Vĩnh Dạ Thần Hành

Vĩnh Dạ Thần Hành - Chương 169: Chia rẽ (length: 10603)

Theo những gì Trần Thanh Vân kể, Hứa Thâm biết được không ít chuyện hắn làm tay sai cho phe cà phê, những chuyện này Trần Thanh Vân tự biết không thể không nói, hắn nhất định phải đưa một ít "nhược điểm" cho Hứa Thâm, có lẽ đổi lại được sự tin tưởng tạm thời.
Nếu không đợi Hứa Thâm tự mình tìm hiểu, sẽ chỉ moi ra được nhiều hơn.
"Hiện tại thân thể ngươi bị ta đánh chết, ngươi lại tìm thể xác mới, mặt khác biệt, làm sao khiến đám bang chúng tin phục?"
Nói chuyện kết thúc, Hứa Thâm hỏi dò.
"Ta đã phái phân thân đến đây."
Trần Thanh Vân trong lòng đắng chát, vẻ mặt cũng có vẻ tương đối bình tĩnh, chấp nhận thực tại này: "Tạm thời để Tam phu nhân của ta thay mặt quản lý, chờ ta tìm được thể xác mới về sau, ta có thể chỉnh sửa mặt mũi của thể xác mới về nguyên dạng ban đầu, đây cũng là nguyên nhân nhiều năm như vậy năng lực của ta không bị bại lộ."
Hắn cũng không phải lần đầu tiên bản thể bị đánh chết.
Ở Vô Miên khu tung hoành 16 năm, nếu nói chưa từng chết lần nào là điều không thể nào.
Ám sát, đánh lén, những cô nàng kiều diễm ẩn núp bên cạnh... tất cả đều là thủ đoạn mà những tổ chức bị tiêu diệt kia dùng, hắn cũng từng trúng chiêu hai lần, nhưng vẫn không hề lộ ra năng lực của mình.
Bởi vì những người biết chuyện đều bị xóa sổ, còn hắn thì vẫn giữ nguyên bộ mặt vốn có xuất hiện.
"Quả là năng lực thần kỳ..." Hứa Thâm không khỏi cảm thán, chợt hỏi: "Vậy ngươi có chuẩn bị thể xác mới chưa?"
Trần Thanh Vân trong lòng cười khổ, Hứa Thâm đã hỏi như vậy, dù hắn nói chưa, Hứa Thâm chắc cũng không tin lắm, có được năng lực có thể thay thế thể xác mà lại không chuẩn bị sẵn một thể xác thì rõ là không hợp với lẽ thường.
"Có, lát nữa ngươi sẽ gặp thôi." Trần Thanh Vân nói.
Hứa Thâm thấy hứng thú, yên lặng chờ đợi.
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên từ bên ngoài văn phòng, một giọng nói ngọt ngào mang theo cung kính và cẩn thận cất lên, là thư ký của Trần Thanh Vân.
"Không cần lo lắng, không có ta phân phó, nàng không dám vào đâu." Trần Thanh Vân nhìn ánh mắt của Hứa Thâm, bình tĩnh nói.
Nếu thư ký giờ phút này đi vào, chắc chắn sẽ nhìn thấy thi thể của hắn, mà nói như vậy, hắn sẽ phải giải quyết vị tiểu thư ký nghe lời mà mình yêu thích này.
"Ừm." Hứa Thâm không hề lo lắng, hắn có thể trốn vào Khư Giới bất cứ lúc nào, hơn nữa bây giờ không còn ai trong Bạch Trú bang cản được hắn.
Cô thư ký thấy không ai đáp lời, cũng không dám đẩy cửa vào, nàng biết rõ Trần Thanh Vân đang ở trong văn phòng, dù sao lúc trước gặp hắn đi vào rồi không ra ngoài.
Thư ký báo cáo một lượt chuyện còi báo động Khư Thú bên ngoài, rồi lặng lẽ rời đi.
Không lâu sau, vị Tam phu nhân mắc bệnh sạch sẽ kia đến.
Lần nữa nhìn thấy vị phu nhân ăn mặc diêm dúa này, Hứa Thâm lộ vẻ cổ quái, ai có thể nghĩ thứ này lại là phân thân của chính Trần Thanh Vân?
"Có khi người khác sẽ hối lộ người bên cạnh ta, để tiếp cận ta..." Trần Thanh Vân thấy Tam phu nhân đến, trên mặt nở nụ cười, tựa hồ tìm thấy một chút cảm giác an toàn: "Nhưng đâu biết rằng nàng cũng là ta."
Lúc ngươi vừa hối lộ lại ám sát ngươi à… Hứa Thâm nghĩ đến cảnh này đã thấy buồn cười và thú vị, tên Trần Thanh Vân này tung hoành ở Vô Miên khu 16 năm không chết, quả thực có vài thủ đoạn.
Tam phu nhân thấy Hứa Thâm ngồi trong văn phòng, khẽ cau mày, nhưng không nói gì, lúc trước một mực ra vẻ mắc bệnh sạch sẽ, giờ phút này lại nhặt thi thể dưới đất lên, tìm kiếm mấy món Khư binh trong đó.
Sau đó, nàng rót Khư lực vào trong thi thể, rồi chôn ở Khư Giới, biến mất trong văn phòng.
Làm xong những việc này, Tam phu nhân nhìn Trần Thanh Vân trong suốt, trong mắt lộ ra vẻ đau thương và yêu thương: "Ca ca, ngươi có đau không?"
"Ta không đau." Trần Thanh Vân ôn nhu nói.
Tam phu nhân đưa tay, định vuốt ve Trần Thanh Vân, nhưng bàn tay không cách nào chạm vào, chỉ duy trì tư thái hư không chạm đến.
Hứa Thâm thấy dáng vẻ thân mật này của họ, có chút kinh ngạc, không phải nói là phân thân à?
"Người mang đến rồi à?" Trần Thanh Vân ôn nhu hỏi.
Tam phu nhân khẽ gật đầu, chợt vỗ nhẹ tay, nói: "Vào đi."
Cửa văn phòng bị đẩy ra, một thân ảnh trung niên đi vào.
Người này nhìn thấy Hứa Thâm đang ngồi ở vị trí của Trần đổng, không khỏi ngẩn người, chợt sắc mặt tối sầm lại, nói: "Ngươi là ai?!"
Hứa Thâm cũng đang quan sát người này, tuổi tác có vẻ tương đương Trần Thanh Vân, vóc dáng, giọng nói cũng có vài điểm tương tự.
Chỉ là khuôn mặt có hơi khác biệt, nhưng đều là loại khuôn mặt gầy gò.
"Mau xuống ngay! Đó là chỗ của Trần đổng chúng ta..."
Trung niên nhân giận dữ quát.
Còn chưa đợi hắn nói hết câu, Trần Thanh Vân đứng bên cạnh đã bất thình lình ra tay, hai tay đâm vào đầu hắn.
Thân thể của trung niên nhân đột nhiên run rẩy, ngay sau đó toàn thân co rút lại, tròng mắt trợn trắng.
Một khắc sau, một thân ảnh gần như trong suốt, bị túm ra từ cơ thể của trung niên nhân.
Thân ảnh bị lôi ra ngoài này cũng mang dáng vẻ của người trung niên, hắn ngơ ngác một chút, chợt thấy Trần Thanh Vân trước mặt, vội nói: "Trần đổng... ."
Hiển nhiên, hắn vẫn chưa ý thức được chuyện gì đang xảy ra.
Trần đổng mỉm cười, chợt thân thể bỗng nhiên biến hóa, như một cái miệng rộng dữ tợn, nuốt chửng người trung niên này.
Sau khi nuốt xong, thân thể hắn khôi phục dáng vẻ nho nhã, nhai nhai hai cái, rồi chậm rãi đi vào trong cơ thể trung niên nhân.
"Ca ca ta cần thích ứng một chút, không tiện quấy rầy."
Tam phu nhân liếc mắt nhìn trung niên nhân đứng im không nhúc nhích, nàng thuần thục đi đến một chỗ trong văn phòng, xoay một cái cơ quan, để lộ ra gian phòng tối bên trong.
Sau đó nàng đem trung niên nhân cứng đờ di chuyển vào, rồi đóng kín cửa phòng tối.
Hứa Thâm lẳng lặng nhìn cảnh này, sau khi nàng ra ngoài mới hỏi: "Quá trình dung hợp này cần bao lâu?"
"Nhanh thì nửa ngày, chậm thì vài ngày." Tam phu nhân liếc Hứa Thâm, nhíu mày nói.
Hứa Thâm khẽ gật đầu, hứng thú nhìn nàng: "Ngươi không phải phân thân à, sao nhìn cảm giác các ngươi có chút khách khí?"
"Mới không phải phân thân, chúng ta là người một nhà." Tam phu nhân hừ lạnh nói.
Phân thân cộng thêm sự phân tách nhân cách, lại có nhân cách và cảm xúc độc lập à… Hứa Thâm cảm thấy năng lực này hơi biến thái, hỏi: "Vậy Đại phu nhân và Nhị phu nhân của ngươi, chẳng lẽ cũng là...?"
"Dĩ nhiên không phải."
Tam phu nhân hừ nhẹ nói: "Ca ca chỉ có mình ta là em gái."
Hứa Thâm cười cười, không truy hỏi đến cùng.
"Bỏ mặc thế nào, hợp đồng trước đây với Truy Quang hội vẫn giữ nguyên, mỗi năm 3000 vạn, lát nữa phái người trong hội đến Truy Quang hội một chuyến, hoàn thành việc ký kết hợp đồng." Hứa Thâm nói.
Tam phu nhân có chút không tình nguyện, nhưng từ chỗ "ca ca" đã biết rất nhiều chuyện, nàng cũng không nói gì thêm.
"Hiện tại bang phái đang suy yếu, ngươi khôi phục lại cũng cần một thời gian, gặp vấn đề gì thì cứ liên lạc ta, ta sẽ đến giải quyết." Hứa Thâm đứng dậy nói.
"Ta với ca ca cũng đủ để ứng phó." Tam phu nhân hừ nhẹ nói, giọng điệu khác hẳn vẻ uy nghiêm trầm ổn của Trần Thanh Vân.
"Vậy thì càng tốt."
Hứa Thâm không nán lại nữa, đứng dậy rời đi.
Lần này hắn không đi đường tắt qua Khư Giới, tránh làm xáo trộn tổng bộ trên dưới.
Dưới sự tiễn đưa của Tam phu nhân, Hứa Thâm ra đến bên ngoài cao ốc tổng bộ, trên đường không ít người ném tới ánh mắt kinh ngạc, không biết Hứa Thâm đến từ khi nào, mà lại có thể khiến vị Tam phu nhân bình thường vốn ngang ngược càn rỡ, tự mình ra tiễn.
"Về sau chỗ này là chỗ đậu xe của ta, ngươi lại tìm chỗ khác." Hứa Thâm nói với một vị trí ở trước cổng ra vào.
"Ngươi đâu có thường đến." Tam phu nhân sắc mặt không vui nói.
"Không đến đây thì ta cũng vẫn là ta." Hứa Thâm cười nói.
Tam phu nhân hừ lạnh một tiếng, không nói tiếp, coi như ngầm chấp nhận.
Hứa Thâm bảo nàng phái người lái xe, đưa hắn về Truy Quang hội.
Đêm xuống đèn đuốc sáng trưng, nhưng lãnh tụ của Bạch Trú bang đã đổi, mà những bang chúng trên đường thì vẫn chưa biết gì về chuyện này.
Đây là bí mật giữa Hứa Thâm và Trần Thanh Vân.

Nghỉ ngơi một đêm ở Truy Quang hội, nhân tiện tiêm Tịnh Khư tề.
Hứa Thâm vẫn tiêm 5 ống mỗi ngày, Khư lực trong cơ thể cũng tăng nhanh chóng.
Hứa Thâm hỏi thăm Mộc Vương, Khư lực cực hạn ở trạng thái thứ hai, mức phổ biến vào khoảng 1000 ống.
Đây là gấp mười so với trạng thái ban đầu.
Có một số người có thể đạt cực hạn khi có hơn 900, cảm giác được trạng thái cực Khư, dao động khoảng 100, tùy thuộc thể chất mỗi người khác nhau.
Dù sao sinh vật không phải máy móc, không có một giá trị đo lường tuyệt đối. Hứa Thâm ước tính Khư lực hiện tại trong cơ thể, khoảng 340.
Còn thiếu 700.
Mỗi ngày tiêm 5 ống, thì cần khoảng bốn năm tháng nữa.
Bây giờ hắn thành người thống lĩnh duy nhất, trong hội việc điều phối tài nguyên Tịnh Khư tề, có thể được cung cấp không giới hạn.
Chỉ là tài nguyên trong hội không còn bị hạn chế, nhưng số lượng Tịnh Khư tề lại có vấn đề.
Sau khi nắm quyền, Hứa Thâm có thể đọc và biết nhiều tin tức cũng như tình báo, lúc này hắn mới biết, Tịnh Khư tề của Truy Quang hội cũng được thu mua từ bên ngoài.
Mà nơi thu mua chính là Khư bí cục.
Không sai, những Tịnh Khư tề dùng được đều là thu mua bí mật từ Khư bí cục của các khu.
Nói cách khác, chính Khư bí cục tuồn Tịnh Khư tề ra ngoài, mới khiến các tổ chức thế lực như Truy Quang hội, Bạch Trú bang lớn mạnh dần.
Hứa Thâm nghĩ đến lúc thực tập ở Cục Bí Khư, từng có người phàn nàn về tổ chức như Truy Quang hội, cho rằng bọn chúng gây nhiễu sự, khiến không ít nhân viên chém Khư căm hận.
Nhưng bây giờ mới hiểu, sự tồn tại mà bọn họ căm hận lại là do cấp trên mà bọn họ trung thành bồi dưỡng ra.
Còn Tịnh Khư tề bên trong Cục Bí Khư cũng không phải tự sản xuất mà là mua từ nội thành.
Rõ ràng thành không có năng lực và tư cách để chế tạo và sản xuất Tịnh Khư tề...
Bạn cần đăng nhập để bình luận