Vĩnh Dạ Thần Hành

Vĩnh Dạ Thần Hành - Chương 430: Vận mệnh (length: 9274)

"Thế là, bọn hắn liền bắt đầu kế hoạch chế tạo vật chứa hoàn mỹ."
"Trong lúc chờ đợi kế hoạch thành hình, bọn hắn chọn cách ngủ say để giảm bớt sự ăn mòn, mà ngươi chính là chìa khóa gọi bọn hắn thức tỉnh." Mai Phù nói.
Hứa Thâm vốn đã nghi hoặc về đôi mắt của mình, giờ phút này nghe nàng giải thích, cảm thấy mọi chuyện bắt đầu hợp lý, không khỏi hỏi: "Sao ngươi biết rõ hết thảy chuyện này?"
"Vì ta từng nghe qua kế hoạch của bọn hắn, ta còn tìm đến nơi bọn hắn ngủ say, nhưng không tìm thấy, có lẽ chỉ mình ngươi có thể nhìn thấy, tìm được." Mai Phù nói.
Hứa Thâm như có điều suy nghĩ, chẳng lẽ đôi mắt của mình là để nhìn thấy Chư Thần, rồi từ đó đánh thức bọn họ ư?
"Chư Thần đã ngủ say rất nhiều năm rồi, nhưng tuổi của ta..."
"Mắt ngươi chỉ là chìa khóa, nói đúng hơn là toàn bộ giác quan của ngươi, bao gồm thính giác, việc ngươi có thể nghe hiểu tiếng của ta, đó chính là sức mạnh của chìa khóa. Mà trong dòng thời gian dài dằng dặc, sức mạnh này có thể đã trải qua vài đời chủ nhân, hoặc cũng có thể nói, sức mạnh này, dưới sự sắp đặt của vận mệnh, sẽ giáng lâm lên một sinh vật thích hợp vào một nơi thích hợp."
Mai Phù khẽ nói: "Sau đó sinh vật thích hợp kia sẽ mang theo chìa khóa đó, đi hoàn thành trách nhiệm của Chư Thần, đánh thức bọn họ."
"Sự sắp đặt của vận mệnh ư..." Hứa Thâm giật mình.
Vận mệnh khó đoán, nếu như nói thời gian còn có thể miễn cưỡng lý giải và đối phó, thì vận mệnh lại là cái vòng xoáy không thể trốn thoát.
Loại sức mạnh này cho đến nay Hứa Thâm không thể chạm tới, nhưng trong trận chiến với Pamela, thông qua lý giải của Hứa Thâm về thời gian, hắn có thể cảm nhận được sự đáng sợ của vận mệnh.
Pamela tựa như là con thú cưng bị vận mệnh đùa giỡn.
Rõ ràng có sức mạnh có thể xưng là đệ nhất quân vương đáng sợ, nhưng lại bị mình bóp chết ngay trong nôi.
Đổi lại bất cứ quân vương nào, chắc cũng không cách nào đối phó được loại sức mạnh khủng khiếp có thể xuyên tạc, vượt thời gian như thế.
Nhưng... liệu quá khứ có thể bị xuyên tạc ư?
Có lẽ vận mệnh đứng ở cuối dòng thời gian, giống như khán giả xem lại một vở kịch, nắm rõ mọi thứ trong lòng bàn tay.
Mà Chư Thần rõ ràng có sức mạnh thao túng vận mệnh.
Việc bọn họ thông qua một sức mạnh nào đó sắp xếp để chìa khóa tìm đúng người, có phải là vì đã tính đến việc mình sẽ đi đến bước này?
Hứa Thâm không tài nào đoán được, đến ngày hôm nay hắn đã được coi là vô địch trong giới quân vương, nhưng khi chạm đến lĩnh vực thần thánh, lại cảm thấy bản thân mình nhỏ bé và thiếu sót như một chiếc thuyền con giữa biển lớn.
"Vậy, chuyện ta phải làm sau này là đến Khư hải, đánh thức tất cả bọn họ?"
Hứa Thâm nhìn Mai Phù, "Nếu ta từ chối thì sao?"
Mai Phù cười: "Ta không biết, nhưng chìa khóa không chỉ để ngươi nhìn thấy họ, nó còn truyền cho ngươi một thứ học tập nào đó, thúc đẩy ngươi đi hoàn thành số mệnh đã được khóa trong chìa khóa. . ."
Nói đến đây, nàng dừng lại một chút, rồi dịu dàng nhìn Hứa Thâm: "Nhưng nếu ngươi muốn từ chối cũng không sao cả, có ta ở đây, không ai có thể tổn thương ngươi."
Lời nói này rất nhẹ, nhưng lại vô cùng chân thành.
Hứa Thâm hiểu rõ nàng nói thật, lời này có trọng lượng lớn hơn tưởng tượng, mưu lược của Chư Thần khó ai lường, có lẽ sẽ để lại những quân bài tẩy, vì vậy nếu chống lại thì chẳng khác nào đối đầu với Chư Thần.
Vậy mà Mai Phù lại chọn đứng về phía hắn.
Ngươi cũng là một thành viên trong số họ, sao lại mạo hiểm đứng về phía ta chứ...
Hứa Thâm im lặng hồi lâu, lời cảm tạ lúc này đều trở nên sáo rỗng, hắn chậm rãi nói: "Ta muốn thử xem, đi đánh thức bọn họ, nhưng trước đó, ta muốn thực sự... thành thần."
Mai Phù nhìn thẳng vào hắn: "Là ý nghĩ của chính ngươi sao?"
Hứa Thâm hiểu ý nàng, không thể không nói Mai Phù rất thông minh, từ lời nói của nàng, có thể thấy Mai Phù tuy biết một chút về kế hoạch của Chư Thần, nhưng không nhiều, về chiếc chìa khóa, có vẻ nàng chỉ dựa vào suy đoán, nhưng lại đoán được chìa khóa sẽ mang lại một số ảnh hưởng cho mình.
Ví dụ như loại khát vọng mãnh liệt và cảm giác đói bụng kia.
Tựa như một bản năng.
Tựa như đáy lòng hắn trời sinh đã cho rằng, mình nên làm như vậy.
Điều này đã xâm nhập vào tư tưởng, nhưng bản thân lại khó mà nhận ra sự thay đổi tư tưởng này.
Việc Hứa Thâm đưa ra quyết định này, không phải do bị loại cảm xúc kỳ dị kia chi phối, mà chỉ vì không muốn để Mai Phù gánh vác quá nhiều.
Chư Thần tạo ra một kế hoạch hùng vĩ như vậy, trong thời gian dài đằng đẵng như thế, khó có thể tin rằng bọn họ sẽ không tính đến sự an toàn của "chìa khóa".
Nếu chìa khóa phản bội, liệu Chư Thần sẽ rơi vào cảnh trầm luân? Vạn kiếp bất phục?
Hứa Thâm cảm thấy chuyện đó rất khó xảy ra.
Bởi vậy chắc chắn sẽ có biện pháp đối phó, thậm chí đến một thời điểm nhất định, bản thân chiếc chìa khóa sẽ bộc phát ra một sức mạnh nào đó, đánh thức một phần Chư Thần đang ngủ say, nhờ vậy mà phá vỡ một loại xiềng xích nào đó... Đó là điều Hứa Thâm hình dung, nhưng việc hắn có thể nghĩ tới điểm này, cũng đã nói lên vấn đề.
Thần cũng có thể nghĩ tới.
Đã như vậy, thà tự mình chuẩn bị đầy đủ rồi hãy đối mặt.
Chuyện đến nước này, Hứa Thâm không chỉ muốn trở thành một chiếc chìa khóa bị tiêu hao, nếu có thể, hắn cũng muốn tham gia vào ván cờ, ngồi lên bàn chơi!
Mặc dù không có hứng thú với cái vật chứa hoàn mỹ kia, nhưng lại không muốn bị lợi dụng xong thì bị vứt bỏ, hoặc là sau khi tỉnh dậy bị Chư Thần trở tay ăn thịt cho bữa sáng đầu tiên.
"Bất kể ngươi đưa ra quyết định gì, ta đều sẽ ở bên cạnh ngươi." Mai Phù nhận ra suy nghĩ của Hứa Thâm, nhỏ giọng nói: "Ngươi không cần lo cho ta, Chư Thần... không thể đe dọa ta."
Hứa Thâm có chút kinh ngạc nhìn nàng, có vẻ mình đã đánh giá thấp Mai Phù.
Rốt cuộc nàng ở cấp độ nào?
Nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt Hứa Thâm, Mai Phù lè lưỡi, cười nói: "Ngươi đoán xem."
Hứa Thâm cười khổ, hai người quá ăn ý, nhiều ý nghĩ chỉ cần một ánh mắt là hiểu nhau, thậm chí không cần giao tiếp bằng lời nói.
Vượt qua cả thần?
Hứa Thâm chưa từng nghe nói có thứ gì cao hơn thần.
Nhưng dựa vào việc lúc trước đã thấy thần hai mặt, và thần trong hang động hư thối, Hứa Thâm mơ hồ đoán được giữa các thần cũng có khoảng cách.
Giống như quân vương.
Mai Phù có lẽ chính là loại nổi bật nhất trong Chư Thần.
"Nếu tìm được chuẩn vật chứa hoàn mỹ, có phải ta có thể trực tiếp thành thần không?" Hứa Thâm hỏi Mai Phù.
Mai Phù gật đầu, "Đương nhiên, không những là thần, mà còn là một vị thần vô cùng mạnh mẽ, nhưng đáng tiếc là... trước đây Chư Thần đã tạo chín bộ chuẩn vật chứa hoàn mỹ, nhưng chỉ một bộ còn sống sót, còn lại đều đã hư nát."
Chín bộ?
Ý thức Hứa Thâm hoảng hốt, vì sao lại là chín?
Tám tòa Để thành cộng thêm nội thành, là chín tòa thành.
Vật chứa là chín bộ.
Tầng đầu tiên của nhà tù tâm linh chôn vùi tàn tích, là một tòa nhà chín tầng.
Tầng hai khu động vật có chín khu vực...
Tầng ba bệnh viện tâm thần, dù Hứa Thâm không để tâm tìm hiểu kỹ, nhưng có một trực giác cho hắn biết, có lẽ mình đã trải qua chín phòng bệnh, hoặc là... chín bệnh viện.
Hắn bỗng nhiên cảm thấy đau nhức khó chịu, không nhịn được ôm đầu.
"Đừng suy nghĩ nhiều, những gì ngươi thấy là thật." Mai Phù có vẻ biết rõ sự thống khổ của Hứa Thâm, nhẹ nhàng trấn an nói, Hứa Thâm thậm chí cảm nhận được lòng bàn tay Mai Phù đang chạm vào mũi mình... Cái mũi của vật chứa tàn thứ phẩm này.
Chỉ là lúc này hắn đang đồng bộ giác quan với vật chứa tàn thứ phẩm.
Nhìn thấy bàn tay nhỏ nhắn của Mai Phù vuốt ve, xúc cảm lại có chút nhẹ nhàng và mơ hồ, giống như ở giữa còn cách thứ gì đó.
Nhưng cuối cùng, Hứa Thâm cảm thấy dễ chịu vô cùng.
Hắn cắn răng, từ từ khắc chế những ý nghĩ hỗn loạn thoáng qua trong đầu, hỏi Mai Phù: "Vậy cái còn lại đó, cô biết ở đâu không? Đều là chuẩn vật chứa hoàn mỹ, vậy chẳng phải vật chứa hoàn mỹ đã chế tạo thất bại rồi?"
Mai Phù khẽ lắc đầu: "Thất bại là điều chắc chắn, nhưng cụ thể ta không thấy, ta không có hứng thú với mấy chuyện này, sở dĩ biết vẫn còn một bộ, chủ yếu vì ta đã thấy tám bộ đã mục nát, còn bộ thứ chín ở đâu thì ta không biết, có thể ở chỗ Chư Thần đang ngủ say, có thể lại như ta, lang thang và di chuyển khắp thế giới..."
Hứa Thâm run lên, có chút tiếc nuối, nhưng không hề trách Mai Phù.
Không có chuẩn vật chứa hoàn mỹ, hắn cũng có thể dựa vào bản thân để thành thần.
Nhất là hiện tại có được vật chứa tàn thứ phẩm này, giúp Hứa Thâm cảm nhận về thần tăng lên một bậc, thông qua vật chứa tàn thứ phẩm này hắn có thể cảm nhận được sự khác biệt với thần thật sự.
Trước kia chỉ ở cấp độ quân vương, còn không cảm nhận được sự khác biệt, mà bây giờ đã cảm nhận được thì có thể rút ngắn khoảng cách và bù đắp những thiếu sót.
Bạn cần đăng nhập để bình luận