vạn năm này, đây hẳn là lần đầu tiên Thiên Cung bị phá hư thê thảm đến như thế.
May mà Thiên Đế kịp thời thúc dục che dấu trận pháp, cưỡng ép ngưng kết không gian, lúc này mới làm cho phạm vi bạo tạc thu nhỏ lại, nếu không nhất định tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
Dù vậy, vẫn có phần lớn cao tầng Thiên Cung không kịp phản ứng bị nổ tung thôn phệ, chết không có chỗ chôn.
“Chuyện gì đã xảy ra, lực lượng hủy diệt thật đáng sợ, chẳng lẽ là cường giả Thần Vương cảnh đang giao thủ? “
Một cường giả Thiên Cung may mắn đào thoát nhìn thoáng qua Hỗn Nguyên Thần Điện, sợ hãi nói.
Bất quá chỗ đó đã không có Hỗn Nguyên Thần Điện, chỉ còn lại đất bị cháy đen.
“Thật kinh khủng, may mà ta chạy nhanh. “
Tên còn lại nhẹ nhàng thở ra, đề nghị:
“Ta thấy chúng ta vẫn là xa chút nữa a. “
“Có đạo lý. “
“Đồng ý! “
Mọi người nhao nhao phụ hoạ theo, sau đó không chút do dự quay người rời đi, thậm chí không dám dùng linh thức nhìn thử xem chuyện gì đã xảy ra.
Loại uy thế này, căn bản bọn hắn không thể can dự vào được.
……
Răng rắc!
Linh lực màn sáng nghiền nát, Thiên Đế từ bên trong đi tới, hai tay chắp ra sau, con mắt thứ ba ở giữa mi tâm mở ra, không có đồng tử, chỉ có thuần một màu đen, khác hoàn toàn với tàn hồn Thiên Đế ở trong Thần Vực.
Một cường giả Thần Vương cảnh tự bạo, cho dù là Thiên Đế cũng không dám chính diện đón đỡ, dù không đến mức chết, nhưng nhất định sẽ bị thương, nếu mục tiêu là hắn, Thiên Đế tuyệt đối không thể dễ dàng như thế.
Chỉ thấy chỗ lúc trước mà Tần Giác đứng bị bụi mù phủ đầy, mảng lớn không gian sụp xuống, phía dưới là hố sâu không thấy đáy, rộng chừng ngàn mét thiếu chút nữa xuyên qua Thiên Cung, không còn khí tức sinh mệnh nào.
“Đã chết rồi sao? “
Thiên Đế lông mày giãn ra.
Từ giờ trở đi, vận mệnh của mình triệt để cải biến!
Về phần Phong Vân Nhị Lão vẫn lạc, Thiên Đế căn bản không để ở trong lòng, hai quân cờ mà thôi.
Trái lại Thiên Đế còn muốn cảm tạ Vân lão, giúp hắn giải quyết họa lớn trong lòng.
Mặt khác, Thiên Đế sở dĩ thúc dục che dấu trận pháp, thu nhỏ lại phạm vi bạo tạc, chính là vì để cho vị trí mà Tần Giác đang đứng… Bị thương, hiện tại xem ra, phương pháp này rất thành công.
“Khục khục! “
Ngay khi Thiên Đế nhịn không được đều muốn ngửa mặt lên trời cười to, phía trước trong bụi mù đột nhiên truyền đến một tiếng ho khan, nụ cười Thiên Đế lập tức cứng lại.
“Không chết? “
Thiên Đế kinh ngạc.
Sau nửa ngày, bụi mù tản đi, vết nứt không gian khép lại, thân hình Tần Giác cũng xuất hiện.
Vẫn áo trắng như tuyết, không có bất kỳ biến hóa nào, thậm chí ngay cả rượu trong bình cũng không hao tổn miếng nào.
“Đã xong? “
Tần Giác nhấp một ngụm linh tửu, không đếm xỉa tới nói.
Thiên Đế: “……”
Tên này là quái vật gì vậy?
“Hửm? “
Tần Giác lông mày nhíu nhẹ, cách không một trảo, một luồng ánh sáng lập tức rơi vào trong tay hắn.
“Thả ta ra! “
Ánh sáng phát ra tiếng kêu bén nhọt, tràn ngập oán hận.
Nhìn kỹ, đúng là lão giả áo trắng vừa tự bạo.
Chỉ có điều giờ phút này thân thể của lão giả áo trắng đã bị hủy, chỉ còn lại tàn hồn trốn vào hư không, nếu như không phải sau khi Tần Giác tiến vào Thiên Cung linh thức vẫn luôn quan sát xung quanh, thật là có khả năng phát hiện được.
“Thả ta ra! “
Lão giả áo trắng điên cuồng giãy dụa, tàn hồn như ẩn như hiện, tựa hồ lúc nào cũng có thể tiêu tán.
Khiến cho Tần Giác kinh ngạc chính là, trong tàn hồn này lại ẩn chứa linh lực rất khá, tương đương với cường giả Thái Hư cảnh.
“Đây là ngươi nói cho hai huynh đệ ngươi chôn cùng sao? “
Tần Giác có chút hăng hái nói.
“……”
Lão giả áo trắng há to miệng, á khẩu không trả lời được.
Hắn xác thực muốn để cho Tần Giác chôn cùng huynh đệ của hắn, nhưng ở vào thời khắc cuối cùng, hắn do dự, vì vậy để lại cho mình một đường sống.
Vốn tưởng rằng cho dù không thể giết chết Tần Giác, cũng có thể đánh trọng thương, kết quả không nghĩ tới Tần Giác lại bình yên vô sự!
“Bất quá yên tâm, ta từ trước đến nay thích giúp người, cái này tiễn ngươi đi cùng đệ đệ ngươi vậy. “
Tần Giác nhếch miệng cười cười, điềm nhiên nói.
“……….”
Lão giả áo trắng kinh hãi, vừa muốn cầu xin tha thứ, liền bị Tần Giác trực tiếp bóp nát, triệt để biến mất trên thế giới này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận