Vĩnh Dạ Thần Hành

Vĩnh Dạ Thần Hành - Chương 182: Tổ ong (length: 10839)

"Đi." Hứa Thâm cũng đang lúc muốn tìm hiểu thêm một chút.
Từ lời Lý Mỹ Na kể, hắn biết được một số quy tắc ở khu Mẫu Hoàng, như cách xưng hô, không được bất lễ, đôi khi chỉ một câu nói cũng dễ gây thù chuốc oán, rước họa vào thân.
Họa từ miệng mà ra.
"Nếu có ai khiêu chiến, thì giao đấu chút ít, dừng lại đúng lúc là được, chớ có phô trương." Lý Mỹ Na nhắc nhở.
Nếu là tổ chức khác, chắc chắn sẽ hy vọng phái người đi thể hiện uy phong, phô trương thanh thế, nhưng Liễu Tích Xuyên lại có ý nghĩ ngược lại, mong Hứa Thâm giữ vẻ điềm đạm.
Để tránh gây sự chú ý quá mức từ khu Mẫu Hoàng, đến khi gặp sự kiện cấp B, đối phương đương nhiên sẽ ưu tiên chọn những người mà họ có ấn tượng để phái đến xử lý.
Người ta không nhớ mặt ngươi, đương nhiên sẽ không chọn ngươi.
Hứa Thâm tỏ vẻ đã hiểu.
Sự kiện cấp B thuộc loại sự kiện lớn, có thể xin viện trợ từ khu Mẫu Hoàng, cho dù không xử lý được cũng không bị trách phạt, dù sao mỗi phân cục chỉ có nhân lực có hạn, rất khó đơn độc giải quyết sự kiện cấp B.
Sau khi bàn giao ổn thỏa, Hứa Thâm thấy bốn người được chọn cùng đi, đều là đội viên trong cục.
Lần lượt là La Hoa đội 1, đội trưởng mới của đội 2, cùng đội trưởng và đội phó đội 3.
Biết La Hoa cũng đi, Hứa Thâm hơi bất ngờ, sau khi gặp La Hoa, La Hoa cười chào Hứa Thâm, rồi kéo Hứa Thâm sang một bên nhỏ giọng giải thích nguyên do.
Hứa Thâm nghe xong cũng hiểu, thì ra La Hoa xử sự khéo léo, quan hệ tốt với nhiều người trong cục, nên được mọi người đề cử, hy vọng anh có thể lên làm đội phó đội 1.
Hiện tại đội phó tạm thời là Diệp Thủ, còn La Hoa muốn tranh vị trí này, nên lần này nhân cơ hội lập công, các loại sự việc kết thúc, có tiếng tăm trong cục, thì anh mới chính thức được bổ nhiệm.
Hứa Thâm đối với chuyện này cũng tỏ ý đã hiểu, ai cũng có con đường riêng, La Hoa muốn thăng tiến cũng là điều bình thường.
Tuy đội Trảm Khư nay sống mai chết, nhưng chức vụ vẫn khá quan trọng, nhỡ may có thể sống sót, chức vụ này sẽ thể hiện được giá trị của nó.
Chỉ cần đảm nhiệm chức đội phó, La Hoa xem như đã bước nửa chân vào giới thượng lưu của Để Thành.
Giống như Hứa Thâm trở thành đội trưởng, cũng nhận được không ít lời mời từ các phú hào, xem như là nhân vật nổi bật trong giới nhà giàu.
Ngoài La Hoa ra, đội phó đội 2 được tuyển lên từ đội hình hai, được cục bồi dưỡng, cũng miễn cưỡng đạt đến cực hạn trạng thái ban đầu.
Đội trưởng đội 3 cũng vừa nhậm chức không lâu, mấy người thấy Hứa Thâm đều rất khách khí, ngoài chức vị ra, người Trảm Khư càng xem trọng thực lực, mà Hứa Thâm lại là nhị trạng thái, với tất cả các sơ trạng thái mà nói, đều là tồn tại đáng ngưỡng vọng.
Sáng hôm sau trời vừa sáng.
Bốn người tập trung, cùng Hứa Thâm xuất phát.
Một chiếc xe khác đi cùng là nhân viên bộ phận văn phòng trong cục, phụ trách sắp xếp lộ trình, cũng như bàn bạc với khu Mẫu Hoàng.
Giữa trưa, mọi người đã đến khu Mẫu Hoàng.
Khu Mẫu Hoàng cũng là trung tâm nội thành của Để Thành, khách sạn Mona nằm ở đây, xung quanh đường sá sạch sẽ, rất ít bóng dáng Vụ dân ẩn hiện, cũng ít khi thấy xiềng xích đạo mù giăng mắc trên các tòa nhà.
Giá nhà của khu Mẫu Hoàng quyết định đẳng cấp của người dân sống tại đây, mà an ninh cũng tương đối tốt, nhiều nơi còn có sảnh tuần tra, mà những người tuần tra này đều là có thực lực, nếu bị dân khiếu nại, sảnh tuần tra cũng sẽ bị thẩm tra.
Nơi đây là dưới mí mắt của Kiến Chúa, những dấu hiệu mục nát phần lớn được kìm hãm.
Ở đây, luật pháp thật sự có thể làm vũ khí bảo vệ thường dân.
Trừ phi là đắc tội một số rất ít nhân vật quyền thế ngút trời.
Xe đi thẳng tới sảnh thống trị khu Mẫu Hoàng, nơi này là một tòa cung điện trắng như tuyết, kiến trúc hoa lệ, khí thế, uy nghiêm, tên là Tuyết Cung, cũng được gọi là tổ ong.
Sau khi xuống xe, Hứa Thâm thấy xe của các phân khu khác lần lượt đến.
Khu Vô Miên, khu Vụ Đô, khu Tự Do, khu Dạ Oanh.
Cộng thêm khu Mẫu Hoàng và khu Hắc Quang, là sáu đại khu của Để Thành.
Trong đó khu Vô Miên thuộc khu kinh tế kém nhất, cũng hỗn loạn nhất, tiếp theo là khu Tự Do và khu Hắc Quang, còn khu Vụ Đô và khu Dạ Oanh thì tương đối phồn vinh, trong đó khu Dạ Oanh thuộc khu kinh tế đặc biệt, được khu Mẫu Hoàng nâng đỡ thứ hai, có luật pháp và chính sách riêng.
Mọi người được đón vào sảnh chiêu đãi của Tuyết Cung.
Sảnh này rộng lớn sang trọng, có những chiếc bàn dài, đầy hoa tươi và trái cây, dùng để chiêu đãi mọi người.
Khi các phân khu khác lần lượt đi vào, Hứa Thâm nhìn thấy Nguyệt Linh, bên cạnh nàng còn đi theo bốn bóng người, trong đó một thanh niên đi sóng vai cùng Nguyệt Linh, khiến Hứa Thâm có chút bất ngờ.
"Khu Vô Miên lại có hai người nhị trạng thái rồi sao?" La Hoa nhìn sang, thấp giọng nói, trong giọng mang theo một chút kinh ngạc.
Hai người nhị trạng thái, chẳng lẽ khu Vô Miên này muốn lật mình sao?
Khư Nhãn của Hứa Thâm không thể nhìn thấy sự dao động của Khư lực của người khác, nhưng Khư lực của nhị trạng thái về cơ bản đều đã được thu liễm, không thể đo được, và chính sự không thể đo được này, lại vô tình trở thành một dấu hiệu đặc thù để phân biệt nhị trạng thái trong mắt các sơ trạng thái.
Dù sao cũng là cùng cảnh giới, ít nhiều cũng có thể cảm nhận được chút gì đó, chỉ khi đối mặt với nhị trạng thái, mới chỉ có thể cảm nhận được vực thẳm tối tăm, Khư lực hoàn toàn nội liễm.
Hứa Thâm và Nguyệt Linh nhìn nhau, kín đáo trao nhau một ánh mắt chào hỏi.
"Người kia là Sở Bạch sao?"
Sau khi vào chỗ ngồi, thanh niên bên cạnh Nguyệt Linh hình như cảm nhận được, hỏi Nguyệt Linh.
Nguyệt Linh lắc đầu: "Là người khác."
"Hứa Thâm?"
Thanh niên hiển nhiên có tìm hiểu về tình hình các khu khác, nhìn Hứa Thâm, chân mày có chút hứng thú: "Nghe nói là người mới tăng cấp nhanh chóng, một năm ngắn ngủi đã trở thành nhị trạng thái, trấn giữ khu Hắc Quang, đáng tiếc là khu Hắc Quang vẫn còn Sở Bạch, một núi không thể có hai hổ, không biết giữa bọn họ có xung đột gì không."
Nguyệt Linh hờ hững nói: "Nhị trạng thái của khu Hắc Quang không phải là hai người, trước đó còn một ông lão nhị trạng thái, chỉ là bây giờ đã về hưu, đừng xem thường khu Hắc Quang." Thanh niên ánh mắt ngưng lại, gật đầu nói: "Như thế không tệ, đáng tiếc, khu Hắc Quang của bọn họ không có loại ung nhọt như Bạch Trú bang, nếu không, đoán chừng tình cảnh của họ cũng chẳng khá hơn chúng ta bao nhiêu, nhìn bên kia chỉ có một nhị trạng thái, chắc Sở Bạch không đến, xem ra hai người này quả nhiên đang cạnh tranh nhau."
Nguyệt Linh nhìn Hứa Thâm, ánh mắt có chút dao động, trong lòng có chút lo lắng cho Hứa Thâm.
Nàng hiểu rõ về vị Sở Bạch kia, dù nàng thành nhị trạng thái trước Sở Bạch, nhưng Sở Bạch này khi còn sơ trạng thái đã từng đến khu Vô Miên làm nhiệm vụ hỗ trợ, nàng đã từng gặp một lần, là một kẻ thâm trầm, bụng dạ khó lường, một người như vậy mà trở thành nhị trạng thái, lại cùng mức chiến lực, tuyệt đối là một đối thủ cạnh tranh khó nhằn.
Bất quá, nghĩ đến Khư Lâm kia, cộng thêm chuyện Hứa Thâm nhờ nàng giúp một tay trước đây...... nỗi lo lắng trong lòng nàng cũng giảm đi không ít.
Hai người này đều không phải loại lương thiện...... Nguyệt Linh thầm nghĩ.
Nghĩ đến chuyện của Bạch Trú bang, nàng có chút tò mò, không biết sự việc sau này được giải quyết như thế nào, nàng đã từng nghe ngóng, nhưng Bạch Trú bang hình như có chút dao động, chỉ là đã khôi phục, bây giờ cũng không có gì khác biệt, mà Bạch Trú bang gần đây như thể lại có động tĩnh, làm việc càng táo bạo hơn.
"Khu Dạ Oanh cũng có hai người nhị trạng thái, không hổ là khu đặc biệt, đoán chừng đây chỉ là phái người đến đối phó thôi, nghe nói khu Dạ Oanh có đến năm nhị trạng thái đấy!"
Đội trưởng mới của đội 2 Lý Tiềm nói, hắn trước đây là đội trưởng đội hình hai, năng lực chiến đấu không đủ để làm đội trưởng đội hình một, nhưng giỏi giao tiếp, thêm vào việc trong cục thiếu người, mới được nâng đỡ lên vị trí này.
Và việc nắm tin tức là điểm đặc biệt của hắn, không chỉ quen thuộc khu Hắc Quang, mà cả các khu khác cũng hiểu biết.
"Khu Dạ Oanh đến hai nhị trạng thái là khiêm tốn, khu Vô Miên này đến hai nhị trạng thái, rõ là phô trương, chắc là muốn rũ bỏ cái mác khu yếu nhất, mang cả vốn liếng ra rồi." La Hoa nhỏ giọng nhận xét, giọng điệu mang theo chút mỉa mai.
"Khu Tự Do và khu Vụ Đô đều chỉ có một nhị trạng thái dẫn đầu, giống như chúng ta, nghe nói trước đó họ đã tổn thất nhị trạng thái ở trong Khư động, bây giờ còn có thể phái nhị trạng thái đến dẫn đội, cũng coi như là giữ thể diện."
Lý Tiềm nói.
Trong lúc bọn họ thăm dò bàn tán, người của các khu khác cũng đang quan sát lẫn nhau, ánh mắt cũng đặt trên những người nhị trạng thái dẫn đầu các khu.
Khi mọi người vào chỗ, không lâu sau, người của tổng cục khu Mẫu Hoàng cũng đến.
Mọi người nhìn thoáng qua, tất cả đều trở nên nghiêm nghị.
Tổng cục đến năm người, không ngờ đều là nhị trạng thái!
Một nữ nhân trẻ tuổi dáng người cao gầy dẫn đầu, bên cạnh lần lượt là hai người trung niên, một ông lão, một thanh niên, đội hình như chim nhạn bay về phía nam, rất có khí chất.
Người đang ngồi, từ nhị trạng thái của khu Tự Do đứng dậy, rồi không tự chủ được cũng đứng lên.
"Mọi người cứ ngồi đi, chư vị chiến hữu không cần khách khí."
Nữ nhân dẫn đầu vào chỗ, ánh mắt lạnh lùng như băng tuyết, dường như không quen nói nhiều, ông lão bên cạnh cười ha ha phẩy tay nói.
Lúc này mọi người mới ngồi xuống, ánh mắt lại đổ dồn về người phụ nữ ở trung tâm.
Một vài người nắm được thông tin thì lại cảm thấy kinh ngạc.
Người đứng đầu tổng cục ngày xưa vốn là ông lão kia, sao bây giờ lại nhường vị trí thứ hai rồi?
"Chư vị vất vả."
Lão giả mỉm cười nói chuyện: "Đều không cần khách sáo, muốn ăn thì cứ ăn, các loại ăn xong Kiến Chúa trong Tuyết cung đang chờ đợi chúng ta đấy."
Thì ra Kiến Chúa chưa từng gặp qua... Cảm giác khẩn trương trong lòng mọi người hơi thả lỏng một chút, chợt cũng đều nói chuyện khách khí.
Nhưng đều là người Trảm Khư, đại đa số không giỏi ăn nói, hoặc là dễ nói chuyện đắc tội với người, vì vậy trong bữa tiệc trò chuyện một chút, lời nói liền càng ngày càng ít.
"Năm nay nghe nói Kiến Chúa muốn mở rộng tuyển rể vệ, có thể sẽ từ mỗi người chúng ta chọn ra một số, chư vị, quay đầu lại cần phải biểu hiện tốt một chút trước mặt Kiến Chúa, cơ hội khó có được đấy."
Lão nhân vừa cười vừa nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận