Vĩnh Dạ Thần Hành

Vĩnh Dạ Thần Hành - Chương 115: Hình thức ban đầu (length: 11787)

"Muốn chết rồi à?"
Hứa Thâm nhìn dáng vẻ suy yếu của Khư, ánh mắt cũng rất cảnh giác, thử thăm dò tiếp cận, hướng một chỗ vòng xoáy đen của nó đánh tới lần nữa.
Đột nhiên, thân thể Khư đột ngột cuộn lên, phun ra một ngụm chất nhầy tanh hôi.
Cảnh này diễn ra rất bất ngờ, nhưng thân thể Hứa Thâm lại như ảo ảnh linh hoạt, nhanh chóng né tránh, xoay người lại đấm tới một cú.
Lần này dùng lực nặng hơn một chút, đánh vào vòng xoáy đen.
Vòng xoáy giống như bị xé rách, càng lúc càng lớn, thân thể Khư cuộn tròn lại đâm vào bức tường hành lang đầy thịt băm bên cạnh.
Kèm theo tiếng kêu thảm thiết, thân thể Khư bắt đầu co rút lại, trên đầu lộ ra một khuôn mặt giống trẻ con, phát ra tiếng khóc the thé.
Hứa Thâm thấy toàn thân nó lại xuất hiện thêm những vòng xoáy đen, hơn nữa những vòng xoáy khác cũng xoay lớn hơn trước.
Hứa Thâm lại liên tiếp thăm dò vài lần, Khư bị đánh đến liên tục lùi lại, muốn bỏ chạy, nhưng lại bị Hứa Thâm cản lại, đây vốn là hang ổ của nó, nhưng giờ phút này lại bị Hứa Thâm vây hãm bên trong, không thể thoát thân.
Hứa Thâm có thể cảm nhận được sự cường đại của hình thái thứ hai, đơn thuần về thể chất, hắn đã nghiền ép hoàn toàn con Khư cấp C này.
Thêm vào năng lực "Mẹ" mang lại, đối phương cho dù đánh lén cũng không thể chạm vào hắn.
Sau một hồi thăm dò, Hứa Thâm dần dần khám phá ra ý nghĩa của những vòng xoáy đen.
Đây dường như là nhược điểm trên người Khư.
Vòng xoáy càng lớn, đồng nghĩa với việc diện tích nhược điểm càng lớn, đồng thời chịu công kích càng nặng!
Lúc nãy, con Khư này bị tấn công, lén lút khôi phục, vòng xoáy đang thu nhỏ lại, thực chất là đang mưu đồ đánh lén.
Thông qua vòng xoáy cũng có thể đánh giá được trạng thái của Khư như thế nào.
Hứa Thâm nghĩ đến đội hình thái thứ hai kia, bọn họ cũng có năng lực đặc biệt, ngoại trừ năng lực của cô gái ôm kiếm dường như bị máu của mình khắc chế ra, năng lực của cô nàng chân dài biến thái kia cũng là thuộc hệ cảm giác, có thể nhìn ra điểm yếu của Khư qua đôi mắt, theo như lời của chính cô ta... Điểm này là năng lực mà Hứa Thâm vô cùng hâm mộ.
Đối phương không những có thể nhìn ra điểm yếu của Khư, mà có thể làm đội trưởng, phần lớn là cũng có năng lực khắc chế hệ bóng tối của cô gái ôm kiếm kia.
Năng lực mắt của ta hẳn là thuộc về hệ cảm giác, còn năng lực "Mẹ" mang lại, thì không biết là loại nào... Hứa Thâm ánh mắt dao động.
Dưới những cú đấm bạo lực của hắn, Khư này giãy giụa càng lúc càng yếu, những vòng xoáy đen trên toàn thân cũng ngày một lớn, phủ kín toàn thân.
Hứa Thâm không dám đánh tiếp nữa, sợ đánh chết.
Con Khư cấp C này so với những con Khư cấp C mà hắn đã từng gặp thì thuộc dạng tương đối lợi hại, cũng chỉ có con "Mẹ" trong cái gia đình kia, có thể dẫn dụ người khác vào ảo cảnh, mới có thể hơn được nó.
Hứa Thâm nhấn vào máy trợ thính, thông báo cho Lily phái người đến bắt giữ để kết thúc công việc.
Ánh mắt hắn lướt qua xung quanh, trọng điểm là nhìn về phía Mai Phù bên cạnh.
Mặc dù ánh mắt trực tiếp lướt qua, nhưng trong lúc di chuyển chậm rãi, Hứa Thâm lại liếc nhìn toàn thân Mai Phù, khiến hắn ngạc nhiên là, năng lực của mình dường như mất tác dụng.
Trên người Mai Phù, không nhìn thấy nửa vòng xoáy đen nào.
Không có nhược điểm? Hay là ta không cách nào nhìn ra? Trong lòng Hứa Thâm kinh ngạc.
Mai Phù dường như phát hiện ra điều gì, quay đầu lại, hơi nghi hoặc, nghiêng đầu nhìn về phía Hứa Thâm.
Mà Hứa Thâm đã tranh thủ dời ánh mắt, nhìn sang bên cạnh, dường như đang quan sát hành lang thịt băm, xem có nguy hiểm nào khác không.
Rất nhanh, Lily dẫn theo mấy nhân viên công tác tới.
Nhìn thấy dáng vẻ hấp hối của Khư này, bọn họ không dám khinh thường, nhanh chóng ném ra xiềng xích bắt giữ chuyên dụng, xiềng xích này có những gai nhọn móc ngược, có thể đâm vào trong cơ thể Khư, ghim vào da thịt.
Dưới sự trợ giúp của xiềng xích, Khư đau đớn hét lên thảm thiết, muốn giãy giụa nhưng không còn sức lực.
Lúc này Lily mới chú ý, con Khư này vậy mà toàn thân hoàn hảo không bị tổn thương gì.
Không có vết kiếm, không có chảy máu!
Lúc này vết thương duy nhất trên thân nó, đại khái là do xiềng xích bắt giữ của bọn họ gây ra.
"Cái này..." Lily ngơ ngác như gặp ma, kinh ngạc nhìn Hứa Thâm: "Lãnh sự đại nhân, ngài làm thế nào vậy?"
Hứa Thâm nghi hoặc: "Cái gì?"
"Ta nói là... Ách, không có gì."
Lily có chút cạn lời, Hứa Thâm không muốn nói, cô cũng không dám hỏi nhiều, dù sao ai cũng có bí mật riêng, dò hỏi bí mật của Trảm Khư cũng như đào mồ chôn người.
Rất nhanh, mấy người mất sức lôi Khư này rời đi, đưa đến chiếc xe tù trong hiện thực.
Kết cấu bên trong chiếc xe cùng với vật liệu của tủ sắt tương đồng, cho dù ở Khư Giới cũng không thể nhìn thấu, tương tự, cũng có thể cầm tù những con Khư trốn vào Khư Giới.
"Bắt giữ hoàn thành, lãnh sự đại nhân, tiền thưởng chắc ngày mai sẽ được thanh toán cho ngài, nếu như ngài cần gấp, tối nay cũng được." Các loại sau khi mọi việc xong xuôi, Lily nhìn Hứa Thâm, đáy mắt thêm vài phần kính sợ.
Cô ta xem như chứng kiến Hứa Thâm từng bước trưởng thành, tốc độ này quá nhanh.
"Không vội." Hứa Thâm khoát tay: "Không có việc gì ta về ngủ đây."
"Được, lãnh sự đại nhân đi thong thả."
"Vậy, tiền xe?"
"...Được."
. .
. . .
Trở lại quảng trường Nham La, Hứa Thâm nhân lúc còn có không ít sức, trong phòng tiếp tục huấn luyện.
Ngoài việc rút kiếm, Hứa Thâm cũng đang thuần thục điều khiển Khư tia.
Khư lực không ngừng tinh khiết, cộng thêm năng lực được kích hoạt, Khư tia của hắn kéo dài ra phạm vi bên ngoài cơ thể, từ 30 cm tăng lên đến khoảng một mét.
Khoảng cách này, khi hắn kéo dài Khư tia ra, có Khư tấn công cũng đủ để hắn kịp phản ứng.
Nếu là Khư ở tầng sâu giả bộ tấn công, sẽ không kích phát Khư tia.
Chỉ có khi ở trong cùng một Khư Giới hoặc trong hiện thực, mới có khả năng chạm vào.
Đây là thủ đoạn phòng ngự được nghĩ ra dành riêng cho Khư, nhưng Hứa Thâm sau khi thử nghiệm thấy đối diện với người cũng có tác dụng, nếu có ai tấn công từ phía sau, cũng sẽ chạm vào Khư tia của hắn trước.
Chỉ là, phạm vi một mét, rốt cuộc có hơi chật hẹp, còn phụ thuộc nhiều vào tốc độ phản ứng.
Nếu có thể kéo dài đến ba mét, thậm chí xa hơn nữa, vậy thì sẽ là lãnh địa Khư tia.
Hứa Thâm tạo ra hai loại tơ Khư, một loại mỏng manh, không đủ lực, chỉ là bay lơ lửng quanh bên ngoài cơ thể dùng để cảm ứng.
Một loại Khư tia tương đối chắc khỏe, độ dẻo dai tốt hơn, cần nhiều Khư lực cô đọng áp súc hơn, có lực nhất định, có thể gây thương tích trong lúc chiến đấu, thậm chí trói buộc địch nhân, cũng có thể dẫn dắt cơ thể mình, bay lượn thay đổi hướng các loại, trở thành chi thứ ba bên ngoài cơ thể.
Mà hai loại Khư tia, đều cần một lượng lớn Khư lực.
Lượng Khư lực duy trì ở mức bão hòa trước kia của Hứa Thâm, sau khi đột phá lên hình thái thứ hai, đã trở nên trống rỗng, dường như không gian có thể chứa đựng Khư lực trong cơ thể đã tăng lên nhiều.
Không gian tăng lên này, chính là các mạch máu, kinh mạch khắp nơi.
Khư lực ban đầu, chỉ có thể cất giữ ở các cơ quan nội tạng, như thức ăn.
Cho dù phóng xuất ra, cũng giống như ngọn lửa bùng phát trên da, trông giống một vệt, chủ yếu tập trung ở nửa trên người.
Nhưng bây giờ khi tim đập nhanh, Khư lực lan ra toàn thân, tay chân các loại tất cả đều bao phủ, không còn là ngọn lửa bập bùng, mà là giống một lớp màng nước bao phủ toàn thân, lặng lẽ chảy xuôi.
Mà khi Khư tia phiêu đãng ra bên ngoài cơ thể, lượng Khư lực mà Hứa Thâm cần ngày càng nhiều, hắn cảm thấy một cảm giác Đói khát tột độ.
Cần càng nhiều, càng nhiều Khư lực...
. . .
Sau khi đột phá đến hình thái thứ hai, mỗi ngày Hứa Thâm có thể tiêm bốn ống Tịnh Khư tề để tăng tiến, nếu để cho cơ thể chịu một chút tải thì năm ống cũng có thể hấp thụ, nhưng nếu liên tục năm ống, mạch máu trên cơ thể sẽ nổi lên, biến thành màu đen sậm, trông khá dữ tợn.
Hứa Thâm vẫn lựa chọn một cách an toàn bốn ống, các loại khi cơ thể dần thích ứng và tăng cường sẽ từ từ tăng lên cực hạn.
Cuộc sống thường ngày bình lặng trôi qua nhanh chóng.
Hứa Thâm đã dần thích nghi với các loại sức mạnh của hình thái thứ hai, mỗi ngày cũng đều tôi luyện Khư tia và luyện kiếm.
Nhưng ngoài những việc đó ra, hắn còn tranh thủ một chút thời gian, học lái xe ở cục sắp xếp.
Chỉ mất vỏn vẹn một tuần.
Huấn luyện viên cầm tay chỉ việc, xe cứ việc mà lái, ra nghề rất nhanh.
Ngày thứ ba đã mang Hứa Thâm ra đường, ở vùng ngoại ô phóng vun vút, theo như huấn luyện viên nói thì cứ đạp ga và phanh là được, thật sự không đạp trúng thì đâm chết người Vụ dân cũng không sao, có tiền bồi thường được.
Hứa Thâm chỉ coi huấn luyện viên này hơi hài hước.
Sau khi học lái xe xong, Hứa Thâm cũng xin xe vũ trang ở cục, chẳng bao lâu đã được phê duyệt.
Từ đó, Hứa Thâm đã nói lời tạm biệt với kiếp sống đón xe, không cần tốn tiền đón xe vô ích nữa, chỉ là cần tự móc tiền đổ xăng.
Ngoài việc rèn luyện ra, thỉnh thoảng Hứa Thâm cũng quay về đội 17 thăm hỏi Mặc Tiểu Tiểu và Tô Sương.
Mặc Tiểu Tiểu đã trở thành đội trưởng đội 17, ngoài hai lão nhân đó ra, còn có thêm ba thành viên mới, trong đó có một người Hứa Thâm tương đối quen thuộc, lại chính là Kỳ Thiên Minh ở trong trại huấn luyện.
Khi đó cùng Hạ Tĩnh Tương đảm nhiệm chức đội trưởng đội huấn luyện, biểu hiện khá xuất sắc, Hứa Thâm có ấn tượng tương đối khiêm tốn về người này, biết giấu mình, không lộ ra ngoài.
Không ngờ nửa năm trôi qua, đối phương đã được đề bạt lên thê đội thứ hai.
Trong môi trường cũ mới đan xen nhiều lần như thế này, còn có thể nhìn thấy khuôn mặt cũ, ít nhiều cũng khiến người ta cảm thấy thổn thức và hoài niệm.
Kỳ Thiên Minh đối với Hứa Thâm cũng có ấn tượng sâu sắc, dù sao cũng là người trong trại huấn luyện đặc thù, gặp mặt là một trận hàn huyên cùng thổn thức, hai người đã từng quan hệ tính toán không mấy quen thuộc, nhưng bây giờ gặp lại, lại có dũng khí cùng chung chí hướng bạn cũ cảm giác.
"Lần trước trở về, thấy nàng trên cổ có vết bầm đen dấu ngón tay, về sau ta cố ý trong Khư Giới quan sát, phát hiện là con bảo mẫu kia làm."
Tại tầng lầu 3 số 17, thuộc về phòng của Tô Sương, nơi này bố trí vô cùng ấm áp, giống phòng Công chúa, tường là màu hồng, một tiểu nữ hài tại đống đồ chơi oa oa bên trong lăn lộn, chính là con gái Chu đội.
Hứa Thâm theo Tô Sương nhìn lại, tiểu nữ hài chỗ cổ quả nhiên còn có dấu nhàn nhạt.
"Con bảo mẫu kia bị Chu đội thuê nhiều năm, trước kia cũng cần cù chăm chỉ, còn tưởng rằng có chút tình cảm, không nghĩ tới Chu đội đi lần này..." Tô Sương khẽ lắc đầu, đáy mắt lộ ra mấy phần lạnh lẽo.
Hứa Thâm có chút trầm mặc, hỏi: "Về sau là thế nào xử lý?"
"Sa thải, cho nàng xéo đi, những con bảo mẫu này không đáng tin, ta hiện tại cũng ở trong cục, đưa nàng cũng dàn xếp ở chỗ này, ta tự mình chăm sóc, vừa vặn, có thể đem phòng của ta tại thị khu cũng cho thuê, mỗi tháng còn có thể cầm được một phần tiền thuê, cũng có thể nhanh chóng tích lũy đủ tiền về hưu." Tô Sương nói, lúc nói đến hai chữ "về hưu", đáy mắt nàng lộ ra một chút vẻ ước ao.
"Lợi cho nàng quá rồi, loại con bảo mẫu này, nên trực tiếp đánh chết." Mặc Tiểu Tiểu hừ hừ nói, dáng người nho nhỏ, tính tình lại lớn.
Tô Sương khẽ lắc đầu, "Đều là như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận