Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 179: Cửu U

“Đương nhiên là đánh, đánh từng tên một.”

Tần Giác nói như chuyện đương nhiên.

Long Ngạo Thiên rất có thể đã bị cường giả cao giai của thế giới này bắt lấy, như vậy đương nhiên là trực tiếp đánh tới, đánh cho đối phương kinh ngạc, lạnh mình, thậm chí sợ hãi mới thôi.

Với lại loại phương pháp đơn giản lại thô bạo này thường rất có hiệu quả.

Tin tưởng không đến một ngày, liền có thể biết Long Ngạo Thiên ở nơi nào.

“Đánh từng tên một…”

Long Trẫm lẩm bẩm, có chút xoắn xuýt.

Dù sao, hắn còn không rõ lắm hai Thánh tổ rốt cục là cảnh giới gì, tùy tiện động thủ thực tế quá mức nguy hiểm, không cẩn thận, sẽ thân tử đạo tiêu.

Suy tư một lát, Long Trẫm bỗng nhiên hít một hơi thật sâu, rốt cục quyết định: “Được, vậy đánh từng tên một!”

Nếu như Long Ngạo Thiên thật sự bị cường giả cao giai của thế giới này bắt lấy, vậy dù cho muốn tránh cũng tránh không được, chi bằng gọn gàng mà linh hoạt một chút, cũng đỡ phiền phức.

“Ha ha, ta chờ câu nói này của ngươi lâu rồi.”

Tần Giác ngửa đầu uống cạn bình linh tửu, cười to nói: “Vậy chúng ta bắt đầu đi.”

“Chờ đã, xác định thử gần đây ai mạnh nhất trước đã.”

Long Trẫm ngữ khí ngưng trọng nói.

Liên hệ trọng đại, không thể lười biếng được.

“Cái này đơn giản thôi.”

Tần Giác mở ra bàn tay, một vệt kim quang lập tức phóng lên trời, giống như ánh nắng nháy mắt chiếu sáng phạm vi ngàn dặm.

Không chỉ như vậy, bên trong kim quang ẩn chứa dao động linh lực, tin rằng chỉ cần người tu luyện của khu vực Địa Ngục giới này đều có thể cảm ứng được.

Ngàn vạn năm, Địa Ngục giới lần đầu tiên xuất hiện hào quang chói sáng như thế!

“Đó là cái gì?”

“Thật đáng sợ, ta cảm thấy linh lực toàn thân đều bị xói mòn.”

“Tại sao có thể như vậy!”

“Chạy mau!”

“…”

Chỉ một thoáng, tất cả sinh linh trong phạm vi ngàn dặm của Địa Ngục giới đều đào thoát tứ phía, sợ chậm một chút liền sẽ bị kim quang hòa tan.

Phải biết rằng, hai thế giới mỗi mười vạn năm mới hợp lại một lần, với lại chỉ có ba tháng.

Cho dù là Linh Ương giới, hay là Địa Ngục giới.

Đều biết rất ít về đối phương, chớ đừng nói chi là những sinh linh ở tầng dưới chót này của Địa Ngục giới, bọn hắn thậm chí còn chẳng biết chỉ cái gì là cái gì.

Dù sao, ở trong thế giới của bọn hắn, chưa từng xuất hiện ánh sáng.

Đương nhiên, những sinh linh đào tẩu ở tầng dưới chót này, cũng khiến cho rất nhiều cường giả Địa Ngục giới chú ý tới, nhưng mà vẫn không biết tầng kim quang kia là cái gì.

Nhưng cái này không cản trở việc bọn họ chạy tới nhìn xem.

Không bao lâu, hơn mười thân ảnh liền xuất hiện bên ngoài kim quang, nơi này đã là tương đối gần trung tâm của Địa Ngục giới, cho nên trong những cường giả đến đây điều tra cũng có Thánh Cảnh, những cường giả còn lại cũng đều đạt đến Truyền Kỳ.

Chỉ là… Dáng vẻ vẫn rất xấu.

Không đúng, không nên nói là xấu, mà là căn bản không giống loài người.

Tần Giác cuối cùng cũng hiểu thế giới này vì sao đen kịt một màu, chính là đúng như câu ca từ kia: Nếu như thế giới này màu đen, kỳ thật ta rất đẹp!

“Các ngươi là ai, ở đây làm gì?”

Cường giả Thánh Cảnh cầm đầu không dám vào tiến vào phạm vi kim quang, xa xa hô.

“Muốn biết thì tiến vào nói.”

Tần Giác cũng không quen trò chuyện cách hơn nghìn dặm, chỉ thấy bàn tay hắn vung lên, cường giả Thánh Cảnh vốn dĩ còn đang đứng bên ngoài kim quang lập tức xuyên qua không gian, xuất hiện ở trước mặt hắn.

“???”

Xảy ra chuyện gì?

Ta là ai, ta ở đâu?

Cường giả Thánh Cảnh vẻ mặt ngơ ngác, có chút phản ứng không kịp.

“Khu vực này còn có tồn tại mạnh hơn ngươi không?”

Tần Giác hỏi.

“Không, không có.”

Tên cường giả Thánh Cảnh kia vô thức nói, nhưng lập tức liền giật mình tỉnh lại, vừa muốn vận chuyển linh lực phản kích, Long Trẫm bên cạnh đã thi triển sưu hồn lên hắn.

“Ngươi muốn làm gì?”

Cường giả Thánh Cảnh muốn phản kháng, lại phát hiện mình không cách nào động đậy!

Chốc lát sau, Long Trẫm thu hồi linh lực, trầm giọng nói: “Hắn xác thực không có nói láo, nơi này là một trong những khu vực ở Vĩnh Dạ đế quốc do vương giả quản lý, hắn là thủ lĩnh của khu vực này.”

“Đã như thế, vậy liền đi tìm vị vương giả kia đi.”

Tần Giác hờ hững nói:

“Không phải có mười vị vương giả sao,Hẳn phải biết tin tức của Long Ngạo Thiên, nói không chừng người bắt Long Ngạo Thiên chính là bọn hắn.”

“Ừm.”

Long Trẫm nhẹ gật đầu, không do dự, lập tức mang theo Tần Giác bay về phía vị vương giả kia.

Một cường giả Thánh cảnh đồ vật biết đến còn nhiều hơn những gì mà Truyền Kỳ cảnh biết, Long Trẫm cũng đã hiểu hơn về Địa Ngục giới.

Sở dĩ không có hạ sát thủ với mấy cường giả Địa Ngục giới này là bởi vì hai người Tần Giác thuộc về ngoại lai, hoàn toàn không cần thiết.

Tựa như lúc bọn hắn ở Linh Ương giới, đột nhiên có người xông tới, không nói hai lời liền muốn giết chết bọn hắn, không khỏi quá mức bá đạo.

Bọn hắn chỉ là tới cứu Long Ngạo Thiên mà thôi, chỉ cần đối phương không công kích bọn hắn, bọn hắn cũng sẽ không giết người vô tội.



Vĩnh Dạ đế quốc, Địa Ngục giới, hoặc là nói kẻ thống trị chí cao vô thượng ở Vĩnh Dạ giới.

Phàm là sinh linh ở Địa Ngục giới, cho dù là cấp bậc gì, đều phải nghe điều khiển, nếu không liền sẽ nghênh đón tai hoạ ngập đầu.

Kỳ thật mấy vạn năm trước, Địa Ngục giới cũng không phải như thế, cơ bản không khác Linh Ương giới là mấy, cũng có thế lực khắp nơi cát cứ, vạn tộc san sát, quần hùng phân tranh.

Cho đến khi hai vị Thánh tổ xuất hiện.

Ngắn ngủi mấy chục năm, toàn bộ thế lực của Địa Ngục giới liền bị hai vị Thánh tổ này quét ngang, hoặc là cúi đầu, hoặc là hủy diệt, sau đó thành lập Vĩnh Dạ đế quốc, nhất thống Địa Ngục giới.

Đương kim mười tôn vương giả, trừ ba người mới lên ra, còn lại bảy vị, đều là sau khi bị Thánh tổ đánh bại, mới lựa chọn cúi đầu xưng thần.

Mà Cửu U, thì may mắn thuộc về vương giả mới tấn chức.

Cũng bởi vậy được trọng dụng.

Giờ phút này, Cửu U đang ngồi trên vương tọa đen nhánh, nghe thuộc hạ báo cáo tin tức: “Điện hạ, Chuyển Luân Vương bên kia đã liên tiếp xâm chiếm hai khu vực của chúng ta, cướp đoạt vô số tài nguyên tu luyện, rất nhiều thủ lĩnh không ngừng kêu khổ, còn tiếp tục như vậy, chỉ sợ tổn thất sẽ tiếp tục tăng lên.”

Mọi người đều biết, khi mất đi địch nhân bên ngoài, như vậy người một nhà liền trở thành tồn tại nguy hiểm nhất.

Địa Ngục giới mặc dù chỉ có một Vĩnh Dạ đế quốc, nhưng vương giả các phương lại cũng không phải là huynh đệ tốt gì, nếu không phải phía trên có hai vị núi lớn đè ép, chỉ sợ sớm đã đánh nhau.

Dù như vậy nhưng cũng thường xuyên vì tranh đoạt tài nguyên tu luyện mà xảy ra chiến đấu.

Mười tôn vương giả đại khái chia làm ba phe, trong đó Cửu U cùng hai vị vương giả mới tấn chức khác là cùng một trận doanh, Chuyển Luân Vương cùng hai vị vương giả khác một phe,bốn vị vương giả cuối cùng thì biểu thị trung lập,tạo thành một sự cân bằng.

Cửu U tay gõ tay lần can mấy lần, âm thanh lạnh lùng nói: “Hừ, ta đã nhịn hắn lâu rồi, nếu hắn đã không ngừng được một tấc lại muốn tiến một thước, vậy thì ta không cần nhượng bộ nữa!”

“Vâng!”

Thủ lĩnh phụ trách hồi báo vui mừng, có mệnh lệnh này, thì hắn có thể quang minh chính đại khai chiến cùng đối phương.

“Đúng rồi điện hạ, khu hắc lưu kia xuất hiện Thâm Uyên…”

“Không cần quản nó, sau ba tháng nó sẽ tự động biến mất.”

Chuyện liên quan tới Thâm Uyên thông hướng một thế giới khác, Cửu U đã từ chỗ Thánh tổ biết được trong thế giới kia thực lực của mình sẽ bị hạn chế, cho nên hắn không cảm thấy hứng thú chút nào.

“Vâng.”

“…”

Sau khi phân phó xong, Cửu U chậm rãi đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

“Hửm?”

Đột nhiên, Cửu U phát hiện được một tia không đúng: “Dao động linh lực thật mạnh mẽ.”

Ầm ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận