Vĩnh Dạ Thần Hành

Vĩnh Dạ Thần Hành - Chương 56: Liễu Tích Xuyên (length: 9720)

Hứa Thâm cùng Việt Minh ở trong Khư Lâm một đường đi thẳng, từ cảnh tượng hư ảo bên ngoài Khư Lâm có thể thấy, bọn họ vượt qua mấy khu nhà, chạy đến một nơi dọc theo đường phố.
Đây chính là tuyến phong tỏa biên giới lúc trước.
Nhưng tuyến phong tỏa rõ ràng không đáng tin cậy, một khi Khư bạo động, sẽ mở rộng phạm vi hoạt động.
Bất quá, phía sau không có động tĩnh đuổi theo tới, Việt Minh cùng Hứa Thâm liên tục bứt tốc cũng có chút mệt, tốc độ cũng chậm lại.
"Ngươi tên gì?" Việt Minh nhìn về phía Hứa Thâm, chạy lâu như vậy, Hứa Thâm thế mà không bị bỏ lại, đây tuyệt đối là người có chiến lực tiếp cận cấp bậc của hắn!
"Hứa Thâm."
"Tốt, ta nhớ kỹ ngươi rồi."
Việt Minh thở nhẹ: "Đội 17 mà có người như ngươi, Chu Dã thật sự là may mắn, nếu không thì lần này hắn đoán chừng xong đời!"
Nhưng đội viên của ngươi lại không có vận may tốt như vậy, giống như toàn bộ đều xong đời... Hứa Thâm trong lòng âm thầm nói.
"A, đội trưởng anh tỉnh rồi!"
Hứa Thâm chợt phát hiện trên lưng Chu Dã phát ra tiếng rên rỉ, Mặc Tiểu Tiểu kẹp trong ngực cũng hừ nhẹ, mơ màng mở mắt ra.
"Đây là đâu?"
Chu Dã có chút mơ hồ mở mắt, nhưng rất nhanh liền trợn to, vội nói: "Khư đây?!"
Hứa Thâm thả bọn họ xuống, nói: "Khư ở phía sau."
"Phía sau?"
Hai người suýt chút nữa hoảng sợ nhảy lên, quay đầu nhìn về phía sau, lại không nhìn thấy gì.
"Ngươi cũng học Tiểu Tiểu hù người hả!?" Chu Dã tức giận trừng Hứa Thâm một cái.
"Cậu đừng có hung người ta, nếu không phải Hứa Thâm, hai người các cậu mạng nhỏ cũng mất rồi." Việt Minh cười đi tới, Chu Dã tỉnh rồi, cũng coi như có thêm một đồng đội ngang cấp, muốn chạy trốn cũng cùng nhau trốn, có thể chiếu ứng lẫn nhau.
Dù sao đội trưởng cấp của thê đội thứ hai, cũng có năng lực miễn cưỡng bỏ chạy khỏi tay Khư cấp C.
Đương nhiên, cái miễn cưỡng này... thật sự rất miễn cưỡng.
Nhưng hai người phối hợp, không phải miễn cưỡng như vậy nữa.
Chu Dã cùng Mặc Tiểu Tiểu đều run lên, rất nhanh liền kịp phản ứng, rõ ràng, lúc trước bọn họ bị ngất, hay nói đúng hơn, ý thức không ở trong cơ thể, không thể cảm nhận được bên ngoài, nếu không phải Hứa Thâm mang họ ra, đoán chừng một con Khư cấp E cũng có thể giết chết họ.
Hai người nhìn về phía Hứa Thâm, ánh mắt có chút phức tạp, họ nhớ đến cảnh tượng thi thể Khư thiếu niên dưới chân Hứa Thâm, ai có thể ngờ tới người mới này lại có thể chém giết Khư cấp C.
"Ngươi làm cách nào mang bọn tôi ra ngoài, tôi nhớ là cửa hang bị chặn lại rồi mà." Chu Dã không nhịn được hỏi.
Hứa Thâm gãi đầu nói: "Con Khư người khổng lồ kia đập ra."
"Sao nó lại muốn đập ra?" Chu Dã nghi hoặc.
"Tôi dẫn nó." Hứa Thâm cười ngây ngô nói.
"..."
Mặc Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm Hứa Thâm một cái, nói với Chu Dã: "Đội trưởng, hỏi xem cục có tiếp viện đến chưa."
"À à, đúng!" Chu Dã kịp phản ứng, vội dùng thông tin hỏi thăm.
"Trong cục đã điều động tiếp viện tới rồi, đoán chừng sắp đến." Tô Nhã nhanh chóng trả lời.
Chu Dã vội hỏi: "Là mấy đội? Ít nhất phải ba đội thê đội thứ nhất, nếu không tới cũng như đưa thức ăn thôi!"
"Hình như không có điều động thê đội thứ nhất." Giọng Tô Nhã có chút không chắc, nói: "Nhưng trong cục nói nhất định sẽ giải quyết."
"Không phái thê đội thứ nhất?" Chu Dã ngẩn người, vội nói: "Không phải thê đội thứ nhất, đến nhiều cũng vô dụng!"
"Trong cục bảo các anh đừng lo lắng, tìm chỗ trốn trước đi, tất cả đều sẽ giải quyết." Tô Nhã vội vàng an ủi.
Hứa Thâm nghe được trong lòng hơi động, nghĩ đến Vương đại gia vừa nhìn thấy, chẳng lẽ viện binh của cục là ông ấy?
Việt Minh không nhìn thấy... cái Vương đại gia này với thanh niên xuyên tường lần trước chắc là cùng một cấp bậc.
"Vương đại gia là Trảm Khư hình thái thứ hai?" Hứa Thâm trong lòng suy tư.
Chỉ có như vậy mới giải thích được, tại sao cục lại không phái thê đội thứ nhất đến, có cường giả hình thái thứ hai ra quân, ba, năm con Khư cấp C, đủ để giải quyết.
Dù sao không phải Khư cấp B.
"Chúng ta tìm chỗ trốn trước thôi." Hứa Thâm nói.
Chu Dã thấy Tô Nhã nói vậy, cũng chỉ có thể làm vậy, lúc này mấy người tiếp tục đi về phía trước, vượt qua tuyến phong tỏa, tìm đến một nơi để trốn bắt đầu.
"Chúng ta vẫn còn trong Khư Giới, không nên chạy loạn, nếu không đến khu vực Khư Giới khác, có thể sẽ bước vào địa bàn Khư Thú khác." Chu Dã nói.
Núp được hơn 10 phút, máy truyền tin truyền đến giọng ngạc nhiên của Tô Nhã: "Cục nói giải quyết xong rồi, các anh cũng an toàn rồi."
"Giải quyết?"
Ngoại trừ Hứa Thâm, ba người Chu Dã đều giật mình.
Nhanh vậy sao?
Hình thái thứ hai mạnh đến thế cơ à... Ánh mắt Hứa Thâm có chút dao động.
Triệu Uyên đạt tới cực hạn hình thái thứ nhất, đến tín hiệu cầu cứu còn không kịp phát ra, hình thái thứ hai lại nhẹ nhàng giải quyết mấy con Khư cấp C, chiến lực vượt trội này không phải một chút đâu.
Không lâu sau, mọi người chờ được một đội chém Khư khu không ngủ đến tiếp ứng họ.
Mọi người cũng thuận lợi rời khỏi Khư Giới.
Đội chém Khư khu không ngủ thì xâm nhập đến địa điểm nhiệm vụ, phụ trách công tác thu dọn.
Khi kiểm đếm thi thể Khư Thú và thương vong, lại phát hiện có một số người còn sống.
Điều khiến Hứa Thâm và Chu Dã vui mừng là, Tô Sương vẫn còn sống.
Theo lời của đội chém Khư, cô và những người sống sót khác đều bị nhện cuốn vào kén tơ, hơi thở yếu ớt.
Ngoài Tô Sương ra, đội số 3 còn có hai người sống sót, tiểu đội Hàn Ngọc cũng có một người.
Tổng cộng bốn người sống sót.
Ngoài ra còn có ba người Vụ dân bình thường sống sót, có vẻ là Khư này trữ đồ ăn, chưa kịp ăn.
Hứa Thâm khá hiểu, dù sao Khư cũng coi trọng đồ ăn tươi ngon.
"Chu đội, Hứa Thâm."
Lúc được cứu ra, Tô Sương cảm giác dường như cách cả mấy đời, nhìn thấy Hứa Thâm và Chu Dã, thậm chí có chút không thật.
Mọi người đoàn tụ, đều rất vui mừng, cùng nhau cảm thấy may mắn.
Trong nhiệm vụ lần này đội của họ coi như thương vong ít nhất, chỉ có Tào Phi chết.
"Đáng tiếc." Chu Dã thở dài, hắn không để ý đến hành vi nâng đỡ của Tào Phi, thấy Tào Phi chết mà cảm thấy tiếc nuối.
Hứa Thâm và Tô Sương đều bình tĩnh, không có phản ứng gì lớn.
Lãnh đạo Cục Khư không ngủ bị kinh động, chạy đến thăm hỏi ân cần mấy người, đưa cho họ quà mọn, mỗi người ba bình Tịnh Khư tề và hai vạn Luka tệ.
Nhìn số tiền đến tay cùng Tịnh Khư tề, mọi người lại không quá hưng phấn, ngược lại có chút cảm giác buồn bã, họ vừa giằng co giữa lằn ranh sinh tử, suýt chút nữa đã thành lương thực của Khư, đổi lại được chút thứ này.
Sinh mệnh quả thật chỉ là một trò cá cược.
Mọi người chào tạm biệt lãnh đạo khu không ngủ, cũng tạm biệt Việt Minh, liền lên xe về Cục Khư.
Hứa Thâm vốn muốn ở lại xem Vương đại gia, nhưng mãi không thấy đâu, đành thôi.
Về phần xử lý thi thể Khư và công việc thu dọn, thì giao cho khu không ngủ phụ trách.
...
...
Cục Khư khu Hắc Quang.
Trong văn phòng của một vị lãnh đạo nào đó.
"Bộp" một tiếng, một tập văn kiện bị ném mạnh lên bàn.
Liễu Tích Xuyên mặt xanh mét, nói: "Đám thùng cơm của khu không ngủ, sự kiện Khư cấp C quy mô lớn, ảnh hưởng lớn như vậy mà cũng không điều tra rõ được, còn trơ trẽn xin viện binh, đây là hậu quả viện binh ư?!"
"Đội 3 Triệu Uyên chết rồi, đội phó cũng chết, đáng tiếc, Triệu Uyên cũng coi như là đội viên thâm niên, có hy vọng ngồi trấn phân cục chúng ta, kết quả lại chết một cách vô nghĩa."
Một lão giả khác lắc đầu thở dài, mất đi một Triệu Uyên, đối với khu Hắc Quang của họ mà nói tổn thất vô cùng lớn.
Dù sao có những sự kiện chỉ thê đội thứ nhất mới có thể giải quyết, và phải là đội trưởng dẫn đầu mới có khả năng.
Ban đầu năm đội, hiện tại số hiệu vẫn còn, nhưng chiến lực lại giảm xuống còn bốn đội.
"Mà còn nghe nói trong lần điều động hành động này, còn có đội 17!"
Liễu Tích Xuyên giận dữ nói: "Đây là ai điều động, chẳng lẽ không biết cái người trời sinh có Khư lực của đội 17, sau này có hi vọng công kích lên hình thái thứ hai sao? Ta cho hắn xuống thê đội thứ hai rèn luyện, là hy vọng có thể mài dũa hắn, kết quả thì sao, trực tiếp đẩy vào sự kiện cấp C này, suýt chút nữa mất mạng!"
"Nếu đã như vậy, chi bằng ta trực tiếp điều hắn lên thê đội thứ nhất, đãi ngộ còn tốt hơn!"
Mọi người nhìn nhau, có người nhíu mày nói: "Cục trưởng, không cần thiết phải nâng đỡ vậy chứ, dù là người trời sinh có Khư lực cũng chưa chắc bước được lên hình thái thứ hai, chuyện này phần nhiều nhờ vận may, nếu quá nuông chiều, ngược lại nuôi ra những bông hoa trong nhà kính."
Liễu Tích Xuyên giận dữ trừng người vừa nói, vỗ bàn quát: "Nuông chiều? Tình huống bây giờ các người thấy là nuông chiều à? Sự kiện sắp tới, Truy Quang hội, Hiệp hội Hơi Nước, thậm chí cả Hiệp hội Vụ Công hỗ trợ đều đang vì chuyện này mà gấp rút chiêu mộ Trảm Khư nhân, chúng ta lúc này còn hao tổn không nói, còn không nhanh bồi dưỡng, đến lúc đó lấy gì mà tranh? !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận