Vĩnh Dạ Thần Hành

Vĩnh Dạ Thần Hành - Chương 40: Mời (length: 8873)

Ngoài chiếc rương nhỏ màu bạc, ở dưới đáy còn có một phong thư đè lên.
Thư ư?
Hứa Thâm thấy mặt ngoài phong thư không có chữ, chỉ ở góc dưới bên trái có hình mặt trời, lại còn mạ vàng, trông có vẻ rất quý.
Mở phong thư ra, nội dung giấy viết thư không dài, Hứa Thâm cố gắng đọc.
Hắn mới vừa học chữ, biết không nhiều, trong phòng lại có một quyển từ điển, gặp chữ không quen chỉ còn cách giở từ điển.
Mất nửa ngày, Hứa Thâm cuối cùng cũng hiểu nội dung bức thư này.
Thứ này lại là một phần thư mời!
"Truy Quang hội?"
Hứa Thâm lẩm bẩm một mình.
Hắn nhớ trước đây lúc giết con Khư cấp D kia, đã nghe đội viên cũ Lưu Phong của giám sát Triệu Nguyên nói qua tổ chức này, nhưng lúc đó không nói gì thêm.
Cũng là một thế lực có nhân viên chém Khư.
Nhưng không thể so sánh với thế lực chính quy như Khư Bí Cục, thuộc về tổ chức tư nhân.
"Năm vạn Luka tệ, sáu bình Tịnh Khư tề, đều là lễ ra mắt, đây là thành ý mời ta sao?"
Hứa Thâm không ngờ mình sẽ bị tổ chức kiểu này để ý, hơn nữa còn cho đãi ngộ phong phú như vậy, lần trước hắn gặp chuyện Thú Khư cấp D lớn cực kỳ nguy hiểm, biểu hiện xuất sắc được ban thưởng, cũng không bằng lễ ra mắt này cho nhiều.
Không biết còn tưởng họ muốn lôi kéo hắn đổi chỗ làm ấy chứ.
Nhưng đối phương không có ý đó, chỉ mời hắn tới Truy Quang hội làm khách, trở thành lãnh sự trong hội.
Hứa Thâm không rõ "Lãnh sự" là chức vị gì, nhưng chắc chắn nó có liên quan đến việc chém Khư, dù sao toàn thân hắn chỉ có việc chém Khư là đáng để người ta chú ý.
"Ta nhận được thư mời, vậy những người khác cũng nhận được rồi? Hay là chỉ có mình ta?"
Hứa Thâm cất thư đi, tiền và Tịnh Khư tề để riêng trong tủ, nhét chiếc rương nhỏ màu bạc rỗng vào gầm giường, rồi xuống lầu tìm Mặc Tiểu Tiểu.
"Ngươi có nhận được thư mời nào không?" Hứa Thâm hỏi.
Mặc Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm vai Hứa Thâm, một lúc sau mới nói: "Không có, sao vậy?"
"Không có gì." Hứa Thâm quay người bỏ đi.
Mặc Tiểu Tiểu liền nói: "Đợi đã, ta còn có chuyện muốn nói."
"Ta biết, trên vai ta có thứ gì đó." Tiếng Hứa Thâm vọng ra từ cửa thang máy, rồi "leng keng" một tiếng thang máy đóng lại.
"Hắn cũng có thể nhìn thấy?" Mặc Tiểu Tiểu lẩm bẩm.
...
Hứa Thâm về phòng, dùng máy truyền tin liên lạc với đội trưởng Chu Dã.
"Đội trưởng, anh biết Truy Quang hội không?" Hứa Thâm thăm dò.
"Biết, sao thế, có người Truy Quang hội kiếm chuyện với ngươi hả?" Chu Dã hỏi.
Kiếm chuyện thì không có, ngược lại đến đưa tiền thì có... Hứa Thâm nghe tiếng vỗ về em bé của bảo mẫu vọng ra từ máy truyền tin, biết đội trưởng đang ở nhà, hắn nói: "Không ai kiếm chuyện, chỉ là nghe nói đến tổ chức này, muốn tìm hiểu một chút thôi."
"À, cũng không có gì để nói, chỉ là một tổ chức tư nhân thôi, cũng có người chém Khư, giống kiểu Sài Hổ bang ấy, có điều thế lực mạnh hơn Sài Hổ bang thôi, nhưng dù mạnh đến đâu cũng không qua được Khư Bí Cục ta, chúng ta là ‘bát sắt’, sau lưng là đại nhân vật trung tâm nội thành chống lưng đấy." Chu Dã nói tùy tiện.
"Loại tổ chức này muốn người chém Khư để làm gì?" Hứa Thâm tò mò hỏi.
Trong lúc nói chuyện hắn cũng đoán ra, đội trưởng có lẽ không nhận được thư mời.
"Cũng như Sài Hổ bang thôi, là bọn chúng vơ vét tài sản đấy, sức mạnh của người chém Khư siêu việt người thường, mà vũ lực lại có thể giải quyết rất nhiều chuyện." Chu Dã nói.
Hứa Thâm hiểu, hỏi: "Vậy nhân viên chém Khư của mấy tổ chức này là hợp pháp à?"
"Hợp pháp thì đương nhiên là hợp pháp rồi, nếu không thì đã bị giải quyết từ lâu rồi."
Chu Dã dường như nhận ra điều gì, mẫn cảm nói: "Có phải ngươi đã tiếp xúc với người của Truy Quang hội rồi, nên bọn chúng có hứng thú với ngươi?"
Ừm... Hứa Thâm nghĩ, Chu Dã đối với mình không tệ, chuyện này cũng chẳng cần giấu giếm làm gì, bèn nói: "Ừ, hôm nay nhận được lời mời của bọn chúng, muốn ta sang làm lãnh sự cho bọn chúng."
Còn về lễ ra mắt phong phú kia thì không cần nhắc tới.
"Lãnh sự à, cũng đúng, ngươi là người có Khư lực bẩm sinh, tin tức này giấu không được, bọn chúng để ý cũng là thường thôi." Chu Dã chấp nhận rất nhanh, cũng không mấy kinh ngạc:
"Nếu đãi ngộ của bọn chúng không tệ, ngươi cũng có thể sang thử, với điều kiện của ngươi, cố một chút thì chắc lương 30 ngàn cũng được, đối với ngươi bây giờ thì đây cũng là một con đường kiếm tiền rất tốt, có thể giúp ngươi nhanh chóng trưởng thành." Chu Dã nói.
"Ba vạn ư?" Hứa Thâm có hơi giật mình: "Trong cục chỉ trả bọn ta một vạn, thế này... có phải là nhiều quá không?"
"Nhiều gì? Tổ chức tư nhân làm mấy chuyện bẩn thỉu nên phải kiếm nhiều tiền, tất nhiên là phải trả nhiều một chút, chứ ai mà đi bán mạng cho bọn nó." Chu Dã tức giận nói.
"Hình như đội trưởng hiểu rõ bọn chúng lắm nhỉ?" Hứa Thâm kinh ngạc.
"Ách, hồi xưa lúc mới được biên chế, ta cũng từng làm ở đó một thời gian, kỳ thực cái gọi là lãnh sự, cũng chính là người chém Khư, chỉ là đơn giản làm mấy việc chém Khư, người như bọn ta có làm được việc gì khác đâu." Chu Dã ho nhẹ nói.
Hứa Thâm ngẩn người, Chu Dã vậy mà cũng từng làm lãnh sự ở đó ư?
"Không riêng gì ta đâu, trong cục chúng ta cũng có không ít người từng sang đó làm, chỉ là không làm lâu đã về lại chỗ cũ rồi, tuy đãi ngộ bên đó không tệ, nhưng làm cả hai việc thì quá mệt và nguy hiểm, hơn nữa thân phận trong cục cũng không mất đi, cả đời bọn ta vẫn là người của Khư Bí Cục, trừ khi lập được công lớn để về hưu, hoặc là..."
Anh ta không nói tiếp.
Nhưng Hứa Thâm hiểu, hoặc là chính là biến thành người chết.
Dù sao mạng của bọn họ chính là do Khư Bí Cục nhặt về, đã tốn bao công sức bồi dưỡng, sao dễ dàng cho bọn họ thoát ra.
"Đội trưởng, làm ở bên đó có nguy hiểm lắm không?" Hứa Thâm hỏi.
"Cũng tàm tạm, tùy vào cấp bậc lãnh sự mà ngươi chọn thôi, nếu chỉ là lãnh sự tam đẳng thường nhất, thì lương hai vạn đổ lại, giải quyết mấy con Khư cấp E thôi, à tiện nói luôn, bên đó đều là tác chiến độc lập, nói cách khác, phải đủ khả năng một mình chém giết Khư cấp E!"
Chu Dã nói: "Ngươi có thể bắt đầu từ lãnh sự tam đẳng, đợi khi thuần thục rồi thì nhanh thôi ngươi sẽ thành lãnh sự nhị đẳng, đến lúc đó tốc độ kiếm tiền còn nhanh hơn cả ta ấy chứ!"
Hứa Thâm tò mò hỏi: "Vậy hồi trước đội trưởng là?"
"Đồ ngốc, chẳng phải vừa mới nói sao, hồi trước ta làm một thời gian, khi đó mới được biên chế, tất nhiên là lãnh sự tam đẳng rồi." Chu Dã bực mình nói.
Hứa Thâm xấu hổ cười một tiếng.
Nói khách sáo thêm vài câu, Hứa Thâm kết thúc cuộc gọi, cảm thấy nhẹ cả người.
Thật sự là anh ta vừa có ý động, lại vừa lo lắng việc đến Truy Quang hội bị Khư Bí Cục phát hiện, gây ra phiền phức lớn.
Giờ xem ra, đây là một con đường ai cũng ngầm hiểu cả.
Cũng xem như kiếm thêm thu nhập, làm thêm thôi.
"Đãi ngộ phong phú thế này, đi làm một thời gian chắc kiếm được kha khá đấy." Ánh mắt Hứa Thâm lay động, tuy anh không thích tiếp xúc với Khư, nhưng hiểu rõ Khư ở khắp mọi nơi, cho dù bản thân không tiếp xúc thì cũng rất dễ có nguy cơ bị Khư xâm nhập.
Làm bản thân mạnh lên mới là cách bảo vệ an toàn nhất.
"Đối phương hẹn gặp mặt, vậy thì mình đến đó tìm hiểu một chút xem sao."
Hứa Thâm cầm thư lên, trên đó có địa chỉ gặp mặt, anh ta chỉnh trang lại, chuẩn bị mặc đồng phục tác chiến, nhưng nghĩ đến đồ này quá dễ nhận diện, vẫn là thay bộ đồ bình thường, chỉ là không có thanh kiếm chém Khư bên người thì hơi thiếu tự nhiên.
"Xem ra còn phải chuẩn bị thêm một loại vũ khí nữa, để người khác không dễ nhận ra."
Hứa Thâm nghĩ đến chợ Đen mà Chu Dã nói, có thời gian thì đi dạo một vòng vậy.
Rời khỏi tầng 17, Hứa Thâm bắt xe ven đường.
"42 đồng, đắt thật đấy." Hứa Thâm trả tiền xe, có chút xót ruột.
Xe taxi chạy ra khỏi khu Hắc Quang rồi tiến vào vòng trong nội thành phía tây của Con Mối, dừng lại trước một tòa nhà cao vút tầng mây.
Hứa Thâm xuống xe, đánh giá tòa cao ốc trước mặt, cảm giác còn hoành tráng hơn cả khách sạn Mona.
Ánh mắt anh ta lướt thấy Mai Phù nhanh nhẹn chạy về phía trước, chẳng biết vì sao, chút căng thẳng trong lòng có phần yên ổn hơn.
"Nơi này có mùi vị không tệ đấy..." Mai Phù khẽ cười.
Ánh mắt Hứa Thâm khẽ động, nhìn vào bên trong tòa nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận