Vĩnh Dạ Thần Hành
Vĩnh Dạ Thần Hành - Chương 215: "Hội phụ huynh" chính là chỗ này? (length: 15483)
Xe dừng lại, Kiều Đinh theo Lily lãnh sự xuống xe, nhìn tòa nhà nhỏ bình thường trước mắt, trong lòng có chút kinh ngạc, vị thống lĩnh mà ngay cả Lily lãnh sự cũng phải gọi đại nhân, lại ở cái nơi thế này sao?
Hắn cúi đầu, ánh mắt nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, thu thập thông tin.
Động tác này vừa kín đáo lại nhanh chóng, sau đó hắn liền thấy Lily lãnh sự đi giày cao gót ở trước mắt, trực tiếp đi về phía tòa nhà nhỏ.
Kiều Đinh vội vàng đi theo, lúc lên cầu thang mới nhịn không được nhỏ giọng hỏi: "Lily lãnh sự, vạn nhất thống lĩnh đại nhân không vừa mắt ta thì sao?"
"Vậy thì xem bản lĩnh của ngươi." Lily không hề chớp mắt, lãnh đạm nói: "Đừng để thống lĩnh cảm thấy ngươi làm tốn thời gian là được."
Kiều Đinh trong lòng run lên.
Rất nhanh, bọn họ đi đến hành lang tầng cao nhất.
Lily dừng ở một cánh cửa, nhẹ nhàng gõ.
Kiều Đinh cúi thấp đầu, xuyên qua vai của Lily lãnh sự nhìn, thấy cửa mở, không biết tại sao, hắn ẩn ẩn ngửi được một mùi hương quen thuộc.
Giống mùi ở nhà máy Khư.
Trợ lý của thống lĩnh à... Kiều Đinh nhìn thanh niên mở cửa, lặng lẽ đánh giá đối phương, có thể làm trợ lý bên cạnh thống lĩnh, chắc chắn không phải người tầm thường.
Nhưng giây tiếp theo, hắn liền thấy Lily lãnh sự đứng trước mặt xoay người, cất tiếng cung kính: "Thống lĩnh đại nhân, đây là người được tuyển chọn từ nhà máy Khư, đây là hồ sơ của hắn."
"!"
"Vào đi."
"Vâng."
Theo Lily lãnh sự đi vào phòng, Kiều Đinh hoàn hồn, trong lòng kinh hãi, người trẻ tuổi này chính là thống lĩnh trong hội sao? Một nhân vật gần với hội trưởng đại nhân?
Bước vào phòng, mùi hương quen thuộc kia càng nồng đậm, vây lấy.
Kiều Đinh không dám nhìn lung tung, cúi đầu, nhìn mũi chân.
"Thoải mái chút đi, ngẩng đầu lên."
Kiều Đinh nghe người trẻ tuổi đối diện nói bằng giọng ấm áp, trầm ấm, cảm giác căng thẳng trong lòng bất giác phai nhạt một chút, ngẩng đầu lên, liền thấy người trẻ tuổi ngồi trên ghế, vắt chéo chân, đang xem hồ sơ mà Lily lãnh sự đưa.
"Kiều Đinh, 27 tuổi, người ở Trảm Khư sơ cấp."
"Trong nhà chỉ có một người mẹ."
"Làm việc ở nhà máy Khư 3 năm, xử lý qua 2 Khư cấp C, 17 Khư cấp D..."
Hứa Thâm chậm rãi đọc hồ sơ, không phức tạp, rất nhanh đã xem xong, với kinh nghiệm làm việc như vậy, xem như tương đối dày dặn.
"Vì sao lại chọn hắn?" Hứa Thâm hỏi.
Lily cung kính nói nhỏ: "Ta đã tự mình xem xét, sàng lọc từ danh sách ứng cử, hắn là người mà ta cảm thấy có hi vọng phù hợp yêu cầu của ngài nhất."
"Ồ?"
Hứa Thâm nhìn về phía Kiều Đinh, Kiều Đinh lập tức cảm thấy trong lòng căng thẳng, đầu càng cúi thấp. "Danh sách ứng cử, là do nội bộ chọn sao?"
"Không phải, ứng viên nội bộ có hai người, nhưng sau khi ta xem xét thì thấy không phù hợp." Lily cung kính nói nhỏ, hai ứng viên đó, nàng sau khi xem xét thì đều có động cơ cá nhân, biết được có thể phục vụ cho nhân vật lớn, tranh nhau lấy lòng, phía sau còn dùng không ít thủ đoạn.
Nhưng Lily hiểu, đây không phải người mà Hứa Thâm muốn.
Trong đó còn có người đưa quà đến trước mặt nàng, nhưng đã bị nàng quát mắng.
Nàng hiểu Hứa Thâm, làm việc không thoả đáng thì người chịu trách nhiệm liên đới là nàng, chút quà nhỏ này còn không đủ đền bù.
"Nói một chút."
Hứa Thâm đặt hồ sơ xuống.
Lily cung kính nói nhỏ: "Sau khi xem xét, Kiều Đinh ngày thường thích ở chung với Khư, hiểu rõ Khư sâu sắc hơn, lại còn đang nghiên cứu huấn luyện Khư làm ra những hành động kỳ quái, thường bị đồng nghiệp cười nhạo là có sở thích đặc biệt, nhưng thuộc hạ cảm thấy hành vi kỳ lạ này có thể phản ánh ra, hắn có năng lực huấn luyện Khư."
"Ồ?"
Hứa Thâm nhìn về phía Kiều Đinh: "Sở thích gì?"
Thân thể Kiều Đinh run lên, vội vàng nói: "Thưa, bẩm thống lĩnh, thuộc hạ chỉ thích chơi đùa cùng Khư thôi, không có sở thích gì."
"Chơi trò gì?"
"Gia, hội phụ huynh..." Kiều Đinh có chút đỏ mặt, cúi gằm mặt xuống.
Hứa Thâm có chút hứng thú, nói: "Hội phụ huynh, chơi như thế nào?"
Kiều Đinh khẽ ngẩng đầu, thấy Hứa Thâm không có vẻ chán ghét hay xem thường, trong lòng hơi kinh ngạc, sở thích của hắn đã sớm bị đồng nghiệp chỉ trích, không ngờ vị thống lĩnh này lại không để ý.
"Là...để Khư đóng vai người nhà của ta, làm một vài hoạt động đơn giản." Kiều Đinh ngập ngừng nói.
"Thú vị đấy, nói chi tiết hơn đi." Hứa Thâm hạ chân xuống, có chút hào hứng.
Kiều Đinh thấy bộ dạng của Hứa Thâm, cũng từ từ mạnh dạn hơn, nói chuyện không còn lắp bắp hay ngừng lại: "Là để vài Khư đóng vai thành viên trong gia đình, ví dụ như ba, anh, em gái, sau đó chúng cần làm những việc tương ứng, ba cần phải đi làm kiếm tiền, làm việc là săn bắt đồ ăn...Anh thì phải chịu trách nhiệm hầu bên cạnh, em gái sẽ khóc thút thít, sẽ tranh giành đòi ăn đồ vật..."
"Không có mẹ?"
"Cái này...tạm thời chưa có."
"Vậy còn ngươi, đảm nhận vai gì?" Hứa Thâm có chút bất ngờ, vốn tưởng hắn sẽ là ba ba trong hội phụ huynh, cũng là chủ nhân trong nhà, không ngờ ba ba lại do Khư đảm nhiệm.
"Tôi là anh hai." Kiều Đinh vẻ mặt chân chất, nói đến đây lại lộ ra vài phần ngại ngùng.
Hứa Thâm không biết sự ngại ngùng của hắn từ đâu, nhưng cũng không tò mò, tiếp xúc với người Trảm Khư lâu rồi, rất nhiều biểu hiện của người Trảm Khư khó đoán, khó nắm bắt, cũng không có gì lạ.
"Vậy chúng sẽ thực hiện nghĩa vụ chứ, ngươi có thể để Khư cướp đồ ăn sao?" Hứa Thâm hứng thú tăng lên, cảm thấy người trước mắt quả thực là nhân tài.
"Bẩm thống lĩnh đại nhân, chỉ là chế biến đồ ăn đơn giản thôi, bọn ta có người ăn, tôi sẽ đưa đến trước mặt nó, do nó phụ trách chế biến..." Khi nói những lời này, đôi mắt Kiều Đinh lóe lên ánh sáng.
Hứa Thâm nghe xong đã hiểu, ngạc nhiên nói: "Để nó chế biến mà không ăn?"
"Ừm."
"Giỏi đấy."
Hứa Thâm không khỏi khen một tiếng, có thể để Khư khắc chế cơn đói không ăn uống, ngược lại đem đồ vật chia cho "con", đây đã là sự huấn luyện chuyên sâu.
"Huấn luyện một ba cần bao lâu?"
"Tùy tình hình." Kiều Đinh ngại ngùng nói: "Có Khư rất dễ, tầm năm ba tháng là được, có Khư thì rất bướng bỉnh, phải bảy, tám tháng, thậm chí không huấn luyện được."
Hứa Thâm khẽ gật đầu, nói: "Nếu để ngươi quản lý một nhà máy Khư, cần bao lâu?"
Kiều Đinh giật mình, nói: "Để...để đồng nghiệp của tôi đều làm chuyện này sao?"
"Không sai, ngươi dạy đồng sự, giúp ngươi cùng nhau mở hội phụ huynh." Hứa Thâm mỉm cười nói.
Kiều Đinh im lặng một lát, ánh mắt bỗng nhiên trở nên đỏ hoe, kích động nói: "Nếu vậy, ba tháng, tôi có thể xây dựng một gia đình hoàn chỉnh."
Hứa Thâm khẽ gật đầu, biết hắn chắc không nói ngoa, trong đó khó khăn nhất là huấn luyện ba, những người còn lại thì cơ bản không cần huấn luyện thế nào.
Ví dụ như em gái thích khóc, tranh giành đồ ăn, bản thân chúng đã phù hợp với đặc tính của Khư.
"Nhưng ta cần ngươi làm những việc huấn luyện chuyên sâu hơn, không chỉ là mở hội phụ huynh." Hứa Thâm nói.
Kiều Đinh giật mình, lập tức khẩn trương: "Xin đại nhân chỉ thị."
"Ví dụ như ngươi bồi dưỡng ba", muốn để nó thực hiện trách nhiệm của một thân phận, kiếm tiền nuôi gia đình, giành đồ ăn, còn có người "anh", không chỉ là bầu bạn, mà còn cần bảo vệ ngươi khi ngươi gặp nguy hiểm."
"Mà em gái cũng vậy, không chỉ biết khóc, em gái cũng là một thành viên trong gia đình, cũng nên trưởng thành, có thể nhõng nhẽo một chút, nhưng cũng nên ngoan ngoãn vâng lời, thỉnh thoảng sẽ lén nhét cho ngươi ít kẹo bánh...ngươi hiểu ý của ta không?"
Hứa Thâm nói xong lẳng lặng nhìn hắn.
Kiều Đinh ngây người, hắn hiểu Hứa Thâm nói điều đó có độ khó như thế nào, cho dù là hắn cũng chỉ dám mong ước, đã từng thử nhưng thất bại, mà loại thất bại này sẽ mang lại rủi ro lớn.
Khư mất kiểm soát chạy trốn, bọn họ phải chịu trách nhiệm.
"Đại, đại nhân, tôi không chắc..." Kiều Đinh cúi đầu, lại trở nên ảm đạm, cảm thấy cơ hội sắp trôi qua.
"Không sao, thất bại cũng không sao, ta chỉ cần kết quả."
Hứa Thâm đứng dậy, vỗ vai Kiều Đinh, nói: "Cho ngươi một năm, mặc kệ ngươi thất bại bao nhiêu lần, một năm sau ta muốn thấy một gia đình bình thường xuất hiện, làm được không?"
Ánh mắt Kiều Đinh giãy giụa, cắn răng nói: "Thuộc hạ nguyện ý toàn lực thử sức."
"Đi đi."
Hứa Thâm gật đầu: "Có bất kỳ yêu cầu nào thì cứ tìm Lily, rảnh thì cũng có thể đến tìm ta, chúng ta có thời gian thì cùng nhau trao đổi học tập."
Kiều Đinh thụ sủng nhược kinh, liên tục nói không dám.
"Ta không thích khách sáo, để ngươi đến trao đổi, là để cùng nhau học tập tiến bộ." Hứa Thâm nói.
Kiều Đinh bừng tỉnh, không dám từ chối nữa, đồng thời liếc nhìn Lily lãnh sự bên cạnh, không ngờ Lily đại nhân lại có họ lớn? Thật là một họ hiếm thấy mà...
Hứa Thâm nhìn thời gian, nói: "Cũng sắp đến giờ rồi, các ngươi đi làm việc đi."
Lily lặng im đứng một bên, nghe vậy thì cung kính gật đầu, rồi dẫn Kiều Đinh rời đi.
Khi sắp bước ra khỏi cửa, Kiều Đinh bỗng cảm thấy chóp mũi ngửi thấy mùi hương càng thêm nồng đậm, như muốn tràn vào mũi mình.
Trong lòng nghi hoặc, nhưng không dám dừng lại.
Khi cánh cửa sắp đóng lại, Lily và Kiều Đinh nghe thấy trong phòng Hứa Thâm truyền ra tiếng quát: "Quay lại!" Cả hai giật mình, dừng bước chân, đồng thời quay đầu lại.
Liền thấy Hứa Thâm vẻ mặt nghiêm túc.
Cả hai đều căng thẳng, không biết mình đã phạm sai lầm gì.
"Không có chuyện gì để nói với các ngươi, các ngươi mau đi đi." Hứa Thâm xua tay nói.
Hai người ngẩn người, luống cuống một lần nữa gật đầu rời đi.
Các loại cửa phòng đóng lại, hai người đi trên bậc thang, nghe được từ phía sau đỉnh đầu trong phòng truyền đến giọng của Hứa Thâm: "Phải nghe lời."
Hai người nhìn nhau, Lily con ngươi hơi mở lớn một chút, trong lòng chấn động, nàng chợt hiểu ra vì sao Hứa Thâm đột nhiên muốn đi tìm kiếm bồi dưỡng Khư.
Còn Kiều Đinh thì sự nghi hoặc tan biến, lộ ra một vẻ vui mừng cùng kinh ngạc lẫn lộn, tựa hồ kinh ngạc vì có thể tìm được người có cùng hứng thú.
Khó trách nơi đó có mùi nồng nặc như thế…
Kiều Đinh trong lòng vui mừng, không khỏi có chút hiếu kỳ, không biết vị thống lĩnh bên cạnh Khư kia, là cấp bậc gì?
Cấp C? Hay là… cấp B?!
Dù sao, người đứng đầu, làm việc cùng mình là giống nhau, điều này không tránh khỏi sẽ khiến người cảm thấy phấn chấn và vui sướng, trước kia hắn bị đồng nghiệp xem thường, ít nhiều có chút tổn thương tâm lý, tự ti và e ngại, nhưng bây giờ, lại như được tiếp thêm một sức mạnh và sự tự tin, cảm thấy mình dường như có thể càng thêm tự do hành động...
...
Trong phòng, Hứa Thâm nhìn Hắc Tuyết từ trần nhà không kìm nén được mà lao xuống, nói: "Đây không phải đồ ăn cho ngươi, bây giờ chưa phải giờ ăn."
Tóc của Hắc Tuyết toàn thân dựng lên, như chân nhện trong hư không lộn xộn lung lay, lộ vẻ hơi nôn nóng: "Nhưng bọn họ thơm quá."
"Ăn linh thực sẽ bị sâu răng."
Hứa Thâm nói: "Ngươi còn đang lớn, phải ăn bữa chính."
"Không sai." Mai Phù ở bên cạnh cười phụ họa.
Tóc của Hắc Tuyết xoay lung tung một lúc, nàng giận dữ nhìn chằm chằm Hứa Thâm, nhưng cuối cùng, tóc vẫn chậm rãi mềm xuống, không tình nguyện nói: "Nhưng ta có chút đói, ta muốn ăn đồ."
"Đến giờ ăn lại nói." Hứa Thâm nghiêm mặt nói.
Đúng lúc Hứa Thâm đang xử lý chuyện của Hắc Tuyết và sắp xếp chuyện ở nhà máy Khư thì Liễu Tích Xuyên chen vào cuộc trò chuyện của Hứa Thâm và Lily. Hứa Thâm trước kết thúc trò chuyện với Lily rồi nghe điện thoại riêng của Liễu cục.
"Lại là tụ họp?"
Hứa Thâm nghe xong có chút bất đắc dĩ: "Liễu cục, ta không phải trẻ con, gần đây không có nhiều thời gian như vậy."
Liễu Tích Xuyên cười ha hả nói: "Ngươi mới bao nhiêu tuổi chứ, mà nói, ngươi đã không còn là trẻ con rồi, sao còn chưa thành gia chứ?"
"Thôi được, đây cũng là lần cuối cùng, người ta tiểu cô nương kia rất để ý ngươi, nếu ngươi không có chút cảm giác gì với người ta, thì nhân dịp lần này nói rõ cho xong, về sau ta sẽ không làm phiền ngươi nữa." Liễu Tích Xuyên dụ dỗ nói. Hứa Thâm nghĩ đến Elena, không khỏi thở dài một tiếng, nói: "Được rồi, lần cuối cùng, ta sẽ nói rõ."
"Ngươi cái thằng nhóc này..." Liễu Tích Xuyên cười mắng một câu.
Cuộc gọi kết thúc.
Đôi mắt Hứa Thâm lấp lóe, nghĩ đến bóng hình thon thả trong bóng tối bên nhà Elena lần trước, không khỏi nhíu mày, hắn suy tư một lúc, cầm điện thoại lên, liên lạc với một người.
"Chu tỷ à?"
"Ừm? Hứa thống lĩnh? Chu tỷ không dám nhận đâu, tìm ta có chuyện gì?" Người ở đầu dây bên kia là một trong ba Phó thống lĩnh của hội, Chu Viên Viên.
Hứa Thâm bất đắc dĩ nói: "Chu tỷ đừng khách khí với ta, trước đây chính chị giúp ta nhận chức mà."
Kết quả ngươi lại bãi miễn chức thống lĩnh của ta…. Ở đầu dây bên kia, Chu Viên Viên thầm oán trong lòng, vẻ mặt cũng có chút bất đắc dĩ, ai có thể nghĩ được trước đây tên nhóc mới nhận chức, thoáng cái đã leo lên đầu mình, ngay cả Mộc Vương hiện tại cũng không dám nói nhiều vài câu, sợ Hứa Thâm bỏ gánh.
Dù sao giải quyết sáu vị thống lĩnh, còn một đống rối rắm vẫn đang chờ Hứa Thâm xử lý đây.
"Chuyện cũ năm xưa rồi, chỉ có Hứa thống lĩnh niệm tình bạn cũ còn nhớ." Chu Viên Viên khách sáo nói.
Hứa Thâm nghe ra vẻ xa cách trong lời nói của Chu Viên Viên, thấy vậy cũng không nói thêm khách sáo, nói: "Có chuyện phiền Chu tỷ, giúp ta để mắt đến một người."
"Ồ?"
Cuộc gọi kết thúc.
Chu Viên Viên có chút bất đắc dĩ, phân phó trợ thủ bên cạnh, nói: "Đi, điều tra trước đã."
Trợ thủ hiếu kỳ nói: "Chu tỷ, ngài và Hứa thống lĩnh quen biết nhau từ trước, bây giờ địa vị của anh ấy cao như vậy, tại sao ngài không mời anh ấy ăn một bữa cơm để hàn huyên, đây chẳng phải là cơ hội tốt để thắt chặt mối quan hệ sao?"
Chu Viên Viên dùng văn kiện trong tay gõ một cái vào đầu cô, tức giận nói: "Chuyện của ta mà cô cũng dám quản, muốn bị thu dọn đúng không?"
Trợ lý vội vàng ôm đầu xin lỗi.
Chu Viên Viên phất tay để cô ta đi làm việc.
Cô quả thực không muốn đi quá gần với Hứa Thâm, trước đây vào Truy Quang Hội cô chỉ có một nguyện vọng nhỏ.
Đó là sống cuộc sống ổn định và giàu sang, yên ổn đến già.
Còn Hứa Thâm thì lại không phải người thích sống an bình như vậy, một hơi giết chết sáu vị thống lĩnh, khó đảm bảo tương lai sẽ không làm ra chuyện lớn hơn, cô không muốn dính vào những chuyện như vậy.
Hắn cúi đầu, ánh mắt nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, thu thập thông tin.
Động tác này vừa kín đáo lại nhanh chóng, sau đó hắn liền thấy Lily lãnh sự đi giày cao gót ở trước mắt, trực tiếp đi về phía tòa nhà nhỏ.
Kiều Đinh vội vàng đi theo, lúc lên cầu thang mới nhịn không được nhỏ giọng hỏi: "Lily lãnh sự, vạn nhất thống lĩnh đại nhân không vừa mắt ta thì sao?"
"Vậy thì xem bản lĩnh của ngươi." Lily không hề chớp mắt, lãnh đạm nói: "Đừng để thống lĩnh cảm thấy ngươi làm tốn thời gian là được."
Kiều Đinh trong lòng run lên.
Rất nhanh, bọn họ đi đến hành lang tầng cao nhất.
Lily dừng ở một cánh cửa, nhẹ nhàng gõ.
Kiều Đinh cúi thấp đầu, xuyên qua vai của Lily lãnh sự nhìn, thấy cửa mở, không biết tại sao, hắn ẩn ẩn ngửi được một mùi hương quen thuộc.
Giống mùi ở nhà máy Khư.
Trợ lý của thống lĩnh à... Kiều Đinh nhìn thanh niên mở cửa, lặng lẽ đánh giá đối phương, có thể làm trợ lý bên cạnh thống lĩnh, chắc chắn không phải người tầm thường.
Nhưng giây tiếp theo, hắn liền thấy Lily lãnh sự đứng trước mặt xoay người, cất tiếng cung kính: "Thống lĩnh đại nhân, đây là người được tuyển chọn từ nhà máy Khư, đây là hồ sơ của hắn."
"!"
"Vào đi."
"Vâng."
Theo Lily lãnh sự đi vào phòng, Kiều Đinh hoàn hồn, trong lòng kinh hãi, người trẻ tuổi này chính là thống lĩnh trong hội sao? Một nhân vật gần với hội trưởng đại nhân?
Bước vào phòng, mùi hương quen thuộc kia càng nồng đậm, vây lấy.
Kiều Đinh không dám nhìn lung tung, cúi đầu, nhìn mũi chân.
"Thoải mái chút đi, ngẩng đầu lên."
Kiều Đinh nghe người trẻ tuổi đối diện nói bằng giọng ấm áp, trầm ấm, cảm giác căng thẳng trong lòng bất giác phai nhạt một chút, ngẩng đầu lên, liền thấy người trẻ tuổi ngồi trên ghế, vắt chéo chân, đang xem hồ sơ mà Lily lãnh sự đưa.
"Kiều Đinh, 27 tuổi, người ở Trảm Khư sơ cấp."
"Trong nhà chỉ có một người mẹ."
"Làm việc ở nhà máy Khư 3 năm, xử lý qua 2 Khư cấp C, 17 Khư cấp D..."
Hứa Thâm chậm rãi đọc hồ sơ, không phức tạp, rất nhanh đã xem xong, với kinh nghiệm làm việc như vậy, xem như tương đối dày dặn.
"Vì sao lại chọn hắn?" Hứa Thâm hỏi.
Lily cung kính nói nhỏ: "Ta đã tự mình xem xét, sàng lọc từ danh sách ứng cử, hắn là người mà ta cảm thấy có hi vọng phù hợp yêu cầu của ngài nhất."
"Ồ?"
Hứa Thâm nhìn về phía Kiều Đinh, Kiều Đinh lập tức cảm thấy trong lòng căng thẳng, đầu càng cúi thấp. "Danh sách ứng cử, là do nội bộ chọn sao?"
"Không phải, ứng viên nội bộ có hai người, nhưng sau khi ta xem xét thì thấy không phù hợp." Lily cung kính nói nhỏ, hai ứng viên đó, nàng sau khi xem xét thì đều có động cơ cá nhân, biết được có thể phục vụ cho nhân vật lớn, tranh nhau lấy lòng, phía sau còn dùng không ít thủ đoạn.
Nhưng Lily hiểu, đây không phải người mà Hứa Thâm muốn.
Trong đó còn có người đưa quà đến trước mặt nàng, nhưng đã bị nàng quát mắng.
Nàng hiểu Hứa Thâm, làm việc không thoả đáng thì người chịu trách nhiệm liên đới là nàng, chút quà nhỏ này còn không đủ đền bù.
"Nói một chút."
Hứa Thâm đặt hồ sơ xuống.
Lily cung kính nói nhỏ: "Sau khi xem xét, Kiều Đinh ngày thường thích ở chung với Khư, hiểu rõ Khư sâu sắc hơn, lại còn đang nghiên cứu huấn luyện Khư làm ra những hành động kỳ quái, thường bị đồng nghiệp cười nhạo là có sở thích đặc biệt, nhưng thuộc hạ cảm thấy hành vi kỳ lạ này có thể phản ánh ra, hắn có năng lực huấn luyện Khư."
"Ồ?"
Hứa Thâm nhìn về phía Kiều Đinh: "Sở thích gì?"
Thân thể Kiều Đinh run lên, vội vàng nói: "Thưa, bẩm thống lĩnh, thuộc hạ chỉ thích chơi đùa cùng Khư thôi, không có sở thích gì."
"Chơi trò gì?"
"Gia, hội phụ huynh..." Kiều Đinh có chút đỏ mặt, cúi gằm mặt xuống.
Hứa Thâm có chút hứng thú, nói: "Hội phụ huynh, chơi như thế nào?"
Kiều Đinh khẽ ngẩng đầu, thấy Hứa Thâm không có vẻ chán ghét hay xem thường, trong lòng hơi kinh ngạc, sở thích của hắn đã sớm bị đồng nghiệp chỉ trích, không ngờ vị thống lĩnh này lại không để ý.
"Là...để Khư đóng vai người nhà của ta, làm một vài hoạt động đơn giản." Kiều Đinh ngập ngừng nói.
"Thú vị đấy, nói chi tiết hơn đi." Hứa Thâm hạ chân xuống, có chút hào hứng.
Kiều Đinh thấy bộ dạng của Hứa Thâm, cũng từ từ mạnh dạn hơn, nói chuyện không còn lắp bắp hay ngừng lại: "Là để vài Khư đóng vai thành viên trong gia đình, ví dụ như ba, anh, em gái, sau đó chúng cần làm những việc tương ứng, ba cần phải đi làm kiếm tiền, làm việc là săn bắt đồ ăn...Anh thì phải chịu trách nhiệm hầu bên cạnh, em gái sẽ khóc thút thít, sẽ tranh giành đòi ăn đồ vật..."
"Không có mẹ?"
"Cái này...tạm thời chưa có."
"Vậy còn ngươi, đảm nhận vai gì?" Hứa Thâm có chút bất ngờ, vốn tưởng hắn sẽ là ba ba trong hội phụ huynh, cũng là chủ nhân trong nhà, không ngờ ba ba lại do Khư đảm nhiệm.
"Tôi là anh hai." Kiều Đinh vẻ mặt chân chất, nói đến đây lại lộ ra vài phần ngại ngùng.
Hứa Thâm không biết sự ngại ngùng của hắn từ đâu, nhưng cũng không tò mò, tiếp xúc với người Trảm Khư lâu rồi, rất nhiều biểu hiện của người Trảm Khư khó đoán, khó nắm bắt, cũng không có gì lạ.
"Vậy chúng sẽ thực hiện nghĩa vụ chứ, ngươi có thể để Khư cướp đồ ăn sao?" Hứa Thâm hứng thú tăng lên, cảm thấy người trước mắt quả thực là nhân tài.
"Bẩm thống lĩnh đại nhân, chỉ là chế biến đồ ăn đơn giản thôi, bọn ta có người ăn, tôi sẽ đưa đến trước mặt nó, do nó phụ trách chế biến..." Khi nói những lời này, đôi mắt Kiều Đinh lóe lên ánh sáng.
Hứa Thâm nghe xong đã hiểu, ngạc nhiên nói: "Để nó chế biến mà không ăn?"
"Ừm."
"Giỏi đấy."
Hứa Thâm không khỏi khen một tiếng, có thể để Khư khắc chế cơn đói không ăn uống, ngược lại đem đồ vật chia cho "con", đây đã là sự huấn luyện chuyên sâu.
"Huấn luyện một ba cần bao lâu?"
"Tùy tình hình." Kiều Đinh ngại ngùng nói: "Có Khư rất dễ, tầm năm ba tháng là được, có Khư thì rất bướng bỉnh, phải bảy, tám tháng, thậm chí không huấn luyện được."
Hứa Thâm khẽ gật đầu, nói: "Nếu để ngươi quản lý một nhà máy Khư, cần bao lâu?"
Kiều Đinh giật mình, nói: "Để...để đồng nghiệp của tôi đều làm chuyện này sao?"
"Không sai, ngươi dạy đồng sự, giúp ngươi cùng nhau mở hội phụ huynh." Hứa Thâm mỉm cười nói.
Kiều Đinh im lặng một lát, ánh mắt bỗng nhiên trở nên đỏ hoe, kích động nói: "Nếu vậy, ba tháng, tôi có thể xây dựng một gia đình hoàn chỉnh."
Hứa Thâm khẽ gật đầu, biết hắn chắc không nói ngoa, trong đó khó khăn nhất là huấn luyện ba, những người còn lại thì cơ bản không cần huấn luyện thế nào.
Ví dụ như em gái thích khóc, tranh giành đồ ăn, bản thân chúng đã phù hợp với đặc tính của Khư.
"Nhưng ta cần ngươi làm những việc huấn luyện chuyên sâu hơn, không chỉ là mở hội phụ huynh." Hứa Thâm nói.
Kiều Đinh giật mình, lập tức khẩn trương: "Xin đại nhân chỉ thị."
"Ví dụ như ngươi bồi dưỡng ba", muốn để nó thực hiện trách nhiệm của một thân phận, kiếm tiền nuôi gia đình, giành đồ ăn, còn có người "anh", không chỉ là bầu bạn, mà còn cần bảo vệ ngươi khi ngươi gặp nguy hiểm."
"Mà em gái cũng vậy, không chỉ biết khóc, em gái cũng là một thành viên trong gia đình, cũng nên trưởng thành, có thể nhõng nhẽo một chút, nhưng cũng nên ngoan ngoãn vâng lời, thỉnh thoảng sẽ lén nhét cho ngươi ít kẹo bánh...ngươi hiểu ý của ta không?"
Hứa Thâm nói xong lẳng lặng nhìn hắn.
Kiều Đinh ngây người, hắn hiểu Hứa Thâm nói điều đó có độ khó như thế nào, cho dù là hắn cũng chỉ dám mong ước, đã từng thử nhưng thất bại, mà loại thất bại này sẽ mang lại rủi ro lớn.
Khư mất kiểm soát chạy trốn, bọn họ phải chịu trách nhiệm.
"Đại, đại nhân, tôi không chắc..." Kiều Đinh cúi đầu, lại trở nên ảm đạm, cảm thấy cơ hội sắp trôi qua.
"Không sao, thất bại cũng không sao, ta chỉ cần kết quả."
Hứa Thâm đứng dậy, vỗ vai Kiều Đinh, nói: "Cho ngươi một năm, mặc kệ ngươi thất bại bao nhiêu lần, một năm sau ta muốn thấy một gia đình bình thường xuất hiện, làm được không?"
Ánh mắt Kiều Đinh giãy giụa, cắn răng nói: "Thuộc hạ nguyện ý toàn lực thử sức."
"Đi đi."
Hứa Thâm gật đầu: "Có bất kỳ yêu cầu nào thì cứ tìm Lily, rảnh thì cũng có thể đến tìm ta, chúng ta có thời gian thì cùng nhau trao đổi học tập."
Kiều Đinh thụ sủng nhược kinh, liên tục nói không dám.
"Ta không thích khách sáo, để ngươi đến trao đổi, là để cùng nhau học tập tiến bộ." Hứa Thâm nói.
Kiều Đinh bừng tỉnh, không dám từ chối nữa, đồng thời liếc nhìn Lily lãnh sự bên cạnh, không ngờ Lily đại nhân lại có họ lớn? Thật là một họ hiếm thấy mà...
Hứa Thâm nhìn thời gian, nói: "Cũng sắp đến giờ rồi, các ngươi đi làm việc đi."
Lily lặng im đứng một bên, nghe vậy thì cung kính gật đầu, rồi dẫn Kiều Đinh rời đi.
Khi sắp bước ra khỏi cửa, Kiều Đinh bỗng cảm thấy chóp mũi ngửi thấy mùi hương càng thêm nồng đậm, như muốn tràn vào mũi mình.
Trong lòng nghi hoặc, nhưng không dám dừng lại.
Khi cánh cửa sắp đóng lại, Lily và Kiều Đinh nghe thấy trong phòng Hứa Thâm truyền ra tiếng quát: "Quay lại!" Cả hai giật mình, dừng bước chân, đồng thời quay đầu lại.
Liền thấy Hứa Thâm vẻ mặt nghiêm túc.
Cả hai đều căng thẳng, không biết mình đã phạm sai lầm gì.
"Không có chuyện gì để nói với các ngươi, các ngươi mau đi đi." Hứa Thâm xua tay nói.
Hai người ngẩn người, luống cuống một lần nữa gật đầu rời đi.
Các loại cửa phòng đóng lại, hai người đi trên bậc thang, nghe được từ phía sau đỉnh đầu trong phòng truyền đến giọng của Hứa Thâm: "Phải nghe lời."
Hai người nhìn nhau, Lily con ngươi hơi mở lớn một chút, trong lòng chấn động, nàng chợt hiểu ra vì sao Hứa Thâm đột nhiên muốn đi tìm kiếm bồi dưỡng Khư.
Còn Kiều Đinh thì sự nghi hoặc tan biến, lộ ra một vẻ vui mừng cùng kinh ngạc lẫn lộn, tựa hồ kinh ngạc vì có thể tìm được người có cùng hứng thú.
Khó trách nơi đó có mùi nồng nặc như thế…
Kiều Đinh trong lòng vui mừng, không khỏi có chút hiếu kỳ, không biết vị thống lĩnh bên cạnh Khư kia, là cấp bậc gì?
Cấp C? Hay là… cấp B?!
Dù sao, người đứng đầu, làm việc cùng mình là giống nhau, điều này không tránh khỏi sẽ khiến người cảm thấy phấn chấn và vui sướng, trước kia hắn bị đồng nghiệp xem thường, ít nhiều có chút tổn thương tâm lý, tự ti và e ngại, nhưng bây giờ, lại như được tiếp thêm một sức mạnh và sự tự tin, cảm thấy mình dường như có thể càng thêm tự do hành động...
...
Trong phòng, Hứa Thâm nhìn Hắc Tuyết từ trần nhà không kìm nén được mà lao xuống, nói: "Đây không phải đồ ăn cho ngươi, bây giờ chưa phải giờ ăn."
Tóc của Hắc Tuyết toàn thân dựng lên, như chân nhện trong hư không lộn xộn lung lay, lộ vẻ hơi nôn nóng: "Nhưng bọn họ thơm quá."
"Ăn linh thực sẽ bị sâu răng."
Hứa Thâm nói: "Ngươi còn đang lớn, phải ăn bữa chính."
"Không sai." Mai Phù ở bên cạnh cười phụ họa.
Tóc của Hắc Tuyết xoay lung tung một lúc, nàng giận dữ nhìn chằm chằm Hứa Thâm, nhưng cuối cùng, tóc vẫn chậm rãi mềm xuống, không tình nguyện nói: "Nhưng ta có chút đói, ta muốn ăn đồ."
"Đến giờ ăn lại nói." Hứa Thâm nghiêm mặt nói.
Đúng lúc Hứa Thâm đang xử lý chuyện của Hắc Tuyết và sắp xếp chuyện ở nhà máy Khư thì Liễu Tích Xuyên chen vào cuộc trò chuyện của Hứa Thâm và Lily. Hứa Thâm trước kết thúc trò chuyện với Lily rồi nghe điện thoại riêng của Liễu cục.
"Lại là tụ họp?"
Hứa Thâm nghe xong có chút bất đắc dĩ: "Liễu cục, ta không phải trẻ con, gần đây không có nhiều thời gian như vậy."
Liễu Tích Xuyên cười ha hả nói: "Ngươi mới bao nhiêu tuổi chứ, mà nói, ngươi đã không còn là trẻ con rồi, sao còn chưa thành gia chứ?"
"Thôi được, đây cũng là lần cuối cùng, người ta tiểu cô nương kia rất để ý ngươi, nếu ngươi không có chút cảm giác gì với người ta, thì nhân dịp lần này nói rõ cho xong, về sau ta sẽ không làm phiền ngươi nữa." Liễu Tích Xuyên dụ dỗ nói. Hứa Thâm nghĩ đến Elena, không khỏi thở dài một tiếng, nói: "Được rồi, lần cuối cùng, ta sẽ nói rõ."
"Ngươi cái thằng nhóc này..." Liễu Tích Xuyên cười mắng một câu.
Cuộc gọi kết thúc.
Đôi mắt Hứa Thâm lấp lóe, nghĩ đến bóng hình thon thả trong bóng tối bên nhà Elena lần trước, không khỏi nhíu mày, hắn suy tư một lúc, cầm điện thoại lên, liên lạc với một người.
"Chu tỷ à?"
"Ừm? Hứa thống lĩnh? Chu tỷ không dám nhận đâu, tìm ta có chuyện gì?" Người ở đầu dây bên kia là một trong ba Phó thống lĩnh của hội, Chu Viên Viên.
Hứa Thâm bất đắc dĩ nói: "Chu tỷ đừng khách khí với ta, trước đây chính chị giúp ta nhận chức mà."
Kết quả ngươi lại bãi miễn chức thống lĩnh của ta…. Ở đầu dây bên kia, Chu Viên Viên thầm oán trong lòng, vẻ mặt cũng có chút bất đắc dĩ, ai có thể nghĩ được trước đây tên nhóc mới nhận chức, thoáng cái đã leo lên đầu mình, ngay cả Mộc Vương hiện tại cũng không dám nói nhiều vài câu, sợ Hứa Thâm bỏ gánh.
Dù sao giải quyết sáu vị thống lĩnh, còn một đống rối rắm vẫn đang chờ Hứa Thâm xử lý đây.
"Chuyện cũ năm xưa rồi, chỉ có Hứa thống lĩnh niệm tình bạn cũ còn nhớ." Chu Viên Viên khách sáo nói.
Hứa Thâm nghe ra vẻ xa cách trong lời nói của Chu Viên Viên, thấy vậy cũng không nói thêm khách sáo, nói: "Có chuyện phiền Chu tỷ, giúp ta để mắt đến một người."
"Ồ?"
Cuộc gọi kết thúc.
Chu Viên Viên có chút bất đắc dĩ, phân phó trợ thủ bên cạnh, nói: "Đi, điều tra trước đã."
Trợ thủ hiếu kỳ nói: "Chu tỷ, ngài và Hứa thống lĩnh quen biết nhau từ trước, bây giờ địa vị của anh ấy cao như vậy, tại sao ngài không mời anh ấy ăn một bữa cơm để hàn huyên, đây chẳng phải là cơ hội tốt để thắt chặt mối quan hệ sao?"
Chu Viên Viên dùng văn kiện trong tay gõ một cái vào đầu cô, tức giận nói: "Chuyện của ta mà cô cũng dám quản, muốn bị thu dọn đúng không?"
Trợ lý vội vàng ôm đầu xin lỗi.
Chu Viên Viên phất tay để cô ta đi làm việc.
Cô quả thực không muốn đi quá gần với Hứa Thâm, trước đây vào Truy Quang Hội cô chỉ có một nguyện vọng nhỏ.
Đó là sống cuộc sống ổn định và giàu sang, yên ổn đến già.
Còn Hứa Thâm thì lại không phải người thích sống an bình như vậy, một hơi giết chết sáu vị thống lĩnh, khó đảm bảo tương lai sẽ không làm ra chuyện lớn hơn, cô không muốn dính vào những chuyện như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận