Vĩnh Dạ Thần Hành
Vĩnh Dạ Thần Hành - Chương 323: Quang Minh thành ( canh thứ hai) (length: 13516)
Tóc xanh nữ tử sắc mặt đột nhiên biến đổi, không kìm được lùi lại hai bước, nói: "Ta bằng lòng hợp tác với ngươi, ngươi muốn ta phối hợp thế nào cũng được."
Là quân vương, vốn dĩ có tư thế nhìn xuống kẻ khác, nhưng bây giờ người là dao thớt còn ta là thịt cá, có thể co được duỗi được mới là bản lĩnh.
"Ta có thể có được tất cả từ ngươi, vì sao còn phải hợp tác với ngươi?"
Hứa Thâm hỏi ngược lại.
Phụt một tiếng, thanh kiếm gãy đột nhiên đâm xuyên cổ tóc xanh nữ tử.
Sau đó vặn xoáy, một viên đầu lâu bay ra.
Hứa Thâm tiện tay chộp lấy, đem viên đầu lâu đang bay hút vào tay.
Giờ phút này tóc xanh nữ tử vẫn chưa chết, thân thể quân vương là thân thể sau khi Niết Bàn tái sinh, nói theo một ý nghĩa nào đó, đã Siêu Thoát phàm nhân, cũng không phải đơn thuần là thân xác máu thịt.
Vì vậy dù tim bị đâm xuyên cũng không sao, chỉ là tuân theo cấu tạo thân thể ban đầu, vẫn phân bố hạch tâm của mình cho các bộ vị trọng yếu khác.
Tỷ như đại não, gánh vác ký ức.
"Vì sao?"
Tóc xanh nữ tử kinh hãi nhìn Hứa Thâm, có chút không hiểu, Hứa Thâm đã muốn giết mình, vì sao lúc trước còn muốn giữ nàng lại?
Hứa Thâm không nói gì, mà nhanh chóng ra tay, lột bỏ chiến giáp trên người đối phương, sau đó xẻ ngực nàng ra, xé rách thân thể.
"Vì để bảo đảm chất lượng."
Hứa Thâm nói: "Lúc trước chỉ là không có thời gian, không phải là ngươi có giá trị lợi dụng."
Tóc xanh nữ tử tức giận, từ thân thể vỡ nát bùng phát ra Khư lực ngút trời, muốn phản kháng, nhưng dưới lĩnh vực lấy nhỏ thắng lớn, rất nhanh đã bị áp chế, sau đó hoàn toàn bị khống chế.
Hứa Thâm ném viên đầu trong tay cho một viên đầu nữ nhân đẫm máu nhô ra từ trên vai: "Tặng ngươi."
"Cảm ơn."
Hải Tước nhẹ nhàng và lễ phép đáp lại.
Sau đó đưa tay nhận lấy viên đầu, máu tươi bao phủ, từ từ che lấp gương mặt phẫn nộ không cam lòng của tóc xanh nữ nhân.
Tiếng nhai nuốt vang lên.
Chẳng bao lâu.
Ngoài gian phòng nhỏ đen tối, một bóng hình thon thả mảnh khảnh đột ngột xuất hiện trong bóng đêm.
Dường như phát giác ánh sáng ấm trong phòng nhỏ, bóng hình đó chậm rãi tiến đến, ánh sáng chiếu lên mái tóc, tóc dài xanh biếc rối tung trên vai.
Nhưng biểu hiện của nàng lại chết lặng, mang theo chút mờ mịt.
"Hoan nghênh..."
Khe cửa hé mở, một khuôn mặt ôn hòa lộ ra từ cạnh cửa, ân cần nhìn vị khách mới đến trước mắt.
Dưới lời mời của nàng, bóng dáng thon thả này chậm rãi bước chân, đi vào trong cửa.
Ở đầu một chiếc bàn gỗ dài mảnh ban đầu, lại có thêm một bóng hình.
...
...
"Có thể cho ta một miếng không?"
Ngưu Đầu Nhân nhìn cảnh tượng ăn như hổ đói trước mắt, có chút thèm thuồng.
Hứa Thâm ngơ ngác ngẩng đầu, lau đi nước tương dính bên khóe miệng, hắn chỉ chọn một miếng rất nhỏ, nhưng là miếng cốt lõi, đó là một đoạn tràng lỏng màu mỡ thơm nức, bên trong bao bọc nhân bánh đặc sệt căng mọng.
Nhân bánh này ẩn chứa Khư lực cùng dinh dưỡng phong phú.
Nhìn thấy vẻ thèm thuồng của Ngưu Đầu Nhân, Hứa Thâm hờ hững liếc nó một cái, nói: "Chuyện lúc trước còn chưa tính sổ với ngươi đó."
Sắc mặt Ngưu Đầu Nhân thay đổi, lập tức cười hề hề nói: "Chuyện lúc trước chẳng phải là hiểu lầm thôi sao, ta tưởng ngươi chết rồi, ai ngờ (cái tên chết tiệt nhà ngươi sao mà khó chết thế) ngươi có Phúc Vận lớn như vậy, nói đến, cô bé kia lúc trước muốn chạy trốn, là ta giữ nó lại đây này..."
Hứa Thâm không hề biểu lộ, không để ý tới nó.
Ngưu Đầu Nhân thấy van nài Hứa Thâm không được, bèn chuyển ánh mắt sang người thê tử cũng đang thưởng thức món ngon.
Hải Tước làm ngơ ánh mắt cầu xin của nó, còn Linh Lục thì khúc khích cười một tiếng, gắp miếng nhỏ tiếp theo cho nó.
Ngưu Đầu Nhân mừng rỡ, quả nhiên là con gái là chiếc áo bông nhỏ của ba ba, lời này không sai.
Nó đang định đưa tay ra, nhưng Linh Lục đã như tia chớp rụt về, nhét ngay vào miệng mình, cười hì hì nói: "Ngon lắm nha."
Cái con bé áo ghile láo toét chết tiệt này... Ngưu Đầu Nhân trong lòng lập tức oán hận, biết mình bị trêu chọc.
"Không có công lao cũng có khổ lao, cho ta một chút đi, cho dù là một ngón tay cũng được mà." Ngưu Đầu Nhân vẻ mặt đau khổ cầu xin.
Trước mặt mỹ thực thì không còn chút tôn nghiêm nào.
Hoặc có thể nói, Khư vốn không hiểu thế nào là tôn nghiêm, chỉ để ý vui hay không vui mà thôi.
Mà thưởng thức mỹ thực, chắc chắn sẽ khiến người cảm thấy vui sướng và sung sướng.
Hứa Thâm liếc nó một cái, tiện tay chặt đứt một ngón tay ném cho nó.
Với con Khư Đầu Trâu này, hắn còn giữ lại dùng việc lớn, ân uy cùng dùng.
Về phần nội tâm Ngưu Đầu Nhân có hận hắn hay không thì Hứa Thâm cũng không quan tâm.
Nếu không có lực lượng... Đừng nói Khư Đầu Trâu, Hải Tước mẹ con cũng sẽ muốn gặm hắn đến xương.
Rất nhanh, tóc xanh nữ tử bị phanh thây không còn một mảnh.
Trận chiến tranh đoạt Vương Kiến Chúa Dạ Thử lần này, cũng tạm thời tuyên bố kết thúc.
Hứa Thâm biết, dấu chấm cho trận chiến này vẫn chưa đặt xuống, mà là ở một tháng sau, khoảnh khắc Kiến Chúa đỏ tươi chân chính từ Khư hải trở về.
Không thể không nói, thực lực của quân vương vượt quá mức bình thường.
Đại chiến kịch liệt kéo dài đến giờ, cũng chỉ có một quân vương ngã xuống.
Tinh Quân kia sớm đã chạy trốn ly khai.
Mà Dạ Thử Vương, cũng ẩn nấp ở nơi không biết tên, Hứa Thâm biết nó đã khôi phục chiến lực quân vương, nếu đối phương nhất tâm ẩn mình, hắn rất khó tìm ra, trừ phi đối phương ẩn mình ngay bên cạnh hắn.
Bất quá, mượn năng lực của tóc xanh nữ nhân, Hứa Thâm có lẽ có thể tìm ra.
Dù sao đối phương còn nợ hắn thù lao đây...
Về phần trung niên nhân hình khối lập phương bị xác nuốt vào, Hứa Thâm biết đối phương không chết, lúc tách xác ra lúc trước, cũng không tìm thấy hài cốt quân vương trong cơ thể gã, thực lực của đối phương dù biểu hiện bất lực trước mặt Kiến Chúa, thậm chí không làm bị thương được Kiến Chúa dù chỉ nửa phần, nhưng về phương diện bảo mệnh, không hề kém tóc xanh nữ tử cùng Tinh Quân.
Dù sao cũng là Phó thành chủ núi Hỏa Thành.
Việc đối phương bị xác nuốt vào, thậm chí có thể là cố ý hành động, chính là vì sớm rút khỏi chiến trường, phòng cho không Hứa Thâm sai khiến.
Nhưng Hứa Thâm lười tính toán.
Núi Hỏa Thành hay Hải Điểu thành, hắn đều sẽ đến nhà viếng thăm.
Hơn nữa, ngay trong tương lai gần.
Trước lúc đó, là phải bình định Bạch Nghĩ Thành trước đã.
Khi thân thể tóc xanh nữ nhân bị ăn hết sạch sẽ hoàn toàn, Hải Tước cũng thu mình về cơ thể Hứa Thâm, Ngưu Đầu Nhân tuy vẫn chưa thỏa mãn, nhưng cũng theo Hải Tước cùng nhau lẻn vào thân thể Hứa Thâm.
Hứa Thâm xoay người đi về phía đông đảo nhị thái.
Thấy Hứa Thâm đến, các nhị thái như Thống Lĩnh Dây Leo đều vội vàng quỳ xuống, tiếng áo giáp đồng loạt vang lên, có chút êm tai.
Mắt thấy Hứa Thâm phanh thây một quân vương, đối với những nhị thái này tạo thành xung kích quá lớn, trong lòng một tia ý niệm phản kháng đều không còn.
Chỉ có Tề Hạo cùng đám bí vệ vẫn hiên ngang đứng đó, nhưng sắc mặt ai nấy cũng đều trắng bệch như người chết, dường như thấy Tử Thần đứng ngay trước mắt.
"Bí vệ Kiến Chúa bồi dưỡng, quả nhiên đủ trung thành."
Hứa Thâm liếc nhìn những bí vệ này, không có một ai đầu hàng phản bội, xem ra Kiến Chúa huấn luyện bọn họ vô cùng bài bản.
"Hạ Thông."
Hứa Thâm gọi.
Hạ Thông từ trong người Ngưu Đầu Nhân chui ra, "Ừm?"
"Sửa chữa trí nhớ của bọn chúng, thay ta thành Kiến Chúa trong đầu chúng." Hứa Thâm nói: "Làm cho đẹp vào."
Hạ Thông cười khổ, giờ hắn bị Hứa Thâm giam cầm bên cạnh, thành công cụ người cho Hứa Thâm sai bảo.
Dù bất đắc dĩ, nhưng gã chỉ có thể làm theo.
Rất nhanh, trí nhớ của Tề Hạo, lão Khương cùng các bí vệ khác đều bị xuyên tạc.
Về phần những lời nhắn nhủ của Hứa Thâm vừa nãy, đoạn ký ức đó, đều bị Hạ Thông trực tiếp xóa bỏ.
Hắn biên soạn lại trí nhớ, lặng lẽ không một tiếng động.
"Chúc mừng Ngô Vương khải hoàn, đánh lui bại vương, phù hộ chúng ta!"
Sau khi sửa trí nhớ xong, Tề Hạo và các bí vệ cùng nhau quỳ xuống, kích động hành lễ.
Động tĩnh như vậy làm cho đám nhị thái thống soái dây leo bên cạnh cũng bị giật mình, mặt mày kỳ quái nhìn các bí vệ này, kết hợp với Hứa Thâm, lập tức nhận ra điều gì đó, lòng càng thêm kiêng kị.
Đây chính là sức mạnh của quân vương, có sức mạnh siêu phàm nghịch chuyển sinh tử, sửa đổi tất cả!
Trí tuệ và sinh mạng phàm nhân, trước mặt sức mạnh vĩ đại như vậy, giống như gạch vụn ngói nát.
"Quét sạch chiến trường, tu sửa tường thành, để Bạch Nghĩ Thành trở lại như cũ, sau này Bạch Nghĩ Thành đổi tên thành, là Quang Minh Thành!"
Thanh âm Hứa Thâm truyền khắp toàn quân.
Đám người cúi đầu, cùng nhau đồng ý.
Trần Hàn quỳ trên đất, trong lòng kích động vui sướng, hắn đặt cược đúng rồi, Hứa Thâm làm vương, trở thành thành chủ mới, địa vị của hắn cũng sẽ rất cao.
Hứa Thâm xoay người, đi vào Khư Giới tầng thứ tư, biến mất trước mắt mọi người.
Thấy mọi người sau khi hắn rời đi thì nháo nhào đứng dậy bận rộn công việc, lúc này Hứa Thâm mới tập trung tâm trí vào xung quanh, Khư lực trong con ngươi của hắn ngưng tụ, từng sợi tơ nhạt nhòa lẫn lộn trên không trung.
Từng sợi chuỗi nhân quả, trên người nhị thái thì nhiều nhất, toàn thân bị bao trùm, như lông tơ thô bay, kéo dài đến nơi rất xa, thậm chí có một vài sợi lẫn nhau đan xen vào nhau.
"Dạ Thử Vương quả nhiên đã chạy."
Hứa Thâm đảo mắt nhìn quanh, không tìm được chuỗi nhân quả của Dạ Thử Vương, có thể thấy gã đã hoàn toàn rời khỏi nơi đây.
Trong lòng hắn có chút tiếc nuối, nếu Dạ Thử Vương còn nấp ở đâu đó trong chiến trường, hắn thông qua chuỗi nhân quả có thể tìm ra, kết hợp với năng lực của tóc xanh nữ nhân, trong phạm vi mười dặm sẽ bị hắn tấn công.
Năng lực đặc tính của người phụ nữ tóc xanh này nói đơn giản cũng đơn giản, nói phức tạp cũng phức tạp, Hứa Thâm đơn giản hóa nó và gọi là "Chính xác".
Hắn có thể khống chế và điều chỉnh độ chính xác của bất kỳ sự vật nào, nếu dùng vào cơ giới sinh sinh thì tuyệt đối là năng lực vô cùng cường hãn, mà đối phương cũng hoàn toàn chính xác làm như vậy, tại Hải Điểu thành, sản nghiệp của đối phương cực kỳ phát triển, có hợp tác mật thiết với Hiệp hội Hơi Nước, tạo ra được rất nhiều vũ khí nóng bí ẩn cường hãn.
"Dạ Thử Vương một lòng muốn chạy trốn, nếu triệt để rời khỏi tòa thành này thì rất khó tìm được, nhưng nơi này dù sao cũng là nơi thai nghén hắn, một tháng sau trở về trận chiến Kiến Chúa, hắn chắc chắn sẽ xuất hiện..."
Mắt Hứa Thâm chớp động, Dạ Thử Vương không tới thì hắn cũng sẽ nghĩ cách dụ hắn ra.
...
...
Sau khi cuộc đại chiến quân vương kết thúc, các khu vực của nơi hiện tại chính thức được đổi tên thành Quang Minh thành cũng dần dần khôi phục bình yên.
Quân đóng giữ các khu đều trở về vị trí của mình, thành chủ mới lên đời, thành phố đổi tên, hai việc lớn này làm chấn động các khu.
Lâu Hải Âm, Tiết Môi cùng đám người Hắc Quang giáo biết tin Hứa Thâm chiến thắng Kiến Chúa, trở thành quân vương đều kích động khôn cùng.
Mà Quang Minh hội cũng được Hứa Thâm sắp xếp đến khu Mẫu Hoàng, bây giờ khu Mẫu Hoàng đổi tên là khu Quang Minh, Quang Minh hội trở thành quân thành bang ở đây.
Thế lực cũ bị tẩy bài, tân vương lên ngôi, tất cả đều dần dần hoàn thành trong quá trình chuyển đổi thời gian.
Sau đại chiến quân vương mấy ngày, trên hoang dã nơi nào đó ngoài thành, một bóng dáng tinh hồng tọa lạc trên một ngọn núi, một con Kiến Bay màu vàng nâu xuyên qua màn sương mù dày đặc, bay đến trên bàn tay của bóng dáng tinh hồng trên ngọn núi.
Từ bộ máy móc tinh vi trên lưng Kiến Bay lấy ra một quyển mật thư, Kiến Chúa lật ra xem thoáng qua, ánh mắt trở nên âm hàn.
"Quang Minh thành... Quả nhiên là Quang Minh thành."
"Đã lâu như vậy, chiết xạ đến bản thân trong quá khứ, còn chưa giết được hắn sao?"
"Đã chiết xạ không được, vậy chỉ có thể để Hiện tại thân thông báo cho thân thể tồn tại trong quá khứ, bóp chết hắn trước khi thành quân vương!"
Nghĩ đến đây, toàn thân nàng bộc phát Khư lực, phi phong tinh hồng sau lưng tỏa sáng, tản mát ra quang trạch nồng đậm như máu.
Năng lực thời gian phát động.
Cùng lúc đó, trên áo choàng sau lưng hắn xuất hiện bóng quang ảnh mơ hồ.
Chiết xạ.
Một bóng cạn xuất hiện bên cạnh Kiến Chúa đỏ tươi, bộ dáng không khác gì nàng, ngay sau đó, bóng cạn này theo dòng sông thời gian ngược dòng, chiết xạ đến quá khứ xa xôi.
Trở về một tuần trước trên ngọn núi này.
"Dù sao cũng là chiết xạ từ đồ dỏm sau khi chiết xạ, hiệu quả chiết xạ lần nữa quá yếu, ta chỉ có thể dừng lại 10 giây!"
"Nhưng đủ rồi, ta của quá khứ sẽ để lại tin tức trên ngọc thạch, ta chỉ cần nhắc nàng kịp thời nhìn thấy là được!"
Kiến Chúa đỏ tươi chiết xạ tới nghiến răng, nhanh chóng rạch một vết máu trên cánh tay!
Thời điểm nàng chiết xạ đến sớm hơn "Hiện tại thân" ở nơi này, cho nên có thể tuân theo định lý "Quá khứ thay đổi tương lai", khiến vết thương của mình tác dụng lên bản thân mình ở thời điểm sau này...
Là quân vương, vốn dĩ có tư thế nhìn xuống kẻ khác, nhưng bây giờ người là dao thớt còn ta là thịt cá, có thể co được duỗi được mới là bản lĩnh.
"Ta có thể có được tất cả từ ngươi, vì sao còn phải hợp tác với ngươi?"
Hứa Thâm hỏi ngược lại.
Phụt một tiếng, thanh kiếm gãy đột nhiên đâm xuyên cổ tóc xanh nữ tử.
Sau đó vặn xoáy, một viên đầu lâu bay ra.
Hứa Thâm tiện tay chộp lấy, đem viên đầu lâu đang bay hút vào tay.
Giờ phút này tóc xanh nữ tử vẫn chưa chết, thân thể quân vương là thân thể sau khi Niết Bàn tái sinh, nói theo một ý nghĩa nào đó, đã Siêu Thoát phàm nhân, cũng không phải đơn thuần là thân xác máu thịt.
Vì vậy dù tim bị đâm xuyên cũng không sao, chỉ là tuân theo cấu tạo thân thể ban đầu, vẫn phân bố hạch tâm của mình cho các bộ vị trọng yếu khác.
Tỷ như đại não, gánh vác ký ức.
"Vì sao?"
Tóc xanh nữ tử kinh hãi nhìn Hứa Thâm, có chút không hiểu, Hứa Thâm đã muốn giết mình, vì sao lúc trước còn muốn giữ nàng lại?
Hứa Thâm không nói gì, mà nhanh chóng ra tay, lột bỏ chiến giáp trên người đối phương, sau đó xẻ ngực nàng ra, xé rách thân thể.
"Vì để bảo đảm chất lượng."
Hứa Thâm nói: "Lúc trước chỉ là không có thời gian, không phải là ngươi có giá trị lợi dụng."
Tóc xanh nữ tử tức giận, từ thân thể vỡ nát bùng phát ra Khư lực ngút trời, muốn phản kháng, nhưng dưới lĩnh vực lấy nhỏ thắng lớn, rất nhanh đã bị áp chế, sau đó hoàn toàn bị khống chế.
Hứa Thâm ném viên đầu trong tay cho một viên đầu nữ nhân đẫm máu nhô ra từ trên vai: "Tặng ngươi."
"Cảm ơn."
Hải Tước nhẹ nhàng và lễ phép đáp lại.
Sau đó đưa tay nhận lấy viên đầu, máu tươi bao phủ, từ từ che lấp gương mặt phẫn nộ không cam lòng của tóc xanh nữ nhân.
Tiếng nhai nuốt vang lên.
Chẳng bao lâu.
Ngoài gian phòng nhỏ đen tối, một bóng hình thon thả mảnh khảnh đột ngột xuất hiện trong bóng đêm.
Dường như phát giác ánh sáng ấm trong phòng nhỏ, bóng hình đó chậm rãi tiến đến, ánh sáng chiếu lên mái tóc, tóc dài xanh biếc rối tung trên vai.
Nhưng biểu hiện của nàng lại chết lặng, mang theo chút mờ mịt.
"Hoan nghênh..."
Khe cửa hé mở, một khuôn mặt ôn hòa lộ ra từ cạnh cửa, ân cần nhìn vị khách mới đến trước mắt.
Dưới lời mời của nàng, bóng dáng thon thả này chậm rãi bước chân, đi vào trong cửa.
Ở đầu một chiếc bàn gỗ dài mảnh ban đầu, lại có thêm một bóng hình.
...
...
"Có thể cho ta một miếng không?"
Ngưu Đầu Nhân nhìn cảnh tượng ăn như hổ đói trước mắt, có chút thèm thuồng.
Hứa Thâm ngơ ngác ngẩng đầu, lau đi nước tương dính bên khóe miệng, hắn chỉ chọn một miếng rất nhỏ, nhưng là miếng cốt lõi, đó là một đoạn tràng lỏng màu mỡ thơm nức, bên trong bao bọc nhân bánh đặc sệt căng mọng.
Nhân bánh này ẩn chứa Khư lực cùng dinh dưỡng phong phú.
Nhìn thấy vẻ thèm thuồng của Ngưu Đầu Nhân, Hứa Thâm hờ hững liếc nó một cái, nói: "Chuyện lúc trước còn chưa tính sổ với ngươi đó."
Sắc mặt Ngưu Đầu Nhân thay đổi, lập tức cười hề hề nói: "Chuyện lúc trước chẳng phải là hiểu lầm thôi sao, ta tưởng ngươi chết rồi, ai ngờ (cái tên chết tiệt nhà ngươi sao mà khó chết thế) ngươi có Phúc Vận lớn như vậy, nói đến, cô bé kia lúc trước muốn chạy trốn, là ta giữ nó lại đây này..."
Hứa Thâm không hề biểu lộ, không để ý tới nó.
Ngưu Đầu Nhân thấy van nài Hứa Thâm không được, bèn chuyển ánh mắt sang người thê tử cũng đang thưởng thức món ngon.
Hải Tước làm ngơ ánh mắt cầu xin của nó, còn Linh Lục thì khúc khích cười một tiếng, gắp miếng nhỏ tiếp theo cho nó.
Ngưu Đầu Nhân mừng rỡ, quả nhiên là con gái là chiếc áo bông nhỏ của ba ba, lời này không sai.
Nó đang định đưa tay ra, nhưng Linh Lục đã như tia chớp rụt về, nhét ngay vào miệng mình, cười hì hì nói: "Ngon lắm nha."
Cái con bé áo ghile láo toét chết tiệt này... Ngưu Đầu Nhân trong lòng lập tức oán hận, biết mình bị trêu chọc.
"Không có công lao cũng có khổ lao, cho ta một chút đi, cho dù là một ngón tay cũng được mà." Ngưu Đầu Nhân vẻ mặt đau khổ cầu xin.
Trước mặt mỹ thực thì không còn chút tôn nghiêm nào.
Hoặc có thể nói, Khư vốn không hiểu thế nào là tôn nghiêm, chỉ để ý vui hay không vui mà thôi.
Mà thưởng thức mỹ thực, chắc chắn sẽ khiến người cảm thấy vui sướng và sung sướng.
Hứa Thâm liếc nó một cái, tiện tay chặt đứt một ngón tay ném cho nó.
Với con Khư Đầu Trâu này, hắn còn giữ lại dùng việc lớn, ân uy cùng dùng.
Về phần nội tâm Ngưu Đầu Nhân có hận hắn hay không thì Hứa Thâm cũng không quan tâm.
Nếu không có lực lượng... Đừng nói Khư Đầu Trâu, Hải Tước mẹ con cũng sẽ muốn gặm hắn đến xương.
Rất nhanh, tóc xanh nữ tử bị phanh thây không còn một mảnh.
Trận chiến tranh đoạt Vương Kiến Chúa Dạ Thử lần này, cũng tạm thời tuyên bố kết thúc.
Hứa Thâm biết, dấu chấm cho trận chiến này vẫn chưa đặt xuống, mà là ở một tháng sau, khoảnh khắc Kiến Chúa đỏ tươi chân chính từ Khư hải trở về.
Không thể không nói, thực lực của quân vương vượt quá mức bình thường.
Đại chiến kịch liệt kéo dài đến giờ, cũng chỉ có một quân vương ngã xuống.
Tinh Quân kia sớm đã chạy trốn ly khai.
Mà Dạ Thử Vương, cũng ẩn nấp ở nơi không biết tên, Hứa Thâm biết nó đã khôi phục chiến lực quân vương, nếu đối phương nhất tâm ẩn mình, hắn rất khó tìm ra, trừ phi đối phương ẩn mình ngay bên cạnh hắn.
Bất quá, mượn năng lực của tóc xanh nữ nhân, Hứa Thâm có lẽ có thể tìm ra.
Dù sao đối phương còn nợ hắn thù lao đây...
Về phần trung niên nhân hình khối lập phương bị xác nuốt vào, Hứa Thâm biết đối phương không chết, lúc tách xác ra lúc trước, cũng không tìm thấy hài cốt quân vương trong cơ thể gã, thực lực của đối phương dù biểu hiện bất lực trước mặt Kiến Chúa, thậm chí không làm bị thương được Kiến Chúa dù chỉ nửa phần, nhưng về phương diện bảo mệnh, không hề kém tóc xanh nữ tử cùng Tinh Quân.
Dù sao cũng là Phó thành chủ núi Hỏa Thành.
Việc đối phương bị xác nuốt vào, thậm chí có thể là cố ý hành động, chính là vì sớm rút khỏi chiến trường, phòng cho không Hứa Thâm sai khiến.
Nhưng Hứa Thâm lười tính toán.
Núi Hỏa Thành hay Hải Điểu thành, hắn đều sẽ đến nhà viếng thăm.
Hơn nữa, ngay trong tương lai gần.
Trước lúc đó, là phải bình định Bạch Nghĩ Thành trước đã.
Khi thân thể tóc xanh nữ nhân bị ăn hết sạch sẽ hoàn toàn, Hải Tước cũng thu mình về cơ thể Hứa Thâm, Ngưu Đầu Nhân tuy vẫn chưa thỏa mãn, nhưng cũng theo Hải Tước cùng nhau lẻn vào thân thể Hứa Thâm.
Hứa Thâm xoay người đi về phía đông đảo nhị thái.
Thấy Hứa Thâm đến, các nhị thái như Thống Lĩnh Dây Leo đều vội vàng quỳ xuống, tiếng áo giáp đồng loạt vang lên, có chút êm tai.
Mắt thấy Hứa Thâm phanh thây một quân vương, đối với những nhị thái này tạo thành xung kích quá lớn, trong lòng một tia ý niệm phản kháng đều không còn.
Chỉ có Tề Hạo cùng đám bí vệ vẫn hiên ngang đứng đó, nhưng sắc mặt ai nấy cũng đều trắng bệch như người chết, dường như thấy Tử Thần đứng ngay trước mắt.
"Bí vệ Kiến Chúa bồi dưỡng, quả nhiên đủ trung thành."
Hứa Thâm liếc nhìn những bí vệ này, không có một ai đầu hàng phản bội, xem ra Kiến Chúa huấn luyện bọn họ vô cùng bài bản.
"Hạ Thông."
Hứa Thâm gọi.
Hạ Thông từ trong người Ngưu Đầu Nhân chui ra, "Ừm?"
"Sửa chữa trí nhớ của bọn chúng, thay ta thành Kiến Chúa trong đầu chúng." Hứa Thâm nói: "Làm cho đẹp vào."
Hạ Thông cười khổ, giờ hắn bị Hứa Thâm giam cầm bên cạnh, thành công cụ người cho Hứa Thâm sai bảo.
Dù bất đắc dĩ, nhưng gã chỉ có thể làm theo.
Rất nhanh, trí nhớ của Tề Hạo, lão Khương cùng các bí vệ khác đều bị xuyên tạc.
Về phần những lời nhắn nhủ của Hứa Thâm vừa nãy, đoạn ký ức đó, đều bị Hạ Thông trực tiếp xóa bỏ.
Hắn biên soạn lại trí nhớ, lặng lẽ không một tiếng động.
"Chúc mừng Ngô Vương khải hoàn, đánh lui bại vương, phù hộ chúng ta!"
Sau khi sửa trí nhớ xong, Tề Hạo và các bí vệ cùng nhau quỳ xuống, kích động hành lễ.
Động tĩnh như vậy làm cho đám nhị thái thống soái dây leo bên cạnh cũng bị giật mình, mặt mày kỳ quái nhìn các bí vệ này, kết hợp với Hứa Thâm, lập tức nhận ra điều gì đó, lòng càng thêm kiêng kị.
Đây chính là sức mạnh của quân vương, có sức mạnh siêu phàm nghịch chuyển sinh tử, sửa đổi tất cả!
Trí tuệ và sinh mạng phàm nhân, trước mặt sức mạnh vĩ đại như vậy, giống như gạch vụn ngói nát.
"Quét sạch chiến trường, tu sửa tường thành, để Bạch Nghĩ Thành trở lại như cũ, sau này Bạch Nghĩ Thành đổi tên thành, là Quang Minh Thành!"
Thanh âm Hứa Thâm truyền khắp toàn quân.
Đám người cúi đầu, cùng nhau đồng ý.
Trần Hàn quỳ trên đất, trong lòng kích động vui sướng, hắn đặt cược đúng rồi, Hứa Thâm làm vương, trở thành thành chủ mới, địa vị của hắn cũng sẽ rất cao.
Hứa Thâm xoay người, đi vào Khư Giới tầng thứ tư, biến mất trước mắt mọi người.
Thấy mọi người sau khi hắn rời đi thì nháo nhào đứng dậy bận rộn công việc, lúc này Hứa Thâm mới tập trung tâm trí vào xung quanh, Khư lực trong con ngươi của hắn ngưng tụ, từng sợi tơ nhạt nhòa lẫn lộn trên không trung.
Từng sợi chuỗi nhân quả, trên người nhị thái thì nhiều nhất, toàn thân bị bao trùm, như lông tơ thô bay, kéo dài đến nơi rất xa, thậm chí có một vài sợi lẫn nhau đan xen vào nhau.
"Dạ Thử Vương quả nhiên đã chạy."
Hứa Thâm đảo mắt nhìn quanh, không tìm được chuỗi nhân quả của Dạ Thử Vương, có thể thấy gã đã hoàn toàn rời khỏi nơi đây.
Trong lòng hắn có chút tiếc nuối, nếu Dạ Thử Vương còn nấp ở đâu đó trong chiến trường, hắn thông qua chuỗi nhân quả có thể tìm ra, kết hợp với năng lực của tóc xanh nữ nhân, trong phạm vi mười dặm sẽ bị hắn tấn công.
Năng lực đặc tính của người phụ nữ tóc xanh này nói đơn giản cũng đơn giản, nói phức tạp cũng phức tạp, Hứa Thâm đơn giản hóa nó và gọi là "Chính xác".
Hắn có thể khống chế và điều chỉnh độ chính xác của bất kỳ sự vật nào, nếu dùng vào cơ giới sinh sinh thì tuyệt đối là năng lực vô cùng cường hãn, mà đối phương cũng hoàn toàn chính xác làm như vậy, tại Hải Điểu thành, sản nghiệp của đối phương cực kỳ phát triển, có hợp tác mật thiết với Hiệp hội Hơi Nước, tạo ra được rất nhiều vũ khí nóng bí ẩn cường hãn.
"Dạ Thử Vương một lòng muốn chạy trốn, nếu triệt để rời khỏi tòa thành này thì rất khó tìm được, nhưng nơi này dù sao cũng là nơi thai nghén hắn, một tháng sau trở về trận chiến Kiến Chúa, hắn chắc chắn sẽ xuất hiện..."
Mắt Hứa Thâm chớp động, Dạ Thử Vương không tới thì hắn cũng sẽ nghĩ cách dụ hắn ra.
...
...
Sau khi cuộc đại chiến quân vương kết thúc, các khu vực của nơi hiện tại chính thức được đổi tên thành Quang Minh thành cũng dần dần khôi phục bình yên.
Quân đóng giữ các khu đều trở về vị trí của mình, thành chủ mới lên đời, thành phố đổi tên, hai việc lớn này làm chấn động các khu.
Lâu Hải Âm, Tiết Môi cùng đám người Hắc Quang giáo biết tin Hứa Thâm chiến thắng Kiến Chúa, trở thành quân vương đều kích động khôn cùng.
Mà Quang Minh hội cũng được Hứa Thâm sắp xếp đến khu Mẫu Hoàng, bây giờ khu Mẫu Hoàng đổi tên là khu Quang Minh, Quang Minh hội trở thành quân thành bang ở đây.
Thế lực cũ bị tẩy bài, tân vương lên ngôi, tất cả đều dần dần hoàn thành trong quá trình chuyển đổi thời gian.
Sau đại chiến quân vương mấy ngày, trên hoang dã nơi nào đó ngoài thành, một bóng dáng tinh hồng tọa lạc trên một ngọn núi, một con Kiến Bay màu vàng nâu xuyên qua màn sương mù dày đặc, bay đến trên bàn tay của bóng dáng tinh hồng trên ngọn núi.
Từ bộ máy móc tinh vi trên lưng Kiến Bay lấy ra một quyển mật thư, Kiến Chúa lật ra xem thoáng qua, ánh mắt trở nên âm hàn.
"Quang Minh thành... Quả nhiên là Quang Minh thành."
"Đã lâu như vậy, chiết xạ đến bản thân trong quá khứ, còn chưa giết được hắn sao?"
"Đã chiết xạ không được, vậy chỉ có thể để Hiện tại thân thông báo cho thân thể tồn tại trong quá khứ, bóp chết hắn trước khi thành quân vương!"
Nghĩ đến đây, toàn thân nàng bộc phát Khư lực, phi phong tinh hồng sau lưng tỏa sáng, tản mát ra quang trạch nồng đậm như máu.
Năng lực thời gian phát động.
Cùng lúc đó, trên áo choàng sau lưng hắn xuất hiện bóng quang ảnh mơ hồ.
Chiết xạ.
Một bóng cạn xuất hiện bên cạnh Kiến Chúa đỏ tươi, bộ dáng không khác gì nàng, ngay sau đó, bóng cạn này theo dòng sông thời gian ngược dòng, chiết xạ đến quá khứ xa xôi.
Trở về một tuần trước trên ngọn núi này.
"Dù sao cũng là chiết xạ từ đồ dỏm sau khi chiết xạ, hiệu quả chiết xạ lần nữa quá yếu, ta chỉ có thể dừng lại 10 giây!"
"Nhưng đủ rồi, ta của quá khứ sẽ để lại tin tức trên ngọc thạch, ta chỉ cần nhắc nàng kịp thời nhìn thấy là được!"
Kiến Chúa đỏ tươi chiết xạ tới nghiến răng, nhanh chóng rạch một vết máu trên cánh tay!
Thời điểm nàng chiết xạ đến sớm hơn "Hiện tại thân" ở nơi này, cho nên có thể tuân theo định lý "Quá khứ thay đổi tương lai", khiến vết thương của mình tác dụng lên bản thân mình ở thời điểm sau này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận